Phản Phái: Không Hệ Thống, Làm Sao Thắng Bây Giờ?

Chương 89: Cùng Diệp Phàm giao thủ




Chương 89: Cùng Diệp Phàm giao thủ
Âu Dương Phi Vân cảm thụ trong người mình luân chuyển năng lượng, khóe miệng hắn nở một nụ cười.
‘Xem ra, tại bí cảnh này ta có thể đột phá tới sinh tử cảnh, nhưng cuối cùng vẫn sẽ lạc bại vào tay Diệp Phàm’
Hắn vừa nghĩ vừa nhìn về phía Diệp Phàm, sau đó hắn hỏi:
“Diệp sư đệ đang tìm kiếm thứ gì vậy?”
Diệp Phàm quay sang nhìn hắn hỏi:
“Ta cũng chỉ đang cảm ngộ sinh tử mà thôi.”
Âu Dương Phi Vân mỉm cười nhìn hắn mà không nói gì cả bởi hắn biết Diệp Phàm chắc chắn không tin là hắn chỉ hỏi vu vơ vậy thôi.
Hay người nhìn nhau đầy thâm ý, sau đó cùng nhau chậm rãi tiến lên phía trước.
Bởi vì đã hiểu sinh tử nên Âu Dương Phi Vân không ái ngại dòng anwng lượng đang tẩy lễ thân thể hắn, còn Diệp Phàm thì đang tận dụng dòng chảy năng lượng để định vị điểm khởi đầu của nó.
Hai người không nói gì cả, cho đến khi tới một nơi, dòng chảy năng lượng không phải là theo dòng mà di chuyển vòng quanh một thứ gì đó, dòng năng lượng xoay tròn tạo ra lực hút kinh người.
Diệp Phàm lúc này hai mắt lãnh ý nhìn về phía Âu Dương Phi Vân nói:
“Xem ra Đại sư huynh cũng biết năng lượng chi tâm của bí cảnh này.”
Âu Dương Phi Vân không đáp lại hắn mà chỉ hỏi:
“Nếu Diệp sư đệ hấp thu lấy nguồn năng lượng này thì bí cảnh sẽ biết mất phải chứ?”
Diệp PHàm không trả lời Âu Dương Phi Vân, nhưng người sau cũng chẳng cần hắn trả lời bởi vì dù ở bất kỳ tác phẩm nào, những nơi khí vận chi tử đi qua thiên tài địa bảo coi như tận diệt, dù nó có thuộc quyền sở hữu của bất kỳ ai.

Miệng thì luôn nói đạo lý khi khai thác linh dược cần phải để lại nó gốc rẽ cho người sau còn hưởng thụ nhưng cứ có thiên tài địa bỏa là đừng hòng ai đó đoạt được.
Không cần nói nhiều, hai người hết sức ăn ý lấy ra chính mình v·ũ k·hí chuẩn bị chiến đấu.
Cả hai người đều sử dụng là trường kiếm, lưỡi kiếm mảnh và nhẹ nhưng lại đủ cứng rắn đều rất phù hợp cho hai người phong cách chiến đấu.
“Đại sư huynh cũng muốn hấp thu Sinh Tử chi lực năng lượng đầu nguồn?”
Diệp Phàm trầm giọng hỏi Âu Dương Phi Vân, lượng năng lượng kinh người kia hắn không tin Âu Dương Phi Vân có thể hấp thu được, còn hắn bởi vì có Vô Danh công Pháp mà hắn hoàn toàn tự tin có thể hấp thụ được rồi nhất cử đột phá tới Sinh Tử cảnh.
Âu Dương Phi Vân nhẹ nhàng đáp lại hắn:
“Ta không hấp thụ nổi, năng lượng nhiều quá nhưng không có nghĩa sư đệ được phép hấp thụ hết nó.”
Diệp Phàm không nói gì, chợt lại chất vấn:
“Ta ở tông môn bị bố trí là do ngươi làm đúng chứ?”
Âu dương Phi Vân cười nói:
“Sư đệ là người thông minh, ai làm sư đệ không thể đoán ra hay sao mà phải tìm sư huynh xác nhận?”
Hắn châm chọc Diệp Phàm, không phải khí vận chi tử người nào cũng trí dũng song toàn hay sao, lại còn ưa thích đoán, ngươi cứ đoán đi.
Biết dù có hỏi cũng không khai thác thêm được gì cả, Diệp Phàm âm thầm súc tích lực lượng, chỉ một chốt sau, hai người vị trí lúc đầu hai thân ảnh dần mờ đi, trong không gian yên lặng lúc này chỉ còn âm thanh v·ũ k·hí v·a c·hạm, ánh kiếm bao phủ xung quanh hai người.
Âu Dương Phi Vân không dám lơ là, vừa v·a c·hạm hắn đã sử dụng chính mình kiếm ý cảnh giới thứ hai: trong lòng có kiếm vạn vật là kiếm.
Âu Dương Phi Vân kiếm chiêu chỉ có một chữ chậm, ngay cả việc hắn chuyển động cũng hết sức chậm rãi như một người đang tập dưỡng sinh nhưng Diệp Phàm không cách nào né tránh hay ngăn cản một kiếm này mà bị nó uy lực chấn nh·iếp dẫn tới chỉ có thể chống đỡ.

Nhưng do Âu Dương Phi Vân lấy ra bản thân gần như toàn bộ thực lực trong khi Diệp Phàm vẫn giấu dốt muốn giả heo ăn thịt hổ thế là mới chiêu thứ nhất hắn đã b·ị đ·ánh bay ra ngoài, miệng hộc máu tất nhiên b·ị t·hương năng.
Diệp Phàm hết sức giật mình, không phải Âu Dương Phi Vân tính cách kiêu ngạo, khi nam phách nữ hay sao, thế mà đối đãi với hắn lại nghiêm túc như vậy.
Nhanh chóng lấy ra bản thân luyện chế chữa thương đan dược, Diệp Phàm thương thế nhanh chóng hồi phục, hắn tập trung toàn bộ tinh thần nhìn chằm chằm Âu Dương Phi Vân như một con hổ chuẩn bị săn mồi.
Âu Dương Phi Vân trong miệng hô lên:
“Bắc Đẩu Chuyển Thân công Thiên Xu quy vị”
Âm thanh còn chưa dứt hắn đã ngay lập tức xuất hiện ngay phía sau Diệp Phàm thình lình như dịch chuyển tức thời vậy.
Nhưng nếu để ý trên mặt đất, từ vì trí của Âu Dương Phi Vân tới Diệp Phàm thế mà xuất hiện bảy điểm sáng, một điểm thì ở vị trí ban đầu của Âu Dương Phi Vân ứng với ngôi Dao Quang, năm điểm thì nối tiếp tạo thành chòm Bắc Đẩu còn vị trí hiện tại của Âu Dương Phi Vân trùng với vị trí của ngôi Thiên Xu trong bảy chòm Bắc Đẩu.
Diệp Phàm cũng không phải hạng vừa hắn ngay lập tức làm ra phản ứng, thân hình một chuyển hắn né tránh ngay lập tức mũi kiếm đang đâm về bản thân lưng.
Kiếm trong tay cũng theo đó mà vung về phía Âu Dương Phi Vân để t·ấn c·ông hắn, chỉ là Âu Dương Phi Vân còn nhanh hơn hắn từ vị trí ngôi Thiên Xu đã ngay lập tức chuyển vị về ngôi Thiên Quyền.
Kiếm lại đâm ra, lần này tuy chậm nhưng mũi kiếm hoàn toàn phong tỏa lấy Diệp Phàm các nơi bộ vị, dù hắn có né cách nào cũng sẽ bị trúng chiêu.
Diệp Phàm không giấu dốt nữa hắn bùng nổ đã áp chế và che giấu bấy lâu Thuần Dương Thánh Thể, tận dụng nó uy thế cứng đối cứng với Âu Dương Phi Vân kiếm chiêu.
“Tinh”
Một tiếng thanh thúy vang lên, cả người Diệp Phàm vững chắc như khối sắt nóng mạnh mẽ chặn lấy Âu Dương Phi Vân mũi kiếm.
Âu Dương Phi Vân cũng không cho Diệp Phàm cơ hội thở dốc, kiếm chiêu vừa ra liên miên bất tuyệt.
Đại Khôi Tinh, Tam Hoàn Sáo Nguyệt, Tả Lan Tảo, Trì Kiếm Quy Nguyên, Hữu Lan Tảo …

Từng chiêu từng thức được Âu Dương Phi Vân chém ra liên tục, chiêu chiêu đều vào vị trí yếu điểm của Diệp Phàm thuần thục né đi những đường kiếm phản công của Diệp Phàm.
Chỉ một lát sau, cả người Diệp Phàm y phục bị cắt chém chỉ còn lại là miếng giẻ rách, trên người dù cơ thể cứng rắn nhưng v·ết t·hương cũng chồng chất lên nhau.
Diệp Phàm không nghĩ rằng Âu Dương Phi Vân lại mạnh mẽ như vậy, kiếm ý cảnh giới thứ nhất nhân kiếm hợp nhất cùng Thuần Dương Thánh Thể thế mà không thể chống lại Âu Dương Phi Vân chỉ đơn giản Bắc Đẩu chuyển thân công cùng Thái Cực Kiếm Pháp với kiếm ý cảnh giới thứ hai.
Là hắn đã coi thường mình vị này đại sư huynh rồi.
Diệp Phàm không giấu nữa, hắn đã coi trọng trước mắt vị này đại sư huynh, chỉ với phàm thể cùng kiếm ý cảnh giới thứ hai đã có thể thoải mái áp chế hắn.
Thế là Diệp Phàm rút ra một cái cấp bốn Bạo Liệt phù kích hoạt nó hòng đánh gãy Âu Dương Phi Vân thế công nhằm rút ra, uống lấy chữa thương đan dược.
Âu Dương Phi Vân khí chất phiêu dật nhìn tựa trích tiên tay cầm kiếm chỉ về phía Diệp Phàm nhưng trên môi vẫn nở nụ cười hòa ái.
Diệp Phàm điều chỉnh lại bản thân ngay sau đó hắn cũng lấy ra chính mình cảnh giới thứ hai kiếm ý.
Âu Dương Phi Vân mỉm cười nói:
“Sư đệ quả là tài ba người, chỉ trong thời gian ngắn từ một cái phế vật thế mà nhảy lên thành một cái Ngưng Thần cảnh người lại cũng cảm ngộ kiếm ý cảnh giới thứ hai, lại còn có một cái tiểu thành Thuần Dương Thánh Thể.”
“Điều ngươi biết còn nhiều đâu.” Diệp Phàm cười nói, hắn lúc này thật sự sảng khoái bởi vì hắn thực sự gặp được đối thủ khiến hắn phải tung hết sức chiến đấu ra.
“Vậy mong Diệp sư đệ chỉ giáo nhiều hơn.”
Ngay lập tức hai người lại lao vào nhau, Âu Dương Phi Vân vẫn sử dụng Bắc Đẩu Chuyển Thân công còn Diệp Phàm lúc này đã sử dụng một loại thân pháp nhẹ nhàng phiêu hốt như một cơn gió.
Kiếm của Âu Dương Phi Vân vẫn là Thái Cực kiếm pháp lần này sử dụng là Khởi Thủ thức ứng đối với Diệp Phàm là một loại liên quan đến gió kiếm pháp mà Diệp Phàm gọi là Tật Phong Kiếm pháp.
Hai hình ảnh trái lập xuất hiện, người thì động tác chậm rãi ổn định, người thì kiếm trong tay chỉ một chữ nhanh tàn ảnh nối tiếp nhau nhưng cả hai vẫn đánh cho ngang sức ngang tài.
Một bên thì là sự luyện tập ngày đêm chỉ luyện hai cái võ kỹ, một bên thì dựa vào kinh nghiệm kiếp trước, về kiếm ý cân bằng nhau, cảnh giới được thể chất đền bù từ đó mà đánh cho có qua có lại không chút sơ hở.
---

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.