Sáng Thế Nguyên Thần

Chương 5: Khai Mạch - Trận đầu tiên




Lý Nguyên đang ngồi đả tọa ở trong Dương phòng thì nghe thấy tiếng gọi của Âm Dương Thần Chủ. Chỉ chớp mắt, hắn đã được dịch chuyển lại vùng tinh không bên trong Âm Dương điện.

" Cảm giác thế nào tiểu tử?" Âm Dương Thần Chủ hỏi.

" Rất tốt thưa sư phụ. Ta chưa từng nghĩ đến mình sẽ nhận được nhiều thứ quý giá đến như vậy."

" Hahaha…… Tiểu tử ngươi rất biết nói. Có điều bây giờ mới là nghi thức bái sư của ngươi. Ngươi có thắc mắc tại sao ta lại trao truyền thừa trước rồi mới yêu cầu ngươi bái sư không?"

Không đợi Lý Nguyên trả lời, Âm Dương Thần Chủ lại nói:

" Ta thật sự không chắc chắn rằng ngươi có thể chịu được quá trình truyền thừa của ta và khảo nghiệm của Nguyên Thủy Thần Điển. Ta không muốn trước khi tan biến lại khiến cho đồ đệ mới nhận phải đi bán muối."

" Cái gì? Người tan biến là sao?" Lý Nguyên ngơ ngác.

" Ta vốn chỉ còn một luồng tàn hồn. Bây giờ đã kiếm được truyền nhân vừa ý, cũng sắp đến lúc tạm biệt thế gian rồi."

" Không nói truyện này nữa, bắt đầu bái sư đi."

Nói rồi, lão lấy ra một tấm lệnh bài màu vàng, bên trên có khắc hình âm dương rồi nói:

" Nhỏ máu vào nó, ngươi sẽ chính thức là truyền nhân của ta, chủ nhân của Âm Dương Lệnh. Sau này, khi thực lực của ngươi đạt đến một mức độ nhất định, nó sẽ là thứ giúp ích ngươi rất nhiều."

Không do dự, Lý Nguyên liền nhỏ máu vào tấm lệnh bài. Tấm lệnh bài sáng lên rồi sau đó hóa thành điểm sáng chui vào đầu Lý Nguyên.

Làm xong rồi, hắn cúi đầu hành lễ với Âm Dương Thần Chủ.

" Tiểu tử đứng dậy, ta còn cần ngươi hứa với ta hai việc nữa." Âm Dương Thần Chủ nói.

" Việc đầu tiên, ta muốn ngươi sau này hãy cố gắng hết sức khôi phục Âm Dương điện. Nó là pháp bảo gắn bó với ta từ rất lâu rồi."

" Hả? Âm Dương điện đang tổn hại sao sư phụ?" Lý Nguyên giật mình.

Theo hắn thấy việc Âm Dương điện có không gian rộng lớn như một vũ trụ, có thể chứa người sống, lại còn có thể thu nhỏ thành một nguyên tử đã rất khủng bố rồi.

" Ngươi thực sự nghĩ pháp bảo đỉnh cấp của ta chỉ chút ít công dụng đó hay sao?" Âm Dương Thần Chủ liếc xéo mắt.

" Về những công dụng khác của nó, khi nào ngươi có thể khôi phục được thì sẽ biết. Cách để khôi phục cũng rất đơn giản. Ngươi chỉ cần đưa nữ nhân vào trong Âm Dương điện, nó sẽ tự động hút âm khí của họ và dương khí của ngươi để khôi phục."

" Làm như vậy có tổn hại đến bọn họ không sư phụ? Ta cũng không muốn mình phải đi bắt hết nữ nhân trong thiên hạ về." Lý Nguyên gãi gãi đầu.

" Ta cũng không yêu cầu ngươi phải khôi phục Âm Dương điện thật nhanh. Ngươi chỉ cần đưa những nữ nhân là kẻ thù của ngươi vào Âm phòng thay vì giết họ là được. Điều này cũng không ảnh hưởng gì với ngươi đúng chứ."

" Việc hấp thu âm dương nhị khí không hề gây hại cho ngươi hay những nữ nhân khác nên ngươi không cần lo lắng. Bên trong điện sẽ có năng lượng khác tẩm bổ lại cho ngươi. Ngươi có thể an tâm để nơi này làm không gian sinh hoạt chính của ngươi sau này. Ý kiến ngươi thế nào?"

" Ta đồng ý thưa sư phụ." Lý Nguyên đáp lại.

" Còn việc thứ hai, ta chỉ cần ngươi ghi nhớ trong lòng là được." Âm Dương Thần Chủ lại nói tiếp:

" Sau này, nếu ngươi gặp được Thanh Phượng Thần Nữ hay hậu nhân của nàng thì có thể cưới nàng làm thiếp cũng được."

Khụ khụ… Lý Nguyên ho khan liên tục.

" Cái này… có thể cho ta biết tại sao được không?"

" Trước đây nàng từng truy sát qua ta." Âm Dương Thần Chủ nhàn nhạt đáp.

" Người muốn ta tán kẻ đã truy sát ngài sao, nhiệm vụ này có vẻ bất khả thi." Lý Nguyên bất đắc dĩ nói.

" Ta chỉ cần ngươi ghi nhớ việc này trong lòng là được, không cần ngươi phải hứa hoàn thành. Ngươi đồng ý chứ."

" Được, ta hứa với sư phụ, ta sẽ ghi nhớ thật kỹ." Lý Nguyên gật đầu.

" Tốt. Giờ đến việc cuối cùng, ta sẽ khai mạch cho ngươi, xem như bù lại khoảng thời gian hơn chục năm không thể tu luyện của ngươi." Âm Dương Thần Chủ nói.

" Trước tiên, hãy cho ta biết ngươi biết gì về hệ thống các cảnh giới tu luyện."

Cân nhắc một lúc, Lý Nguyên trả lời:

" Theo như những gì mà dì Nguyệt để lại cho ta, hệ thống tu luyện linh lực được chia thành 9 cấp bậc là Khai Mạch, Tụ Nguyên, Hóa Khí, Ngưng Hình, Thông Linh, Kim Thân, Cường Hồn, Liệt Địa, Phá Thiên. Tương ứng với đó, hồn tu, thể tu, đan dược, vũ khí và các vật phẩm khác chia làm nhất cấp đến cửu cấp."

" Vậy hãy nói cho ta, Khai Mạch cảnh là tu như thế nào." Âm Dương Thần Chủ hỏi tiếp.

" Khai Mạch cảnh là đả thông, khai mở kinh mạch trong cơ thể để giúp các đường kinh mạch đó mở rộng, có thể chứa đựng lượng linh khí lớn đi qua. Bao gồm có thập nhị chính kinh và bát đại kỳ kinh. Khai mở 12 mạch có thể đột phá Tụ Nguyên. Tuy nhiên, đả thông càng nhiều mạch thì chiến lực trong cùng cấp càng mạnh. Vì vậy, các thiên tài thường đả thông hết tất cả 20 mạch mới đột phá." Lý Nguyên trả lời.

Âm Dương Thần Chủ lắc đầu.

" Ngươi sai rồi. Cực hạn của Khai Mạch cảnh là 128 mạch. Chính vì vậy ta mới yêu cầu ngươi không tu luyện trước mà cần để ta hỗ trợ. Ngoài 20 đường kinh mạch mà ngươi đã kể ra thì còn có 108 đầu ẩn mạch nhỏ li ti nữa. Dù nó nhỏ không đáng kể nhưng nhiều đầu ẩn mạch hợp lại thì lại khác. Những đầu ẩn mạch này rất mỏng manh, để đả thông được nó thì cần phải tu thể tu trước rồi mới đả thông được nó. Hơn nữa, không phải ai cũng cảm nhận được ẩn mạch."

" Tu vi thể tu hiện tại của ngươi là nhất phẩm đỉnh phong, có ta hỗ trợ thì ngươi có thể khai mở hết tất cả kinh mạch trong một lần."

" Thể tu ta đạt nhất phẩm khi nào vậy chứ?" Lý Nguyên khó hiểu hỏi." Hắn đâu có tu thể đâu chứ."

" Nha đầu Hi Nguyệt kia cho ngươi ăn nhiều tài nguyên luyện thể như vậy, lại thêm ngươi chăm chỉ luyện tập nên mới được như vậy. Bằng không, ngươi nghĩ tại sao khí lực ngươi mạnh như vậy chứ."

Lý Nguyên giật mình, không ngờ đồ ăn hằng ngày dì Nguyệt cho hắn ăn lại là tài nguyên luyện thể. Xem ra dì Nguyệt có rất nhiều điều giấu hắn.

" Được rồi tập trung đi, ta bắt đầu khai mạch đây." Âm Dương Thần Chủ nghiêm nghị bảo.

Nói rồi lão vung tay lên, một luồng năng lượng bắt đầu tràn vào trong cơ thể Lý Nguyên, di chuyển khắp nơi trong cơ thể hắn bắt đầu đả thông, khai mở từng đường kinh mạch. Cơn đau khi khai mở kinh mạch không kém gì lần nhận truyền thừa đầu tiên của hắn. Tuy nhiên lần này Lý Nguyên có vẻ đã quen với cảm giác đau đớn, hắn không kêu lên một tiếng nào.

" Tập trung tinh thần, vận chuyển công pháp." Âm Dương Thần Chủ quát.

Lý Nguyên liền vận chuyển Nguyên Thủy Thần Điển. Tức thì, linh khí từ khắp nơi trong đại điện truyền vào trong người hắn. Xoa dịu đi nỗi đau, khiến hắn cảm giác thoải mái hơn bao giờ hết.

Khi các kinh mạch dần được khai mở hết, linh khí bắt đầu tụ tập vào trong đan điền hắn, ngưng tụ thành một viên nguyên hạch với năm loại màu sắc.

Hắn đột phá tụ nguyên tầng một.

" Nhóc con, ta đã xây dựng căn cơ hoàn mỹ cho ngươi. Đoạn đường tiếp theo do chính ngươi bước tiếp. Ba con yêu thú bên ngoài sẽ là bài kiểm tra cuối cùng của ngươi. Đừng làm mất mặt của người sư phụ như ta."

Âm Dương Thần Chủ dặn dò, thân ảnh hắn mờ dần, rồi tan biến.

Một lúc sau, Lý Nguyên mở mắt ra. Trong đôi mắt hắn là những giọt nước mắt đau thương. Hắn quỳ xuống, tiễn biệt sư phụ.

" Ta sẽ không để người thất vọng."

Nói rồi, hắn đứng dậy chuẩn bị rời đi. Âm Dương điện hóa thành một chùm sáng chui vào trong tóc hắn. Hắn quay người đi ra khỏi hang đá.

Vừa nhảy qua con suối, một tiếng rít dài vang lên - một bóng đen như điện xẹt từ trong bụi rậm lao tới.

" Hắc Mãng Xà!"

Lý Nguyên nhận ra ngay con yêu thú suýt đẩy mình vào chỗ chết. Cũng là Tụ Nguyên cảnh tầng một, nhưng lúc này, hắn không còn là thiếu niên vô lực ngày nào nữa.

Không đợi hắn phản ứng, từ hai bên lại lao ra hai yêu thú khác - một con Hỏa Vân Báo toàn thân đỏ rực, đôi mắt như ngọn lửa, và một con Kim Giác Hùng lực lưỡng, lớp giáp vàng kim lóe sáng chói mắt. Cả hai đều tỏa ra khí tức Tụ Nguyên cảnh tầng năm.

Ba con yêu thú lao vào, từng bước như đất trời vỡ ra, xé tan không khí với sự hung mãnh. Hắc Mãng Xà, thân hình dài như chiếc bóng đen, vươn ra từ bụi rậm, miệng há rộng, răng nanh sắc nhọn như lưỡi dao, vồ đến Lý Nguyên với tốc độ như chớp. Hỏa Vân Báo từ bên phải xông tới, móng vuốt sắc nhọn vung lên như lưỡi dao muốn xé nát không gian, trong khi Kim Giác Hùng gầm lên một tiếng kinh hoàng, dùng đôi tay mạnh mẽ như búa đập nện xuống.

Lý Nguyên không hề hoảng hốt. Hắn đã cảm nhận rõ sự biến đổi trong cơ thể mình, 128 kinh mạch đã được khai mở, tăng cường tốc độ và phản xạ một cách vượt trội. Mọi chuyển động của ba con yêu thú như bị làm chậm lại trong mắt hắn. Hắn nhẹ nhàng dịch chuyển một bước, tránh khỏi cú vồ của Hỏa Vân Báo và Kim Giác Hùng rồi sau đó hai tay vung lên Vô Tướng Thần Binh hóa thành thanh thương đen tuyền, đâm mạnh vào thân thể Hắc Mãng Xà. Ánh thép lấp lánh, thanh thương xuyên qua lớp vảy, để lại một vết thương nặng nề.

Hắc Mãng Xà quằn quại, gầm lên đau đớn, lắc mạnh đầu và dùng đuôi mạnh mẽ quật Lý Nguyên ra xa, khiến hắn bị văng một đoạn dài. Ngay lập tức, Mộc linh lực trỗi dậy chữa lành các vết thương, giúp hắn đứng dậy, không cảm thấy đau đớn.

Lý Nguyên hít một hơi sâu. Hắn vận dụng Thổ linh lực, tạo thành một lớp bảo vệ quanh cơ thể, giúp hắn chống đỡ những đòn tấn công mạnh mẽ. Khi Kim Giác Hùng lại lao đến, vung tay đấm mạnh, Lý Nguyên chỉ cần một cú nhún người, tay cầm thương đâm mạnh vào ngực con hùng yêu, khiến nó ngã gục mất sức chiến đấu.

Thủy linh lực từ lòng bàn tay Lý Nguyên bùng lên, tạo thành một lớp màng nước bảo vệ, dập tắt ngọn lửa từ Hỏa Vân Báo đang bùng lên. Hắn không bỏ lỡ thời cơ, liền dùng Hỏa linh lực từ chính cơ thể mình, bùng lên như một ngọn lửa thiêu đốt, đâm thanh thương vào cơ thể con báo. Đòn tấn công của hắn mạnh mẽ, xuyên qua lớp da, khiến con báo ngã gục, mùi thịt nướng lan tràn.

Lý Nguyên thở hổn hển, mồ hôi lấm tấm trên trán, nhưng ánh mắt lại lạnh lùng nhìn con Hắc Mãng Xà vừa bò lại. Hắn vươn tay cầm Vô Tướng Thần Binh. Các loại linh lực gia trì vào thân thương bùng lên, giúp hắn tăng cường sức mạnh, xuyên thủng cơ thể con rắn. Một đòn cuối cùng, Hắc Mãng Xà gục xuống, không còn sức chiến đấu.

Lý Nguyên thu lại thanh thương, nhìn ba con yêu thú đã ngã gục dưới chân mình. Đã từng một con Hắc Mãng Xà khiến hắn phải chạy chối chết. Hiện tại, hắn có thể nhẹ nhàng đánh giết nó và hai con yêu thú khác mạnh mẽ hơn nhiều chỉ sau vài ngày ngắn ngủi. Hắn biết bản thân mình không thể kiêu ngạo. Chặn đường phía trước của hắn còn rất rất dài.

Hắn thu lấy thi thể ba con yêu thú vào Âm Dương điện. Sau đó, tiếp tục lên đường đến Đại Nguyên Thành.

Phía xa, một tòa thành trì thấp thoáng hiện lên dưới ánh hoàng hôn.

Lý Nguyên lau vết máu nơi khóe môi, ánh mắt nhìn về phương xa - Đại Nguyên Thành, nơi sẽ bắt đầu hành trình tiếp theo của hắn.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.