Sáng Thế Nguyên Thần

Chương 6: Tứ Linh Học Viện




Sau nửa ngày hành tẩu trong rừng, cuối cùng Lý Nguyên cũng đã đến Đại Nguyên Thành. Chỉ thấy trước mắt là một tòa thành cao hơn chục trượng. Tường thành được xây từ những viên hắc thạch vô cùng kiên cố. Trên tường có những vết rêu xanh loang lổ cho thấy rằng nó đã tồn tại từ rất lâu rồi. Cổng thành có hai người lính gác. Họ khoác áo giáp nhẹ, tay cầm trường thương, mắt dõi theo từng người đang bước vào thành.

Lý Nguyên tiến đến, khai báo thân phận với hai tên lính gác sau đó giao nộp lệ phí rồi bước vào trong thành.

Vừa vào thành Lý Nguyên đã cảm nhận được từng đợt gió nhẹ thổi qua mang theo hương vị hỗn tạp của các loại đồ ăn, thức uống. Thậm chí còn có cả một số linh dược cấp thấp. Lần đầu đặt chân vào một thành trì lớn, hắn không khỏi ngẩng đầu nhìn quét khung cảnh xung quanh.

Dọc hai bên đường là vô số cửa hàng lớn nhỏ, tán tu và đệ tử các thế lực đi lại tấp nập. Không khí sôi động, linh khí trong thiên địa cũng nồng đậm hơn nhiều so với vùng núi hoang vu mà hắn vừa rời khỏi. Ánh mắt hắn sớm đã dừng lại ở một kiến trúc khá là đồ sộ và xa hoa, ba chữ to như rồng bay phượng múa được khắc trên biển gỗ “Linh Bảo Các”.

Sau một hồi nghe ngóng, hắn biết được Linh Bảo Các là một trong những thương hội lớn nhất Bắc Vực, chuyên buôn bán, thu mua yêu thú, tài liệu, pháp khí và linh dược. Dù là tán tu vô danh hay đệ tử các thế lực lớn, một khi có hàng, đều có thể tới đây giao dịch.

Hắn muốn bán thi thể của ba con yêu thú mà hắn đã giết được và thuê một gian phòng để ở tạm.

Vừa bước vào cửa, lập tức có một gã tạp vụ bước ra, kính cẩn hành lễ:

“Quan khách muốn thu mua hay rao bán vật phẩm gì?”

Lý Nguyên nhàn nhạt đáp:

“Ta muốn bán thi thể yêu thú.”

Gã tạp vụ nói:

“Vậy mời quan khách theo tiểu nhân đến khu thu mua vật phẩm.”

Nói rồi, hắn dẫn Lý Nguyên đến một gian phòng.

“Mời quan khách lấy vật phẩm muốn bán ra ngoài để tiểu nhân có thể định giá.”

Lý Nguyên không nói nhiều, vung tay ném ra ba chiếc túi trữ vật lên bàn đá. Gã tạp vụ hơi ngẩn người, theo bản năng mở ra xem xét, lập tức hít sâu một hơi.

Bên trong là thi thể của Hắc Mãng Xà, Hỏa Vân Báo và Kim Giác Hùng, ba yêu thú cấp thấp trung giai, vảy da đầy đủ, nội đan còn nguyên vẹn.

Đại nguyên thành là thành trì nhỏ, tụ nguyên cảnh ở nơi này cũng là nổi bật, có thể xem là cao thủ. Ấy vậy mà thiếu niên này lại bán ra thi thể của ba yêu thú tụ nguyên cảnh. Điều này khiến tên tiểu nhị vô cùng ngạc nhiên.

Chưa kịp phản ứng, đã nghe Lý Nguyên bình thản nói:

“Ta cần bán thi thể ba con yêu thú này.”

Gã tạp vụ nuốt nước bọt:

“Yêu thú tụ nguyên cảnh tiểu nhân không có quyền định giá. Xin đại nhân đợi một chút, tiểu nhân sẽ gọi người có thẩm quyền đến ngay.”

Nói rồi, hắn vội vả đi ra ngoài. Chỉ vài phút sau, một người đàn ông trung niên thân mặc cẩm bào màu xanh bước ra. Ánh mắt sắc bén của hắn quét qua thi thể yêu thú rồi dừng lại trên người Lý Nguyên rồi nói:

“Ta là Trương quản sự, người phụ trách thu mua và kiểm định hàng hóa cấp cao của Linh Bảo Các Đại Nguyên Thành.”

“Tiểu huynh đệ, ba con yêu thú này đều là yêu thú cấp thấp trung giai, dựa theo khí tức còn sót lại có thể phán đoán ra được một con là tụ nguyên tầng một và hai con tụ nguyên tầng năm. Trạng thái thi thể khá hoàn chỉnh, không mất nội đan, không tổn hại đến da lông.”

Ánh mắt Trương quản sự dần hiện lên vẻ khó tin:

“Nhưng điều khiến ta kinh ngạc nhất, là cách chết của chúng. Cả ba đều bị thương chí mạng ở những chỗ yếu hại, đường thương nhất quán, sạch sẽ gọn gàng.”

Hắn ngẩng đầu nhìn thẳng vào Lý Nguyên rồi hỏi:

“Là ngươi giết sao?”

Lý Nguyên bình tĩnh đáp:

“Không sai.”

Trương quản sự hơi cau mày, lại như đang đánh giá lại thiếu niên trước mặt. Nhìn qua có thể thấy tuổi tác chỉ khoảng mười tám. Hắn cũng chỉ là Tụ Nguyên cảnh nên không thể nhìn thấu được tu vi của thiếu niên này. Nhưng nếu thật sự có thể một mình giết ba yêu thú trung giai… đây tuyệt đối là thiên tài!

Hắn liền hướng Lý Nguyên hỏi:

“Ngươi tên gì?”

“Lý Nguyên.”

“Lý tiểu hữu, ta là Trương Lập - quản sự tại Linh Bảo Các chi nhánh Đại Nguyên thành này. Hai con yêu thú Hỏa Vân Báo và Kim Giác Hùng có giá 200 hạ phẩm linh thạch. Con Hắc Mãng Xà ta tính ưu đãi cho tiểu hữu 100 hạ phẩm linh thạch. Không biết ý tiểu hữu như thế nào?”

Lý Nguyên gật đầu:

“Giao dịch.”

Trương Lập đưa túi trữ vật chứa linh thạch, nhưng không vội rời đi. Ngược lại, hắn như có điều suy nghĩ, chợt nói:

“Không biết Lý tiểu hữu. . . biết tin tức lớn nhất gần đây chưa nhỉ?”

“Tin tức gì vậy? Tại hạ vừa vào thành nên còn khá mù mờ, mong Trương quản sự cho biết.”

“Tứ Linh Học Viện chiêu sinh. Một tháng sau, sẽ có một kỳ khảo thí tại Đại Nguyên Thành. Bất kỳ tu sĩ nào dưới 25 tuổi đều có thể tham gia.”

Lý Nguyên nhướng mày:

“Tứ Linh Học Viện?”

Trương Lập khẽ gật đầu, vẻ mặt nghiêm túc:

“Đây là học viện được thành lập bởi các đệ tử ngoại môn của bốn thế lực lớn nhất Bắc Vực - Phách Thương Thành, Lôi Cực Điện, Nguyệt Hàn Môn, và Đan Sư Hiệp Hội. Mục tiêu là tuyển chọn nhân tài, bồi dưỡng từ sớm. Một khi trở thành học viên chính thức, chẳng khác nào đã đặt một chân vào thế lực lớn.”

Lý Nguyên không nói, nhưng trong lòng đã dấy lên hứng thú.

Trương Lập cười tiếp lời:

“Chỉ cần ngươi vượt qua kỳ khảo thí sơ cấp, sẽ được tiến vào học viện, nhận tài nguyên, công pháp, và quan trọng nhất - có cơ hội để gia nhập vào một trong tứ đại thế lực.”

“Ta thấy Lý tiểu hữu tuổi không lớn, lại có thực lực như vậy, hoàn toàn có cơ hội tiến vào. Nếu tiểu hữu đồng ý, ta có thể giúp ngươi báo danh khảo thí.”

Lý Nguyên gật đầu nói:

“Vậy làm phiền Trương quản sự giúp ta báo danh khảo thí. Đa tạ quản sự đã cho biết.”

“Tứ Linh Học Viện… rất thích hợp với mục tiêu của hắn hiện tại - có thể nhanh chóng tăng cao tu vi, đồng thời cũng có thể nghe được nhiều tin tức, hiểu rõ hơn về thế giới tu luyện.”

Hắn tiếp tục nói với Trương quản sự:

“Phiền tiền bối chuẩn bị cho ta một gian phòng, ta muốn tu luyện một chút.”

“Được rồi, ta sẽ sắp xếp ngay.”

Linh Bảo Các không chỉ kinh doanh mua bán các loại vật phẩm mà còn cho các tu sĩ thuê phòng tu luyện, nơi có các tụ linh trận cỡ nhỏ. Một lát sau, Trương quản sự quay lại, dẫn Lý Nguyên đến một gian phòng.

“Đây là gian phòng tu luyện khá tốt còn trống, giá thuê phòng là 10 linh thạch hạ phẩm một ngày. Trong phòng có một tụ linh trận cỡ nhỏ, gia tăng gấp ba lần linh khí so với bên ngoài. Ngoài ra, ngươi có thể bỏ linh thạch vào hạch tâm trận pháp để gia tăng tốc độ hấp thụ linh khí hơn.”

Vừa vào phòng, Lý Nguyên liền cảm nhận được sự nồng đậm của linh khí nơi đây khiến hắn dễ chịu vô cùng. Không vội tu luyện, hắn lấy ra chiếc nhẫn lúc trước dì Nguyệt để lại cho hắn.

Bây giờ, hắn không chỉ bước lên con đường tu luyện, tu vi linh lực và linh hồn còn là tụ nguyên và nhị phẩm. Hắn đã có khả năng xem được vật phẩm bên trong là gì.

Chỉ thấy trong chiếc nhẫn là một không gian khá rộng, chứa đựng hơn 2000 khối linh thạch. Những linh thạch này khiến Lý Nguyên có cảm giác tinh khiết và nhiều năng lượng hơn 500 khối mà hắn vừa giao dịch được với Trương quản sự khá nhiều.

Ngoài ra, trong đó còn chứa đựng một quyển trục xám đen. Hắn lấy ra xem xét nhưng không thể nào mở nó ra được. Hết cách, hắn lại lấy những viên linh thạch kia ra, bỏ vào trận pháp rồi bắt đầu xếp bằng tu luyện.

Một luồng linh khí vô cùng nồng đậm bắt đầu trào dâng trong căn phòng. Lý Nguyên hít sâu một hơi, bắt đầu vận chuyển công pháp Nguyên Thủy Thần Điển, tham lam hấp thụ lượng linh khí này.

128 kinh mạch bắt đầu vận chuyển hết công suất, linh khí bên ngoài rót vào như thủy triều. Dưới sự vận chuyển kỳ dị của Nguyên Thủy Thần Điển, linh khí hội tụ vào trong đan điền bắt đầu ngưng tụ thêm một tầng, đậm đặc và ổn định hơn.

Lý Nguyên rơi vào trạng thái nhập định.

Liên tục 10 ngày tu luyện, Lý Nguyên bắt đầu đột phá.

Trong căn phòng kín, đột nhiên khí tức dao động mạnh.

“Ầm!”

Một luồng linh khí bùng lên trong cơ thể hắn, đẩy chân nguyên lên một tầng mới. Trong đan điền hắn bắt đầu ngưng tụ thêm một viên ngũ sắc nguyên hạch ứng với năm thuộc tính ngũ hành. Cả người hắn như được rửa sạch, gân cốt nở ra, cơ thể tràn đầy sức mạnh.

Tụ Nguyên cảnh - tầng hai!

Có lẽ là do trong cơ thể hắn còn sót lại luồng thần lực của Âm Dương Thần Chủ còn sót lại cùng với việc hắn khai mở được lên tới 128 kinh mạch, lại thêm những linh thạch dì Nguyệt để lại quá cao cấp nên việc đột phá lần này khá là dễ dàng.

Lý Nguyên chậm rãi mở mắt. Một tia sáng bắn ra như điện, rồi lại thu liễm vào sâu trong đáy mắt.

Hắn kiểm tra lại, phát hiện số lượng linh thạch cao cấp hắn đã tiêu hao là gần 100 khối. Một số lượng không quá ít cũng không quá nhiều.

Hắn thở nhẹ, đứng dậy, ánh mắt nhìn về phía xa qua ô cửa nhỏ. Ngoài kia, Đại Nguyên Thành vẫn náo nhiệt, từng đoàn tu sĩ qua lại, vô số thế lực ngấm ngầm giằng co.

Nhưng với hắn, tất cả chỉ là bước khởi đầu. Hắn bắt đầu suy nghĩ:

“Còn năm ngày nữa, cũng nên tìm hiểu về cuộc thi lần này, nghe ngóng về các đối thủ cạnh tranh. Dù sao cũng không thể làm kẻ mù tham gia khảo hạch được.”


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.