Thần Tài Thực Tập Đạt KPI Đòi Nợ Bằng Việc Livestream

Chương 12: Đập cánh cửa kia ra




Hai người còn chưa hiểu cô có ý gì, chỉ thấy Tô Hòa nhấc chân đá văng người đàn ông râu quai nón đi.

[? ? ?]

Cư dân mạng trong phòng livestream vô cùng bối rối, sao đưa tiền rồi mà vẫn bị đánh?

Không chờ bọn họ kịp phản ứng, Tô Hòa đã bước tới giẫm thẳng lên lưng người đàn ông râu quai nón.

Khi anh ta đang vật lộn để đứng dậy thì lại bị đá ngã vật xuống đất.

"Trước mặt bà đây mà còn dám chơi trò khôn lỏi, hôm nay tôi sẽ cho các người biết, bà đây mãi mãi là bà tổ của các người."

Nói xong, cô nhấc chân lên đá vào bụng của người đàn ông râu quai nón, khiến anh ta trượt dọc trên sàn nhà vài mét mới dừng lại.

"Cô làm gì vậy? Nếu cảm thấy ít tiền thì nói con số đi, sao lại đánh người ta?"

Cuối cùng Bùi Tú cũng phản ứng lại, lao về phía người đàn ông râu quai nón, vừa khóc vừa buộc tội cô.

Bộ dạng đó, cảnh tượng đó, thật sự rất đáng thương.

[Chị streamer ơi, mặc dù tôi tin rằng chị đánh người là có lý do, nhưng xin chị giải thích một chút được không? Tôi thật sự không hiểu gì cả!]

[Streamer cứ tiếp tục đi, tuy tôi không hiểu những hành động của cô lần này, nhưng tôi sẵn sàng đợi, cô cứ đánh xong rồi nói cũng không muộn.]

[Đúng, chủ kênh nói đi, có phải bọn họ lại làm chuyện ác độc gì không, chỉ cần cô nói tôi sẽ tin.]

Phần lớn các bình luận vẫn tin tưởng cô, cũng có một số ít người đang hơi nghi ngờ, nhưng nhanh chóng bị những bình luận khác nhấn chìm.

Thậm chí không có tí tẹo sóng gió nào.

Tô Hòa không nhìn vào bình luận, nhưng cứ như thể có sự ăn ý với các cư dân mạng, cô nhìn Bùi Tú và người đàn ông râu quai nón, mở miệng nói:

"Bắt bẻ câu chữ gì chứ? Còn muốn lợi dụng dư luận để đánh bại tôi sao? Trứng mà đòi khôn hơn vịt, dựa vào cái gì mà nghĩ rằng chỉ cần các người chuyển tiền cho Hà Tốc Tốc thì không ai nhận ra thực chất các người đã lấy hết tiền trong thẻ của cô ấy?"

"Đó là tiền sinh hoạt của cô ấy trong tháng tới, mẹ cô ấy vừa mới chuyển cho thôi, các người lấy sạch tiền của cô ấy rồi cô ấy sống thế nào vào tháng sau đây?"

"Sao các người có thể táng tận lương tâm đ ến mức này?"

Tô Hòa chống hai tay vào hông, nhìn họ vừa bực bội vừa tức giận, lại đá thêm một cú vào người đàn ông râu quai nón.

[Má nó, tôi đã nói streamer đánh anh ta chắc chắn có lý do mà, kiểu người như vậy đáng bị đánh chết, streamer hãy đánh chết bọn chúng luôn đi!]

[Người ở trên bình tĩnh chút đã, dù tôi cũng đồng ý với bạn, nhưng nếu chị chủ kênh thực sự đánh chết người thì sẽ bị bỏ tù đó. Chị chủ kênh này, chúng ta hãy văn minh lên, đánh cho chúng nửa chết nửa sống là được rồi.]

Người đàn ông râu quai nón bị đá rên rỉ thành tiếng muốn đứng dậy lần nữa, vô tình ngẩng lên lại nhìn thấy trong phòng livestream toàn là bình luận kêu đánh chết anh ta.

Thoáng chốc anh ta không dám cử động nữa, sợ rằng streamer này thực sự sẽ tức giận đá chết anh ta thật.

Những suy nghĩ nhỏ nhặt của anh ta không thoát khỏi ánh mắt Tô Hòa, cũng không qua được ánh mắt của Bùi Tú.

Nhìn người đàn ông giả chết trên sàn, Bùi Tú nghiến răng nghiến lợi nuốt cơn giận vào trong.

Cô ta ngẩng đầu nhìn Tô Hòa đang đứng trên cao nhìn xuống họ, một tay âm thầm vươn tới một chỗ không ai thấy được.

"Cô đi chết đi!"

Bùi Tú hung hãn gào lên, rút ra một lọ nhỏ màu trắng xịt vào mặt Tô Hòa.

Tô Hòa giật mình, theo phản xạ nhắm mắt lại đồng thời đưa tay lên che chắn.

Nhưng vẫn không kịp, cô đã bị xịt đầy mặt.

"Khụ khụ, cái quái gì thế này?!"

Tô Hòa bị thứ này làm cho ho sặc sụa, đôi mắt dưới mặt nạ cũng bắt đầu đau nhói.

Thấy cô bị ngạt thở, Bùi Tú nở một nụ cười đắc ý rồi đứng dậy khỏi mặt đất, tay vẫn cầm lọ nhỏ xịt về phía cô.

Lúc này Tô Hòa mới có thể nhìn rõ, hoá ra đó là một lọ tẩy trang.

Mà đặc biệt lại là một lọ nước tẩy trang có tính ăn mòn.

"Bình thường cô bán những loại mỹ phẩm này cho người khác sao?"

Tô Hòa lau mặt, nhìn Bùi Tú với ánh mắt đỏ ngầu đầy lạnh lẽo.

Bùi Tú vẫn tỏ ra không sợ trời không sợ đất nhìn cô và chiếc điện thoại trước ngực cô.

"Mỹ phẩm gì chứ, đây là nước hoa tiêu*, tôi dùng để đối phó với những kẻ tiểu nhân như cô."

(Nước được ngâm hoặc đun từ hạt hoa tiêu, còn gọi là tiêu Tứ Xuyên hoặc tiêu sơn tra.)

Bùi Tú còn rất đắc ý, vẻ mặt đầy vô liêm sỉ.

Lông mày Tô Hòa giật giật, đột nhiên cô quay mắt nhìn về một căn phòng phía sau cô ta.

Bùi Tú không biết tại sao cô lại đột nhiên nhìn về phía sau mình?

Cô ta mơ hồ lặng lẽ quay đầu lại nhìn, nhưng không có phát hiện điều gì bất thường.

Ngược lại người đàn ông râu quai nón trên sàn lại cứng đờ mặt mũi, cuống quít từ dưới mặt đất đứng lên.

Tô Hòa thấy anh ta cuối cùng cũng chịu đứng lên, liếc nhìn anh ta một cái đầy khinh bỉ, sau đó nhanh chóng đi về phía căn phòng sau lưng Bùi Tú.

Người đàn ông râu quai nón bị dọa sợ, lập tức ôm bụng chắn trước mặt cô: "Cô định làm gì?"

Tô Hòa không nói nhiều với anh ta, chỉ đưa tay đẩy anh ta sang một bên.

Lúc này Bùi Tú cũng nhận ra có điều không ổn, liếc nhìn người đàn ông râu quai nón một cái rồi vội vàng đuổi theo Tô Hòa, chặn cô lại.

"Chủ kênh, chúng ta nói chuyện đi."

Bây giờ cô ta mới biết nói chuyện.

Tô Hòa liếc nhìn cô ta: "Chúng ta không có gì để nói cả."

Sau đó lại tiếp tục đi về phía trước.

"Cô livestream cũng chỉ để kiếm sống, chắc hẳn cô cũng biết những kẻ không có chỗ dựa như chúng tôi kiếm sống ở thành phố lớn này khó khăn đến mức nào. Không bằng cô dừng livestream đi, chúng ta ngồi nói chuyện một chút."

Bùi Tú vừa nói vừa nhìn vào chiếc điện thoại trước ngực cô, lần này đã ám chỉ rõ ràng.

Tô Hòa khẽ cười một cái, cũng cúi đầu nhìn vào chiếc điện thoại của mình, rồi nói với cư dân mạng trong điện thoại:

"Tôi nghi ngờ rằng phía sau cánh cửa đó có những thứ không nên thấy. Ai có hứng thú muốn vào xem cùng tôi không?"

[Những thứ không nên thấy ư? Đó là cái gì!]

[Chủ kênh ơi tôi muốn xem, mong chờ chủ kênh mạnh mẽ làm ra kỳ tích, phá vỡ cánh cửa đó đi.]

[Đập cửa, đập cửa đi, tôi muốn xem.]

Mặc dù Bùi Tú cũng không biết bên trong phòng có gì, nhưng dựa vào phản ứng của người đàn ông râu quai nón và trực giác của mình, cô ta biết hôm nay bằng mọi giá phải ngăn không cho Tô Hòa vào.

"Tôi cảnh cáo cô, đây không phải nhà của tôi, nếu cô hành động bừa bãi, chủ nhà về sẽ không để cô yên ổn rời đi đâu."

Mắt thấy Tô Hòa vẫn không từ bỏ ý định mở cửa, Bùi Tú lập tức cảnh giác nhắc nhở.

Tô Hòa lại như không nghe thấy vẫn đi thẳng đến cửa phòng kia, đẩy cửa vào trong tiếng kinh hô của Bùi Tú.

Chiếc điện thoại của Tô Hòa đặt ngay trước ngực, trực tiếp livestream toàn bộ cảnh bên trong.

Đây là một căn phòng không có cửa sổ.

Không có giường cũng không có bất kỳ đồ đạc nào.

Bên trong tối om, chỉ có đủ loại công cụ được bày biện.

Là những loại công cụ có thể mua được ở cửa hàng tự động không người bán.

Tô Hòa sợ đến ngây người, trợn mắt há hốc mồm vội vàng che camera điện thoại của mình lại.

"Các bạn nhỏ trong phòng livestream ra ngoài trước đi nhé."

[... Chủ kênh che muộn rồi, chúng tôi đều đã nhìn thấy hết.]

[Streamer cô bỏ tay ra đi, các bạn nhỏ đều đang đi học, trong phòng livestream đều là người lớn có thể xem tất cả.]

[Đây là phòng của ai vậy, có nhiều loại đồ chơi ghê.]


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.