Thần Tài Thực Tập Đạt KPI Đòi Nợ Bằng Việc Livestream

Chương 23: Bình gas phát nổ




Phùng Âm trợn tròn mắt, Trịnh Thao lập tức nhào tới.

Nhưng may mắn là Phùng Âm phản ứng nhanh, ngay khi Trịnh Thao vừa tới gần, cô ấy đã nhấc chân đạp ông ta văng xa.

Sau đó Tô Hòa cầm máy quay tiến vào nhà bếp.

[Đậu xanh, sổ đỏ.]

[Cầm sổ đỏ đi lát gạch, đúng là hiếm có ai làm được vậy.]

[Không phải là toàn bộ sàn nhà bếp đều là sổ đỏ đó chứ? Streamer ơi đập luôn những viên gạch chỗ khác đi.]

[Chị ngầu đừng có lười biếng đó, tiếp tục đập đi.]

Người xem nhao nhao bình luận yêu cầu họ tiếp tục đập, Phùng Âm liếc nhìn qua phòng livestream, hào hứng vung búa lên lần nữa.

"Rầm, rầm, rầm."

Âm thanh liên tiếp tiếng vang, phòng bếp nhà Trịnh Thao bị phá hủy trong nháy mắt.

Phùng Âm vừa phá vừa cẩn thận dọn dẹp những miếng gạch vụn, lấy từng cuốn sổ đỏ bị kẹt trong đó ra.

"Một hai ba... 21, 22, tổng cộng 22 cuốn sổ đỏ. Tất cả đều được đứng tên Trịnh Thao, không chỉ có căn hộ, phòng chung cư, căn hộ cao cấp mà còn có cả biệt thự. Nhà tôi cũng chỉ có ba căn biệt thự, vậy mà ông ta lại có tận sáu căn!"

Giọng Phùng Âm thay đổi, ánh mắt nhìn Trịnh Thao đầy căm ghét.

[Ba căn biệt thự, vẫn còn chê ít à...?]

[Chị ngầu không nên k1ch thích người khác như vậy, tôi còn đang vẫn phải thuê nhà đây này!]

[Đúng vậy, nhà tôi cũng chỉ có một căn hộ lớn 130 mét vuông, còn không có biệt thự!]

[Người bên trên đừng nói nữa, những ai có nhà đều không được lên tiếng.]

Thoáng cái bình luận trong phòng livestream giảm đi đáng kể!

Người đang thuê nhà kia càng thêm buồn bã khóc không ra nước mắt!

"Nhiều sổ đỏ như vậy, nói đi, ông lấy đâu ra nhiều nhà như thế, có phải đều dùng tiền bẩn mua hết không?"

Phùng Âm quay người, tra hỏi Trịnh Thao đang hốt hoảng chạy tới.

Trịnh Thao không thèm để ý tới lời cô ấy nói, chỉ lao tới muốn giật lại sổ đỏ.

Phùng Âm nghiêng người sang một bên khiến ông ta ngã nhào vào khoảng không.

Trịnh Thao nhìn cô ấy với đôi mắt đầy lửa giận: "Trả sổ đỏ lại cho tôi."

Phùng Âm giơ sổ đỏ lên, cười đầy thách thức: "Muốn lấy thì tới mà lấy đi!"

Cư dân mạng: ...!

[Thật là kiêu ngạo quá đi, tôi rất thích.]

[Chị ngầu có cần bạn trai chưa? Chị thấy tôi thế nào!]

[Không được đâu, không ai nhận ra rằng chị ngầu và chủ kênh là một cặp à? Đừng ai nghĩ đến chuyện chia rẽ cặp đôi trắng đen của tôi.]

[Cặp đôi trắng đen? Chỉ vì streamer và chị ngầu một người mặc đồ trắng còn một người mặc đồ đen à, quá tuỳ tiện rồi đấy. Sao không gọi là cặp đôi song sát đi, hắc bạch song sát ấy!]

[Còn cặp đôi Ngầu Tài thì sao? Một người thì ngầu, còn streamer thì có tên là Tài Vận, không bằng gọi là cặp đôi Ngầu Tài.]

[Thế thì gọi là cặp đôi Chảnh Vận đi, nghe thôi đã thấy khí phách rồi!]

Phong cách trong phòng livestream đột nhiên thay đổi, mọi người bắt đầu ghép cặp cho Tô Hòa và Phùng Âm.

Phùng Âm nhìn thấy vậy còn vui vẻ chỉ vào bình luận nói: "Người xem còn đang ghép cặp cho chúng ta kìa. Tôi thích cái tên cặp đôi Chảnh Vận."

Tô Hòa liếc mắt một cái: "Ê, cô có thể nghiêm túc chút được không?"

Phùng Âm lập tức nghiêm mặt lại, cầm búa chỉ vào Trịnh Thao: "Nói đi, tiền của ông rốt cuộc từ đâu mà có?"

Cư dân mạng: ...!

Trịnh Thao: ...!

Tô Hòa: ...!

Cô ấy còn có thể thái quá hơn được không?!

Không thể chịu nổi nữa, Tô Hòa hét lên với cô ấy: "Cô nghĩ mình đang quay phim truyền hình sao? Gọi cảnh sát đi!"

"Ồ!" Lúc này Phùng Âm mới phản ứng, lập tức lấy điện thoại di động ra báo cảnh sát.

Thấy họ muốn báo cảnh sát, trong mắt Trịnh Thao chợt lóe lên vẻ cay nghiệt.

Ông ta nhân lúc Phùng Âm không chú ý, vội vàng lao vào bếp.

"Không được báo cảnh sát, mau cúp máy ngay!"

Ông ta lấy từ trong bếp ra một bình gas nhỏ và một chiếc bật lửa để đe dọa.

Phùng Âm chớp chớp mắt nhìn ông ta: "Bây giờ hung thủ đang cầm bình gas định nổ chết chúng tôi, các người nhanh đến đây đi!"

Trịnh Thao thấy cô ấy cũng như streamer không hề bị đe dọa, ông ta tức giận vặn mở bình gas.

Trong nháy mắt mùi gas nồng nặc lan tỏa khắp căn phòng, Tô Hòa và Phùng Âm vội vàng che mũi miệng lại, nhưng vẫn thấy Trịnh Thao thực sự định bấm bật lửa cùng chết chung với họ.

"Không..." Phùng Âm hét lên, rốt cuộc trong mắt cũng lộ ra vẻ kinh hãi.

Tô Hòa nheo mắt lại, nhưng phản ứng rất nhanh. Trong tích tắc trước khi Trịnh Thao kịp bấm bật lửa, cô đã lao tới giơ chân lên đá ông ta lẫn bình gas vào tủ bếp.

"Rầm."

Bật lửa vẫn bị đ è xuống, ngọn lửa tiếp xúc với khí gas lập tức phát ra một tiếng nổ lớn.

Cảnh tượng này vượt ngoài dự đoán của tất cả mọi người, thậm chí không ai kịp tránh né.

Những người xem thấy vậy lập tức lo lắng điên cuồng gửi bình luận, lại phát hiện rằng phòng livestream đã bị cưỡng chế ngắt kết nối!

Xong rồi, streamer bị nổ chết rồi!

Đó là tiếng lòng của tất cả cư dân mạng!

Nhưng thực tế là, trong khoảnh khắc ngàn cân treo sợi tóc Tô Hòa đã kịp thời kích hoạt khả năng ngưng đọng thời gian rồi nhanh chóng đưa Phùng Âm đến khu vực an toàn.

Vì vậy sau khi vụ nổ kết thúc, họ chỉ bị sóng xung kích làm chấn động một chút chứ không chịu thương tổn thực sự nào.

Nhưng Trịnh Thao thì không may mắn như vậy. Bình gas đã phát nổ ngay bên cạnh ông ta, mặc dù chỉ là loại bình gas nhỏ thường thấy trong nhà hàng, nhưng uy lực của nó cũng rất lớn. Trong khoảnh khắc phát nổ, tay phải của ông ta đã biến mất.

Còn về tính mạng, nhờ được đưa đến bệnh viện kịp thời nên không có gì đáng ngại!

Cũng giống như lần trước, Phùng Âm đến đồn cảnh sát để lấy lời khai, còn Tô Hòa đến chỗ người nông dân xử lý những việc còn lại.

Nhưng lần này vì có vụ nổ nên Tô Hòa không thể tránh được như trước, cũng bị cảnh sát triệu tập tới.

Tuy nhiên, khi đến đồn cảnh sát mới phát hiện ra hai người họ không phải là người địa phương, việc này cần phải phối hợp với cảnh sát địa phương của họ để cùng nhau điều tra.

Tô Hòa tưởng rằng lần này họ sẽ phải ở lại đồn cảnh sát một hai ngày, nhưng rất nhanh sau đó cô đã được chứng kiến khả năng về tài chính và quan hệ của Phùng Âm.

Một luật sư và một người bảo lãnh đến còn nhanh hơn cảnh sát bên họ, giúp hai người làm một số thủ tục rồi nhanh chóng đưa họ ra ngoài.

Khi ra khỏi đồn cảnh sát, Phùng Âm vỗ vai Tô Hòa: "Thế nào, có một đối tác như tôi cũng không tệ chứ!"

Tô Hòa chỉ điều chỉnh chiếc mặt nạ trên mặt mà không nói gì, nhưng trong lòng phải thừa nhận rằng Phùng Âm nói đúng. Đồng thời cô cũng đang suy nghĩ về cách tránh những rắc rối như vậy trong lần đòi nợ tiếp theo?!

"Cô chủ, ông bà chủ đang chờ cô về."

Lúc này người bảo lãnh bước đến, cúi đầu kính cẩn nói với Phùng Âm.

Phùng Âm nhíu mày một cái: "Tôi có sao đâu, về làm gì? Tôi không muốn về!"

Người đàn ông khoảng ba mươi bốn mươi tuổi mặc một bộ vest đen, không chút nhượng bộ đứng trước mặt cô ấy: "Cô chủ, cô vẫn nên về thì hơn, nếu không ông bà chủ sẽ lo lắng."

Phùng Âm nhíu mày, trên mặt lộ rõ vẻ không vui, định nói gì đó nhưng Tô Hòa lại lên tiếng trước: "Cô nên về đi, đừng để bố mẹ lo lắng!"

Phùng Âm lập tức quay sang trừng mắt nhìn cô: "Cô lại muốn bỏ rơi tôi."

Tô Hòa ngẩng đầu nhìn cô ấy, ánh mắt nghiêm túc hơn bao giờ hết: "Phùng Âm, đây là nhiệm vụ của tôi, cô không cần mạo hiểm, hãy về đi, sau này cũng không cần xuất hiện nữa!"


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.