Thần Tài Thực Tập Đạt KPI Đòi Nợ Bằng Việc Livestream

Chương 35: Cái chết của Lâm Vi




"Dựa vào đâu chứ? Cô nói không cần tôi thì bỏ, nói cần giúp là tôi phải giúp à?"

Sau lần tách ra trước đó Phùng Âm bị nhốt ở nhà suốt, dù trong lòng rất vui khi thấy Tô Hòa đột nhiên xuất hiện, nhưng cô ấy vẫn còn canh cánh trong lòng việc Tô Hòa bỏ mặc mình.

Tô Hòa không để ý đến giọng điệu mỉa mai của cô ấy, mà bước tới ngồi xuống chiếc ghế sofa nhỏ trong phòng: "Tôi đang điều tra về ảnh hậu nổi tiếng Lâm Vi. Tôi cần biết tất cả thông tin về cô ấy, đặc biệt là những gì liên quan đến con trai cô ấy."

Vừa nghe đến tên Lâm Vi là mắt Phùng Âm sáng lên, nhưng khi nghe nhắc đến con trai, Phùng Âm chợt sững sờ!

"Con trai? Con trai gì chứ? Lâm Vi còn chưa kết hôn, cô ấy vẫn còn độc thân mà, làm gì có con trai?"

Phùng Âm nhảy lên cao ba thước ngay tại chỗ, khuôn mặt đỏ bừng, cổ căng thẳng vì kích động.

Tô Hòa liếc nhìn cô ấy: "Máy tính bảng đã đưa cho cô rồi, cô tự tìm đi."

Phùng Âm vội cầm lấy máy tính bảng lên, như muốn chứng minh điều gì đó, cô ấy lập tức tra cứu tên Lâm Vi.

"Tại sao có thể như vậy?" Phùng Âm tròn mắt nhìn màn hình.

Tô Hòa tưởng cô ấy phát hiện ra điều gì đó nên tiến lại xem, nhưng vẫn chỉ là bốn chữ không có thông tin!

Tô Hòa cũng ngơ ngác, tại sao lại không tra ra được?

Đột nhiên Tô Hòa lóe lên một ý nghĩ. Cô quay lại nhìn con quỷ nhỏ ở góc phòng.

"An An, có thể mẹ em đã chết rồi!" Đọc Full Tại Truyenfull.vision

Phùng Âm nhìn thấy Tô Hòa đột nhiên nói chuyện với không khí, nhất thời cứng đờ người!

Cô đang nói chuyện với ai vậy?!

Con quỷ nhỏ ngơ ngác, nó chưa từng nghĩ rằng mẹ của mình cũng chết?

"Nhưng, nhưng em đâu có thấy mẹ đâu!" Con quỷ nhỏ nghiêng đầu, tỏ vẻ không hiểu.

"Chuyện này thì chị cũng không rõ lắm, chị thật sự không biết gì về các người... quỷ, em thử xem có thể tìm được âm sai nào bên đó hỏi một chút không?" Tô Hòa tỏ vẻ bất lực, muốn con quỷ nhỏ tự tìm cách liên hệ với âm sai ở thế giới bên kia.

Con quỷ nhỏ cúi đầu, không biết đang suy nghĩ điều gì đó. Phùng Âm ở một bên lẳng lặng ôm chặt gối trước ngực, ánh mắt cảnh giác liếc nhìn xung quanh.

Căn phòng ngủ rộng rãi sáng sủa lúc này bỗng trở nên lạnh lẽo âm u hơn, khiến cô ấy nổi da gà khắp người!

"Đúng rồi, Phùng Âm cô..."

Tô Hòa đột nhiên gọi tên Phùng Âm làm cô ấy giật mình: "Làm gì? Cô muốn làm gì?"

Giọng cô ấy đầy cảnh giác xen lẫn sợ hãi, dù cố gắng tỏ ra bình tĩnh nhưng Tô Hòa vẫn có thể nhận ra cô ấy đang run lên vì sợ.

Tô Hòa nhíu mày: "Sợ đến thế mà còn muốn theo tôi à?"

Phùng Âm nghe vậy chẳng vui vẻ chút nào, vội thẳng lưng ưỡn ngực lên: "Ai sợ chứ? Cô nói đi, cô muốn tôi làm gì!"

Tô Hòa khẽ cười, không định vạch trần sự sợ hãi của cô ấy, chỉ nói: "Cô thử tra xem có phải Lâm Vi đã chết không!"

Phùng Âm: "...!"

Dù vô cùng sợ hãi, Phùng Âm vẫn gắng gượng tra cứu lại một lần nữa.

Chỉ một lúc sau, sắc mặt Phùng Âm trở nên nặng nề: "Thật sự đã chết rồi, vào ba ngày trước!"

Tô Hòa lập tức quay sang nhìn con quỷ nhỏ, con quỷ nhỏ cũng ngẩng đầu lên nhìn cô.

Ba ngày trước, cũng đúng vào lúc chứng minh thư của nó bị mất.

"Chết như thế nào?" Tô Hòa hỏi.

Phùng Âm lắc đầu: "Không có bất kỳ thông tin nào về nguyên nhân cái chết, thậm chí tin tức về cái chết của Lâm Vi cũng chưa được công khai."

Tô Hòa trầm tư trong giây lát, sau đó ngẩng đầu lên: "Kiểm tra xem trước khi chết cô ấy đã liên lạc với ai, và còn ai biết về cái chết của cô ấy."

Thao tác của Phùng Âm rất nhanh, chẳng mấy chốc đã tra ra được: "Là quản lý của cô ấy, Từ Hạo."

Tô Hòa chờ Phùng Âm tiếp tục nói ra cái tên khác, nhưng đợi một lúc lâu: "Không còn?"

Phùng Âm lắc đầu: "Không còn, trước khi chết Lâm Vi chỉ gặp Từ Hạo, và cũng chỉ có Từ Hạo biết cô ấy đã chết."

Kể từ đó, Từ Hạo trở thành kẻ vô cùng đáng nghi!

Phùng Âm nhìn Tô Hòa, ngập ngừng nói: "Hay chúng ta báo cảnh sát đi!"

Tô Hòa nhìn Phùng Âm: "Tạm thời chưa được, tôi cần điều tra thêm về Từ Hạo."

Phùng Âm muốn nói lại thôi, có vẻ không hoàn toàn đồng tình với quyết định của Tô Hòa.

Tô Hòa nhíu mày, ánh mắt nhìn cô ấy đã hơi thay đổi.

Sau đó cô lấy lại chiếc máy tính bảng của mình, nói với Phùng Âm một câu "Cảm ơn" rồi quay người đi đến cửa sổ.

Phùng Âm biết cô muốn đi, há miệng định nói gì đó đúng lúc Tô Hòa quay đầu lại.

"Hy vọng cô có thể coi như tôi chưa từng đến đây đêm nay, và cô cũng không biết gì cả."

Nói xong, cô quay đầu nhảy ra khỏi cửa sổ, biến mất trong tầm mắt Phùng Âm.

"Chị à, chị không vui sao?"

Con quỷ nhỏ nhìn Tô Hòa từ khi đáp xuống đất đến giờ vẫn không nói gì, nó cẩn thận hỏi.

"Không có." Tô Hòa trả lời.

Con quỷ nhỏ bĩu môi, rõ ràng nó cảm giác được cô không vui!

Chị còn muốn lừa một con quỷ!

"Quỷ nhỏ, em đi hỏi thăm xem có tin tức gì về mẹ em không. Chị sẽ đi điều tra nguyên nhân cái chết của mẹ em."

Con quỷ nhỏ gật đầu lia lịa: "Dạ." Sau đó vội bay đi.

Tô Hòa liếc nhìn chỗ con quỷ nhỏ biến mất, cô vừa kiểm tra tình hình tài chính của Từ Hạo trên máy tính bảng, vừa bước ra khỏi biệt thự.

Quả nhiên, tài chính của Từ Hạo có gì đó không đúng. Ba ngày trước, tài khoản của hắn ta đột ngột nhận được một khoản tiền lớn không thuộc về hắn ta.

Hơn nữa, năm nào vào khoảng thời gian này tài khoản của Từ Hạo cũng nhận được một khoản tiền không lớn không nhỏ.

Số tiền này đều được chuyển từ tài khoản của Lâm Vi.

Tô Hòa nhíu mày, không hiểu Lâm Vi và Từ Hạo có mối quan hệ kinh tế gì.

Nhưng nếu muốn điều tra cái chết của Lâm Vi, cô phải bắt đầu từ Từ Hạo trước.

Nghĩ vậy, Tô Hòa nhấn vào tên của Từ Hạo, trên màn hình xuất hiện một cảnh quay trực tiếp.

Là Từ Hạo.

Một người đàn ông hơn ba mươi tuổi, đeo kính, trông có vẻ nho nhã lịch sự.

Nhưng bây giờ... Mẹ nó đang đào hố?!

Bên cạnh cái hố, từng chiếc túi rác màu đen nằm la liệt!

Nửa đêm nửa hôm đi đào hố, Tô Hòa không tin hắn ta chỉ đang xử lý rác thải!

Khi cái hố gần như đã được đào xong, Tô Hòa không chờ đợi thêm nữa. Cô chạm nhẹ vào màn hình, hình ảnh chợt tối đen, cô cũng biến mất khỏi chỗ đang đứng.

Chỉ trong tích tắc, Tô Hòa đã xuất hiện ở một nơi hoang vu xa xôi.

Nhìn Từ Hạo cách đó không xa vẫn đang miệt mài vung xẻng quân dụng, cô chọn một vị trí kín đáo để ẩn nấp trước.

Cô lấy điện thoại ra mở livestream. Đọc Full Tại Truyenfull.vision

Camera được hướng thẳng vào Từ Hạo đang bận rộn, khi cư dân mạng tiến vào phòng livestream, họ hoàn toàn bối rối!

[Chuyện gì thế này?]

[Đêm hôm khuya khoắt người đàn ông này đang đào cái gì vậy?]

[Xung quanh chỗ này cỏ dại um tùm, có lẽ là ở trên núi. Đang đào kho báu à?]

[Người này là Từ Hạo, quản lý hàng đậu của giới giải trí đó.]

[Nói xong tôi cũng nhớ ra, ảnh hậu Lâm Vi là nghệ sĩ anh ta quản lý đó.]

[Này, anh bạn, anh đang làm gì vậy!]

Mọi người bắt đầu tò mò về hành động của hắn ta, đặc biệt là khi biết hắn ta là người trong giới giải trí, họ càng hiếu kỳ hơn!

Cho đến khi hố đã được đào xong, Từ Hạo bắt đầu kéo những túi rác trên mặt đất, chuẩn bị ném chúng xuống hố.

Lúc này người xem trong phòng livestream mới chú ý tới túi rác trên mặt đất.

[Bên trong mấy cái túi này là gì vậy?]

[Không phải là xác chết đấy chứ?]

[Giữa đêm khuya khoắt, trời tối không trăng, gió lạnh rít gào, nơi hoang vu hẻo lánh này đúng là địa điểm lý tưởng để giết người giấu xác.]

[Thật hay giả vậy, trong túi rác này có người sao? Đừng nói là ảnh hậu Lâm Vi đấy nhé!]


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.