[Livestream này càng xem càng căng thẳng quá.]
[Chủ kênh đâu rồi? Ra đây giải thích chút đi, chuyện gì đang xảy ra vậy!]
Từng người trong phòng livestream như biến thành thám tử lừng danh Conan, Địch Nhân Kiệt, ai nấy đều chờ đợi chủ kênh lên tiếng xác nhận suy đoán của mình!
Nhưng trước khi Tô Hòa kịp lên tiếng, Từ Hạo trong ống kính đã bắt đầu tự lẩm bẩm!
"Lâm Vi, cô đừng trách tôi, ai bảo cô không nghe lời. Một đứa trẻ đã chết, mỗi năm tiêu tốn một đống tiền cho nó để làm gì? Đưa số tiền đó cho tôi chẳng phải tốt hơn sao, tôi có thể cho cô nhiều tài nguyên hơn."
"Với lại, suy cho cùng thì đây cũng là lỗi của cô. Cô kích động làm gì? Nếu không phải vì cô muốn báo cảnh sát, định tung chuyện này lên mạng, tôi sẽ không vì ngăn cản mà lỡ tay bóp chết cô!"
"Nhưng mà thế cũng tốt, tôi được an toàn, còn cô có thể đoàn tụ với đứa con chưa ra đời của mình ở dưới đó."
Qua những lời lẩm bẩm của Từ Hạo, có thể thấy rõ đây là một vụ mưu sát vì tài sản!
Tô Hòa vẫn im lặng sợ bứt dây động rừng. Cô chỉ để lại một dòng bình luận trên màn hình livestream:
[Thêm một vụ đòi nợ, người đại diện nổi tiếng Từ Hạo giết người vì tiền, một tiếng nữa tôi sẽ tới tận nơi đòi nợ.]
Lời này vừa ra, mọi người trong phòng livestream đều ngỡ ngàng!
[Gì mà đợi tận một tiếng sau? Giờ lên tóm ngay tên khốn này đi.]
[Tức quá đi, sao trên đời lại có loại người như vậy chứ!]
[Tôi báo cảnh sát rồi, vì tiền hại người, giết người chôn xác, chờ đền mạng đi!]
[Đáng thương cho Lâm Vi, một đời ảnh hậu giờ đây lại phải chịu kết cục bi thảm như vậy!]
[Hu hu hu... Tôi không tin, trong đó không thể nào là Vi Vi nhà tôi, không tin, không tin, hu hu hu…]
[Chỉ có mình tôi để ý đến đứa trẻ mà Từ Hạo nhắc đến sao? Lâm Vi vẫn chưa kết hôn, cũng chưa từng sinh con, liệu có nhầm lẫn gì không?]
[Đúng vậy, trùng tên trùng họ, chắc chắn là trùng tên thôi.]
Trong phòng livestream, một mặt mọi người lên án hành động của Từ Hạo, mặt khác là không tin vào cái chết của Lâm Vi.
Tô Hòa rời ánh mắt khỏi những dòng bình luận,Từ Hạo bên kia đã bắt đầu lấp đất lên hố.
Sau khi chôn xong, Từ Hạo còn chắp tay trước ngực vái lạy, sau đó quay người định bỏ đi.
[Không ổn rồi, hắn định chạy, chủ kênh mau bắt lấy hắn!]
[Tôi đã ghi hình lại rồi, hắn không thoát được đâu!]
[Đúng rồi, livestream là bằng chứng, hắn chạy thoát thế nào được!]
[Cảnh sát, cảnh sát, mau mau đến đi!]
Trong những lời kêu gọi không ngừng của netizen, Từ Hạo lái một chiếc xe đen không biển số chạy vút đi mất.
Tô Hòa lập tức theo dõi, giữ khoảng cách vừa đủ để không bị phát hiện. Người xem không hiểu cô làm cách nào bám theo mà không bị Từ Hạo phát giác.
Cho đến khi Từ Hạo lái xe vào một khu chung cư cao cấp, camera của Tô Hòa mới thay đổi góc quay.
[Sao chủ kênh không bám theo nữa? Chủ kênh định đi đâu vậy?]
[Có vẻ chủ kênh muốn đến nhà của Từ Hạo, lúc nãy hắn ta chỉ đi đỗ xe thôi.]
[Ồ, có lẽ chủ kênh định đến tận nhà hắn bắt ngay tại trận.]
Netizen vừa bàn tán vừa suy đoán, rất nhanh sau đó đúng như họ nghĩ, Tô Hoà đã đến nhà của Từ Hạo.
Cô đi thẳng vào trong như vào nhà mình vậy.
Sau đó cô đặt điện thoại phát livestream lên bàn trà trước ghế sofa, còn bản thân thì không biết biến đi đâu mất!
[...?!]
[Chủ kênh đâu rồi? Đi đâu vậy, dẫn theo tôi với!]
[Không phải chủ kênh bỏ chạy rồi chứ? Định để lại chúng tôi đối đầu trực tiếp với Từ Hạo à?]
[Cũng không phải là không được, đợi hắn ta quay về, chúng ta cùng nhau spam bình luận dọa hắn chết khiếp!]
[Bình luận trên thật sáng tạo, nhưng có chủ kênh ở đây, chúng ta không cần ra tay đâu.]
Đúng lúc đó, Tô Hòa kéo theo một chiếc ghế đến trước camera ngồi xuống.
Cư dân mạng còn chưa kịp chào đón streamer quay lại, họ đã thấy cánh cửa đối diện với camera mở ra.
[Aaaa... tên sát nhân về rồi, anh em ơi, tấn công thôi!]
[Từ Hạo, mày sẽ không chết yên ổn đâu.]
[Từ Hạo, mày đã bị bao vây rồi, mau đầu hàng đi.]
[Bằng chứng mày giết người chôn xác đã được tao gửi cho cảnh sát rồi, chờ mà ăn đạn đi.]
[Từ Hạo, khai thật đi, người mày chôn là ai?]
Quả nhiên, Từ Hạo vừa vào nhà đã chết đứng. Hắn ta nhìn người lạ đột nhiên xuất hiện trong phòng cùng với chiếc điện thoại đang livestream, vội quay đầu định bỏ chạy.
Tô Hòa nheo mắt, cánh cửa mà Từ Hạo vừa đẩy ra chợt "rầm" một tiếng đóng sập lại.
Từ Hạo sợ run người, cố gắng mở cửa chạy trốn ngay lập tức nhưng lại phát hiện cánh cửa không sao mở được!
"Buổi livestream hôm nay có thể sẽ hơi bạo lực, nếu chút nữa phòng livestream bị khoá, các bạn đừng ngạc nhiên nhé."
Tô Hòa đột nhiên lên tiếng. Nói xong cô lao thẳng về phía Từ Hạo, giơ nắm đấm lên đấm mạnh vào mặt trái của hắn ta.
"A..." Từ Hạo kêu lên đau đớn, cặp kính của hắn ta bị đánh văng ra ngoài.
Còn chưa để hắn ta kịp phản ứng, nắm đấm thứ hai của Tô Hòa đã đáp chính xác vào mặt phải hắn ta.
"Bụp" – âm thanh của cú đấm va chạm với da thịt.
Từ Hạo bị đấm mạnh đến nỗi xoay tròn tại chỗ. Vất vả lắm mới đứng vững được, chợt hắn ta cảm thấy có gì đó lạ lạ trong miệng.
"Phì!"
Từ Hạo phun ra một ngụm, hai chiếc răng dính đầy máu rơi ra khỏi miệng.
Hắn ta đờ người một chút, trong lòng dâng lên nỗi tức giận khôn cùng: "Con mẹ mày..."
Chưa kịp chửi hết câu, Tô Hòa đã đá thẳng vào bụng hắn ta khiến người ngã thẳng xuống đất, không những không đứng dậy được mà còn đau đến mức không nói nên lời!
Nhìn hắn ra nằm quằn quại trên mặt đất vì đau đớn, Tô Hòa lạnh lùng lên tiếng: "Đau không? Đau à? Có đau như lúc Lâm Vi chết không?"
Nghe đến tên Lâm Vi, Từ Hạo đột ngột ngẩng đầu lên nhìn chằm chằm cô với vẻ hoảng sợ: "Cô là fan của Lâm Vi?"
Trong sự ngạc nhiên lẫn sợ hãi, hắn ta bối rối. Làm sao fan của Lâm Vi lại biết cô ấy đã chết?
Và tại sao lại tìm được đến đây?
Cô còn biết gì nữa?
Từ Hạo rất muốn hỏi rõ, nhưng nhìn thấy chiếc điện thoại đang livestream không xa, hắn ta miễn cưỡng đứng dậy.
"Tôi nghĩ cô nhầm rồi, Lâm Vi đang đi quay phim ở nơi khác, cô ấy không..."
Chữ chết cuối cùng vẫn chưa kịp bật ra khỏi miệng, khóe mắt Tô Hòa trầm xuống: "Còn nói láo." Theo đó một cước bay tới, đá hắn ta ngã trở lại đất.
"Khụ khụ..."
Lần này dường như đã đá trúng vào phổi, khiến Từ Hạo ho liên tục một hồi!
Tô Hòa từng bước tiến lại gần, cuối cùng đứng trước mặt hắn ta, ánh mắt rơi xuống bàn tay đang chống đất của đối phương.
"Mày dùng chính bàn tay này bóp chết Lâm Vi, cũng phân xác cô ấy thành từng mảnh."
Giọng điệu khẳng định chắc nịch, cô giơ chân lên dùng gót giày đạp mạnh xuống.
"Răng rắc."
"A..."
Âm thanh xương gãy vang lên cùng với tiếng thét chói tai của Từ Hạo, hắn ta đau đớn đến mức mặt mày trắng bệch, mồ hôi đổ như mưa, gần như ngất đi.
Nhưng Tô Hòa không vì vậy mà tha cho hắn ta, chân cô vẫn giữ nguyên lực, tiếp tục xoay gót giày nghiền nát tay hắn ta.
"A... Đừng, đừng đạp nữa... Xin, xin cô đừng..."
Từng câu nói ngắt quãng, Từ Hạo đã không thể nói hoàn chỉnh một câu nào!
"Xin?"
Tô Hòa như bị lời này k1ch thích, dưới chân càng dùng sức đạp mạnh hơn, đạp nát bàn tay hắn ta.