Nghe được lời của Bắc Tiểu Lục chẳng những Tuyệt Tình Quân không chịu được, ngay cả đám tu sĩ bên ngoài cũng nhíu mày. Dù sao Tuyệt Tình Quân cũng coi như chỗ quen biết với Bắc Tiểu Lục, hơn nữa từ giọng điệu của hắn chỉ lấy nàng một nửa thu hoạch đã rất nhân từ.
Thật hoang đường!
Mặc dù tức giận nhưng chưa có tu sĩ nào tiến lên chất vấn Bắc Tiểu Lục. Bên kia, Tuyệt Tình Quân hận không thể lập tức dạy cho tên tiểu tử này một trận nhưng nàng vẫn cố gắng kiềm chế. Bởi vì nàng biết tình hình hiện tại không thể đắc tội người này, nếu không người thiệt thòi lại là nàng.
Nghĩ tới việc Bắc Tiểu Lục đã cứu Mục Linh sư muội, Tuyệt Tình Quân thở dài, từ trong nhẫn trữ vật đưa tới một nửa dược liệu cho Bắc Tiểu Lục, trước khi đi còn không quên lạnh giọng nói:
“Ta cho ngươi dược liệu không phải vì lộ phí mà vì cảm ơn ngươi đã cứu Mục Linh sư muội”.
Bắc Tiểu Lục nhún vai từ chối cho ý kiến, sau khi kiểm tra cẩn thận một lượt mới đưa ngọc bài cho Tuyệt Tình Quân, không chút quan tâm nàng nói gì.
“May mắn là ngươi không động thủ, nếu như ngươi động thủ, ta cũng không dễ nói chuyện như vậy đâu. Cho dù là nể mặt Mục Linh không giết ngươi, thì nhẫn trữ vật của ngươi nhất định phải giao cho ta”.
“Ngươi…”
Tuyệt Tình Quân hơi bực mình, cầm lấy ngọc giản đi lên Truyền Tống Trận, khinh thường nhìn Bắc Tiểu Lục, nói:
“Ta sẽ không cùng ngươi tranh cãi nhàm chán như vậy, ngươi rất nhanh liền phát hiện ra mình quá tự đại. Ngươi mặc dù không tệ nhưng khoảng cách giữa Kim Đan sơ kỳ và Kim Đan viên mãn không phải một chút là có thể san lấp được”.
Tuyệt Tình Quân có chút khó chịu, sớm biết như vậy nàng đã đưa dược liệu cho mấy người Mục Linh. Nàng có nằm mơ cũng không nghĩ tới Bắc Tiểu Lục mở miệng ra chính là muốn một nửa của mình, tên này thật không ai ra gì.
Bắc Tiểu Lục không có ý định tiếp tục dây dưa với nàng, nhanh chóng thực hiện việc đưa Tuyệt Tình Quân ra ngoài. Như vậy bốn người của Đấu Đan Cốc đều đã được truyền tống ra bên ngoài, đám người cũng rục rịch tiến lên.
Lâm Hằng là người thứ năm tiến đến Truyền Tống Trận, y không đợi Bắc Tiểu Lục lên tiếng trực tiếp đưa ra một nửa dược liệu, nói:
“Bắc đạo hữu, đây là dược liệu của ta”.
Bắc Tiểu Lục sớm đã biết mấy người này được chia bao nhiêu, biết y nói thật, sau khi đưa ngọc bài cho y liền nói:
“Vốn ta còn muốn sáu phần của ngươi nhưng ngươi đã chủ động như vậy, năm phần là được rồi”.
Lâm hằng âm thầm cười khổ, y dĩ nhiên biết Bắc Tiểu Lục nói lời này không phải chỉ cho mình y nghe, mà là nói cho những người bên ngoài nghe. Ý tứ của Bắc Tiểu Lục là muốn đưa dược liệu thì chủ động, nếu để hắn đề cập tới vậy thì đừng trách hắn không khách khí.
Nhìn thấy năm người đã đi, tên tu sĩ Kim Đan tầng tám chiếm cứ Truyền Tống Trận của Bắc Tiểu Lục bỗng nhiên chủ động yêu cầu tiến vào nhà gỗ.
Bắc Tiểu Lục thấy trong mắt y lóe lên hung quang, lập tức I5za7e biết người này không có hảo ý. Thế nhưng hắn cũng để cho người này tiến vào Truyền Tống Trận.
Tên tu sĩ Kim Đan tầng tám này vừa tiến vào đã nói:
"Ta là Lương Bất Ngũ, về phần dược liệu…”
Lương Bất Ngũ còn chưa nói hết lời, một thanh phi kiếm trong tay y đã phóng ra, đồng thời phi kiếm của y tỏa ra kiếm quang khí thế cuồn cuộn bao vây lấy Bắc Tiểu Lục.
Tu sĩ bên ngoài thấy Lương Bất Ngũ tiến vào nhà gỗ, lập tức biết được ý đồ của y, y muốn trong thời gian ngắn nhất chế ngự được Bắc Tiểu Lục. Nhìn thấy Lương Bất Ngũ lấy phi kiếm ra chế ngự Bắc Tiểu Lục, mấy người kia vội vàng động thủ. Cũng muốn thừa dịp Bắc Tiểu Lục chưa rời khỏi Truyền Tống Trận, chế ngự được Bắc Tiểu Lục.
Nhưng những tu sĩ ở bên ngoài còn chưa kịp lấy pháp bảo ra, chỉ nghe thấy một tiếng "Bành" lớn, liền thấy Lương Bất Ngũ vừa lấy ra phi kiếm đã bị bắn ra khỏi căn nhà gỗ tới mấy thước, ngã xuống bên cạnh một cái trận pháp cấm chế mà bọn họ phá vỡ.
Bắc Tiểu Lục ánh mắt lạnh lẽo nhìn Lương Bất Ngũ, cũng không nói gì thêm. Nhưng hắn càng im lặng thì đám người bên ngoài sợ hãi, sợ hãi hắn rời đi.
Đến lúc này, không có bất kỳ ai dám hoài nghi khả năng bày trận của Bắc Tiểu Lục. Hắn không động thủ, chỉ là phát động trận pháp mà thôi Lương Bất Ngũ đã bị bắn ra ngoài, nếu như không phải cố kỵ các tu sĩ bên ngoài, nói không chừng hắn có thể vây khốn Lương Bất Ngũ, tùy thời có thể giết y.
Những người này nghĩ không sai, Bắc Tiểu Lục đúng là cố kỵ những tu sĩ bên ngoài, nếu như không phải cố kỵ những tu sĩ kia hợp lực công phá trận pháp phòng ngự của hắn, thì Lương Bất Ngũ đã sớm trở thành một cỗ thi thể lạnh. Nhưng hiện tại hắn không thể giết người, bởi vì cho dù hắn muốn giết Lương Bất Ngũ thì cũng không phải bây giờ.
“Hắn đúng là rất hiểu rõ trận pháp, tại Bắc Vọng Châu ta chưa từng thấy thiên tài trận pháp sư nào trẻ tuổi như vậy. Trời ạ, hắn rốt cuộc tu luyện như thế nào vậy?”
Tên tu sĩ Kim Đan viên mãn của Bắc Vọng Châu nhìn thấy trận pháp do Bắc Tiểu Lục bố trí trong nháy mắt đánh văng Lương Bất Ngũ ra ngoài, liền rung động, không tự chủ được nói một câu.
"Người này trình độ thật cao, chỉ trong nháy mắt đã có thể tổ hợp trận pháp đánh bay Lương Lão Ngũ, không đơn giản”.
Một gã tu sĩ Kim Đan tầng bảy khác của Bắc Vọng Châu cũng bình luận một câu.
Không một ai phản bác lời của y, Bắc Tiểu Lục chỉ trong một thời gian ngắn, có thể tổ hợp được trận pháp đánh văng được tu sĩ Kim Đan tầng tám, cho dù không phải là Trận Sư thất cấp, thì cũng không kém bao nhiêu.
Ở Tu Chân Giới, Trận Pháp Sư gồm có ba giai đoạn: Trận Sư, Linh Trận Sư và Thiên Trận Sư. Mỗi một giai đoạn được chia làm cửu cấp. Vượt qua Thiên Trận Sư được gọi là Tiên Trận Sư.
Mọi người khiếp sợ Bắc Tiểu Lục bởi vì theo họ thấy trình độ trận pháp của hắn đã đạt tới Trận Sư thất cấp, phải biết còn trẻ như vậy chỉ cần đạt tới Trận Sư ngũ cấp đã được vinh danh thiên tài hiếm có rồi, đằng này…
Hiện nay, Bắc Tiểu Lục chỉ mới là Kim Đan sơ kỳ vẫn còn rất trẻ, có thể nói tiền đồ vô hạn. Phải biết những Trận Pháp Sư khác không người nào không phải sống lâu năm, nào có tu sĩ trẻ tuổi như Bắc Tiểu Lục đây.
Một tu sĩ Kim Đan tầng tám như Lương Bất Ngũ, bị Bắc Tiểu Lục Kim Đan tầng một ném ra như ném một con chó chết. Mặc dù Bắc Tiểu Lục thông qua trận pháp mới làm được, nhưng trong lòng y vẫn cảm thấy nhục nhã vô cùng.
Cho nên điều đầu tiên Lương Bất Ngũ làm khi bò dậy chính là tế ra phi kiếm, y muốn công kích phá nát đi cái trận pháp phòng ngự trong căn nhà nhỏ kia của Bắc Tiểu Lục.
Chẳng qua khi y chuẩn bị xuất thủ thì đã bị Từ Bắc Vọng của Đông Huyền Châu ngăn cản. Mặc dù Tuyệt Tình Quân đã ra rồi nhưng bên phía Đông Huyền Châu không chỉ có mình Từ Bắc Vọng là Kim Đan đại viên mãn. Chính vì như vậy Từ Bắc Vọng không có để Lương Bất Ngũ vào mắt.
Y ngăn cản phi kiếm của Lương Bất Ngũ, sau đó lạnh giọng nói:
"Nếu ngươi dám công kích trận pháp một lần nữa thì đừng trách ta không nể mặt”.
Lương Bất Ngũ theo bản năng rùng mình một cái, Kim Đan tầng tám và Kim Đan đại viên mãn có chênh lệch rất lớn, hơn nữa cả người Từ Bắc Vọng tản ra khí tức âm lãnh cường đại, thậm chí không chừng đã tiến vào cảnh giới Giả Anh. Lương Bất Ngũ quay đầu lại, phát hiện bên Bắc Vọng Châu dường như không có ai muốn ra mặt vì y, trong đó bao gồm cả sư huynh đồng môn của y.
Mấy tên tu sĩ có cùng ý tưởng với Lương Bất Ngũ, thấy y bị bắn ra thì không còn có ý định dùng vũ lực với Bắc Tiểu Lục nữa. Muốn đi vào trận pháp do Trận Sư thất cấp bố trí để bắt hắn, đây chẳng khác nào bắt trăng trong mặt hồ.
Sau đó mấy tên tu sĩ Bắc Vọng Châu rối rít tiến vào truyền tống trận, cũng không đợi Bắc Tiểu Lục nói chuyện đã chủ động lấy ra một nửa dược liệu cho hắn. Dược liệu trên người Bắc Tiểu Lục nhanh chóng tăng lên, hơn nữa đây đều là những loại dược liệu trân quý. Trong lòng Bắc Tiểu Lục càng cảm thấy một chiêu này mình làm quá chuẩn, cho dù đắc tội người khác thì sao? Hắn còn ngại việc này.
Thấy liên tục mấy tên tu sĩ Bắc Vọng Châu được truyền tống đi, tên tu sĩ Kim Đan viên mãn của Bắc Vọng Châu cũng tiến vào căn nhà.
"Lão phu là Hoàng Phi Hồng, thuộc “Hỏa Khí Tông" tông môn sáu sao của Bắc Vọng Châu. Bắc đạo hữu tuổi còn trẻ mà đã là Trận Sư thất cấp, lão phu bội phục, đây là dược liệu của ta”.
Bắc Tiểu Lục nhận lấy túi trữ vật kiểm tra một chút, không tiếng động ném trả lại cho Hoàng Phi Hồng, nói:
"Ông thiếu mười gốc "Sinh Nguyên quả", bốn cây "La Vân Chi", một cây "Ngũ Thải Liên"…
Nghe Bắc Tiểu Lục nói, Hoàng Phi Hồng nhất thời tức giận. Lão không ngờ Bắc Tiểu Lục lại biết rõ mình thu được bao nhiêu cây dược liệu. Hơn nữa còn ném trở lại cho lão, đây quả thực quá kiêu ngạo.
Bắc Tiểu Lục vốn đã không hài lòng với việc Hoàng Phi Hồng tự xưng lão phu rồi, tông môn sáu sao thì sao? To lắm chắc!. Mà người này lại dám ăn bớt dược liệu, phải biết rằng mỗi người được chia bao nhiêu dược liệu hắn đều nhìn rất rõ ràng. Muốn ăn bớt à, không có cửa đâu.
Thấy sắc mặt Hoàng Phi Hồng khó coi, có dấu hiệu nổi bão Bắc Tiểu Lục lạnh nhạt nói:
"Ông nhanh lên một chút, nếu không dùng truyền tống trận thì ta sẽ tống ông ra ngoài, nơi này còn nhiều người đang chờ xếp hàng đâu”.
Hoàng Phi Hồng đang muốn phát tác nhưng nghĩ tới Bắc Tiểu Lục là Trận Sư thất cấp, mà đây là địa bàn của hắn. Mặc dù bị một con kiến hôi Kim Đan tầng một bức đến như thế, trong lòng lão rất khó chịu nhưng cũng biết hiện tại không còn cách nào khác..
Hoàng Phi Hồng đưa tay đặt lên nhẫn trữ vật lần nữa, hiển nhiên lão chỉ có thể khuất phục Bắc Tiểu Lục. Lão đã quyết tâm, một khi mình rời khỏi đây thì sẽ chờ con kiến hôi này vác xác ra ngoài, sau đó lột da hắn.
Thấy Hoàng Phi Hồng chuẩn bị bổ sung dược liệu, Bắc Tiểu Lục thản nhiên nói:
"Bởi vì lần đầu ông ăn bớt, cho nên nhất định phải lấy ra sáu phần dược liệu mới được. Ông cần thêm mười ba gốc "Nguyên Sinh quả", hai gốc "Ngũ Thải Liên"…
"Tiểu tử, ngươi…”
Lúc này Hoàng Phi Hồng mới biết hàm ý trong những lời Bắc Tiểu Lục nói với Tuyệt Tình Quân, hắn đã nể mặt tới cỡ nào.
Lão vô cùng phẫn nộ ánh mắt như muốn ăn tươi nuốt sống Bắc Tiểu Lục, gằn từng chữ nói:
"Ngũ Thải Liên" của ta tổng cộng mới có ba cây, nhưng ngươi lại muốn lấy đi hai… Bắc Tiểu Lục, ngươi đúng là Trận Sư thất cấp nhưng cũng đừng ép người quá đáng? Người trẻ tuổi không nên kiêu ngạo như vậy, trừ khi cả đời ngươi đều ở lại đây không ra…”
Bắc Tiểu Lục căn bản không thèm để ý đến mấy lời của Hoàng Phi Hồng, cắt ngang lời gã nói:
“Ta thích ép người quá đáng đấy, không muốn đi nữa thì… Cút!”
Bố cục thế giới rộng, các nhân vật đều cơ trí không não tàn. Mời các bạn đón đọc truyện Việt thể loại Huyền Huyễn
Thiên Địa Đại Đạo