Thứ Nguyên Chi Môn

Chương 2246: Vạn lý độc hành Điền Bá Quang.




Cách xa Phi Mã mục trường vạn dặm, một cái tiểu trấn.
Trà lâu tiểu quán ven đường.
Vốn ngày thường sinh ý cũng không đông, nhưng hôm nay trà quán lại đông bất thường, thậm chí người qua đường qua lại cũng đem ánh mắt nhìn vào trong quán, đa phần đều là các nam tử.
Sự việc khác thường tất có nguyên do.
Mà nguyên do dẫn đến cớ sự đó, chính là một cô gái.
Nàng rất đẹp, như tiên nữ hạ phàm không nhiễm nhân gian khói lửa, ánh mắt nhìn một cái cũng đủ làm bao nam nhân xiêu lòng.
Vóc dáng lại đẫy đà, một bộ bạch y bó sát tôn lên vẻ đẹp của nàng, nhưng lại cho người nhìn cảm nhận một khối vạn năm huyền băng.
Cao cao tại thượng ánh mắt, trong mắt nàng hoàn toàn không để ý đám người xung quanh, cùng người lạ chớ gần tản ra để cho bao nhiêu gả nam tử qua lại không dám lại gần.
Ở bên cạnh là một cây côn không rõ chất liệu gì chú tạo ra, đen tuyền như mực lại nổi bậc một đầu uy vũ trắng toát Bạch Hổ.
“ Hắc hắc, tiểu nương bì xinh đẹp như vậy, làm đại gia ngứa ngáy, lãnh mỹ nhân không biết một lát nữa trên giường còn băng lãnh nữa không, hắc hắc”
Một thanh âm tràng đầy dâm dãng cất lên từ phía sau trà quán, một cái nam tử vác lên một thanh đao đi ra trước, ánh mắt dâm tà lộ rõ vui mừng khi nhìn thấy mỹ nữ tuyệt sắc kia uống lấy chung trà.
“ Đồ dâm tặc, thứ hạ lưu ở đâu ra” một gả công tử diện mạo cũng có mấy phần tuấn lãng, chỉ tay quát lấy.
Hắn hôm nay trong trấn nhỏ tình cờ phát hiện ra tuyệt sắc mỹ nhân này, một đường theo đuôi mà đến. Nhưng mỹ nhân lạnh lùng lại e sợ mất hảo cảm, chưa biết làm thế nào làm quen, bây giờ cơ hội như vậy hắn cũng muốn tranh chút trước người đẹp.
Hộ hoa sứ giả không chỉ có một người, một gả nam tử khác vội lớn tiếng : “ Đồ dâm tặc, bản công tử ghét nhất là thứ lưu manh như ngươi”
“ Nhìn trên trán hắn kìa” không biết ai kinh hô nói.
“ Trán hắn hình như có vết chàm xanh”
“ Chàm xanh trên trán, vết chàm này lại mọc lông dài, là y dâm tặc Điền Bá Quang”
“ Không xong là tên ác ôn dâm tặc đó”
“ Điền Bá Quang là hắn, chính hắn mới có vết chàm xanh ở trán”
Chỉ thấy gả nam tử cầm đao trong miệng đám người gọi là Điền Bá Quang kia cười lên một nụ cười tươi rói, thân hình loáng lên một cái đả xuất hiện trước mặt gả công tử cầm quạt kia, một đao chém.
Máu tươi bắn ra từ cổ, một đao nhanh chuẩn độc.
“ Nhận ra bản đại gia rồi ư” Điền Bá Quang phách lối chỉ đao về gả công tử còn lại, cất lời : “ gia đang chờ ngươi đây”
“ Giết người, giết người rồi” Có người dân kinh hoảng sợ hãi hô lên, rồi không ngừng lui đi mà bỏ chạy.
Gả hộ hoa sứ giả còn lại mặt tái mét, thân hình có chút run lên, sau đó xoay người bỏ chạy nhanh nhất có thể.
Mỹ nữ đúng là tuyệt sắc mỹ nữ, nhưng so với mạng sống mà nói thì càng quan trọng hơn rất nhiều.
“ Phế vật” Điền Bá Quang cười nói, sau đó xoay người mà đi đến cái bàn kia.
Bọn người trong hai phe Hắc đạo và Bạch đạo nghe thấy Điền Bá Quang đều lắm kẻ phải điên đầu.
Hắn là một tên độc hành đại đạo, võ công cực cao lại xảo trá khôn lường. Hành tung hắn vô định, xuất hiện bất thường. Hắn ra tay cực kỳ tàn nhẫn. Ðốt nhà cướp của, gian dâm phụ nữ, chẳng một tội ác nào là hắn không làm.
Những tay hảo hán trong võ lâm đã nhiều lần vây bắt mà đều bị hắn ẩn núp rất tài tình, chẳng thấy tông tích đâu. Ðến lúc những người bao vây giải tán, hắn đánh lén từng người một, hoặc hạ thủ ngấm ngầm hoặc đầu độc.
Không biết bao nhiêu anh hùng hảo hán đã chết về tay hắn. Tệ hại nhất là tính tham dâm hiếu sắc của Ðiền Bá Quang!
Người đàn bà nào hơi có chút nhan sắc mà lọt vào tay hắn thì đừng hòng giữ được trong sạch? Quần hùng võ lâm đều nghiến răng căm hận, còn bọn nữ lưu nghe tiếng hắn là bạt vía kinh hồn.
Sở trường của Điền Bá Quang thứ nhất là khinh công cực giỏi nên được gọi là Vạn lý Độc hành (vì ít người theo kịp), thứ hai là phép khoái đao rất lợi hại, thứ ba y là một tên dâm tặc, chuyên đi hãm hiếp phụ nữ, giết người cướp của, không việc gì không làm.
Vì thế y có ngoại hiệu đầy đủ là “Giang dương đại đạo hái hoa dâm tặc vạn lý độc hành khoái đao Điền Bá Quang.
Ðiền Bá Quang trên mặt có dấu vết đặc biệt nên trong võ lâm ai cũng biết cả. Người ta cho là ông trời dựng ra người vẫn có lòng nhân.
Tuy trời tạo nên Ðiền Bá Quang, một tên cùng hung cực ác, nhưng cũng để tiêu ký trên mặt khiến cho mọi người dễ nhận mà đề phòng.
Giả tỷ tướng mạo hắn cũng như người thường, không có chỗ nào khác lạ thì e rằng số người bị hại về tay Ðiền Bá Quang còn tăng lên gấp bội.
“ Lại không chạy à, khiến gia bất ngờ đấy” Điền Bá Quang ánh mắt dâm tà rà soát lên nữ tử phía trước.
Nữ tử tuyệt sắc vẫn bất vi sở động, nhàn nhã uống trà, hoàn toàn không để Điền Bá Quang vào mắt, nói đúng hơn là không xem Điền Bá Quang làm tồn tại uy hiếp.
“ Được lắm, dám không xem gia ta vào mắt, để xem mỹ nhân như nàng một lát còn làm tàng được mặt..”
Vừa nói Điền Bá Quang tay còn lại vươn ra muốn vuốt lên cái gương mặt xinh đẹp kia, nhưng lời còn chưa hết hắn liền dừng lại, bởi cái bàn tay của hắn không cách nào chạm được đến gương mặt kia.
Gương mặt biến sắc vội lùi về sau ngay lập tức, bởi một cổ hơi thở hồng hoang nguy hiểm đè ép lên người hắn.
Trong mắt Điền Bá Quang thấy được thanh côn mà hắn luôn chú ý khi đến gần nữ tử này lại lăng không mà lên, một côn quật lấy.
“ Bang”
Côn đao va chạm phát ra hoa lửa.
Điền Bá Quang lùi về sau bảy bước liên tục, ánh mắt thoáng qua kinh sợ, mồ hôi tuôn ra khắp cơ thể.
“ Hay lắm, không chỉ là mỹ nhân võ công còn tốt như vậy, gia ưa thích” Điền Bá Quang nguy hiểm qua đi, ánh mắt tràn đầy nóng bỏng nhìn nữ nhân kia.
Chỉ một đợt giao thủ vừa rồi để hắn biết được võ công của ả nữ tử này còn mạnh hơn cả hắn. Nhưng thì sao chứ, Điền Bá Quang tự tin có thể đem tuyệt đại giai nhân lạnh lùng này cầm xuống.
Yêu Thần Lục Bộ truyện hậu cung pha chút bi thương.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.