Mặc kệ loại nào sinh linh cho dù là cường đại đến đâu đi nữa, sau khi chết linh hồn đều rơi xuống sâu dưới lòng đất, địa ngục.
Địa Ngục Giới không có nhật nguyệt chiếu khắp, không có bốn mùa luân chuyển, tự nhiên không có thiên địa nguyên khí. Tuy nhiên Địa Ngục Giới không phải không có sinh linh tồn tại.
Tại môi trường khắc nghiệt này, các loại sinh linh muốn tu luyện lớn mạnh, duy nhất con đường đó là luyện hóa hấp thu những cái đó linh hồn rơi xuống.
Lại nói linh hồn từ trên Nhân Gian rơi xuống, nếu có thể trước khi tiêu tán hoặc bị các sinh linh kia thôn phệ đầu nhập vào Vong Xuyên dòng sông trong, đi đến điểm cuối liền có khả năng đến Luân Hồi chi môn, có thể chuyển thế trọng sinh.
Bất quá này một quá trình thập phần gian khổ, có thể nói hung hiểm vô cùng. Bởi tại Vong Xuyên có không ít sinh vật sống, dùng linh hồn rơi xuống làm thức ăn.
Chưa kể hai bờ sông có Minh tộc các bộ tộc cường đại chiếm cứ, Minh tộc sinh sống khó khăn lại tu luyện Linh Hồn lực, hiển nhiên cũng động thủ không ít. Có thể đi đến Luân Hồi Chi Môn linh hồn mười thành còn ba, bốn thành.
“ Xuy xuy!!”
Địa Ngục Giới quanh năm âm u, chỉ có tùy ý có thể thấy được ngầm nham lưu, cùng với bầu trời u minh chi tuyền chiếu rọi ra ảm đạm ửng đỏ, bất chợt một đạo tím vàng quang mang vạch phá trời đêm hướng về một nơi mà đi.
“ Đến rồi! Huyết Vụ Sâm Lâm” Đế Thiên An dừng lại trước cánh rừng rậm hôn ám, cây cối đậm màu huyết tinh, bên trong không ít động thực vật quái lạ.
“ Vĩnh Hằng Chi Dạ, ngươi ở đâu đây?” Đế Thiên An dùng linh hồn lan tỏa cảm ứng khắp nơi trong Huyết Vụ Sâm Lâm, sau khi mây mưa với Tùy Phong Khởi Vũ hắn không vội đem Địa Ngục Giới thu đi mà chạy đến đây, chính là muốn đem Vĩnh Hằng Chi Dạ tóm được.
Vĩnh Hằng Chi Dạ đã tồn tại mười vạn năm, có thể nói là Minh tộc lão tổ tông, tồn tại cùng với thời đại thủy tổ của Minh tộc là Binh Chủ Thần Xi Vưu, bất quá tại mười vạn năm trước Minh tộc thất bại hắn vì quá sợ Thiên mà một mực lẫn trốn ở trong này.
“ Thấy rồi!” Đế Thiên An sau một hồi đem linh hồn ra rà soát liền phát hiện được nhân vật mình tìm kiếm, lập tức phi hành đến.
Toàn thân đen nhánh, đầu mọc sừng, cả thảy bốn đầu thật dài cánh tay, tấm lưng che kín gai nhọn cùng đuôi dài. Thân thể trên có nhiều đạo màu xanh lục thần văn, ăn mặc một bộ rách nát áo giáp.
Vĩnh Hằng Chi Dạ cao đến gần trăm năm mươi mét đổ lại, như một tòa ngọn núi. Từ người tản mát ra thô bạo khí tức, hơi thở phập phồng khiến cho không gian chung quanh như hơi nước sôi trào.
“ Là ai đến?” Vĩnh Hằng Chi Dạ khàn khàn hô lên, hắn cảm ứng được có kẻ đến chổ mình, song thị lực hắn lúc này đã không còn như trước kia cực kỳ suy yếu.
Cớ sự này là do hắn đem một nữa linh hồn của Nghịch Thiên Nhi Hành trả lại, cùng với đó là một nữa linh hồn của mình cấp cho đệ tử ngưng tụ ra thanh mệnh khí của đệ tử mình.
“ Á! Á! Á!” Vĩnh Hằng Chi Dạ đột nhiên thê thảm kêu la, khí tức từ người tản ra càng thêm thô bạo, sát khí dày đặc mênh mông mà ra.
“ Xèo xèo!” cháy khét hiện ra trong không gian ẩm thấp, chỉ thấy theo Đế Thiên An tay bắt ấn quyết kết thành trận, một cái lồng hỏa diễm bắt đầu ngưng hiện vây bọc lên thân hình to lớn của Vĩnh Hằng Chi Dạ.
“ Phanh! Phanh!”
Chỉ thấy Vĩnh Hằng Chi Dạ bốn đầu cánh tay lập tức xuất hiện bốn kiến mệnh khí, đao thương kiếm kích trực chém lên hỏa chỉ, để lại từng đạo đinh tai thanh âm.
“ Giãy dụa vô ích thôi! Ngoan ngoãn chết đi cho Bản Đế” Đế Thiên An cười lạnh, không để cho Vĩnh Hằng Chi Dạ có cơ hội trở mình, từ trong nội thế giới lấy ra vũ khí.
“ Tranh!” Chói tai ma sát, hồng quang đại thịnh cùng sát khí rợp trời.
Thiên Tịch, thanh Đế Binh bản mệnh của Đế Thiên An bắn nhanh xỏ xuyên đến thân hình to lớn của Vĩnh Hằng Chi Dạ, trực tiếp đem bốn thanh mệnh khí chấn vở, sau đó dưới Đế Thiên An một chém cắt đoạn đi một chi cánh tay.
“ Ahhhh!” Vĩnh Hằng Chi Dạ trong có tâm hỏa Đế Viêm cùng các Dị Hỏa khác công kích, ngoài có lồng hỏa diễm cường công, giờ đây lại bị đoạn chi, thê thảm kêu la.
Nếu đổi lại bình thường Vĩnh Hằng Chi Dạ sẽ không rơi xuống tình cảnh mặc người chém giết thế này. Bất quá hắn đem lực lượng cho đệ tử mình, thực lực cũng rơi xuống, lại thêm Đế Thiên An lực lượng sẽ thua hắn toàn thịnh thời kỳ ư?
“ Thu!” Đế Thiên An quát một tiếng, vừa mở ra nội thiên địa thứ hai trực tiếp đem cánh tay chém đoạn kia ném vào bên trong tuyệt hung sát trận, cánh tay lập tức bị chấn nát thành từng mảnh huyết nhục đầm đìa.
“ Xoẹt! Xoẹt!” thanh Đế Binh thứ hai cũng là bản mệnh vũ khí, Địa Hạ bùng phát lực lượng, trực tiếp đâm lên một cánh tay khác, lại đem một cánh tay khác đoạn.
Cánh tay vừa đoạn lại bị Đế Thiên An hút vào cổng nội thiên địa.
Chưa có dừng lại, hắn ra tay cực kỳ ngoan độc không cho Vĩnh Hằng Chi Dạ cơ hội phản ửng, ngàn vạn đầu hỏa chỉ đã hợp kích đâm lên thân thể y, hỏa diễm thiêu đốt lấy da thịt vây khốn lấy.
Cổng nội thiên địa mở rộng hơn, lồng hỏa diễm trói buộc theo Đế Thiên An khống chế muốn lôi hắn vào bên trong đó, ném vào hung sát trận.
“ Ầm! Ầm!”
Vĩnh Hằng Chi Dạ vùng vẫy, lực lượng điên cuồng mà thô bạo tản phát ra, hắn muốn thoát khỏi nguy hiểm, bất quá thực lực hắn lúc này suy yếu, nào giống như trước kia được, có lòng nhưng vô lực.
“ Không! tha cho ta! Ngươi! Ngươi là ai?” Vĩnh Hằng Chi Dạ sợ hãi, hốt hoảng cầu xin tha mạng.
Không nhận được câu trả lời, chỉ thấy, Vĩnh Hằng Chi Dạ khổng lồ thân thể đột nhiên rung động, toàn bộ thân thể trên nhiễm lên một tầng hỏa diễm màu xanh.
“ Phá Cực!” Đế Thiên An niệm lên cái tên này.
Đối mặt với tử vong sắp đến, Vĩnh Hằng Chi Dạ vận dụng hắn toàn bộ lực lượng còn lại trong người, hắn biết vận dụng xong Phá Cực hắn cũng tiêu vong, bất quá ít nhất hắn chọn Chiến mà chết.
“ Bất quá là giảy dụa mà thôi” Đế Thiên An cười lạnh, trực tiếp câu thông nhãn đồng, thúc dục một trong các năng lực của Rintensei.
Cổng không thời gian hợp nối vào cổng nội thiên địa, hắc động không gian bành trướng một lớn hơn, trực tiếp bao trùm lên thân thể của Vĩnh Hằng Chi Dạ, đem hắn nuốt vào bên trong không gian.
“ Không! Không!!” Vĩnh Hằng Chi Dạ thê thảm kêu lên, muốn vùng vẫy thoát ly, nhưng không cách nào thoát ly được, cơ thể to lớn của hắn bị Phệ Sinh Linh Hóa Long Tuyệt Trận tàn phá.
Tại hung trận bên trong, thân thể Vĩnh Hằng Chi Dạ không ngừng bị chấn tan nát thành từng mãnh, lực lượng của hắn không ngừng bị phân hóa và bị đại trận cắn nuốt.
“ Ra!” Đế Thiên An đã đi vào bên trong, trực tiếp trảo đem linh hồn Vĩnh Hằng Chi Dạ đem ra, có chăng giờ phút này linh hồn của y ảm đạm thấy rõ, hiển nhiên linh hồn cũng bị đại trận tàn phá sắp phải hủy vở.
Có thể nói Vĩnh Hằng Chi Dạ linh hồn lực cường đại vô cùng, mười vạn năm qua hắn cắn nuốt vô số linh hồn của Địa Ngục Giới. Dù y đã đem một nữa linh hồn mình cấp cho đệ tử, lại ở trong hung sát trận vẫn trụ được một thời gian mà không bị chấn vở nát, đủ thấy linh hồn hắn cường đại.
“ Để xem nào” Đế Thiên An không một chút thương xót lấy Vĩnh Hằng Chi Dạ, đem hắn linh hồn đọc lấy.
Từng cái ký ức bắt đầu đổ về, giống như cuộn phim quay chậm tái hiện trước mắt Đế Thiên An.
"Tu Phàm, Tu Đạo, Ta Tu Chân! Tu Kiếp, Tu Người, Ta Tu Tâm!"Tác việt, mong mọi người ghé qua. Thất Nguyệt Tu Chân giới