Thứ Nguyên Chi Môn

Chương 2333: Minh tộc Đại Tướng




Hai tuần lại qua, trên biển rộng bao la.
Như một tòa thành thị, con thuyển to lớn độ sộ nhưng trước biển khơi rộng lớn kích cở của nó cũng chẳng là bao nhiêu.
Xa hoa lộng lẫy mà đại khí chính là những gì mà con thuyền to lớn này cho người nhìn cảm nhận được. Đặc biệc là thiên địa linh khí xung quanh không ngựng tụ hội vào tòa thuyền lớn này, tại không trung hình thành một cái lốc xoáy phễu đổ xuống.
Cao lớn nhất lầu các, cũng là kiến trúc cao nhất trong cự thuyền, Thiềm Cung là một trong vô số các tòa kiến trúc khác trên Thận Lâu.
Tại Tần Thì Minh Nguyệt thế giới, Thận Lâu vốn là cơ quan thuyền được Âm Dương Gia, Đại Tần đế quốc cùng Công Thâu Gia dùng 10 năm chú tạo. Sau này bị Đế Thiên An chiếm, theo hắn cường đại lên cũng đem tòa đại thuyền cơ quan này cải tạo lại.
Thiềm Cung tầng trên cùng.
Trong không khí tản ra mùi thơm khiến cho bụng ai ngửi được cũng cồn cào khó mà kìm được dụ hoặc. Hương thơm tản ra từ những đạo món ăn bắt mắt được bài trí trên một cái bàn lớn.
“ Nhoằm nhoằm”
“ Ô ô! Ngon quá!”
“ Ta chưa bao giờ được ăn ngon như vậy”
“ Ngon quá đi”
“ Đáng ghét! Đó là của ta”
Nghịch Thiên Nhi Hành nhìn tộc nhân của mình tranh đoạt lấy từng đạo thức ăn, ra sức ăn lấy nhanh nhất có thể cũng có phần lúng túng, nào còn là chiến sỉ thiết huyết gan góc quả cảm chứ.
Mà không chỉ có những chiến sỉ, còn có cả các Đại Tướng cũng đánh mất hình tượng, tham dự vào việc tranh lấy thức ăn, đánh chén lấy một bữa no nê mĩ vị mà từ trước đến nay chưa từng được dùng qua.
Nhưng hắn cũng không trách bọn họ được, 10 vạn năm ở Địa Ngục giới sinh sống đồ ăn thức uống hiếm hoi, làm sao bì được trên đại địa Nhân Gian giới được. Hơn nữa những món thức ăn này, mỗi một món đều có gia vị tẩm ướp dưới tay của đầu bếp tuyệt đỉnh mà làm ra.
“ Đây là rượu gì vậy, quá ngon đi”
Tuổi so với Vũ Canh có chút kém, một bên cõng một cái rương lớn, một tay cầm đùi thịt nướng một tay cầm một vò rượu vừa ăn vừa uống, giống như các Minh tộc khác sở hữu màu da, đôi mắt lỗ tai đặc trưng, còn một điều dể nhận biết là trên trán hắn có một dấu X lớn.
Hắn chính là thiếu niên thiên tài của Minh tộc, tuổi tuy còn trẻ nhưng có thể xếp hàng cùng 13 vị Đại Tướng – Quỷ Mị Sâm Lâm.
Quỷ Mị Sâm Lâm mệnh khí chính là cái rương bên cạnh Ác Mộng, có thể tự do điều khiển rương Ác Mộng và giải phóng bên trong dả thú đại xà để tấn công đối thủ. Bên trong rương chính là một thế giới khác, đối thủ một khi trúng chiêu sẽ bị nuốt chửng vào bên trong thế giới đó.
“ Ực” Quỷ Mị Sâm Lâm mắc nghẹn, liền uống cạn vò rượu của mình, cả người tràn đầy mê say, nhìn qua thân ảnh to lớn đang tiêu diệt thức ăn với tốc độ chóng mặt, lên tiếng : “ này ngươi đoạt thức ăn cũng nhanh quá đi”
“Đại Cật Tứ Phương ngươi cũng phải chừa một chút cho các huynh đệ chứ” Thiết Huyết Vô Song cười lớn nhìn một màn trước nói.
Thân ảnh to con vạm vở, bên cạnh mang theo một thanh đại đao lớn chính là một trong 13 vị Đại Tướng, mệnh khí của Đại Cật Tứ Phương là Thịnh Yến. Năng lực đó là ăn, ăn và ăn nữa, có thể ăn bất cứ thứ gì và đồ ăn có thể chuyển hóa thành sức chiến đấu.
“Bữa thịnh yến này không phải rất hợp với mệnh khí của hắn ư?” thân hình vạm vở không kém, trên đầu lại mang một chiếc mũ bảo hiễm, Mộc Vô Biểu Tình cười nói.
Với mệnh khí Trấn Hồn Trâm, năng lực chủ yếu chính là chữa bệnh, Mộc Vô Biểu Tình có thể đem linh hồn lực lượng ngưng tụ ở ngân châm mà chữa trị.
Mộc Vô Biểu Tình cũng nhanh đem cái mũ bảo hiểm của mình cởi xuống, gia nhập vào hàng ngủ tiêu diệt thức ăn. Dù sau thịnh yến mĩ vị như thế này bỏ qua cũng tiếc nuối à.
“Ha ha! Thật hiếm khi thấy ngươi đem cái mũ trùm cởi ra” Vóc dáng không kém, cái đầu trọc lóc diện mạo có mấy phần hung ác, ở bên là một cái đại chùy lởm chởm răng nhọn, Cùng Hung Cực Ác lên tiếng.
Đại chùy chính là mệnh khí của y, Cự Long Nha.
Thời điểm Trời Cao Biển Rộng hi sinh, y chính là người dẫn đầu tự thành thế lực, dẫn đến Minh tộc 10 năm nội loạn. Thực lực có thể xem như là dẫn đầu trong 13 vị Đại Tướng, so với Nghịch Thiên Nhi Hành xê xích không kém bao nhiêu.
Một đầu tóc đỏ hung ngắn thanh niên, bên cạnh cắm lấy một chuôi đao, Loạn Vũ Cuồng Đao uống cạn một vò rượu lớn, nói : “sảng khoái, thứ rượu này thật khiến người ưa thích, ta chưa từng uống qua rượu này”
Với mệnh khí Cuồng Hồn Đại Đao, có thể sử dụng linh hồn lực lượng để thay đổi mệnh khí lớn nhỏ tùy ý cùng uy lực. Không chỉ có thể lấy mạng khí thật thể tấn công, còn có thể lợi dụng trùng trùng đao ảnh tạo thành sát trận đem địch nhân vây hãm vào bên trong, từng bước phong sát là một trong những cường giả của Minh tộc.
“ Ukm!” Tương đối kiệm lời, và cũng là kẻ duy nhất giữ được phong độ của mình, y lên mình một bộ áo vải, đến cả phần đầu cũng được che trùm đi.
Hàn Phong Lẫm Lẫm ngày bình thường đả trầm mặc ít nói, hôm nay đồng dạng tại thịnh yến cũng không khác bao nhiêu. Có chăng thỉnh thoảng lại đem đôi mắt liếc nhìn về một phương, quan sát cái thân ảnh đang cùng một đám nữ tử một chổ.
Hàn Phong Lẫm Lẫm từng là chúa tể trong băng thiên tuyết địa ở Địa Ngục Giới, với mệnh khí Ngân Diễm của mình, y tại Minh tộc có danh hiệu là Băng Nguyên Chi Vương thực lực xếp thứ 3 trong các Đại Tướng.
“ Lần này Minh tộc đả có đường lui, cho dù có chiến tử đi nữa cũng không sao cả! Hơn nữa nếu có y tham dự vào chưa chắc đả thua” Một bên vừa ăn vừa uống, Tung Hoành Thiên Hạ lén quan sát thân ảnh nam tử bắt mắt kia, mà thầm nói.
Y vóc dáng cao lớn khôi ngô, khoát lên một bộ khôi giáp, thực lực chỉ xếp sau Nghịch Thiên Nhi Hành và Cùng Hung Cực Ác . Y không dung vũ khí, nhưng với mệnh khí Bộc Toái Linh Hồn có thể đem linh hồn của mình hóa thành vũ khí.Trọng quyền đánh ra tạo thành không khí bạo liệt, tạo ra một vụ nổ gây thương vong.
“ Ực!” So với những người khác, Tử Vong Thần Nhãn không có dùng thức ăn mà chọn một góc mà uống rượu của mình.
Hắn thầm mến Tùy Phong Khởi Vũ từ lâu, cũng biết nàng yêu thích Nghịch Thiên Nhi Hành, nhưng bây giờ vì Minh tộc lại ở bên cạnh một gả nam nhân khác. Chuyện này với Tử Vong Thần Nhãn mà nói cũng chả mấy dể chịu gì.
Cách bọn họ một đoạn xa, bên trong đại điện vị trí Đế Thiên An chổ, ngay phía trước một cái cao đến năm mét vật thể, xung quanh bề mặt được hỏa diễm thiêu đốt, cho đến khi hỏa diễm rực rở tiêu thất để lộ ra nhan sắc- một mảnh đen thui.
Không có một chút bất kỳ mùi thơm nào, chỉ có mùi cháy khét bởi nung đốt.
“ Để ta giúp cho” Mộng Cầm là người đầu tiên phóng đến, thân là ăn hàng số một kẻ nàng biết rõ đồ ăn của Đế Thiên An làm ra có sức dụ hoặc lớn như thế nào.
“ Phanh!!” Nấm đấm nhỏ vung ra oanh kích lên khối bùn đất đả bị nung đốt thành gốm sứ, theo lực đạo của nàng tiếng “ crac” bể vở không ngừng phát sinh.
Một cỗ không có gì sánh kịp lá sen mùi thơm ngát, hòa lẫn thịt gà hương vị cùng các gia vị hòa trộn, nhất thời từ phá toái gà ăn mày bên trong phát ra, dụ cho người thèm ăn nhỏ dãi.
Hương thơm còn tản mát ra bên ngoài khiến cho những kẻ ở ngoài không cưỡng lại được mà hít lấy mùi thơm này.
“Ực!” Mộng Cầm nuốt một ngụm nước bọt.
Mộng Cầm đem từng khối bùn đất dọn sạch sẽ, vừa mới mở ra lá sen, một cỗ càng thêm nồng nặc mùi thịt nhất thời đập vào mặt, khiến nàng càng thèm thuồng hơn.
Nhìn nữa lá sen to lớn bên trong, bóng loáng sáng loáng một con ma thú giống như là một đầu chim khổng lồ, biểu bì còn có một chút vàng và giòn cảm giác, vẻ ngoài mười phần, hoàn mỹ không ngớt.
“Quá thơm, không nghĩ tới hương khí dĩ nhiên toàn bộ ở quả cầu bùn bên trong, thơm quá đi chỉ ngửi thôi đả ngon rồi.” Thân hình nhỏ nhắn, một đầu tóc ngắn như Bạch Thái khác chăng là màu xanh lục, cái mủi không ngừng hít vào những hương khí từ bên trong đạo thức ăn kia tỏ ra.
Nàng tuổi tác so với Quỷ Mị Sâm Lâm lớn hơn một chút, Thương Bạch Đích Kiểm tuy vóc dáng nhỏ nhắn nhưng thực lực lại không can hệ gì. Với mệnh khí Thú Huyết, nàng có thể biến hóa thành người sói để chiến đấu, thực lực không kém cạnh gì các Thánh Vương của Thần tộc.
Thương Bạch Đích Kiểm thân hình lao nhanh đến bên cạnh Mộng Cầm, bàn tay vươn ra các ngón tay nhanh chóng trở nên sắc bén, ngạnh sanh đem một cái đùi thịt xé ra.
“ Xoạc”
Thương Bạch Đích Kiểm cảm nhận rõ được mùi thơm nồng nàn, cùng với nhiệt độ nóng bức từ cái đùi thịt truyền lại, đả nhịn không được đem miệng lên định cắn lấy.
Nhưng nàng nhanh còn có kẻ nhanh hơn, Mộng Cầm ở bên liền lóe lên một cái đem cái đùi gà trên tay của Thương Bạch Đích Kiểm một hơi, hút vào miệng nhỏ của mình.
“Ngươi cái tên này, sao lại tranh đồ của ta” Thương Bạch Đích Kiểm tức giận quát mắng, đồ ăn đả đến miệng còn bị cướp nàng làm sao mà chịu được khi thấy thần sắc hưởng thụ của Mộng Cầm.
“ Tên mới đến thật không biết quy cũ gì cả, công ta lớn nhất...” Mộng Cầm còn định nói, con mắt liền trừng lớn lên khi thấy Tùy Phong Khởi Vũ đả xuất hiện bên cạnh đạo thức ăn, một đao đem cái đùi lớn phân ra giành lấy cho mình.
Còn chưa hết, hai nữ đại tướng khác của Minh tộc cũng tham dự vào tranh giành thức ăn mĩ vị này.
"Tu Phàm, Tu Đạo, Ta Tu Chân! Tu Kiếp, Tu Người, Ta Tu Tâm!"Tác việt, mong mọi người ghé qua. Thất Nguyệt Tu Chân giới

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.