Thứ Nguyên Chi Môn

Chương 2343: Bối Nhi được lợi




Thân thể hắn cũng phát sinh biến hóa, cả thân thể của Đế Thiên An cấp tốc bành trướng lên.
Mặt nước dưới đáy bị mạnh mẽ đẩy dạt đi, cùng với đó vô số đất đá rơi vở, tạo nên một khung cảnh khá hỗn loạn, hết thảy là do một cái thân hình to lớn gây ra, khiến cho mặt biển phía trên dấy lên từng ngọn sóng cao đến mấy chục mét.
“ Ực!!!!”
“ Đây đây là!!!”
“ Lớn quá đi”
“ Long, là long!!”
“ Mẹ nó sao mà lớn dữ vậy”
“ So với Hắc Long còn lớn hơn”
Dài không thấy được điểm cuối, một cái vảy rồng cũng to đến bằng cái ba cái đầu người, thuần một thân tím vàng màu sắc, trong đêm tối Phong Uyên hiện rõ mồn một.
Cái gì mà Thận Lâu cự đại, Hải Yêu Chi Vương hay Cựu Thần Cộng Công.. kích cở to lớn đối với Minh tộc và nhân loại, nhưng đứng trước long ảnh tử kim kia đều giống như một đứa trẻ bé nhỏ đứng trước người trưởng thành vậy.
“ Ngươi là long tộc” Cộng Công kinh hô lên khi thấy hình dáng của Đế Thiên An, gương mặt cũng chuyển sang màu đỏ giận giữ, thần lực điên cuồng khuếch tán mà ra.
“ Bản Đế đích xác là Long tộc, nhưng không phải là thế giới này nhỏ bé Long tộc” Đế Thiên An trang bức mà nói, long thân khẻ di chuyển lại dâng lên từng tầng sóng biển.
Mộng Cầm vỗ cánh đảo lượn, nhìn cái thân hình khổng lồ kia cũng choáng ngợp về kích cở, tiếp lời : “ đại ca của ta đến từ Đại Thiên Thế Giới, là Đế Long Hoàng của Vô Tận Hỏa Vực, chủ của Đế giới, lão bằng hữu ngươi sao lại chọc giận đại ca ta chứ, ca ca ngươi bỏ qua cho hắn đi”
“ Đại Thiên Thế Giới, Vô Tận Hỏa Vực, Đế Long Hoàng, Đế Giới” Cộng Công lẩm bẩm, thần sắc tức giận cũng chuyển đổi về như cũ, ánh mắt nhìn chăm chú về thân ảnh Đế Thiên An.
Không chỉ mình Cộng Công mà tộc nhân Minh tộc cũng lẩm bẩm giật mình khi nghe được Mộng Cầm lời nói.
“ Hắn là Long tộc ư?” Bối Nhi bất ngờ nhìn về cái thân ảnh cự đại to lớn toàn thân tím vàng kia, hơi thở cường đại mà uy nghiêm để cho những kẻ có mặt trên thuyền cảm nhận rõ được.
“ Đây mới là chân thân của hắn ư? To lớn như vậy ư?” Thương Bạch Đích Kiểm cũng nuốt một ngụm khí lạnh chấn kinh khi thấy cái thân hình khổng lồ của tử kim long ảnh
“ Thật cường đại, hắc sắc cự long đều không thể so bì được, vô luận là khí tràng đến kích cở” Khổng Tước, Phục Hy, A Lam, Vân Trung Tử, Tiểu Dao Tử đám người đồng loạt so sánh với viễn cổ thần long của Thần tộc cùng với cự đại long ảnh hiện giờ.
“ Ngươi thương thế đả nặng, khó mà trị thương, ở đây có hậu bối của ngươi, chi bằng thành toàn cho nàng ta thế nào.”
Miệng thì nói nhưng Đế Thiên An không cho Cộng Công cơ hội, long thân uốn lượn dấy lên tầng tầng sóng nước, thân hình cự đại của hắn uốn lượn quanh Bất Chu Sơn, rồi dưới hắn sức lực đem nhắc lên.
Dưới linh hồn lực khổng lồ của hắn tỏa ra, bao trùm lấy toàn bộ phương viên vạn dặm, theo nội thế giới được mở ra, nước biển điên cuồng được trút vào bên trong đó, cổng nối nội thế giới càng lớn nước đổ vào lại càng nhiều.
Hình thành một cơn lốc xoáy nước không ngừng đổ vào bên trong đó, mãi cho đến khi Bất Chu Sơn tòa núi bị Đế Thiên An dùng long thân ném vào bên trong nội thế giới của mình mới đóng lại, trở thành bên trong đó một ngọn núi khá cao lớn.
Làm xong hết thảy Đế Thiên An trở về với nhân dạng, khổng lồ long thể không ngừng co rút thu nhỏ lại, sau đó lại dịch chuyển đến Thận Lâu phương hướng.
“ Ngươi... cư nhiên có thể lấy ra được...” Cộng Cộng sửng sờ thốt lên.
Lần thứ hai chúng thần đại chiến, hắn liều mạng đánh ngã Bất Chu sơn, bất quá cũng ngã xuống đáy Phong Uyên bị đỉnh núi đè lên. Ngọn núi này không phải bình thường núi, mà là sáng thế thần Bàn Cổ xương sống hóa thành.
Bất Chu sơn đỉnh núi, bao hàm thần lực lại như cũ vô cùng khổng lồ, liền tính là Cộng Công ở toàn thịnh thời kỳ hao phí hết thảy thực lực mới đụng gãy. Dù sinh tồn qua mười vạn năm vẫn không cách nào thoát ly khỏi, bây giờ được thoát thân cảm xúc ngổn ngang.
“ Nàng là Bối Nhi, là con cháu của ngươi, Bản Đế thấy nàng tư chất rất tốt, ngươi sống cũng không làm gì được. Chi bằng thành toàn cho Bối Nhi, để nàng dẫn dắt Hải Yêu nhất tộc đòi lại nợ nần cho ngươi đi, Bản Đế giúp các ngươi một tay luyện hóa tinh huyết ” Đế Thiên An lại nói.
Lời xuống, trong ánh mắt chấn kinh khiếp sợ xen lẫn cuồng nhiệt của vô số thân ảnh, một cái lò lửa rực rở lại hiện ra trước thân ảnh của Cộng Công, mặt nước xung quanh nháy mắt bị đốt thành hư không, nước không ngừng sôi lên ùng ục.
Từ hỏa đỉnh to lớn bắn ra vô số hỏa chỉ bám lên thân hình Cộng Công, mà Bối Nhi thân ảnh đả bị Đế Thiên An khống chế dời lại gần Cộng Cộng.
“ Bối Nhi sao?” Cộng Công lẩm bẩm, ánh mắt nhìn về hình dáng nhân loại của Bối Nhi, hắn tuy kỳ quái không rõ nhưng lại có thể cảm nhận rõ được huyết mạch chảy trong người nàng chính là thừa kế từ hắn.
“ Được! hy vọng ngươi giữ lời” Cộng Công gật đầu, thần lực trong người sót lại truyền vào thân hình Bối Nhi.
“ Thủy tổ” Bối Nhi nỉ non kêu lên, nàng nhất thời không biết phải làm thế nào.
Cộng Công nói : “ hài tử! hắn nói đúng, thọ mệnh của ta cũng không còn lâu nữa, trước khi chết ta thành toàn cho con vậy. Con thay ta dẫn dắt Hải Yêu nhất tộc lấy lại quang vinh năm xưa”
“ Con... Bối Nhi... Bối Nhi cảm tạ người, Bối Nhi nhất định… nhất định sẽ tuân theo ý chỉ của thủy tổ” Bối Nhi nghẹn ngào mà nói.
Ngủ tộc liên hợp vây đánh Long tộc thất bại, Cộng Công đụng ngả Bất Chu Sơn rơi xuống Phong Uyên, tuy mạng vẫn còn nhưng trải qua mấy vạn năm dài đằng đẳng thọ mệnh của hắn cũng không còn bao nhiêu.
Nếu không có gì thay đổi, sẽ đến một ngày hắn chết đi cô tịch ở dưới đáy Phong Uyên cùng với Bất Chu Sơn này. Nhưng hiện tại sự xuất hiện của nhóm người Đế Thiên An cho hắn một cái cơ hội.
Thay vì triệt để chết đi trong yên lặng cô tịch như đáy Phong Uyên mấy vạn năm qua, đem còn lại Thần lực trao cho hậu nhân của mình tham dự vào chinh phạt Tân Thần tộc còn có ý nghĩa hơn rất nhiều.
Mà cho dù hắn không làm thì hắn có cơ hội ư, tên kia thực lực bày ra đả cho hắn thấy được bản thân mình không phải là đối thủ. Thay vì ngạnh đấu không bằng thành toàn cho tộc nhân của mình.
Chết đối với hắn mà nói không có đáng sợ, không phải là không thừa nhận được, 10 vạn năm cô tịch mang theo thương thế sống lay lắt, nửa thân hình bị chôn dưới đáy Phong Uyên chờ đợi tử vong hắn đả chán rồi.
Cộng Công cười nói : “ Ta già rồi, đả từng liều lĩnh và khí phách cũng như cái thể xác tàn tạ này lung lay sắp đổ, con cháu của ta trông chờ vào con”
Thân hình Bối Nhi phát ra lam xanh quang mang, hội tụ thần lực của Cộng Công, cùng với đó vô số mảnh vở tụ tập bao phủ trước người nàng, lại hình thành một cây sáo, trên đó chạm trổ những văn tự tối nghĩa của Hải Yêu.
Theo luồng thần lực cuối cùng trên người Cộng Công dung nhập vào người Bối Nhi, hỏa chỉ rực rở nháy mắt đem cơ thể to lớn của hắn lôi kéo vào bên trong, đem nhục thể to lớn của hắn mà nung đốt.
“Lão bằng hữu” Mộng Cầm có chút thương cảm nhìn chiến hữu năm xưa vẫn lạc, 10 vạn năm gặp lại trong giây lát rồi cách biệc cũng để nàng thương cảm không thôi.
“ Xèo xèo xèo…”
Tiếng cháy khét không ngừng phát ra, bên trong hỏa đỉnh cơ thể của Cộng Công không ngừng bị tịnh hóa.
Hỏa diễm bùng cháy mãnh liệt, khiến cho mặt nước sôi trào dữ đội, khiến cho đáy biển sâu lạnh lẽo cũng ấm lên.
Luyện hóa tinh huyết đối với Đế Thiên An mà nói đả quá đổi quen thuộc, hắn thông qua nhãn đồng cùng kinh nghiệm khổng lồ của mình mà điều chỉnh nhiệt độ phụ hợp cho việc nung đốt Cộng Công.
Đế Thiên An lại phân ra hỏa phân thân của mình để lại việc luyện chế tinh huyết của Cựu Thần Cộng Công, còn bản thể lại đi đến gần Bối Nhi, một tay vươn lên cằm nhỏ của nàng, cười tà : “ Bản Đế giết thủy tổ của nàng, bây giờ có nên tiền dâm hậu sát, hay là sát trước rồi dâm, hay là vừa dâm vừa sát”
Bối Nhi mặc lại đỏ ửng lên, thân hình vội lui về sau, nhịp tim phập phồng, thẹn thùng nói : “ Khổng Tước nói không sai, ngươi chính là tên lưu manh”
Y quả thật là giết thủy tổ của nàng, nhưng là thủy tổ tự nguyện, thọ mệnh không còn thành toàn cho nàng. Bây giờ dùng hỏa diễm nóng bỏng kia thiêu đốt nhục thân, cũng là trợ giúp nàng.
Đối với nàng hắn để lại ấn tượng rất lớn, hảo cảm rất lớn, nhờ có hắn mà nàng kế thừa được thần lực của Thủy tổ để lại. Mặc dù bây giờ bản thân không cách nào tiêu thụ lẫn đem nó biến thành của mình, nhưng chỉ cần cho nàng thời gian cổ thần lực này cũng là của nàng mà thôi.
Đế Thiên An cúi người lại gần hơn, rồi hôn lên má trái của nàng, nói : “ đây là lợi tức”
“ Tên xấu xa này” Bối Nhi phương tâm lại nảy loạn hơn.
“ Ha ha ha” Đế Thiên An cười lớn, thân ảnh lại dịch chuyển vào Thận Lâu bên trong, lần nữa hiện ra là bên cạnh Khổng Tước, đem cằm nàng nâng lên, nói : “ nàng, Bản Đế thấy được bên trong nàng ánh mắt ái mộ, có phải bị Bản Đế mê hoặc thêm rồi”
“ Mới không.. nằm mơ đi” Khổng Tước đem tay gạt đi tay hắn, che dấu bối rối của mình, xoay người rời đi
Đế Thiên An lại dịch chuyển đến gần A Lam, hai tay nhanh ôm lấy thân hình bế lấy, cười nói : “ cô gái nhỏ, Bản Đế biết tâm ý của nàng, hôm nay Bản Đế thành toàn cho nàng ước nguyện trở thành nữ nhân Bản Đế”
“ Buông” A Lam lạnh lùng quát, nhưng gương mặt hiện lên một tầng đỏ ửng : “ đồ lưu manh, ai muốn ngươi, hỗn đãn, mau buông”
Đế Thiên An nào để nàng vùng vẩy, cười nói : “ nàng đó, không cần dối lòng đâu, Bản Đế hiểu mà, phụ lòng mỹ nhân Bản Đế sao mà nở chứ”
Nói xong hắn mang theo A Lam ngự không phi hành, bay thẳng đến Thiềm Cung nơi.
Yêu Thần Lục Bộ truyện hậu cung pha chút bi thương.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.