Tinh không sao trời, Đế Thiên An cùng tiện nghi muội muội đi dạo trong thế giới hoàn mỹ của nàng.
Thông qua trò chuyện, từng chuyện quá khứ cũng được Niếp Niếp kể lại. Từ lúc Đế Thiên An rời đi, ca ca nàng bị bắt đi rồi khi nàng tận mắt thấy ca ca thi thể, đạp trên con đường tu luyện trở thành chí cường giả.
Có thể đi đến hiện giờ, là tại trước khi Đế Thiên An rời đi để lại cho hai huynh muội Lý Phong toàn bộ sở học của mình, ghi chép bên trong đó tấm da.
Trong đó còn có ý thức của mình trên đó, chỉ cần tấm da không hư hại liền có thể tồn tại, ngoài ra còn để lại một viên hạt giống hoàn mỹ cho hai huynh muội. Cho nên nói Đế Thiên An tuy rời đi nhưng ảnh hưởng rất lớn với Niếp Niếp.
Từ phàm thể nhỏ bé, Niếp Niếp theo vô số sở học bên trong cùng vừa thầy vừa bạn vừa huynh bên trong tàn đồ, nàng đạp lên vô số xương máu cường giả. Đem Thôn Thiên Công của Đế Thiên An đoạt lấy lực lượng kẻ khác cho mình dùng.
Không những thế trò giỏi hơn thầy, đọc qua vô số công pháp lẫn sở học mà Đế Thiên An để lại, từ sinh tử chém giết đi ra còn đem Thôn Thiên Công sửa luyện lại, trở thành cái thế ma công.
Chỉ thêm một chữ Ma, Thôn Thiên Ma Công so với Thôn Thiên Công càng thêm khủng khiếp đáng sợ. Thôn phệ các loại Thánh Thể, Thần Thể, Yêu Thể... cướp đoạt
các loại thể chất đặc thù cùng bản nguyên không ngừng mạnh lên, tiến hóa tăng lên chính mình thể chất, cuối cùng chứng đạo thành đế, xưng Thôn Thiên Đại Đế.
Như thế công pháp, có thể nói nghịch thiên! Loại này công pháp quá mức khủng bố, luyện đến đại thành, thậm chí có thể Thôn Phệ Thiên Địa, luyện hóa sao trời.
Mà khi thể chất cải thiện nàng theo bí pháp Đế Thiên An để lại mở ra nội thiên địa, lại bên trong bố trí hung tuyệt sát trận. Một đường chém giết, cho đến khi đến Đế Kiếp cũng nhờ năng lượng khủng bố đó đem hạt giống thế giới nảy mầm.
Hạt giống thế giới hoàn mỹ nảy mầm tự thành một thế giới hoàn thiện. Và nhờ thế giới hoàn mỹ, Niếp Niếp lại không còn ràng buộc giống như các Đại Đế thế giới này, thọ mệnh chỉ đến một vạn năm chung cực.
Bởi vì ca ca thân là Thánh thể bị Vũ Hóa Thần Triều hại chết, sau khi thành đạo, một kích quét ngang Vũ Hóa Thần Triều, một kiếm bình định thiên đoạn cấm khu, tại Côn Luân đánh nát Thành Tiên Đỉnh, không vì thành tiên, chỉ vì trong hồng trần chờ đợi ca
ca trở về.
Nàng là Đại Đế kinh tài tuyệt diễm nhất từ xưa tới nay! Cũng là người tàn nhẫn nhất từ cổ chí kim. Cũng là sử thượng đã từng khí thôn sơn hà, cường thế Nữ Đế chấn nhiếp đến vũ trụ các tộc sợ mất mật!
Chính là nàng, trấn sát hoàng đạo hỏa linh.
Chính là nàng, một kiếm gọt đi Thiên Đoạn Sơn Mạch, để Thánh Linh Hoàng tộc tổ địa trở thành phế tích, một kiếm bình định một cái sinh mệnh cấm khu.
Chính là nàng, một người độc kháng chín Đại Thiên Tôn chuẩn bị ở sau, thậm chí cùng bọn hắn quyết đấu sinh tử, một người chinh phạt Cửu Thiên Thập Địa, khai sáng ra chín loại chung cực áo nghĩa có thể so với Cửu Bí.
Cũng là nàng, tiến Bất Tử Sơn, ngồi xếp bằng ngộ đạo, Cổ Hoàng không dám nói, chỉ giữ trầm mặc.
Cũng là nàng, bước vào Côn Luân nơi Thành Tiên, một chưởng đánh nát Thành Tiên Đỉnh, nhất niệm trấn sát Thần Trì Tiên Thai, chỉ giết vạn cái Tổ Long thủ, siêu nhiên trên đời, không để ý tới nguyện vọng Nhân Sâm Quả Thụ đi theo, phiêu nhiên mà đi.
Ngoan Nhân Đại Đế cả đời tranh với trời cao, có tài tình kinh diễm vạn cổ, có thể giết thần linh bên ngoài chín tầng trời, sừng sững trên cửu thiên, để chúng thần run rẩy, nhưng mà không vì thành tiên, chỉ vì trong hồng trần chờ ngươi trở lại.
Mà đến nay, hai trăm vạn năm đã qua đi, sở mong của nàng cũng đã được hồi đáp.
Một đóa tương tự hoa, Hoang Cổ Thánh Thể khác xuất hiện chính là chuyển thế của ca ca nàng, và có cả đại ca ca một mực bồi bạn nàng trong cô tịch năm tháng cũng trở về.
“ Quả là kỳ tài kinh diễm, ta không bằng Niếp Niếp” Đế Thiên An một bên nghe và tiêu thụ những chuyện mà Ngoan Nhân trải qua, trầm mặc một hồi rồi cảm thán.
Đây là lời thật, dù không có hắn trợ giúp Ngoan Nhân cũng đạt được thành tựu khiến người ngưỡng vọng. Có thêm hắn, chẳng qua là dệt hoa trên gấm đẩy nhanh quá trình lớn mạnh cho nàng thôi.
“ Nào có!” Ngoan Nhân cười hỏi : “ Thời gian qua! Huynh rốt cục đi đâu? Là Tiên Vực ư?”
Trong quá trình thành Đế nàng cũng truy tìm tung tích Đế Thiên An, bất quá không để lại bất cứ manh mối gì, cả đạo ý thức để lại cũng không rõ. Cho đến khi thành Đế, Ngoan Nhân cũng đã dò xét Đế Thiên An thậm chí suy diễn không ra y tung tích. Có thể thoát khỏi nàng sở tra, có lẽ là Tiên Vực.
“ Năm đó ta vì trốn Ác Thiên Đạo mà chạy đến thế giới này. Sau đó lại vì chữa lành thương thế, mà rời đi” Đế Thiên An giải đáp.
Niếp Niếp nghe được chau mày : “ Ác Thiên Đạo ư?”
“ Vũ trụ rộng lớn, còn rất nhiều vi diện khác. Trước khi đến nơi này, ta đến một cái thế giới mạnh mẽ không kém. Thế giới đó Thiên Đạo bất công, diệt lấy chúng sinh mà lớn mạnh. Chúng sinh hợp lực phạt Thiên, ta là một kẻ đào vong”
“Thiên diệt chúng sinh! Chúng sinh phạt Thiên!” Ngoan Nhân nghe được mà rung động, khó mà tin được khi nàng tiếp nhận thêm thông tin mới này.
“ Theo ta so sánh, Đại Đế thế giới này bằng với Nghịch Thiên của thế giới kia. Cấp bậc của muội có lẽ bằng Nghịch Thiên Vương cấp. Thời điểm ta phạt Thiên có sáu vị Nghịch Thiên cấp ngã xuống, trong đó hai vị Nghịch Thiên Vương thảm bại. May là ta bổn sự nhiều, đánh không lại còn biết chạy” Đế Thiên An không một chút xấu hổ vì hành vi đào binh của mình, cười nói : “ chờ Diệp Phàm chứng Đế, ta dẫn muội cùng đệ ấy qua đó, ta cùng cường giả bên kia đã ước dịnh thời điểm phạt Thiên tiếp theo, an tâm lần này đã chuẩn bị đầy đủ, trước báo thù cho ta, sau làm thịt Thiên Đạo kia lấy bản nguyên của nó tăng trưởng tu vị”
“ Được!” Ngoan Nhân nghe xong gật đầu, nàng nợ ân tình của y nhiều hơn nữa đối với cái thế giới kia Ác Thiên Đạo cũng sinh hứng thú.
Thời gian lại qua Đế Thiên An cùng Niếp Niếp trong tinh không đi dạo và trò chuyện, song hành với đó đám người Diệp Phàm cũng từ trong việc thần linh rời đi bình tĩnh.
Đám người lại một lần nữa đi tới một đỉnh núi, nhìn về ngọn núi phía xa xa, kiến trúc nơi đó ngày càng rõ ràng, quy mô rất to lớn, cung điện liên miên bất tuyệt, giống như cung điện tiên giới tại nhân gian.
"Ta sao lại cảm giác thân thể nóng lên..." Một bạn nữ nói với bạn nữ bên cạnh.
"Ta cũng có cảm giác như vậy."
Đúng lúc này, tất cả mọi người đều phát hiện ra chuyện dị thường, toàn bộ làn da đều đỏ lên một cách đáng sợ, giống như đang chảy máu, mọi người đều có cảm giác vô cùng nóng bức, giống như đang có một ngọn lửa thiêu đốt ở trong lòng.
Đây không phải do thời tiết, mà là do thân thể có vấn đề, mọi người càng ngày càng cảm thấy da thịt nóng bỏng, giống như đang bị đặt trong lò nướng thịt.
"Ta... chịu không nổi... Thật là khó chịu!"
"Đau quá a, da thịt dường như đang nứt ra..."
"Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, chuyện gì đang xảy ra?!"
"A..."
"Ta không muốn chết..." Có người kinh khủng kêu to.
"Mau giết ta đi... ta chịu hết nổi rồi..."
Giãy dụa, gào khóc, lăn lộn, kêu lớn, rất nhiều người gần như tuyệt vọng, lớn tiếng kêu gào, sự đau nhức làm cho thần trí họ dần mơ hồ.
Cuối cùng, bao quanh thân thể toàn là máu, giống như có một ngọn lửa máu đang thiêu đốt. Kịch liệt giãy dụa, thống khổ kêu to, khu rừng này không còn yên tĩnh nữa, làm cho tất cả chim thú ở gần đều chạy tứ tán.
Đây không phải là sự thống khổ, mà dường như bản thân đang ở trong địa ngục, đây chính là cực hình bi thảm nhất thế gian. Cuối cùng, đau đớn dường như làm cho mọi người ngất đi, không ai có thể tỉnh táo được nữa.
Cũng không biết qua bao lâu, khu vực này mới dần dần yên tĩnh lại, âm thanh thống khổ đã biến mất. Bất quá cơ thể bất đầu lão hóa, sinh mệnh trong người bắt đầu trôi đi, tóc đen thay bằng đầu bạc, làn da cũng già nua...
Đây chính là lý do vì sao nơi này là sáu đại cấm địa sinh mệnh, Hoang Cổ Cấm Địa khắp nơi tràn ngập khủng bố lực lượng thời gian, chính là người người nghe đến đã biến sắc cấm địa sinh mệnh.
Tu sĩ càng cao thì bị tước đoạt càng mạnh, nhưng người thường thì có tác dụng ít hơn, thậm chí kinh qua một lần này, những kẻ bị tước đoạt thọ nguyên từ họa gặp phúc có thể mở ra Khổ Hải, có thể bước vào tu tiên tìm đạo.
Bất quá vẫn có ngoại lệ, đó là Diệp Phàm cùng Bàng Bác, hai gả thanh niên trên đường tìm kiếm đồ ăn, may nhờ ăn lấy một loại trái cây cùng uống nước hồ đó, không chỉ không bị tước đoạt thọ nguyên mà còn trẻ ra thành thiếu niên 11, 12 tuổi.
"Những lão ông lão bà này là ai?" Diệp Phàm cùng Bàng Bác còn chưa hết bàng hoàng khi được trẻ ra, vừa đi tới trên đỉnh núi, hai người Diệp Phàm nhất thời ngây dại, Bàng Bác hét lớn lên.
Mấy chục người cùng nằm chung một chỗ, phóng tầm mắt nhìn lại, đầu tóc trắng như mây, làn da nhăn nheo, dáng vẻ vô cùng già nua. Những người này lại mặc quần áo vô cùng quen thuộc, nói bọn họ 70, 80 tuổi cũng không quá, quả thực là đã già rồi.
"Trong nháy mắt, hồng nhan đã già", hai người có cảm giác miệng lưỡi khô rát, đứng im như tượng đất ở trên đỉnh núi.
Hai người vội vàng đi xung quanh, xem xét tình huống ở chỗ này, rất may là tất cả vẫn hô hấp bình thường, hoàn toàn không phải lo lắng đến vấn đề tính mạng.
"A "
Bàng Bác phát hiện Liễu Y Y ở bên trong bụi cỏ, nàng không có dấu hiệu già yếu, vẫn thanh tú, mềm yếu như cũ, hai mắt nhắm chặt, dung nhan thật điềm đạm đáng yêu.
Điều này làm cho Diệp Phàm cùng Bàng Bác mừng rỡ, quan hệ giữa bọn họ và Liễu Y Y từ lúc ở trường rất tốt, bây giờ lại tràn ngập sự cảm thông với nàng, thì tất nhiên là không hy vọng có chuyện không tốt xảy ra với nàng.
Diệp Phàm ở một gốc cây dưới cây cổ thụ phát hiện ra Trương Tử Lăng, bây giờ thoạt nhìn hắn có bộ dáng khoảng hơn 40 tuổi, tuy rằng có bị già hơn so với tuổi tác cũ, nhưng vẫn còn hơn đám người già yếu Chu Nghị.
"Tử Lăng đẹp trai đã biến thành trung niên rồi."
"Vẫn còn hơn so với mọi người là tốt rồi."
Diệp Phàm và Bàng Bác nhỏ giọng nói thầm hai câu.
Không bao lâu Liễu Y Y tỉnh lại, lại thấy hình dáng của Diệp Phàm và Bàng Bác, nhất thời giật mình há to miệng.
"Tu Phàm, Tu Đạo, Ta Tu Chân! Tu Kiếp, Tu Người, Ta Tu Tâm!"Tác việt, mong mọi người ghé qua. Thất Nguyệt Tu Chân giới