Yêu Đế chi mộ hiện thân, cường giả nhân tộc của các thế lực lớn chết trận, chính là tâm điểm của Đông Hoang tu sĩ mấy ngày nay.
Và Yêu Đế phần mộ trở thành trọng điểm các thế lực lớn của Nhân tộc nhận tin tìm đến, bất quá đều không thu được kết quả gì. Thậm chí có vài kẻ phát hiện được Âm Phần, nhưng không một ai có thể đi vào.
Không giống như Đế Thiên An thuận lợi đi vào, Nhân tộc tu sĩ đi xuống dưới hắc đàm gặp phải các sinh vật trấn giữ, thậm chí vì để máu tươi rơi xuống khiến cho sát trận của Đại Đế khởi động, khiến cho vô số kẻ bỏ mạng bên dưới.
Về phần Đế Thiên An sau khi đưa cho Thanh Đế một hạt giống hoàn mỹ thế giới, không có lấy đi Hoang Tháp mà mang theo đám người rời đi.
“ Vốn ta còn định lưu giữ mỹ nhân thêm, bất quá muốn bắt thì phải thả trước, hơn nữa cách nhanh nhất tăng trưởng tu vị chính là từ sinh tử chiến đấu tăng lên” Đế Thiên An chậm rãi nói, từ nội thế giới lấy ra một khối lệnh bài hình rồng : “ khi nguy hiểm liền bóp vở nó, mấy ngày nay ra xem ngôn tình tiểu thuyết nàng đừng hiểu lầm đây là tín vật định tình, nhé!”
Nhan Như Ngọc mặt lại đỏ lên, nàng biết là hắn cố tình trêu chọc, bất quá phương tâm không hiểu lại xao động lên, ngượng ngùng thu lấy : “ Như Ngọc cảm tạ Đại Đế ban ân, sẽ không hiểu lầm”
Đế Thiên An lại trêu chọc : “ Nhưng mà ta lại hiểu lầm thì sao giờ? Như Ngọc nói xem, nên làm thế nào?”
Nhan Như Ngọc vừa thẹn vừa giận, không biết đối mặt thế nào, dù sao người kia cũng là Yêu tộc Đại Đế à, có thể làm nữ nhân của hắn chính là nàng trèo cao, đáp : “ Đại Đế, người đừng trêu chọc Như Ngọc”
“ Ha ha!” Đế Thiên An cười lên, sau đó hướng Nhan Như Ngọc má tập kích, khiến cho Yêu tộc công chúa kinh hoảng, thẹn thùng lui về sau.
“ Được rồi, đi đi! Bản Đế thích điệu thấp, bọn các ngươi đừng có tùy tiện nói lung tung gì cả. Đúng rồi, Như Ngọc là Bản Đế nhìn trúng nữ nhân, chặng đường sắp đến kẻ nào dám trêu ghẹo cứ chém cho ta” Đế Thiên An hướng đám Yêu tộc nói.
Nhan Như Ngọc mặt đỏ thẫm hơn, cúi đầu xoay lưng, so với trước càng khiến nàng phương tâm loạn nhịp, bởi đây là nàng nghe được hắn công khai.
Phía sau, đám Lâm Giai Lý Tiểu Mạn nghe được, ánh mắt có phần thất lạc lẫn đố kỵ , bọn họ trong cũng có vài nữ ôm tâm tư tiếp cận hắn, bất quá khi Nhan Như Ngọc hiện thân từ xuất thân đến dung mạo đều để bọn họ tự ti mặc cảm.
“ Cẩn tuân Yêu Đế pháp chỉ” đám đại yêu cung kính đáp lấy, không biết thì thôi đã biết bọn họ còn dám làm ngơ ư, hơn nữa Thanh Đế còn sống càng không có lý gì mà từ bỏ Nhan Như Ngọc trận doanh.
“ Được rồi! đi đi” Đế Thiên An phất tay đem đám đại yêu dời ra ngoài, nói : “ Như Ngọc, ta không nói đùa, chờ nàng thành Đế cộng ẩm vu sơn”
Nhan Như Ngọc càng nghe càng không chịu nổi, sau đó phi nhanh ra bên ngoài, một mạch như lưu tinh phóng đi, thẹn thùng nói : “bại hoại, rốt cục là ý gì? vừa ý ta ư? hay là trêu chọc ta đây?”
Đế Thiên An nhìn đám người rời đi, sau đó hướng Diệp Phàm vỗ vỗ vai : “ Lưu Vân Chí ngươi làm khá lắm, đối với kẻ muốn tính mệnh mình tuyệt không được do dự, lại còn có thể lấy được Đạo Kinh, không tệ!”
Thì ra trong lần lịch luyện đến Yêu Đế phần mộ, Lưu Vân Chí; Vương Bác Vân cùng Lý Trường Thanh, vốn có xích mích với Diệp Phàm từ trước. Nhân lúc nhân yêu chi chiến, gài bẫy Diệp Phàm, muốn hố tính mạng hai người.
Song không ngờ rằng Bàng Bác nhập yêu còn giữ lại ý thức tranh đấu, khi Diệp Phàm đuổi theo hắn nhìn thấy huynh đệ mình bị ba tên đồng học cùng Yêu tộc tu sĩ chèn ép, liền hợp sức đem mấy kẻ kia giết chết.
“Ba cái tên này lòng muôn dạ thú, lẽ ra phải giết bọn hắn ở Hoang Cổ Cấm Địa, cũng may tên yêu tu kia lợi hại, bằng không Diệp Phàm đã bị ba tên súc sinh kia hại chết” Bàng Bác nhớ lại phẫn nộ nói.
Đám đồng học phía sau thở dài, không biết nói gì, bọn họ cũng không nghĩ đến cùng là đồng học đi đến thế giới xa lạ, Diệp Phàm và Bàng Bác đã bỏ qua một lần mà ba tên kia lại ngựa quen đường cũ.
Đế Thiên An vỗ vai Diệp Phàm : “Tu hành là nghịch thiên mà đi, cường giả là đạp lên xương máu mà lên, chỉ cần không thẹn với lương tâm mình là được. Nhưng còn một điều ngươi nhất định phải ghi nhớ”
“ Không thẹn lương tâm” Đám người nghe được niệm lại, nhất thời trong lòng chấn động khi nghe được mấy lời này, đạo tâm so với trước thông thuận hơn nhiều.
“ Diệp Phàm xin nghe Đại Đế dạy bảo” Diệp Phàm thụ sủng nhược kinh khi y vỗ vai
Đế Thiên An nói : “ không được tranh đoạt mỹ nhân với ta”
Diệp Phàm ngẩn người, đám người cũng ngẩn người, cứ tưởng là thâm ảo chi lý nào để bọn họ dỏng tai lắng nghe, không ngờ lại là chuyện này, có phần...tục.
“ Nào dám! Nào dám! Cho Diệp Phàm vạn cái lá gan cũng nào dám cùng Đại Đế tranh đoạt mỹ nhân” Diệp Phàm hồi đáp.
Đế Thiên An hài lòng vỗ vai đem Diệp Phàm kéo qua, nhỏ giọng nói : “ nhìn đi nhìn lại Lý Tiểu Mạn, Lâm Gia, Liễu Y Y cũng xinh đẹp. Mà Lý Tiểu Mạn là bạn gái trước của ngươi à, Tiểu Phàm chúng ta cũng tính quen biết, bất quá đoạt nữ nhân chuyện này ta trước giờ chưa thua ai bao giờ”
“ Khụ khụ” Diệp Phàm ho khan lên.
Lý Tiểu Mạn, Lâm Giai, Liễu Y Y nghe được, mặt hiện lên phiếm hổng đồng dạng cúi đầu, hiển nhiên bị mấy lời trắng trợn trêu chọc kia khiến cho xấu hổ, song mỗi người đều có tâm tư riêng cho mình.
Vài cái nữ sinh khác nghe người kia điểm danh ba cái đồng học mà hâm mộ.
“ Được rồi, đùa giỡn với các ngươi thôi! Ngươi còn phải đi lịch luyện thêm” Nói đến đây Đế Thiên An đem Diệp Phàm dời ra ngoài nội thiên địa cổng : “ không đến vạn nhất thì không cần bóp vở nó, chỉ có trong sinh tử mới có thể cường đại lên”
Diệp Phàm đầu óc quay cuồng một hồi, liền phát hiện mình đã ở một cánh rừng, bên cạnh một cái xác hổ đã chết.
“ Trong sinh tử mới cường đại lên ư!” Diệp Phàm lẩm bẩm, đem tay bắt lấy tấm ngọc bội tử kim lơ lửng trước người, nhìn về bầu trời một lát xoay người rời đi.
Hắn có thể cảm nhận rõ được, Đế Thiên An dường như đối xử thiên vị với hắn so với các đồng học khác. Tuy không cùng đồng học trong nội thiên địa tu luyện, nhưng y an bài hắn tin tưởng sẽ không hại mình, bước trên con đường tu hành của mình.
“ Cái kia! hay là ngài để ta cùng với Diệp Phàm một chỗ đi!” Bàng Bác có chút lo lắng cho huynh đệ mình hỏi.
Đế Thiên An đáp : “ đi theo làm gì, lo mà tu hành, bằng không sau này ngươi chỉ có thể đứng dưới nhìn hắn. Hoang Cổ Thánh Thể đại thành lúc, toàn bộ các ngươi gọp lại cũng không thể đánh lại”
“ Ngưu như vậy” Bàng Bác thốt lên, không có ghen tỵ mà vui mừng cho huynh đệ mình, rồi nói : “ không được, ta cũng thể bị tiểu tử này bỏ lại”
“ Ân!” Chu Nghị gật đầu đồng ý, hắn nguyên bản thực lực bỏ xa Diệp Phàm đã đạt đến Mệnh Tuyền cảnh, giờ nghe được mới hay biết mình là vô tri.
Theo sau Bàng Bác cùng Chu Nghị, những người khác cũng lần lượt rời đi, trở về cung điện hoa lệ mà tu luyện.
“ Tốt! cũng nên trở về nội thế giới” Đế Thiên An nhìn một hồi, để lại một cái phân thân bồi Niếp Niếp bản thể thì trở về nội thế giới hoàn mỹ, cùng với phân thân linh hồn dung hợp.
Linh hồn phân thân vẫn một mực cảm ngộ các đạo lý pháp tắc khi thiên địa diễn sinh, Đế Thiên An dung hợp liền tiếp nhận toàn bộ. Rất nhiều thứ hắn không rõ trước đây trở nên thông tỏ, các loại pháp tắc hành sử cành thêm thuận lợi.
Thời gian lại lặn yên qua đi, thế giới hoàn mỹ chìm đắm trong nguyên sinh thời kỳ.
Ngoại giới bên ngoài thoáng cái qua đi 3 năm.
“ Ba ngàn pháp tắc” Đế Thiên An đôi mắt mở ra, từ bên trong cảm ngộ đi ra, vung tay ấn quyết, đánh ra các loại huyền ảo thủ ấn.
Pháp tắc sợi tơ phun ra, bắn thẳng đến đi vào thế giới mỗi một góc, bọn hắn lớn có nhỏ có, có dài có ngắn không giống nhau, nhưng lại hợp thành một tấm giăng khắp nơilưới lớn, đem nội thế giới hoàn toàn bao phủ.
Tu sĩ tu luyện đến nhất độ cảnh giới, có thể bắt đầu lĩnh ngộ lực lượng pháp tắc, theo bọn hắn tu vi tăng thêm, thân thể của bọn hắn cũng tất nhiên sẽ bị lực lượng pháp tắc cải tạo, thời gian dần qua nhiễm phải cái kia pháp tắc khí tức, sau đó quen thuộc.
Đế Thiên An nhục thể ban đầu do Dị Hỏa hun đúc, chịu các loại pháp tắc bắt đồng tôi luyện. Sau lại nội thế giới hoàn mỹ diễn sinh, hắn so với những tu sĩ khác mạnh hơn rất nhiều, có lấy ba ngàn pháp tắc riêng biệc.
Bất quá Đế Thiên An dù có thiên tư tài tình thế nào, dù có được ba ngàn pháp tắc, bất quá hắn không tài nào chưởng khống hết được.
Chỉ có mười mấy loại hắn thông thuộc trước đây, như hỏa chi pháp tắc, không gian pháp tắc đã bị hắn nắm giữ đến mười thành viên mãn tình cảnh. Còn lại vẫn chưa thể sở thuộc, bất quá vì nơi này hắn chúa tể cho nên có thể điều khiển.
“ Tốt! cũng nên sửa sang lại một chút!” Đế Thiên An không có tiếp tục cảm ngộ pháp tắc, lại dời qua nội thiên địa, đem cảm ngộ của mình sở thi triển ra.
Một mãnh xích hồng, huyết quang bao phủ thiên địa, đại địa không ít xương cốt trắng phếu. Sát khí hung lệ tràn ngập khác nơi này, là nội thiên địa thứ nhất của Đế Thiên An, bên trong bố trí Phệ Sinh Linh Hóa Long Ma Trận.
Đế Thiên An lại đánh ra các pháp quyết, điều động pháp tắc nội thiên địa này hòa hợp vào trong đại trận, biến nó thành một cái chân chính hung sát tuyệt trận.
“ Sau này gọi ngươi là Tuyệt Thiên Vực” Đế Thiên An bày bố trận xong, liền đặt tên cho hung trận này.
Tuyệt Thiên Vực bên trong được Đế Thiên An gia tăng không gian pháp tắc, cùng một ít thôn phệ pháp tắc, thời gian pháp tắc... Kẻ đi vào đây lực lượng nháy mắt bị tước đoạt đi, vô luận là sử ra bao nhiêu sức mạnh đều bị cắn nuốt...
Trừ phi vượt qua được thực lực của Đế Thiên An, cơ hồ chỉ có một chữ chết. Không thể nào phá trận, cuối cùng vong thân.
"Tu Phàm, Tu Đạo, Ta Tu Chân! Tu Kiếp, Tu Người, Ta Tu Tâm!"Tác việt, mong mọi người ghé qua. Thất Nguyệt Tu Chân giới