Đế Thiên An nhìn một hồi, sau đó đi ra nội thiên địa vạch tay xé không gian rồi chui vào bên trong, Tuyệt Thiên Vực đã bố trí xong hắn cũng muốn xem một chút uy lực.
“Vũ Hóa Thần Triều!Bản Đế cũng muốn xem một chút!” Đế Thiên An lợi dụng không gian pháp tắc, mở ra không gian đường hầm xuyên không, điểm ra chính là Trung Châu khu vực.
Trung Châu so với Đông Hoang càng rộng lớn, bất quá Đế Thiên An đạt đến Đại Đế cấp bậc lại thông thạo không gian pháp tắc, liền bỏ qua vô vàn cự ly khoảng cách mà đi đến.
“ Địa thế đúng là tốt, chẳng trách Vũ Hóa Thần Triều một thời làm mưa làm gió” Đế Thiên An từ trên cao nhìn xuống, không khỏi khen một câu.
Vũ Hóa Thần Triều địa bàn chiếm giữ Trung Châu đệ nhất tổ mạch, đoạt hết thiên địa huyền cơ, truyền thừa bất hủ đứng đầu cả Trung Châu, lãnh thổ rộng lớn khôn cùng, tất cả thần trân kỳ vật đều tụ thập về triều đình, uy danh hiển hách, khiến cả thiên địa đều chấn động, là một đệ nhất Thần triều theo đuổi phi thăng thành Tiên mà tồn tại.
Bọn họ chỉ trong một đêm đã bị hủy diệt thành cát bụi, gây ra đủ loại nghi ngờ, không ít người phỏng đoán rằng bọn họ đã tìm ra phương pháp thành Tiên, dùng toàn bộ lực lượng trong Thần triều để mở ra tiên lộ, kết quả là thất bại mà tiêu vong.
Đương nhiên, cũng có người nói rằng bọn họ bị một con rồng đến san phẳng, trong sự kiện phát sinh tại một đêm kia có tiếng rồng ngâm vang vọng chín tầng trời, khắp Trung Châu đều nghe được, vô số đại giáo cũng biết đến.
Cũng có người nói, chân tướng chỉ có một, đó chính là có một Thánh linh vô địch xuất hiện, nuốt hết toàn bộ long khí tại Trung Châu đệ nhất tổ mạch này, đoạt lấy tạo hóa của Vũ Hóa Thần triều.
Còn có người nói, Ngoan Nhân chứng đạo thành Đế, dùng một bàn tay tiêu diệt tất cả bọn họ, hơn nữa lại chỉ dùng một kích, không cần làm gì khác mà toàn bộ Vũ Hóa Thần triều đã bị tiêu diệt không còn ai.
Cho dù nói như thế nào, năm đó Vũ Hóa Thần triều vẫn là thiên hạ đệ nhất, điều này không thể thay đổi được, những thứ mà bọn họ cất chứa thì không gì so sánh nổi, sau khi bị huỷ diệt thì tất cả những thứ trân quý cũng không còn xuất hiện nữa, đều được chôn vùi dưới lòng đất.
Năm đó cũng không biết có bao nhiêu người tìm kiếm, nhưng rốt cuộc không có thu hoạch gì.
“ Niếp Niếp ra tay đúng là có khác, một tay đoạn gãy tổ mạch, chôn luôn Vũ Hóa Thần Triều vào bụi bặm” Đế Thiên An quan sát một hồi cảm khái.
Hắn từ trên không nhìn xuống, liền thấy cả thảy năm đoạn ấn cực kỳ giống năm cái dấu tay, là Ngoan Nhân đem long mạch đoạn thành vài đoạn đem long khí tổ mạch đánh tan, phụ cận một triệu dặm bên trong toàn bộ lún xuống.
Mà theo long mạch long khí tan hết, nơi này bây giờ lại đã biến thành một mảnh tử địa, nơi đây hầu như tuyệt sinh cơ, không chỉ có không có một ngọn cỏ, càng là quanh năm bị đáng sợ khói đen bao phủ, coi như là tu sĩ cũng không dám tùy ý tới gần.
“ Thấy rồi!Tổ miếu! Tốt một cái Vũ Hóa Thần Triều” Đế Thiên An lẩm bẩm.
Trong mắt hắn hiện giờ là một cái cổ miếu, không biết tồn tại bao nhiêu vạn năm, đến nay vẫn không có hủ diệt, toàn bộ cổ miếu bị mờ mịt sương mù bao trùm, nhìn qua cho người một loại âm trầm cảm giác.
Tòa miếu này không hiện ở không gian thực, mà là ẩn giấu ở khác một tầng trong không gian.Trừ phi là Chuẩn Đế cấp cường giả, bằng không căn bản không thể phát hiện tổ miếu này.
“ Để xem nào!” Đế Thiên An nói xong xé rách không gian, rồi bước vào bên trong tiểu thế giới.
Tổ miếu cổ xưa phủ đầy bụi hai mươi mấy vạn năm, ngày nay rốt cục có người bước vào, ngoại trừ cửa chính còn có rất nhiều cửa nhỏ, đồng loạt mở ra đều có thể đi vào.
Xuyên qua cửa miếu có thể nhìn thấy trong bóng đêm có một đôi mắt, giống như ngọn đèn xanh lập lòe không chừng, phương hướng nhìn ra trước cửa miếu một thân ảnh, rồi sau đó dần dần ảm đạm, biến mất ở chỗ sâu trong điện thờ.
“ Tốt” Đế Thiên An đã vào bên trong, hừ nhẹ một tiếng tiếp tục đi vào bên trong.
Ở bên ngoài nhìn thấy chi là một Cổ Miếu, nhưng sau khi đi vào thì Đế Thiên An càng rõ sự khác biệt. Là một quần thể tiểu thế giới, mỗi một tầng viện đều là một thế giới, nối tiếp nhau cùng một chỗ, rộng rãi hoành tráng đến cực hạn.
Danh tác của Thần triều Vũ Hóa không thể không khiến người ta ngạc nhiên thán phục, năm đó Vũ Hóa Đại Đế vô cùng bạo tay, không tiếc tiêu hao bản nguyên, mới diễn hóa ra nhiều như vậy tiểu thế giới.
Đế Thiên An không vội thong thả vào trong, tầng một không gặp trắc trở gì thuận tiện đi vào tầng thứ hai. Hai tầng ngăn cách nhau một bức tường, nhưng thực tế là cách xa nhau một cái tiểu thế giới.
Vẫn như cũ im ắng, trong viện hoàn toàn tĩnh lặng như bầu không khí chết, âm khí dày đặc không một chút ảnh hưởng đến hắn, Đế Thiên An đi sâu vào hơn trăm mét liền dừng bước.
“ Đến” Đế Thiên An khóe môi nhích lên độ cong.
Chỉ thấy, trên tường viện cao lớn, cùng với ở dưới mái hiên tối đen, lộ ra từng cỗ từng cỗ thi thể, tóc tai bù xù, lúc này tất cả đều mở mắt giống như ngọn đèn xanh, tất cả bọn họ đều đầu dưới chân trên.
Mà những con quỷ giống như tồn tại treo ngược đáng sợ kia lại lao nhanh xuống dưới, chụp vào thiên linh cái của hắn.
“ Hậu nhân của Âm Thần” Đế Thiên An cười lạnh, ngay khi đám quỷ sống này hướng đến hắn, cường đại không gian pháp tắc liền dời vào Tuyệt Thiên Trận, toàn bộ bọn chúng đều bị tuyệt trận thôn phệ.
Cái gọi là Âm Thần là chỉ những sinh linh khi còn sống thực lực vô cùng cường đại, sau khi chết thể xác không mục nát, trùng hợp bị táng trên Âm Nhãn Địa Mạch, trải qua vô tận năm tháng, một ngày kia khối thi thể này sẽ “sống lại”.
Đương nhiên cũng không có một chút quan hệ gì với khi còn sống, đây là một cái sinh mệnh thể mới, là một bắt đầu hoàn toàn mới, cũng có thể hiểu là một lần thi biến ở tầng cao nhất, đây là tận cùng của cái chết dựng dục hóa sinh ra sinh mệnh, có thể nói là kỳ tích nghịch thiên, nếu như học được tu luyện, sẽ dần dần trở thành vô địch.
Loại tồn tại này là sinh mệnh thể mới tinh, cũng có thể giao phối đản sinh ra hậu đại, mà tập kích Đế Thiên An bầy đàn đã có tồn tại sinh mệnh, là thuộc về hậu đại của Âm Thần, đương nhiên huyết mạch đã rất loãng.
Bọn chúng nhìn thấy người hoặc sinh linh khác, có thể trực tiếp giam cầm hành động, miệng đối miệng hút một cái hút ra toàn thân tinh huyết cốt nhục của đối phương. Là sinh vật hung hiểm đáng sợ.
Đế Thiên An lại thong thả đi tiếp, chặng đường gặp hậu duệ Âm Thần liền dời vào Tuyệt Thiên Trận. Cứ thế thẳng một đường đến tầng thứ 5.
Khi đẩy ra cánh cửa tầng thứ năm, phía trước là một mảng rực rỡ cùng hào quang sáng ngời, có người nghi chân ở đây, trong đền thờ nơi này có một số chữ khắc vào vách đá cổ xưa, tự chủ phát sáng.
Ở trong đại điện, những đồ họa khắc chữ đều nở rộ hào quang, là một loại đại đạo phù văn. Ở trung tâm đại điện cung phụng một cái pho tượng đá, chỉ cao nửa thước đặt ngồi ở chỗ đó, như là một tượng Phật, lại giống như là một lão nông, rất sần sùi, khó có thể phân biệt chân dung của nó.
“ Vô dụng” Đế Thiên An cười lạnh nói, khi hắn đi vào những phù văn này bao phủ muốn hấp thụ tước đoạt đạo hạnh của hắn, bất quá với một kẻ có tu vi Đại Đế như hắn, bố trí ở tầng này cơ hồ vô dụng.
Đế Thiên An lại cởi ngựa xem hoa bước đi, về sau trong mỗi tầng đều có một tòa điện thờ phát sáng, cung phụng có một tượng đá cao nửa thước, điêu khắc vô cùng thô ráp, đều là cùng một thần tượng.
“ Niếp Niếp hủy đúng là không sai mà! Vũ Hóa Thần Triều thành Tiên muốn điên rồi, so vơi ta càng hung ác” Đế Thiên An đi qua các tượng đá bình luận.
Các pho tượng đá trưng bày trong tầng điện có thể mạnh mẽ cướp đoạt toàn bộ của người khác, không riêng gì niệm lực còn cả tinh khí thần cùng máu thịt của họ. Thần triều Vũ Hóa là muốn cho vô số sinh linh thành tiên thành tựu cho một người.
Xông qua mười tầng Cổ Miếu vẫn không có gì khác lạ, cho đến đi tới tầng thứ mười một, cùng trước kia hoàn toàn không giống nhau, nơi đây biến thành tiểu thế giới điện thờ chân chính, bắt đầu từ một tầng này điện thờ vô cùng rộng lớn.
Ở ngoài nhìn thấy cũng chỉ là một ngôi đền mà thôi, nhưng sau khi đi vào chỗ cổ địa này lại dường như không có điểm cuối, trong bóng đêm có một đôi ánh mắt lấp lóe.
“ Tốt! so với đám quỷ sống kia còn mạnh hơn! mỗi con cũng đạt đến Tiên Tam tầng 3 rồi” Đế Thiên An liếc sơ qua liền phát hiện tu vi của đám thú này.
Bên trong tiểu thế giới điện thờ tầng thứ mười một có cổ mộc, cũng có rừng núi, cũng có cây cỏ, nhưng không có ánh mặt trời. Song những con hung thú không chỉ thật lớn, toàn thân đầy vảy như là kỳ lân, lại giống như thần thư (con vật giống như sói ăn thịt nguời), kỳ hình dị trạng, phi thường dữ tợn.
Phiến tiểu thế giới điện thờ này vô cùng rộng rãi, có môi trường thích hợp cho chúng sinh tồn. Trong đó mấy con phát ra tiếng rống, mang theo một cơn gió tanh ập tới, có lực lượng dời núi lấp sông.
Phía trước, trong rừng rậm phát ra tiếng thú rống, nhưng lại trước sau sáng lên mấy chục ánh mắt, trong đó có mấy đôi đặc biệt rực rỡ, giống như ngọn đèn Thần chói mắt, tràn ngập khí tức vương giả.
Trong bóng đêm, gió tanh ập vào mũi, mãnh thú chạy như điên, phiến thế giới điện thờ này truyền đến từng tiếng lại từng tiếng thú gầm như tiếng sấm, tiếp theo các nơi chấn động, cũng không biết có bao nhiêu dã thú chạy như điên, hóa thành một dòng thác lũ.
“ Đến đây, Bản Đế đều chiều tất” Đế Thiên An không chút sợ hãi nhìn thú triều lao đến, mặc cho những kẻ phía sau giở trò, với hắn mà nói bé nhỏ vô cùng.
Quanh người Đế Thiên An không gian pháp tắc được điều động, như sóng nhiễu loạn không gian lan ra.
“ Ầm! Ầm!”
Thú triều lao đến truyền lại rung chấn đại địa, bất quá từng con một bị sóng nhiễu lan đến liền bị dời vào luôn Tuyệt Thiên Trận, một khi vào trong đó chỉ có một kết quả, lực lượng bị đoạt, tử vong.
"Tu Phàm, Tu Đạo, Ta Tu Chân! Tu Kiếp, Tu Người, Ta Tu Tâm!"Tác việt, mong mọi người ghé qua. Thất Nguyệt Tu Chân giới