Thứ Nguyên Chi Môn

Chương 2442: Quỷ thế giới




Vừa tiến vào tiểu thế giới miếu thờ tầng ba mươi ba, một tấm bia đá dựng trước, bên trên khắc mấy chữ cổ: Tầng thiên ba mươi ba.
Bởi vậy đủ thấy khí phách cùng mục đích của Thần triều Vũ Hóa ngày xưa, phúc địa thần miếu của bọn họ bao trùm trên ba mươi ba tầng trời, tất cả đều biểu hiện hy vọng của bọn họ.
Nơi này không tối, kiến trúc cổ xa xa tản ra ánh sáng nhu hòa, giống như các tầng khác ở tầng này cũng có một tòa điện thờ. Bất quá tầng này, phía trước điện thờ có bày một cái tế đàn, bên trên khắc đầy khe máu, hình thức xa xưa tồn tại cực kỳ lâu đời.
Ở trên cùng tể đàn còn có mấy thứ sáng lên hào quang, sở dĩ khu đền này lấp lánh là vì chúng nó, an lành thánh khiết. Đó là một khối tiên lục như mộng ảo, có sinh mệnh đang lưu chuyển, sáng bóng, xinh đẹp hơn cả ngọc tủy hoàn mỹ nhất trên đời.
Nó lưu chuyển khí tức phi phàm, giống như không thuộc thể gian, vừa nhìn là biết thần vật. Nó tràn ngập sức sống, mặt ngoài có những giọt nước.
Đây là một khối Tiên Lệ Lục Kim to bằng nắm tay hoàn mỹ, màu xanh tươi mát như có thể hô hấp phun nuốt tinh khí thiên địa, toàn thể như nước mắt của tiên tử.
Nó bị phong ấn trong một khối Thần Nguyên, không lộ ra ngoài không khí, như muốn đoạn tuyệt với phàm trần, hai mươi mấy vạn năm không chút thay đổi, năm tháng không thể xâm nhập.
Cống phẩm trên tể đàn là một khối tài liệu tiên như vậy, đây là thánh vật chuyên dùng của Đại Đế, cho dù không lớn lắm, nhưng luyện binh khí là đủ rồi, đúng là vô giá.
Trên tể đàn không chỉ có một món tài liệu tiên, còn có bốn quả cầu đá rất tròn, chỉ to bàng nắm tay, lẳng lặng nằm yên không biết là thứ gì.
“ Thu hoạch không nhỏ” Đế Thiên An đem Tiên Lệ Lục Kim lấy lên quan sát, hắn mặc dù là Đại Đế cấp bậc nhưng tích xúc có phần nghèo, mà đi một chuyến đến đây có thể nói là thu hoạch đậm đà.
Lúc này, theo Đế Thiên An đem Tiên Lệ Lục Kim lấy đi. Đi đến quan sát lấy bốn khối cầu đá.
“ Thủ bút không nhỏ!” Đế Thiên An nhìn xuyên qua bốn quả cầu đá trên đó, có người cổ cố ý bọc một tầng thạch bì, bên trong là Thần Nguyên phong ấn bốn con thần trùng cuộn tròn.
Có thể biết được Thần triều Vũ Hóa cường thịnh cỡ nào, bọn họ có được dịch Thần Nguyên, bảo vệ mấy con thần trùng đặc biệt này bất hủ, để chúng bảo hộ nơi này.
Bốn con Thí Thần Trùng này hoàn toàn khác với những con hắn gặp qua trước, giống như bốn con rồng nhỏ không có sừng, toàn thân bùng lên ánh sáng vàng.
Bốn con thần trùng này gần đặt một chân vào Thánh cảnh, có đạo hạnh Bán Thánh, còn thân thể lại lợi hại hơn cả Thánh Nhân, bởi vì chúng nó cắn nuốt hết thảy, lực phá hoại thân thể rất mạnh.
Đem dời vào nội thiên địa chứa Thí Thần Trùng trứng, bốn con Bán Thánh cấp bậc lưu lại so với giết đi vẫn tốt hơn. Làm xong hắn đem mắt nhìn xuống tế đàn, sau đó một cước đạp xuống.
“Ầm!”
Tể đàn yêu dị này rất chắc chắn, nhưng vẫn bị đánh nát, bụi mù tung lên, mặt đất sụp đổ. Ồ, dưới lớp đá lại có một tòa thạch cung, bị bịt kín?
Thạch cung dưới tể đàn rất nhỏ, nhỏ nhưng đầy đủ, chỉ cao khoảng một thước giống như Thánh điện xây cho người lùn, tay nghề tinh xảo gần như hoàn mỹ, đúng là điêu luyện vô cùng, phóng to trăm ngàn lần thì tuyệt đối là Thiên Cung nguy nga bất hủ.
“Thí Thần Trùng lớn như vậy, nhất định là tổ trùng thuần huyết!” Đế Thiên An nhìn xuyên qua không gian thấy được, trong thạch điện cao một thước có hai sinh linh dài hơn một thước, cuộn tròn như rồng, lớn gấp mấy lần bốn con vừa rồi.
Không cần nghĩ cũng biết, nhất định có đạo hạnh cấp Thánh nhân viễn cổ, mặc dù không phải tổ trùng thuần huyết thì cũng không kém xa. Những đường máu trên tể đàn cuối cùng sẽ dẫn máu vào trong thạch cung, tế sống là hiển cho chúng nó.
Hai con Thí Thần Trùng cuộn quanh, toàn thân sáng lên khí phách như Chân Long, thân thể cứng cáp làm cho người ta kính sợ.
“ Đã chết” Đế Thiên An cảm nhận rõ được chúng không có dao động sinh mệnh,
Mặc dù đã chết nhưng không hủy hoại, tuy rằng tinh khí đã tan gần hết, nhưng vẫn có từng trận uy áp Thánh nhân, thi thể hai con thần trùng này lợi hại hơn nhiều thân thể Thánh Nhân, là tài liệu nhất đẳng luyện khí.
Ngoài hai cái xác này ra, trong thạch cung còn có một cái quan tài nhỏ. Nói nó là quan tài, nhưng không có nắp, luyện thành một chỉnh thế giống như đặc ruột, bị người ta điêu khắc ra.
Quan tài nhỏ trên còn vươn vấn máu tươi.
Dù đã hai mươi mấy vạn năm, tuy rằng tinh khí sớm tan hết, nhưng máu vẫn đỏ sẫm, khô cạn nhưng không biến mất, máu tưới lên này là Thánh Nhân cấp bậc.
Đế Thiên An đem quan tài nhỏ thu vào, quan tài chi rộng bốn ngón tay, dài không hết bàn tay, dấu khắc bên trên rất nhỏ, không phân biệt cẩn thận là không thấy được, có trời trăng sao chim chóc cá trùng... đều là những loại xa xưa trường tồn lâu nay.
Thần bí nhất là ở giữa trăng sao có khắc phù văn cực nhỏ rất phức tạp, gần như bị năm tháng mài mòn.
“ Quan tài, ta thích nhất là các quan tài như ngươi đấy” Đế Thiên An ý vị sâu xa nhìn về bé nhỏ quan tài, lấy hắn nhãn đồng có thể nhìn ra được tòa quan tài này cực bất phà, trong quan tài có các tầng không gian, muốn mở ra cần phải huyết tế.
“ Không vội, đợi ta tbu dọn hết nơi này mở ra ngươi sau” Đem quan tài dời vào nội thế giới hoàn mỹ, Đế Thiên An rời khỏi thạch cung, lan tỏa linh hồn lực bao phủ toàn bộ tiểu thế giới tầng 33 này.
Tiểu thế giới tầng ba mươi ba, một mảnh u ầm, mắt đất cứng ngắc, bóng rừng che phủ, sương đen lượn lờ, là một thế giới vô cùng nguy hiểm. Có Thiên Tướng đều đã trảm đạo thường lui tới, không một tiếng động, thực lực cực mạnh.
Đế Thiên An đem hết Thiên Tướng diệt trừ, sau đó lại bỏ ra thời gian đem tiểu thế giới này đồng hóa cùng một cái nội thiên địa khác.
Làm xong, Đế Thiên An tiến vào tầng điện thờ thứ ba mươi tư trong tiểu thế giới.
Nơi này rất yêu dị. Khắp núi đồi đều là quỷ, tiếng quỷ gào liên tiếp vang lên.
Nơi nơi đều là bóng đen, nơi nơi đều là quỷ ảnh, giống như cây cỏ đứng đầy mặt đất.
Từng cái đầu quỷ màu đen lúc lắc như một vùng cỏ dại vô tận, hàn khí âm trầm khiến toàn thân người ta phát lạnh, không kìm nổi run rẩy.
Không phải là Đế Thiên An chưa gặp âm linh như nhiều tới mức này thì chưa bao giờ nhìn thấy. Trong cả tiểu thế giới này đều là quỷ. Quỷ sơn quỷ hải, vô lượng vô cùng, có thể tới mấy chục vạn.
“Năm đó Niếp Niếp diệt Vũ Hóa Thần Triều. Tổ mạch đệ nhất Trung Châu bị chặt đứt quỷ sơn màu đen kia đúng là nối với long mạch. Đám quân quỷ này chính là quân đội Vũ Hóa Thần Triều chinh chiến thiên hạ, có thể gần trăm vạn.” Đế Thiên An đạp không nhìn xuống liền rõ ràng hết thảy.
Nơi này ở trên tổ mạch của Trung Châu. Miệng ngọn núi lửa kia nối liền với tổ long mạch dưới lòng đất. Mà đám binh sĩ của Vũ Hóa Thần Triều khi chết đi, dưới bí pháp của Vũ Hóa Thần Triều lưu lại mà hóa quỷ, đem long mạch thay đổi.
“ Tốt lắm!” Đế Thiên An thốt lên, trực tiếp ra tay, cổng nội thiên địa lại mở lớn hơn, hút lấy vô số quỷ quái vào đó.
“ RỐNG!!”
Tiểu thế giới tầng điện thờ thứ ba mươi tư rung chuyển. Một tiếng quỷ gào thê lương vang vọng khiến thiên địa cùng nổ vang. Từ trên miệng núi màu đen có một con Quỷ Vương đi ra, tóc tai bù xù, hai mắt giống như hai ngọn đèn thần lóe lên.
Nó cao tới mấy trăm trượng, lớn hơn đám quỷ khác nhiều, đi vài bước đã xuống núi, một bước đạp tới, núi sông tan vỡ.
“Ầm!”
Quỷ Vương còn chưa làm được trò trống, dưới linh hồn công kích của Đế Thiên An thân hình cao mấy trăm trượng kia bị đánh nát thành từng khối, còn chưa kịp tái tạo lại cơ thể đã bị cổng nội thiên địa hút vào.
“ Rống!”
Quỷ Vương há miệng kêu gào, bùng phát lực lượng đem không gian giam cầm rung chuyển, nhưng không thoát ra được, liền bị dời vào hung trận.
Ngay khi đi vào, lực lượng bị tước đoạt đi, suy yếu đi... Quỷ Vương còn phải đối mặt với vô số Thiên Binh Thiên Tướng lao đến.
“ Vù vù vù!”
Lít nhít chấm đen, vô số quỷ bị hút ngược lên trời, gần trăm vạn quỷ binh đều giống như Quỷ Vương kết cục. Vừa đi vào Tuyệt Thiên Trận, thực lực bị gọt đi và suy yếu còn lại đối mặt với vô số Thiên Binh Thiên Tướng hoặc xương cốt các sinh linh mà Đế Thiên An giết qua.
Như kiến quỷ binh giải quyết xong, Đế Thiên An đáp xuống ngọn núi màu đe, ở dưới có một hắc động rất lớn.
Nhìn xuống phía bên dưới, bên trong địa mạch như có một kiến trúc cổ, đứng vững như một ngôi Thần Điện.
Đó là đường tiến vào tiểu thế giới tầng thứ ba mươi lăm.
Trong cổ mạch có thi quỷ vô cùng vô tận. Một ngọn cổ Miếu đứng trong đó. Nơi này quả nhiên nối với đệ nhất tổ mạch của Trung Châu ngày nay, có rất nhiều long khí hóa thành quỷ khí.
Ở sâu bên trong địa mạch có vô số xương khô, giáp trụ bị tàn phá, chỉ hơi chạm một cái là có thể biến thành tro bụi. Tất cả nơi này đều là quân binh, lệ quỷ vô số đều là do bọn họ hóa thành.
Tiếng quỷ gào ầm ỹ, trong đó có ẩn chứa ấn ký của Quỷ Vương, là nơi cực kỳ nguy hiểm. Gần như cả trăm vạn quân hồn giương nanh múa vuốt. Di chuyển trong đó vô cùng gian nan.
Bài cũ soạn lại, cổng nội thiên địa tế ra, trực tiếp hút hết vào bên trong đó.
Đế Thiên An đẩy cửa điện thờ, tiến vào tiểu thế giới thứ ba mươi lăm.
"Tu Phàm, Tu Đạo, Ta Tu Chân! Tu Kiếp, Tu Người, Ta Tu Tâm!"Tác việt, mong mọi người ghé qua. Thất Nguyệt Tu Chân giới

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.