Tiểu thế giới tầng thứ ba mươi lăm im ắng, phía trước có cả một vùng cung điện tĩnh lặng. Tất cả mọi người đều đứng đó không nhúc nhích, lặng ngắt như tờ.
Cổ cung to lớn có rất nhiều tranh đá, khắc đồ có thể nhìn thấy đều ở trên đá tảng, giảng giải truyền thuyết xunh quanh nó. Mà trong cung điện lại có thần tượng chân chính, giống như người giống như người nọ, giống như Phật Đà lại giống như một lão nông, mơ hồ không rõ.
“Ngươi tới đây...”
Đột nhiên có tiếng nói truyền ra từ trong một cung điện cổ. Một đạo đồng đi ra, tuy chỉ có dáng vẻ mười bốn mười lăm tuổi nhưng lại phát ra giọng nói già nua phi thường.
Ở bên kia có một nữ đồng mi thanh mục tú, đứng ở ở trên một cung điện to lớn khác nhìn từ trên cao xuống nói: “Lá gan của ngươi cũng thật không nhỏ.”
Khuôn mặt nàng ngây thơ nhưng giọng nói lại là của một bà lão.
“Đạo Đồng của Vũ Hóa Đại Đế” Đế Thiên An nhàn nhạt nói, khi hắn đi vào đã phát hiện vài bức tranh có khắc hai đạo đồng bên cạnh Vũ Hóa Đoạn Đức, khuôn mặt giống hệt bọn họ.
“Vũ Hóa Đại Đế bất hủ, tất nhiên là trường tồn trên đời. Ngươi tới quấy rầy giấc ngủ của người rồi:” Hai đạo đồng lạnh lùng nói.
Một nam một nữ, hai đạo đồng dáng vẻ mười một mười hai tuổi, môi hồng răng trắng, tràn ngập linh khí, nhỏ tuổi như vậy mà lại có vẻ giả cả.
“Âm Thần, đã có Thánh nhân viễn cổ tu vị sao?” Đế Thiên An nhìn liền phán đoán ra được tu vị của hai đạo đồng này, so với Thánh Nhân còn mạnh mẽ.
Hai đạo đồng này đích xác không phải âm linh. Năm đó bọn họ khẳng định được chôn vào một nơi rất ảo diệu, nguyên thần đã chết nhưng thân thể bất diệt, trải qua mấy chục vạn năm tẩm bổ, thân thể tái sinh, sinh ra linh thức mới.
Tử cực lại chuyển sang tân sinh.
Đây là biến hóa nghịch thiên, tránh được trời xanh. Vốn lẽ Âm Thần sinh ra lần nữa cũng sẽ cắt đứt với quá khứ. Nhưng từ một con đường khác mà chiếm được truyền thừa, tuyệt đối là thoát thai tái sinh, tử cực hóa thành tân sinh.
“ Ngươi tiến vào nơi này chúng ta cũng không trách tội. Dù sao nơi này phủ bụi đã nhiều năm. Nhưng ngươi phải nhận tội với Đại Đế.”Hai đạo đồng giống như Thánh nhân viễn cổ lạnh lùng nói :
“ Được thôi” Đế Thiên An nhích lên tiếu ý.
Hai đạo đồng thấy vậy gật đầu bảo: “Vũ Hóa Đại đế ngủ say trong tiểu thế giới phía trước, phải tạ lỗi với người đi.”
Hai đạo đồng này điểm ra một chỉ. Một cổ lộ thẳng tắp thông về hướng nơi cao nhất của thánh miếu. Cánh cửa đá nơi đó đóng chặt.
Đế Thiên An chẳng chút sợ hãi, thong dong đi đến, hắn áp chế tu vị của mình chỉ bày ra cùng với hai đạo đồng này không cao bao nhiêu.
“Phạch phạch!”
Khi đi tới sâu trong điện thờ thì rất nhiều ác ma có cánh bay qua, đậu dưới mái hiên.
Hậu duệ của Âm Thần, cũng là hậu duệ của hai đạo đồng này.
Nam đạo đồng cười cười lạnh lùng nói: “Yên tâm đi, chúng ta sẽ không làm khó các ngươi đâu. Mời vào tổ miếu cao nhất đi.”
Đế Thiên An hỏi : “Các ngươi là Thi Thần, làm sao nhớ rõ kiếp trước sao?”
“Tất nhiên là Đại Đế thức tỉnh chúng ta, ban cho trí nhớ kiếp trước.” Nữ đạo đồng nói.
Mặt nam đạo đồng không chút thay đổi, nữ đồng phất ống tay áo. Cửa đá xa xa ầm ầm mở rộng ra, lộ rõ tiểu thế giới ở tầng cuối cùng của điện thờ.
“Ầm!”
Ánh sáng an lành vô tận dâng lên. Bên trong vô cùng thần thành, màu sắc tươi đẹp. Vạn đạo cầu vồng xuyên qua tinh tú nhật nguyệt mà tới.
Tổ mạch đệ nhất Trung Châu có tinh hoa long khí hội tụ như vậy. Ngàn vạn luồng tiên quang bốc lên, chiếu khắp thiên địa, ánh sáng rực rỡ, mãnh liệt mênh mông.
Một Cổ Miếu nằm giữa dãy núi, thần thánh mà an lành. Có điện thờ giao hòa với đại đạo, bao phủ bởi trật tự thần liên không đếm nổi. Mọi người nhìn lại liền nhận ra đó là cảm ngộ của Thánh hiền.
Có điện thờ tỏa ra thần quang, chiếu sáng vòm trời. Ánh sáng an lành bay múa, không cần suy nghĩ cũng biết đều có hiệu quả thần kỳ.
Còn có cổ điện truyền ra từng đợt tiếng xướng lành, giống như có người ngâm tụng cổ kinh vô thượng, cổ tự dày đặc không đếm nổi in trên hư không, tỏa ra thần quang vô lượng.
Đế Thiên An nhãn quang sáng lên, lực chú ý liền rơi vào một thạch thai chìm nổi giữa động khẩu duy nhất của Trung Châu đệ nhất tổ mạch, tràn ngập ánh sáng an lành. Ánh sáng lành từ tổ mạch dâng lên và tinh hoa mười phương đều được nó hấp thu.
“Vũ Hóa Đại Đế ở phía trước, ngươi đến nhận tội với Đại Đế đi, Đại Đế rộng lượng sẽ tha tội cho ngươi” Sắc mặt hai đạo đồng không chút thay đổi nói, ánh mắt lại hiện lên vẻ tàn nhẫn.
“Nhận tội!” Đế Thiên An cười lạnh, hắn làm sao không biết ý đồ thật sự của hai Âm Thần này, chính là muốn để hắn đến để cho thạch thai kia hút cạn tinh huyết.
Chính lúc này, Đế Thiên An bất ngờ sét đánh không kịp trở tay mở ra cổng nội thế giới hoàn mỹ, Đại Đế lực lượng nháy mắt bùng phát khóa chặt lên hai đạo đồng cùng thiên địa này, mạnh mẽ đem hút vào nội thế giới trong.
Thạch thai mơ hồ, dường như có hình người đang ngồi xếp bằng, rất thô ráp nhưng cũng không thể phủ nhận bên trong đúng là có sinh mạng dao động. Bất quá không làm ra bất cứ phản kháng nào bị hút vào nội thế giới trong.
“ Ầm”
Thạch thai bị Đế Thiên An linh hồn công kích đánh thành từng mảnh. Từ bên trong một luồng sáng giống như lông chim bay ra.
Bên trong hai nửa thạch thai trống không, chẳng có thân ảnh nào. Ánh sáng tiêu tán như vậy, chỉ có một luồng Đế uy tràn ra.
“Không có khả năng. Sáu ngàn năm trước Vũ Hóa Đại Đế từ trong tổ mạch sống lại, cũng thức tỉnh chúng ta, ban cho chúng ta trí nhớ kiếp trước, còn bảo chúng ta bảo vệ thánh miếu cao nhất...giờ người ở đâu?”
Hai đạo đồng như nổi điên kêu gào, khó có thể thừa nhận chuyên này, cao giọng gọi Đại Đế, giống như sắp tẩu hỏa nhập ma vậy.
“Nhất định là ở sâu trong tổ mạch rồi.” Hai Thánh Nhân trông như nhỏ tuổi kia hóa thành hai luồng sáng muốn thông qua cổng nối kia thoát ra ngoài, muốn nhằm vào sâu trong tổ mạch Trung Châu tìm kiếm kết quả.
Bất quá đến thì dễ đi khó.
“ ẦM!!”
Dưới Đại Đế thì Thánh Nhân viễn cổ cũng chỉ là sâu kiến, hai đạo đồng thân xác liền bị Đế Thiên An linh hồn đánh tan nát, tinh nguyên trong người liền bị sao trời cướp đoạt ngay.
Có thêm năng lượng của Thánh Nhân viễn cổ, vài khỏa sao trời lại lớn hơn một chút.
“ Niếp Niếp ra tay có thể để cho Đại Đế các ngươi sống ư?” Đế Thiên An cười nói, sau đó đi ra ngoài, đối với việc hai đạo đồng này bị lừa hắn cũng chả thèm để ý.
Vùng tiểu thế giới tầng cuối cùng này tổng cộng có tám mươi mốt tòa cổ Miếu, mỗi tòa đều rất phi phàm. Mỗi tòa đều lưu lại không ít trân tàng cùng bí pháp, là Vũ Hóa Thần Triều năm xưa lưu giữ.
Những thứ này đều có thể tạo ra một đại giáo đinh cấp, không có ai không muốn có, nhất là các đại truyền thừa. Nểu cổ miếu xuất thể các thế lực biết đến, nhất định chém giết nhau mà giành lấy.
Đế Thiên An quan sát các nơi, sau đó bắt đầu tế luyện tiểu thế giới này, đem nó dời vào nội thiên địa trong mà đồng hóa.
Đến khi đồng hóa xong thế giới này, Đế Thiên An dời thân tìm đến một nơi, là một cái
Ngũ Sắc Tế Đàn xây dựng dựa vào núi, năm tháng để lại dấu ấn loang tổ.
“ Là Niếp Niếp làm, lại bị ta ảnh hưởng, không sao cả” Đế Thiên An cười nói, thả vào lực lượng để tinh không cổ lộ khởi động.
Truyền tống trận này là Đế cấp nhưng lại khác Thần Triều Vũ Hóa khắc nên, mà có lưu lại đạo văn của Niếp Niếp để lại. Kẻ khác không nhìn ra được huyền cơ, nhưng Đế Thiên An là rõ ràng.
Dưới lực lượng Đế Thiên An thả vào, truyền tống trận cổ xưa này lập tức sáng lên, những đường khắc màu bạc có kim tuyến di động, cuối cùng đan thành một cánh cửa.
Không giống với những đạo văn khác, những văn lạc này đan vào cùng một chỗ, hình thành một cánh cửa chân thật, bộ khung như hoàng kim đúc thành, rạng rỡ phát sáng.
Mà cánh tượng ở bên kia cánh cửa có thể thấy được rõ ràng, giống như là bước tới mục đích mà không phải vượt qua hư không.
Đầu tiên đập vào mắt chính là một tòa Ngũ Sắc Tế Đàn, rất ta lớn nhưng lại không đầy đủ. Nó tự nhiên cổ xưa, có lịch sử tang thương, đó là lắng đọng. Mỗi một khối đá đều có in dấu một đoạn năm tháng, giảng thuật đạo lý mãi mãi không thay đổi, có thể trường tồn bất diệt.
Chung quanh có chín ngọn Thánh sơn, là chúng vây tại một chỗ hình thành vực sâu không thấy đáy kia, tối om khiến tâm thần người ta đều không kìm nổi muốn rơi xuống đó.
“ Hoang Cố Cấm Địa” Đế Thiên An cười nói, sau đó cất bước đi qua, chỉ một bước liền đã vượt qua không biết bao nhiêu vạn dặm, phàm phân nếu đi phải trăm ngàn đời, tu sĩ phi hành cũng phải cần mười mấy năm.
Đế Thiên An vừa đặt chân đến Hoang Cổ Cấm Địa, Ngoan Nhân liền cảm ứng được hắn khí tức, Huyền Hoàng Mẫu Khí xung quanh lại chấn động.
"Tu Phàm, Tu Đạo, Ta Tu Chân! Tu Kiếp, Tu Người, Ta Tu Tâm!"Tác việt, mong mọi người ghé qua. Thất Nguyệt Tu Chân giới