Tinh Tế Vạn Nhân Mê Bị Trùng Tộc Đoạt Đi Rồi

Chương 41: Chương 41




Hoàng cung.

 

Nguyệt Kiến Lí đã không còn nhớ đây là lần thứ mấy tổ chức hội nghị vì chuyện của Tô Yến và trùng tộc.

 

Trước đó, trùng tộc chủ động đề xuất hôn thân, mọi người trong đế quốc đều xem đây là một nhiệm vụ chết chóc, không ai dám nhận. Ngược lại, Kì Cẩn Xuyên lại nhẫn tâm đưa con trai mình vào miệng cọp, khiến mọi người trong viện nghị chính không thể không nợ Kì gia một ân tình.

 

Nhưng không ai ngờ rằng, Tô Yến lại chính là người sáng lập nền văn minh cơ khí, được toàn bộ tộc cơ giới tôn làm vua.

 

Điều này đã tạo nên một tình thế vô cùng khó xử, ban đầu đây vốn là liên hôn giữa đế quốc và trùng tộc, nhưng nay lại biến thành liên hôn giữa nền văn minh cơ khí và trùng tộc, hơn nữa, có vẻ như tình cảm giữa Trùng Vương và Tô Yến vô cùng sâu đậm.

 

Nếu một ngày nào đó, trùng tộc quay trở lại, cho dù tộc cơ giới không tham chiến, thì ít nhất bọn họ cũng sẽ thiên vị trùng tộc.

 

"Chuyện này thật sự khó giải quyết... Hay là chúng ta chọn lại một người khác để hòa thân?"

 

"Anh nghĩ nền văn minh cơ khí chỉ là thứ yếu sao?"

 

Câu nói này vừa thốt ra, mọi người lập tức nhớ lại nỗi kinh hoàng bị hàng nghienf chiến hạm khống chế.

 

"......"

 

"Tô Yến và trùng vương đều không thể động vào." Nguyệt Kiến Lí ngồi dưới vị trí của hoàng đế, thần sắc khó lường, "Nếu bọn họ lại xảy ra chuyện trên địa bàn của chúng ta, chỉ bồi thường Kì gia thì không đủ đâu."

 

Một người đàn ông trung niên mặc hoa phục màu lam do dự nói: "Dù sao Kì gia cũng là quý tộc trăm năm, cứ thế giao cho trùng tộc có phải là..."

 

"Kì Cẩn Xuyên dám để mặc Tô Yến ở hành tinh biên giới không quan tâm suốt hơn mười năm, đón về chưa được bao lâu đã muốn 'bán con trai', đừng nói đến trùng tộc, anh nghĩ nền văn minh cơ khí sẽ bỏ qua cho ông ta à?" Nguyệt Kiến Lí nhướn mày nhìn sang, ánh mắt tựa như đang nhìn một kẻ ngu ngốc.

 

"Tể tướng đại nhân nói rất đúng."

 

Hoàng đế trầm ngâm hồi lâu, cuối cùng tổng kết: "Liên hôn giữa trùng tộc và nền văn minh cơ khí đã là chuyện không thể vãn hồi. Điều quan trọng nhất bây giờ chính là thái độ của nền văn minh cơ khí, tức là—"

 

"Thái độ của Tô Yến."

 

"Hương vị này cũng tạm được chứ?" Norn ngồi bên giường, chăm chú nhìn Tô Yến uống canh.

 

Tô Yến một tay cầm muỗng, húp canh trên bàn nhỏ, "Chua chua, ngon lắm!"

 

Những ngày gần đây, cơ thể của Tô Yến đã khá hơn nhiều, chỉ có vết thương trên chân do Kì Sâm đâm vào được khâu lại nên hồi phục rất chậm.

 

"Làm bằng cà chua, sợ em không có khẩu vị nên anh nấu chua một chút."

 

Norn nhân cơ hội xoa đầu Tô Yến, ánh mắt dịu dàng, "Ngày mai có thể nấu cháo cho em rồi, làm thêm vài món ăn kèm, em muốn ăn gì?"

 

"Gì cũng muốn ăn..." Tô Yến uất ức nhìn anh, rồi lập tức nhào vào lòng Norn không nhúc nhích.

 

"Điện hạ điện hạ——"

 

Chuỗi âm thanh kéo dài này chắc chắn là của Thiền Thiền.

 

"Nhìn kìa! Trên người tiểu Hắc mọc một chùm lông màu xám kìa!"

 

Người ta vẫn nói, muốn trị một tổ tông thì phải dùng một tổ tông khác.

 

Tiểu Hắc bị con robot do Thiền Thiền điều khiển ôm trong tay, vẻ mặt cam chịu để Thiền Thiền mặc sức sờ tới sờ lui.

 

Lần đầu tiên tiếp xúc với sinh vật sống này, Thiền Thiền vô cùng hiếu kỳ, thậm chí còn từng muốn ôm Tiểu Hắc vào giấc ngủ đông, nhưng may mắn bị Kinh Trập kịp thời ngăn lại.

 

Tô Yến ló đầu ra khỏi lòng Norn, liền thấy Thiền Thiền giơ Tiểu Hắc lên như dâng bảo vật.

 

Tô Yến:......Nhóc con này sao lại mạnh bạo thế chứ.

 

"Được rồi, Thiền Thiền, em cẩn thận kẻo làm Tiểu Hắc bị thương."

 

Tiểu Hắc như được đại xá, kêu "meo" một tiếng rồi chạy mất dạng.

 

"Mấy ngày trước anh chưa kịp hỏi em, lần trước chiến hạm của chúng ta đến nhanh như vậy là..."

 

Thiền Thiền bắt chước vỗ đầu nhỏ của mình, "Chính là hệ thống động lực nhảy không mà điện hạ nâng cấp lần trước đấy! Đưa vào thực chiến thấy cũng không tệ lắm nha!"

 

Vừa nghe Tô Yến lại muốn suy nghĩ những chuyện này, Norn nhíu mày, "Được rồi, chờ thân thể em khỏe hơn rồi hãy hỏi, bây giờ nằm xuống nghỉ ngơi đi."

 

"Được rồi." Tô Yến ngoan ngoãn nằm xuống.

 

Norn một tay bưng khay, một tay nhấc bổng robot nhỏ của Thiền Thiền, "Đi thôi, ra ngoài chơi đi."

 

"Em tự đi được mà!" Giọng nói tức giận của Thiền Thiền vang lên.

 

Tô Yến khẽ cười, dần chìm vào giấc mộng đen đặc.

 

......

 

Tinh hệ Newey là tinh hệ sở hữu nhiều hành tinh khai thác khoáng sản nhất đế quốc, từ trước đến nay luôn là trọng điểm tranh đoạt trong thời chiến.

 

Trong mỏ quặng dưới lòng đất của hành tinh chính Newey H2.

 

Một người đàn ông to lớn nhảy từ buồng lái của cơ giáp khai thác mỏ than nhảy xuống, động tác gọn gàng sạch sẽ, hoàn toàn không giống một thợ mỏ bình thường.

 

"Hứa Hoàn, đi ăn ở nhà ăn không?"

 

Hứa Vưu Thanh túm lấy chiếc khăn lông treo trên cổ, lau mồ hôi trên trán, khuôn mặt lấm lem một mảng đen sì, "Hầy, các cậu đi trước đi, tôi đi rửa mặt đã."

 

"Được, vậy bọn tôi đi trước đây."

 

Một nhóm công nhân tháo dây an toàn, vẫy tay chào Hứa Vưu Thanh rồi rời đi.

 

"Cậu nói xem, tên Hứa Hoàn này thật kỳ lạ, lúc nào cũng ở một mình, chẳng thân thiết với ai."

 

"Tính tình người ta có hơi kỳ quặc chút thôi, nhưng lần nào cậu nhờ hắn làm thay ca, hắn có từ chối chưa?"

 

"Ừm... cũng đúng..."

 

Tiếng trò chuyện của đám công nhân dần xa, Hứa Vưu Thanh cười nhạt không bận tâm, nhấc chân đi vào phòng tắm.

 

Cái gọi là "phòng tắm" thực chất chỉ là một khu được tạm thời dựng lên sát hai bên vách hầm mỏ, dùng tường gạch ngăn ra, phía trên phủ một lớp nhựa che mưa đơn giản. Nước nóng được dẫn đến bằng những ống nhựa mềm, tiện cho công nhân tranh thủ tắm rửa sơ qua.

 

Hứa Vưu Thanh ôm một chiếc chậu nhỏ, cầm khăn lông đi vào căn buồng cuối cùng, trước khi kéo rèm xuống, anh ta dường như vô tình liếc ra ngoài một cái, ánh mắt sâu thẳm.

 

Không lâu sau, tiếng nước chảy rào rào vang lên.

 

Trong làn hơi nước mịt mù, Hứa Vưu Thanh vươn tay rút ra hai viên gạch từ bức tường phía sau, một tia sáng vàng mờ nhạt lóe lên.

 

"Bạn bè ở Lạc Dương nếu có hỏi thăm." Hứa Vưu Thanh cố ý hạ thấp giọng.

 

"Hoa rụng, người mất, chẳng ai hay." Giọng nói bên kia cũng thì thầm đáp lại.

 

Biểu cảm của Hứa Vưu Thanh thoáng thả lỏng, anh ta đưa một con chip lưu trữ nhỏ qua khe hở, "Bằng chứng đều ở trong này, nhất định phải cẩn thận."

 

"Tốt quá rồi, có chứng cứ này trong tay, chẳng lo không nhổ tận gốc được mỏ than lậu này."

 

"Hãy báo cho chuẩn tướng Lí Nghiêu phải hết sức cẩn thận, kẻ đứng sau khu mỏ này có dính líu đến hành tinh thủ đô."

 

"Chắc chắn sẽ chuyển tới tay ngài ấy."

 

"Bước tiếp theo có nhiệm vụ gì mới—"

 

"—Ai ở trong đó? Xong chưa?"

 

Mặt Hứa Vưu Thanh đột nhiên biến đổi, lập tức chuẩn bị nhét hai viên gạch trở lại.

 

"Khoan đã, đây là chi tiết nhiệm vụ mới, cầm lấy đi."

 

Hứa Vưu Thanh nhanh chóng nhét tờ giấy nhỏ vào trong khăn lông, quay đầu đáp, "Sắp xong rồi, anh em chờ chút nhé!"

 

Anh ta tùy tiện dùng khăn ướt lau qua mặt, làm ướt tóc mình rồi vén rèm lên, "Xong rồi, vào đi."

 

"Thật là, chậm chạp như đàn bà..." Người vừa đến tiện tay vắt chiếc khăn rách nát lên vai, lẩm bẩm bước vào.

 

Hứa Vưu Thanh nhanh chóng lẩn tránh ánh mắt của mọi người, đi tới góc khuất mở tờ giấy ra.

 

Chỉ thấy trên đó có mấy chữ rồng bay phượng múa: "Tìm cách phá hoại hôn ước giữa trùng tộc và nền văn minh cơ khí, chờ lệnh cụ thể."

 

Nhà ăn.

 

Chiếc màn hình duy nhất trong đại sảnh vừa cũ nát vừa loang lổ, có nhiều chỗ đã hỏng hóc.

 

Trên màn hình đang phát bản tin thời sự gần đây nhất, "Trùng tộc và nền văn minh cơ khí sẽ tổ chức liên hôn dưới sự chứng kiến của đế quốc..."

 

"Nếu hai tộc này kết hôn, sau này chúng ta còn có ngày nào yên ổn nữa không? Đám quan chức cấp cao nghĩ gì vậy?"

 

"Sau này nếu lại đánh nhau, những người đầu tiên chịu khổ chẳng phải là chúng ta – những kẻ sống ở rìa tinh hệ này sao? Liên quan gì đến hành tinh thủ đô?"

 

"Thua trận thì phải bồi thường tiền, cắt đất, cũng may là trùng tộc tiến hóa không cần khoáng sản, nếu không thì lần này tinh hệ Newey của chúng ta chẳng phải đã thuộc về bọn chúng rồi sao?"

 

"Haizz, thôi đi, có thời gian lo lắng chuyện này, chi bằng nghĩ xem khi nào phát lương tháng trước còn hơn."

 

Trên khuôn mặt của những người quanh năm làm việc trong hầm mỏ đều lộ vẻ thờ ơ, dù có bàn tán về chuyện này cũng chỉ có thể bất lực thở dài. Những kẻ sáng còn lo không biết tối nay có còn mạng không, làm gì có tư cách mà lo nghĩ xa xôi chứ?

 

Hứa Vưu Thanh bê khay thức ăn đến, ung dung ngồi vào góc, anh ta vừa mới giải quyết xong một việc lớn trong lòng, cuối cùng cũng có thể ngồi xuống ăn một bữa thật đàng hoàng.

 

Người dẫn chương trình trên màn hình vẫn đang lải nhải đọc bản tin, "Trùng vương......Tô Yến......"

 

Động tác cầm đũa của Hứa Vưu Thanh khựng lại, đột nhiên ngẩng phắt lên nhìn chằm chằm vào màn hình, ánh mắt đầy kinh ngạc.

 

Đêm hôm đó.

 

Kinh Trập nhận được một tin nhắn lạ từ tinh hệ Newey, chỉ vỏn vẹn năm chữ nhưng lại khiến nó lập tức cảnh giác—

 

"Nhắc Tô Yến cẩn thận."

 

"Điện hạ."

 

Tô Yến nhìn chằm chằm vào tin nhắn này, đôi mắt cong cong, "Xem ra bên trong đế quốc đã có thế lực khác nhúng tay vào rồi."

 

Norn nhíu mày liếc qua, không vui nói, "Thế lực khác thì sao? Không vừa mắt chuyện anh cưới em à?"

 

"Cưới em? Rõ ràng là anh phải vào ở rể tại nền văn minh cơ khí của em!" Tô Yếnđặt màn hình điện tử xuống, ánh mắt tràn đầy trêu chọc, "Không phải anh đã đồng ý đi theo em rồi sao?"

 

"Chậc."

 

Norn gãi cằm, "Vậy điện hạ Tô Yến có chịu thu nhận tôi không đây?"

 

"Vậy thì phải xem biểu hiện của anh thế nào đã." Tô Yến hừ hừ hai tiếng, sau đó xoay người ôm lấy eo Norn.

 

Norn thỏa mãn ôm lấy bờ vai Tô Yến, dịu dàng hôn lên đỉnh đầu đối phương.

 

"Lần này tin tức liên hôn giữa nền văn minh cơ khí và trùng tộc vừa được công bố, tầng lớp cấp cao ở thủ đô đế quốc chắc chắn không dám manh động. Nhưng kẻ có gan phá hỏng chuyện này, đa phần là những người trong quân đội địa phương vẫn còn giữ được lòng trung nghĩa, quan tâm đ ến dân chúng."

 

Tô Yến lười biếng nói, đôi mắt dần khép lại, "Ban đầu em đã sớm biết thân phận của mình bị lộ ra ngoài sẽ gây ra không ít phiền phức..."

 

"Không sợ, có anh đây mà." Norn nhẹ nhàng vỗ lưng Tô Yến, dỗ dành như đang dỗ một đứa trẻ.

 

"Có anh tthì có tác dụng gì chứ, chẳng lẽ thực sự lại đánh một trận với đế quốc nữa à?" Giọng nói của Tô Yến ngày càng nhỏ dần, cuối cùng cứ thế ngủ thiếp đi.

 

Norn khẽ vén hàng mi dài đang run run của Tô Yến, trong lòng bị hơi thở đều đặn của Tô Yến sưởi ấm đến mức nóng rực, "Kinh Trập, người gửi tin nhắn là...Hứa Vưu Thanh phải không?"

 

"Phải."

 

"Tinh hệ Newey......"

 

Norn nheo mắt lại, cuối cùng cũng lục tìm được một chút ký ức về tướng quân ở tinh hệ Newey.

 

"Phía sau chúng ta còn có cha mẹ, anh em, vợ con! Hỏa pháo có thể rơi xuống thân ta, nhưng tuyệt đối không thể để vùng đất sau lưng bị tổn hại dù chỉ một tấc!"

 

"Các chiến sĩ, thề chết không lùi!"

 

"Thà chết không lùi!"

 

Khi ấy, Norn vỗ cánh nhìn Li Nghiêu điều khiển cơ giáp đang bốc cháy, chợt nghĩ rằng trong đám nhân loại này cũng không phải ai cũng là kẻ nhát gan thích gây hấn.

 

"Thôi vậy, không đánh chỗ này nữa." Norn phất tay, "Vòng qua, cướp ít thứ có ích cho chúng ta đi."

 

Li Nghiêu kinh ngạc nhìn quân đoàn trùng tộc rầm rộ kéo đến rồi lại hối hả rút lui, cứ như đang mơ vậy.

 

......

 

Ánh mắt Norn trầm xuống, nghĩ đến chuyện lần đó trùng tộc và nhân loại giao chiến, có lẽ cần phải điều tra kỹ một chút.

 

"Kinh Trập, giúp tôi một việc."


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.