Tinh Tế Vạn Nhân Mê Bị Trùng Tộc Đoạt Đi Rồi

Chương 60: Chương 60




Hành tinh trùng tộc là nơi khởi nguồn của trùng tộc, hội tụ đầy đủ mọi điều kiện thiết yếu để sinh ra sự sống — tầng khí quyển, nước ở thể lỏng, v.v.

 

Nhưng điều đó hoàn toàn không đồng nghĩa với việc môi trường sống trên hành tinh này ôn hòa, ngược lại, chính vì môi trường khắc nghiệt của nó mà trùng tộc đã tiến hóa thành một giống loài cường hãn và bá đạo như hiện nay.

 

Do quỹ đạo tự quay của hành tinh trùng tộc là một hình elip cực lớn, nên khi hành tinh này tiến gần điểm cận nhật, nhiệt độ bề mặt có thể tăng lên tới 80°C; còn khi ở gần điểm viễn nhật, nhiệt độ lại rơi xuống âm 60°C.

 

Trong suốt một năm, chỉ có vỏn vẹn ba tháng là sinh vật có thể hoạt động trên bề mặt.

 

Tuy nhiên, hoạt động địa chất của hành tinh trùng tộc vô cùng mạnh mẽ, các chuyển động mảng liên tục khiến môi trường dưới lòng đất cực kỳ phức tạp và biến động, cản trở khả năng phát triển xuống lòng đất của trùng tộc.

 

Vì vậy, tiến hóa nhanh đã trở thành con đường duy nhất để trùng tộc tiếp tục sinh tồn. Để trốn thoát khỏi môi trường sống khắc nghiệt, loài trùng tộc mô phỏng đã xuất hiện trong đợt tiến hóa quy mô lớn đầu tiên trong lịch sử của trùng tộc.

 

Tuy hiện tại môi trường sống trên hành tinh trùng tộc đã không còn ảnh hưởng quá lớn đến trùng tộc, nhưng chẳng ai lại thích bỏ môi trường thoải mái để quay về chịu khổ cả.

 

Vì vậy, hành tinh này đối với trùng tộc mang nhiều ý nghĩa biểu tượng hơn là thực tế.

 

Lần này Tô Yến đến vừa đúng thời điểm, lúc nhiệt độ trên hành tinh trùng tộc đang thích hợp.

 

Cây cối trên bề mặt đang tranh thủ khoảng thời gian hiếm hoi này, phát triển một cách điên cuồng — nảy mầm, lớn lên, nở hoa và kết quả.

 

Cứ như có người bấm nút tua nhanh vậy, từng bụi cây đều mọc lên với tốc độ có thể thấy bằng mắt thường.

 

Tô Yến chạm nhẹ vào một mầm non run rẩy, ngạc nhiên trước sức sống mãnh liệt trên hành tinh này.

 

"Không biết những loài thực vật này có thể sống được ở các hành tinh khác không nhỉ..." Tô Yến nhìn đám hoa rực rỡ bên cạnh, động lòng nói, "Nếu trồng được trên nên văn minh cơ khí thì tốt quá."

 

Norn nghe vậy, tiện tay hái một hạt giống của cây bên cạnh, đặt vào tay Tô Yến, "Em Cậu phải tin vào sức sống của hành tinh trùng tộc."

 

"Ừ ha." Tô Yến cẩn thận cất kỹ hạt giống, "Mang về thử xem."

 

Nhìn mảng xanh um tùm trước mắt, khó mà tin nổi chỉ vài ngày trước nơi đây vẫn còn là sa mạc hoang vu.

 

Những tán cây sum suê khiến người ta tràn đầy niềm vui, đúng là sức sống mãnh liệt quá, Tô Yến thầm thở dài đầy ngưỡng mộ.

 

Hai người nắm tay nhau, Tô Yến không kìm được liếc nhìn góc nghiêng của Norn, thầm nghĩ: Norn cũng giống như hành tinh này, mang trong mình sức sống mạnh mẽ, tựa như ngọn lửa cháy sáng trong bóng tối, rực rỡ và chói mắt.

 

"Có chuyện gì vậy?" Norn quay đầu, bắt gặp ánh mắt lén lút chưa kịp thu lại của Tô Yến.

 

Anh nhướng mày đầy trêu chọc, cố ý ghé sát bên tai Tô Yến, thổi hơi nóng và hỏi, "Phát hiện ông xã nhà mình đẹp trai rồi à?"

 

Luồng khí nóng lướt qua tai khiến Tô Yến không tự chủ lùi lại một bước nhỏ, "Ưm..."

 

"Hửm? Lén nhìn anh lâu như vậy?" Norn được nước lấn tới, bước thêm một bước, ép sát Tô Yến.

 

"Em đâu có..." Tô Yến lí nhí biện bạch, lại lùi thêm một bước, lưng đụng vào một cành cây lạ, không còn đường lui.

 

"Không có à?" Norn từng chút áp sát, thân hình cao lớn che khuất hết Tô Yến, "Yến Yến?"

 

Tô Yến phồng má, bất mãn đưa tay ôm lấy gương mặt Norn đang ngày càng áp sát, nói: "Có thì sao nào? Cả người anh đều là của em, nhìn một cái cũng không mất tiền."

 

"Không mất tiền, nhưng anh phải đòi thứ khác."

 

Norn nắm lấy tay Tô Yến, hai đôi môi chậm rãi áp lại gần nhau, bầu không khí xung quanh cực kỳ mờ ám.

 

"Vương! Chúng ta có thể xuất phát —— ái da!"

 

Hai ánh mắt đồng thời phóng tới, một ngượng ngùng, một âm u.

 

Luka lập tức quay đầu, bản năng sinh tồn khiến anh ta ba chân bốn cẳng chạy biến, "Tôi không thấy gì hết!"

 

Tô Yến cũng hoàn hồn lại, vội vàng đẩy Norn ra, "Đi, đi thôi!"

 

Norn nghiến răng: Lu, ka!

 

Bầu không khí tốt đẹp suýt chút nữa bị Luka phá tan tành, Norn hận nghiến răng nhưng cũng chẳng làm gì được.

 

Do chiến hạm của nền văn minh cơ khí không tiện xuất hiện, Tô Yến đành theo Norn lên hạm trùng.

 

Trong khoang bụng ấm áp của chiến hạm sinh học, Tô Yến giống như một đứa trẻ tò mò, hết ngó nghiêng rồi lại sờ mó, "É? Thật sự ấm áp này, kỳ diệu ghê!"

 

Norn đứng bên cạnh, trên tay quấn lấy sợi dây thần kinh điều khiển trùng tộc truyền tin, rõ ràng đang liên lạc với các trùng tộc cao cấp khác.

 

Trong cuộc chiến lần này, chỉ có Luka, Dora và một vài trùng tộc cao cấp khác đi cùng, Feige thì ở lại hành tinh trùng tộc để truy quét tàn dư phe Chad và tìm kiếm những cơ sở thí nghiệm còn sót lại.

 

"Lần này xuất chiến, các quân đoàn tiêu chuẩn như hạm trùng, thiết xỉ trùng, thám báo trùng, xích hậu trùng, cự giáp trùng, các đội quân tầm xa đang trên đường đến với chúng ta." Luka như thường lệ tiến hành báo cáo lực lượng trước trận chiến.

 

"Rất tốt. Thông báo cho Nat, bảo hắn nhất định phải hội quân với chúng ta trước tối mai." Giọng Norn trầm ổn, vững chắc.

 

"Vâng!"

 

"Trinh sát phía trước báo cáo, Abraham đã bắt đầu tiến hành tấn công thăm dò vào tinh hệ Ouduna, hiện tại Tiêu Mịch Sơn vẫn còn cầm cự được." Dora, mỗi khi bước vào trạng thái chiến đấu liền trở nên đặc biệt lạnh lùng.

 

"Tìm cách gửi tin cho Tiêu Mịch Sơn, ít nhất phải bảo anh ta cố thủ đến tối mai." Norn nhíu mày, đối mặt với sự vây công của quân lực từ nhiều tinh hệ, anh cũng không chắc Tiêu Mịch Sơn có thể trụ được bao lâu...

 

"Chết tiệt! Dám giở trò 'Không thành kế' (giả vờ yếu để dụ địch) à?" Tiêu Mịch Sơn đập mạnh tay lên bàn, lập tức bật dậy, "Abraham thật sự dám..."

 

"Nguyên soái? Chúng ta nên làm gì bây giờ?" Lí Nghiêu lo lắng hỏi, vẻ mặt nặng nề, "Quân địch có lực lượng gấp đôi chúng ta."

 

"Tuy lần tấn công đầu tiên chúng ta đã chặn lại được, nhưng rõ ràng đó chỉ là một đợt thăm dò."

 

Tiêu Mịch Sơn cân nhắc số binh lực tạm thời có thể điều động trong tay, quân ở tinh hệ Tatut không thể động, binh lực ở tinh hệ Tắc Phổ Lộ La và tinh hệ Ouduna thì quá ít, còn hai tinh hệ khác thì quá xa, không biết có kịp điều động về không...

 

"Liên hệ với Alba, bảo cậu ta ngày đêm hành quân đến đây!"

 

"Rõ!" Lí Nghiêu nhận lệnh rồi nhanh chóng rời đi.

 

Tiêu Mịch Sơn bước chậm tới trước cửa sổ, nhìn dòng xe cộ tấp nập ngoài kia thật lâu, cuối cùng vẫn không nhịn được mà gọi một cuộc video call.

 

"Vợ ơi!"

 

Đối diện với Đằng Linh, Tiêu Mịch Sơn lập tức trở lại bộ dạng nhắng nhít quen thuộc.

 

"Làm gì vậy? Tiêu đại nhân bận rộn mà cũng chịu gọi video cho tôi rồi cơ à?" Đằng Linh không nhịn được chọc ghẹo bộ mặt si tình của Tiêu Mịch Sơn.

 

"Ôi! Em không nhớ anh sao! Em có nhớ anh không? Không có anh bên cạnh, có ăn uống đàng hoàng không..."

 

————

 

Tinh hệ Tourol.

 

Abraham mặc bộ giáp màu bạc, vung tay dứt khoát, "Xuất phát!"

 

Một loạt cơ giáp sáng lấp lánh ánh kim loại bay vút lên, phối hợp với những chiến hạm mang đậm vẻ đẹp công nghệ cũng lần lượt cất cánh.

 

Tiếng động cơ gầm rú vang dội khiến người ta không khỏi kinh hãi.

 

Gần tinh hệ Ouduna, vẻ đẹp của khung cảnh trước mắt khiến Abraham choáng ngợp, "Chư vị, hãy giành lại 'Quý cô' của Đế quốc từ tay tên trộm Tiêu kia!"

 

"—Giành lại!"

 

"Giành lại!" Tiếng hô của các tướng sĩ vang vọng khắp kênh liên lạc.

 

Phát súng đầu tiên được khai hỏa bởi chính cơ giáp mà Abraham điều khiển, một chùm điện từ sáng rực xé tan sự yên lặng của vũ trụ, bắn thẳng vào hành tinh chính của Ouduna.

 

"Vù——"

 

Không biết từ lúc nào, một pháo đài tác chiến không gian đã xuất hiện trên quỹ đạo của chùm điện từ, lớp lá chắn photon bao phủ bề mặt pháo đài đón lấy luồng tấn công ấy.

 

Abraham cau mày nhìn màn hình truyền về hình ảnh thời gian thực, lập tức cảnh giác trong lòng, "Sao lại có pháo đài tác chiến ở đây? Radar tại sao không phát hiện được?"

 

"Nguyên soái! Phía sau chúng ta cũng có pháo đài tác chiến!"

 

"Cánh phải cũng có!"

 

"Cánh trái cũng có luôn!"

 

"Chúng ta bị bao vây rồi!"

 

Abraham lập tức nhận ra đây là công nghệ ngụy trang mới của Tiêu Mịch Sơn, cố tình dụ họ lọt vào vòng vây.

 

"Văn minh cơ khí!" Abraham nghiến răng, tuy họ không trực tiếp tham chiến, nhưng hỗ trợ kỹ thuật kiểu này còn khiến người ta đau đầu hơn.

 

Hàng trăm pháo đài tác chiến đồng loạt khai hỏa, đạn pháo trút xuống như mưa, trong môi trường chân không không nghe thấy âm thanh, nhưng những luồng pháo sáng chói lòa đã đủ rực rỡ lóa mắt.

 

Dù cơ giáp nổi tiếng với khả năng cơ động cao trên chiến trường, nhưng cho dù kỹ thuật lái giỏi đến đâu, cũng không thể nào toàn vẹn thoát khỏi cơn mưa pháo này.

 

Chỉ trong chốc lát, những cơ giáp ở vòng ngoài đã biến thành những mảnh rác trôi dạt trong không gian.

 

Các chiến hạm cũng phản ứng cực kỳ nhanh chóng, lập tức mở lớp phòng thủ, cố gắng thu hồi những cơ giáp quanh tàu nhằm giảm bớt thiệt hại.

 

Đồng thời, đại pháo hạt nhân năng lượng cao trên chiến hạm đã sớm được làm nóng, từng luồng sáng hạt tử phản kích quyết liệt, nhưng toàn bộ đều bị lá chắn photon trên bề mặt pháo đài chặn đứng.

 

Nhìn thấy cảnh tượng đó, Abraham tức giận đập mạnh xuống bàn điều khiển, "Đcm!"

 

Đợt giao tranh này khiến Abraham chịu tổn thất nặng nề, không chỉ mất đi không ít giáp máy, mà các chiến hạm ngoài rìa cũng bị bắn trúng trong lúc bất ngờ không kịp phòng bị.

 

Thế nhưng, pháo đài không gian của Tiêu Mịch Sơn lại không hề hấn gì.

 

Tất cả đều nhờ vào hệ thống gây nhiễu mới được lắp đặt trên pháo đài, có thể tạm thời che chắn radar, khiến pháo đài "tàng hình" trong một khoảng thời gian ngắn.

 

"Đẹp lắm!" Tiêu Mịch Sơn kích động siết chặt nắm đấm.

 

Lí Nghiêu cũng phấn khích không kém, "Nguyên soái, hệ thống ngụy trang mà ngài lấy về quả thật hữu dụng, lần này khiến Abraham tổn thất nặng nề!"

 

Tiêu Mịch Sơn nhớ lại cảnh Kinh Trập đưa hệ thống ngụy trang tới, trong lòng không khỏi nhiều lần cảm thán: sao món hời này lại để thằng nhóc Norn chiếm mất rồi nhỉ?

 

"Hệ thống ngụy trang không thể dùng nhiều, lần này là do Abraham không đề phòng, lần sau hiệu quả sẽ không còn được như vậy nữa."

 

Tiêu Mịch Sơn trấn tĩnh lại, bắt đầu phân tích tình hình, "Ưu thế của trang bị mới đã hết, sắp tới sẽ là trận đối đầu chính diện, Lí Nghiêu!"

 

"Có!"

 

"Cậu dẫn một quân đoàn, phối hợp với các pháo đài không gian, bằng mọi giá phải kìm chân Abraham!"

 

"Rõ!" Lí Nghiêu chắp gót chào, rồi vội vã rời đi.

 

"Warner, Ley! Hai người các cậu mỗi người dẫn một quân đoàn cùng chiến hạm, làm tuyến phòng thủ thứ hai, nhiệm vụ là cầm chân Abraham, nhớ kỹ, chỉ cầm chân, không được liều mạng!"

 

"Rõ!"

 

Còn những người dân đang sinh sống tại Ouduna vẫn không hề hay biết rằng, cách họ chỉ vài trăm năm ánh sáng, một cuộc chiến tranh không tiếng súng đang diễn ra vô cùng khốc liệt.

 

Tiêu Mịch Sơn ngồi trong phòng chỉ huy tác chiến, thần sắc trầm trọng, anh nhìn ra ngoài cửa sổ, hướng ánh mắt về một phương trời xa xăm, thầm mong mọi chuyện có thể cầm cự được tới khi quân viện tới nơi.

 

-------------------------

Tác giả có lời muốn nói:

 

Norn: Cả thế giới đều đang ngáng đường tôi yêu vợ!!!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.