Tôn nghiêm đàn ông bị cô chà đạp không còn chút gì, hắn ta giơ tay theo bản năng muốn tát lại.
Chỉ tiếc Nhan Ly sẽ không cho Bùi Tư Dạ cơ hội này, một luồng điện lưu chạy qua xương bả vai anh ta, đau đến mức anh ta toàn thân mềm nhũn.
“Dừng… dừng lại!” Bùi Tư Dạ mặt lộ vẻ đau đớn.
Thì ra Bùi Tư Dạ cao cao tại thượng cũng có ngày lộ ra biểu cảm như vậy, Nhan Ly thoáng chốc hoảng hốt.
Kiếp trước, khi bị giam cầm trong phòng thí nghiệm, không ngừng chịu đựng đủ loại tra tấn và lấy máu, cái Nhan Ly nhìn thấy vĩnh viễn là ánh mắt ngạo mạn, cùng với ánh mắt ban ơn cao cao tại thượng của hắn.
Giống như hắn mỗi ngày có thể đến thăm Nhan Ly một lần, đã là ân huệ to lớn đối với cô.
“Bùi Tư Dạ, nói cho anh một tin tốt.” Nhan Ly ghé sát lại, khẽ nói bên tai hắn: “Hệ thống của anh, c.h.ế.t rồi.”
Giống như có thứ gì đó nổ tung trong đại não Bùi Tư Dạ, hắn ngây ra, không khí xung quanh dường như đông cứng lại trong khoảnh khắc đó, hắn không thể nghe thấy bất kỳ âm thanh nào khác.
Hệ thống… c.h.ế.t rồi?!
Không thể nào…
“Không thể nào!” Bùi Tư Dạ mắt trợn trừng, gần như gầm lên, hai mắt đỏ ngầu đáng sợ.
Động tĩnh bên này làm kinh động đến những người khác, bọn họ quay đầu nhìn về phía này.
Mục Tuyết Ca im lặng một lát, quay đầu nói với những người còn lại: “Chuyện giữa bọn họ chúng ta đừng quản, Tiếu Tiếu cậu phụ trách nhặt sạch tinh hạch trên mặt đất, Tần Hiểu Bạc cậu có dị năng Chữa Trị và Không Gian, thì ở lại hỗ trợ Tiếu Tiếu, tôi đi giải quyết những con zombie sắp đến gần nơi này.”
Nói xong, cô ấy lại ngẩng đầu nói với tên nhóc đang nằm bò bên cửa sổ: “Lạc Ninh, em nhớ dùng tinh thần lực quan sát xung quanh, nếu có zombie muốn đánh lén, thì giao cho em.”
Tinh thần lực của Lạc Ninh dưới sự chỉ dẫn và dẫn dắt của Nhan Ly, đã trở nên rất mạnh mẽ.
Đối với zombie cấp thấp, việc khống chế không hề khó khăn.
Mục Tuyết Ca nhanh chóng sắp xếp xong vị trí và nhiệm vụ cho mọi người.
Gió thu cuốn lá rụng, khung cảnh tiêu điều.
Bùi Tư Dạ dựa vào xe mô tô, hắn quét mắt một vòng, đột nhiên hiểu ra Nhan Ly cố ý dẫn mình đến đây.
“Cô bắt đầu biết từ khi nào?” Bùi Tư Dạ bình tĩnh lại, nhìn chằm chằm cô gái trước mặt hỏi.
Hắn không phải kẻ ngốc, ngược lại, hắn có thể trở thành nam chính của thế giới này, cũng phải có vài phần hơn người.
Bùi Tư Dạ lập tức phản ứng lại với một loạt điểm không đúng, thậm chí mơ hồ đoán được kết cục của hệ thống.
“Hệ thống bị cô gài bẫy…đúng không? Cô sớm đã có thể nghe thấy cuộc đối thoại giữa tôi và hệ thống?”
Mặc dù dùng giọng điệu nghi vấn, nhưng trong ánh mắt Bùi Tư Dạ lại tràn đầy sự khẳng định.
Nhan Ly nhướng mày, lắp ráp xong nỏ trong tay, dùng mũi tên chọc chọc xuống mặt đất.
Trên mảnh đất này vẫn còn một số mảnh thịt thối rữa của zombie.
Hành động này của cô lọt vào mắt Bùi Tư Dạ, khiến hắn kinh hãi, nhất thời căng thẳng đến cực điểm.
“Cô muốn làm gì?” Bùi Tư Dạ theo bản năng lùi lại nửa bước.
Nhan Ly nói ngắn gọn: “Báo thù.”
“Tôi không đắc tội với cô!” Bùi Tư Dạ lập tức phản bác.
Vận may của Bùi Tư Dạ không tệ, từ khi mạt thế đến nay, ngoại trừ lúc đầu ở thành phố A không thu được bao nhiêu tinh hạch, sau khi đến đây vẫn lần lượt tiêu diệt không ít zombie, cũng thu được một đống tinh hạch.
Mặc dù không thể so sánh với tài nguyên của đội Nhan Ly nhưng cũng không phải là ít.
Trải qua một phen, Bùi Tư Dạ hiện tại không hề yếu.
Thậm chí còn mạnh hơn phần lớn dị năng giả bình thường.
Chỉ tiếc vừa rồi hắn quá liều mạng, một hơi tiêu hao quá nhiều sức lực.
“Nhan Ly, zombie ở hiện trường đều đã xử lý xong.” Mục Tuyết Ca quay lại tìm cô.
Zombie ở xa thì bọn họ không quản, túi ni lông của mọi người đều đã nhét đầy, đếm sơ sơ cũng phải hơn trăm viên tinh hạch.
Hơn nữa vận may của họ rất tốt, những con zombie bị Bùi Tư Dạ dùng một chiêu tiêu diệt đa số đều là zombie trung cấp.
Mọi người tương đương với nhặt được món hời lớn.
Dưới sự dẫn dắt của Nhan Ly, bọn họ đã rơi vào một vòng tuần hoàn tích cực, tiêu diệt rất nhiều zombie, thu được rất nhiều tinh hạch. Vì hấp thụ quá nhiều năng lượng tinh hạch dẫn đến thực lực dị năng không ngừng tăng cường, lại bởi vì quá mạnh, có thể dễ dàng tiêu diệt zombie, dần dần thu được càng nhiều tinh hạch hơn.
“Có muốn vào trong bắt thêm mấy con zombie nữa không?” Hàn Tiếu Tiếu đề nghị, “Dù sao mọi người cùng nhau đồng tâm hiệp lực, những con zombie đó cũng không uy h.i.ế.p lớn.”
Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3
“Lái xe vào trong.” Mục Tuyết Ca nói.
Mọi người đều có thể nhìn ra, Nhan Ly có một số việc cần xử lý riêng.
Cho nên họ đều sẵn lòng nhường không gian này cho Nhan Ly.
Nhan Ly chặn Bùi Tư Dạ đang định lên xe rời đi: “Anh đi đâu vậy?”
Bùi Tư Dạ nắm c.h.ặ.t t.a.y lái, toàn thân căng cứng, vô cùng cẩn thận.
Người phụ nữ này đúng là một kẻ điên, sớm biết không nên trêu chọc cô ta.
Hiện tại ngay cả hệ thống cũng đã gục ngã dưới tay cô ta, kẻ thức thời mới là trang tuấn kiệt, hắn không cần thiết phải tiếp tục dây dưa với cô ta.
Hơn nữa Bùi Tư Dạ hiện tại rất nghi ngờ, có phải Nhan Ly cũng đồng thời trói buộc một hệ thống hay không?
Nếu không tại sao cô ta có thể nghe thấy cuộc đối thoại giữa hắn và hệ thống?
Chẳng lẽ cô ta còn có dị năng đặc biệt này sao?
Như vậy cũng quá hoang đường.
“Nhan Ly, làm người đừng quá đáng!” Bùi Tư Dạ lạnh mặt.
“Tôi cứ quá đáng đấy, anh có ý kiến thì nhịn đi.” Nhan Ly khẽ nhếch môi cười, liếc mắt nhìn về phía sau, đã không còn nhìn thấy bóng dáng xe.
Cô giơ nỏ lên, đột nhiên nhắm vào Bùi Tư Dạ.
“Cô muốn g.i.ế.c tôi?” Bùi Tư Dạ đồng tử co rút, “Cô thực sự muốn giết… tôi?”
Giữa bọn họ rốt cuộc có thù oán gì?
Đến mức phải ra tay hạ sát?
Bùi Tư Dạ gần như không suy nghĩ nữa, nổ máy xe, ngoặt một cái, lập tức chuẩn bị chạy trốn.
Công tử nổi tiếng của Bùi gia, đây là lần đầu tiên chật vật như vậy, lại còn vì một người phụ nữ.
Chuyện này mà truyền ra ngoài, mặt mũi Bùi Tư Dạ hắn biết để đâu?
Tiếng xe mô tô chói tai, kéo theo khí thải khó ngửi xộc thẳng lên trời.
Gió thu lạnh lẽo, thổi tung mái tóc mềm mại của cô, trong không khí dường như còn vương vấn chút hương thơm của dầu gội đầu.
Cô và hắn, dường như bị chia cắt ở hai thế giới.