Một đám “sinh vật hình người” ánh mắt tan rã, thiếu cánh tay gãy chân run rẩy thân thể, cả người xiêu vẹo tiến về phía này.
Tiếng gào thét của zombie sẽ thu hút đồng loại, cho đồng loại biết nơi này có “thức ăn” xuất hiện.
Cho nên không lâu sau, nơi này sẽ tập trung tất cả zombie trong toàn bộ khu dân cư và các con phố gần đó.
Khi zombie bao vây, Bùi Tư Dạ cho rằng Nhan Ly sẽ ra tay cứu mình.
Kết quả là không.
Nỏ chữ thập trong tay Nhan Ly một khắc cũng không dừng lại, b.ắ.n một phát một, vô số zombie bị b.ắ.n nổ đầu dưới mũi tên của cô.
Nhan Ly rất mạnh, nhưng cô cũng không có ý định cứu hắn ta.
“Nhan Ly! Tôi đồng ý ở bên cô!” Bùi Tư Dạ phóng ra dị năng hệ Lôi của mình, quét sạch một mảng zombie trong nháy mắt.
Hắn ta vừa dùng dị năng bảo vệ bản thân, vừa hét lớn về phía chiếc xe không xa.
Trong mắt hắn ta, Nhan Ly bây giờ là “tình căn thâm chủng” với mình, nhất định là đang rất muốn thay thế vị trí của Dương Thanh Y.
Sức mạnh của hệ thống sẽ không sai.
Bùi Tư Dạ định thần lại, hắn đã cống hiến tất cả vận may nam chính còn lại để trao đổi với hệ thống, cho nên hắn chắc chắn hệ thống sẽ không lừa mình.
Chỉ cần hệ thống không sai, sự lạnh lùng của Nhan Ly bây giờ chỉ là ngụy trang.
Hắn ta rõ ràng đã dùng cách gian lận để “công lược” thành công.
Nhan Ly cười khẩy, động tác trong tay không dừng lại, càng không thèm để ý đến người đàn ông tự tin thái quá kia.
Những zombie ở gần đều bị Bùi Tư Dạ thu hút qua đó, Nhan Ly các cô cầm nỏ chữ thập trong tay, chuyên môn đối phó với zombie ở xa.
Động tĩnh ở đây càng lúc càng lớn, dẫn đến số lượng zombie bị thu hút đến cũng tăng theo.
Ban đầu Bùi Tư Dạ bên kia còn có thể chống đỡ được, nhưng mười mấy phút sau, hắn ta đã bắt đầu không chống đỡ nổi.
“Hệ thống! Hệ thống! Mau cút ra đây!” Bùi Tư Dạ nín thở ngưng thần, điên cuồng gọi hệ thống trong lòng.
“Hệ thống, nếu còn không ra nữa, ký chủ của mày sắp c.h.ế.t rồi.”
Từ sau khi g.i.ế.c c.h.ế.t hệ thống, Nhan Ly không thể nghe thấy tiếng lòng của Bùi Tư Dạ nữa. Nhưng lúc này, nhìn thấy vẻ mặt đầy hốt hoảng của đối phương, không cần dùng đến nghe lén tiếng lòng cô cũng có thể đoán được hắn ta đang lẩm bẩm gì trong lòng.
Đột nhiên, “Ầm!” một tiếng.
Trước mắt mọi người bị ánh sáng chói mắt làm cho không mở mắt ra được, mọi người theo bản năng ngồi xổm xuống, trốn trong xe.
Vài giây sau, tia sét to lớn kia mới biến mất.
Nhan Ly dụi dụi khóe mắt, đứng dậy lần nữa.
Hóa ra là Bùi Tư Dạ liều mạng.
Chỉ có thể nói, đúng là nam chính một thời — cú liều mạng của hắn ta vậy mà có thể quét sạch cả một vùng đầy zombie xung quanh.
“Nhiều tinh hạch quá.” Hàn Tiếu Tiếu kinh hô, chỉ vào những viên đá năng lượng lấp lánh trên mặt đất.
Những zombie bao vây xung quanh Bùi Tư Dạ dưới sấm sét cực hạn của hắn ta, từng cái đều hóa thành mảnh vụn.
Điều này dẫn đến những viên tinh hạch tràn đầy năng lượng rơi vãi khắp nơi, trông rất trù phú.
“Muốn không?” Nhan Ly quay đầu hỏi.
Hàn Tiếu Tiếu gật đầu lia lịa, rất thành thật biểu đạt suy nghĩ trong lòng mình, “Muốn, có thể không?”
Dù sao quy tắc mà các cô luôn tuân theo là, ai tiêu diệt zombie, tinh hạch sẽ thuộc về người đó.
Là công lao của các cô, sẽ nhận thành quả tương ứng.
Nhưng nếu không liên quan đến các cô, các cô tuyệt đối sẽ không ra tay chiếm đoạt công lao, cướp đoạt tài nguyên của người khác.
“Muốn thì đi lấy, coi như là bồi thường của Bùi Tư Dạ vì đã quấy rối tôi.” Nhan Ly cười nói.
Ngoài Lạc Ninh ngoan ngoãn ngồi trong xe trông nhà, những người khác đều xuống xe.
Trước khi xuống xe, Nhan Ly tiện tay lấy ra túi ni lông cỡ lớn từ trong không gian, nhét cho mỗi người một túi.
Thấy các cô cuối cùng cũng xuống xe, Bùi Tư Dạ bên này cũng thở phào nhẹ nhõm.
Xem ra Nhan Ly vẫn là ngoài miệng cứng rắn. Trong lòng cô chung quy vẫn không bỏ được anh ta.
Trong lòng Bùi Tư Dạ thoải mái hơn rất nhiều, chỉ cần Nhan Ly trong lòng có anh ta, vậy sau này mọi chuyện sẽ dễ dàng nắm bắt.
“Tôi cần lên xe nghỉ ngơi…” Bùi Tư Dạ thở hổn hển, hắn ta đã kiệt sức, vừa rồi tung đại chiêu đã làm bản thân hắn ta đã hao tổn hết sức lực.
“Hắn ta lẩm bẩm một mình cái gì vậy?” Hàn Tiếu Tiếu tò mò hỏi.
Tần Hiểu Bạc bên cạnh lắc đầu, “Không biết.”
Mục Tuyết Ca: “Hắn ta đang đề nghị với chúng ta, để chúng ta đỡ hắn ta lên xe của chúng ta nghỉ ngơi.”
“Hả?” Hàn Tiếu Tiếu ngây ngốc, “Không phải chứ? Hắn ta bị úng não rồi sao?”
Nhan Ly đã nhặt tinh hạch rồi, khoát tay: “Mau nhặt đi, lát nữa zombie khác sẽ đuổi tới.”
Lời này vừa nói xong, Mục Tuyết Ca giơ tay dùng dị năng hệ Lôi đánh c.h.ế.t một zombie đẫm máu.
Thấy vậy, Hàn Tiếu Tiếu có dị năng tốc độ hưng phấn, lập tức phát động dị năng nhanh chóng nhặt tinh hạch, trong mắt mọi người chỉ có thể nhìn thấy một bóng người không ngừng di chuyển, đã xuất hiện ảo ảnh.
Sắc mặt Bùi Tư Dạ thay đổi lớn, quát lớn: “Dừng tay! Đều bỏ xuống cho tôi! Không được… khụ khụ không được lấy! Không được lấy!”
Không ai nghe hắn ta.
Đối với các cô mà nói, đội trưởng Nhan Ly nói gì, các cô sẽ làm nấy.
“Nhan Ly, hóa ra cô cũng làm chuyện cướp tài nguyên của người khác à.” Bùi Tư Dạ ôm n.g.ự.c thở hổn hển, đứng thẳng người.
Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3
“Giả vờ thánh phụ cái gì?” Nhan Ly đi đến trước mặt hắn ta, “Trước đây anh dẫn dắt đội của các anh, chuyện như vậy làm không ít đâu.”
Bánh mì bánh quy trong tay trẻ con ba tuổi, bọn họ đều có thể không biết xấu hổ mà cướp đoạt.
“Những zombie này đều là do tôi giết.” Hai mắt Bùi Tư Dạ tràn đầy lửa giận, nghiến răng nghiến lợi trừng mắt nhìn Nhan Ly.
“Ồ?” Nhan Ly cười, mắt cong cong, rất xinh đẹp.
“Vậy thì sao nào?” Nhan Ly tiếp tục mỉm cười, lời nói ra suýt chút nữa làm Bùi Tư Dạ hộc máu: “Kẻ yếu tuân thủ quy tắc, kẻ mạnh thay đổi quy tắc. Tôi cướp đấy, rồi anh làm gì được tôi? Nhìn anh tôi đã thấy chướng mắt từ lâu rồi, phế vật."
Một ngụm m.á.u nghẹn ở cổ họng Bùi Tư Dạ.
Sao có thể như vậy?
Không nên như vậy.
Hệ thống… hệ thống rốt cuộc đi đâu rồi?!
Lúc này tại sao còn không xuất hiện?
Nhận thấy anh ta có một thoáng hoảng sợ, Nhan Ly cười lạnh, giơ tay lên tát xuống.
Cho hắn ta một bạt tai.
“Cô dám đánh tôi?” Bùi Tư Dạ vẻ mặt không thể tin được, nhìn cô bằng ánh mắt c.h.ế.t chóc.