Bùi Tư Dạ trong tiếng thét chói tai và tiếng khóc của Triệu Tình, đem m.á.u zombie nhỏ lên vết thương ở xương quai xanh.
Virus zombie thứ này, chỉ cần vài giọt đơn giản chạm đến niêm mạc của con người, liền có thể đạt thành kết cục cảm nhiễm.
“Đến cậu.” Bùi Tư Dạ quay đầu đi về phía Sở Tinh Hà.
“Tần Duyệt đã sớm biến thành zombie.” Bùi Tư Dạ trầm giọng nói, “Cậu cũng đi cùng cô ta đi.”
“Yên tâm, sau khi trở thành zombie, tôi sẽ không để các người c.h.ế.t đói đâu.” Bùi Tư Dạ cưỡng chế rạch cổ tay Sở Tinh Hà, đổ m.á.u zombie lên vết thương.
Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3
Tạo ra zombie vương nhân tạo, đối với Bùi Tư Dạ mà nói là điều quá đỗi quen thuộc.
Chuyện như vậy ở kiếp trước, hắn đã làm qua vô số lần, trong căn cứ do hắn một tay tạo ra, cũng có mười mấy zombie bị giam cầm như vậy.
Dưới sự thử nghiệm của hắn, cuối cùng tinh hạch zombie vương được sinh ra ẩn chứa một sức mạnh kinh người cường đại.
Hiện tại quay về quá khứ, tuy rằng một số chuyện đã xảy ra sự khác biệt nhỏ, nhưng bắt đầu lại chắc cũng không khó.
Lần này, hắn sẽ làm tốt hơn kiếp trước, đạt đến vị thế và độ cao mà kiếp trước không thể chạm tới, cũng bù đắp những tiếc nuối và hối hận của kiếp trước.
Trong thời khắc sinh tử, minh tinh lưu lượng hàng đầu đã từng cũng mất đi vẻ cao ngạo, hắn ta hạ thấp tư thái, khóc lóc cầu xin Bùi Tư Dạ tha cho mình một con đường sống.
“Tôi sai rồi, tôi không bao giờ dám rời đi nữa, sau này anh là đại ca, tôi là tiểu đệ có được không?” Sở Tinh Hà đã sớm bị dọa vỡ mật.
Người ngang ngược hơn nữa cũng sẽ sợ hãi kẻ điên làm việc không có giới hạn.
Mà bây giờ, Bùi Tư Dạ chính là kẻ điên kia.
Mặc kệ cho cảnh tượng trước mắt có bao nhiêu thê thảm, Bùi Tư Dạ vẫn mặt không đổi sắc, động tác trong tay không ngừng, chuyện như vậy kiếp trước hắn đã làm qua vô số lần, đã sớm quen tay hay việc.
Thậm chí mỗi lần nhìn thấy những người này ở trước mặt hắn khóc lóc cầu xin tha thứ, dùng ánh mắt sợ hãi và tuyệt vọng bất lực nhìn vào mắt hắn, trong lòng Bùi Tư Dạ liền dâng lên một cỗ khoái cảm.
Đó là một loại độ cao vượt trên tất cả sinh mệnh, là một loại hưởng thụ quyền lực tuyệt đối.
Cũng là từ lần đầu tiên cảm nhận được loại cảm giác này, Bùi Tư Dạ liền cảm thấy yêu mạt thế.
Hắn điên cuồng si mê loại cảm giác xưng vương trong mạt thế này.
Nhưng chuyện này vẫn chưa đủ…… còn xa mới đủ.
Bùi Tư Dạ lui về phía sau vài bước, lẳng lặng chờ đợi mấy người này biến dị.
Sở Tinh Hà không có dị năng, trừ bỏ thân phận và hào quang của minh tinh của mình, hắn ta chính là một người bình thường không thể bình thường hơn.
Lại không có bảo vật gì bảo vệ, không bao lâu sau liền đồng tử khuếch tán, tròng mắt bắt đầu đổi màu, từ trên cổ chậm rãi xuất hiện hoa văn màu xanh xám độc hữu của zombie.
Hoa văn kia một mực lan tràn lên trên, cho đến khi lan tràn khắp cả gò má.
Nhìn thấy một màn này, Bùi Tư Dạ rất hài lòng, không hổ là m.á.u của zombie cao cấp.
Hắn vén tấm rèm che, Tần Duyệt bị xích sắt trói đến gắt gao ở bên kia cũng xuất hiện trong tầm mắt.
Tần Duyệt đã hoàn toàn biến thành zombie, cô ta trong cổ họng phát ra tiếng gào thét quái dị, dùng sức giãy giụa, nhưng dưới sợi xích sắt tráng kiện lại không có tác dụng gì.
Cô ta không thể động đậy.
Ý thức của Triệu Tình còn chưa biến mất, sau khi cô ta nhìn thấy bộ dạng thê thảm của Tần Duyệt liền hít vào một ngụm khí lạnh.
Sau đó nghĩ đến lát nữa mình cũng sẽ biến thành bộ dạng này, trong hốc mắt liền đọng lại từng mảng lớn ánh nước. Nước mắt to như hạt đậu từ khóe mắt lăn xuống, sau đó rơi xuống mặt đất lạnh băng của tầng hầm.
Tuyệt vọng và kinh hãi tràn ngập toàn bộ đại não của Triệu Tình, dần dần bao phủ toàn thân cô ta.
Triệu Tình rất hối hận.
Cô ta thật sự rất hối hận, lúc trước tại sao mình lại bị ma xui quỷ khiến đi nịnh bợ Bùi Tư Dạ?
Trước đây Triệu Tình vẫn luôn cảm thấy Nhan Ly là một cô gái quá mức lạnh lùng, quá mức hung tàn.
Cô ta cảm thấy Nhan Ly không lương thiện, cô ta nhìn thấy quần thể bị vây khốn sẽ không một lòng một dạ xông lên cứu người. Năm đó, lúc bọn họ mới gặp, cô ta nhìn thấy Nhan Ly trốn ở sau cửa. Rõ ràng người bên ngoài dùng sức kêu cứu và cầu xin, nhưng Nhan Ly đều không lựa chọn mở cửa.
Triệu Tình nhớ rõ, lúc đó mình còn ra mặt chỉ trích đối phương, lại bị đối phương dùng từ “thánh mẫu” đáp trả.
Ký ức trước đây như thủy triều ập đến, hình ảnh ở trong mắt Triệu Tình không ngừng xuất hiện.
Đây là đèn kéo quân trước khi c.h.ế.t sao?
Cô ta nhìn thấy Nhan Ly không bao giờ để ý tới sự chỉ trích của mình, cô ta nhìn thấy Nhan Ly cũng có đội ngũ của mình, nhưng vẫn lạnh lùng như cũ, không chịu dễ dàng tiếp nhận những người sống sót khác.
Ngược lại là Dương Thanh Y nhiều lần ra mặt đề nghị muốn thu nhận những người còn sống kia.
Sau đó thì sao……
Sau đó đã xảy ra chuyện gì?
Nước mắt của Triệu Tình từng giọt lớn lăn xuống, Bùi Tư Dạ mang theo mọi người, trong đêm khuya lặng lẽ rời khỏi “căn cứ”.
Cũng không biết, đám người bình thường lúc trước bị bỏ lại trong căn cứ kia, vừa tỉnh ngủ liền phát hiện trụ cột tinh thần không thấy, sẽ sợ hãi và kinh hoảng đến mức nào.
Cái gì gọi là lương thiện? Cái gì lại là ác độc ích kỷ?
Triệu Tình trước đây luôn đứng trên đỉnh cao của đạo đức đi chỉ trích Nhan Ly, hiện tại... sau khi nhận thức được sự thật, cô ta mới phát hiện ra, Nhan Ly không có sai.
Nhan Ly quả thật sẽ không cứu tất cả mọi người, cô cũng có sự cân nhắc lợi hại của mình. Bởi vì có một số người là con rắn trong câu chuyện người nông dân và con rắn, mà có một số người một khi đã cứu, liền sẽ làm tổn hại đến lợi ích của mình.
Ngược lại là Bùi Tư Dạ, hắn lúc trước vì để tạo ra “căn cứ” của mình, vì để hưởng thụ cảm giác được mọi người vây quanh, chỉ cần có người muốn tới nương tựa hắn, cái gọi là cửa lớn của căn cứ vĩnh viễn sẽ mở rộng, để mọi người mặc sức gia nhập.
Nhưng sau khi gia nhập thì sao? Liền biến tướng trở thành “nô bộc” của Bùi Tư Dạ.
Thậm chí một khi đắc tội Bùi Tư Dạ, hắn liền có quyền xử trí sinh mạng của bất kỳ ai.
Đây là quan niệm quân chủ thời kỳ cổ đại phong kiến mới có.
Nhưng Bùi Tư Dạ không phải là quân chủ, nơi này cũng không phải là cổ đại……
Bùi Tư Dạ nói vứt bỏ liền có thể vứt bỏ, nhưng Nhan Ly sẽ không.