Trong phòng thí nghiệm đều là đàn ông, mấy tên to con trẻ tuổi nhìn nhau, lần lượt cởi bỏ chiếc áo blouse trắng vướng víu.
“Cô gái, đừng có được voi đòi tiên, mấy người đồng đội lợi hại của cô không có ở đây, chúng tôi không sợ cô đâu.”
“Chúng ta cùng xông lên, còn sợ không xử lý được một con nhóc sao?”
“Đúng, dù có chết, tao cũng phải kéo con ranh này xuống địa ngục cùng.”
Bọn họ làm những việc bẩn thỉu này ở đây, tay đã nhuốm đầy m.á.u của đồng loại, bị người của chính quyền bắt được chắc chắn là con đường chết, không còn đường lui.
Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3
Đã như vậy, chi bằng liều mạng, trực tiếp liều c.h.ế.t một phen.
Cho đến bây giờ, người trong phòng thí nghiệm vẫn cho rằng sự hỗn loạn bên ngoài đều do người của Cục An ninh Quốc gia gây ra.
Đằng nào cũng chết, kéo được một người của chính quyền xuống cùng, cũng không lỗ.
“Xoẹt.”
Một người ngã xuống.
“Nói nhiều thật đấy.” Nhan Ly mỉa mai.
Nhan Ly đã không ra tay thì thôi, một khi đã ra tay sẽ không dễ dàng dừng lại.
Cô đương nhiên biết rằng giao đám người này cho Cục An ninh Quốc gia cũng sẽ không có kết cục tốt đẹp gì, nhưng kẻ thù kiếp trước của cô, cô phải tự tay kết liễu.
Bóp cò, một mũi tên xé gió, lại găm thẳng vào giữa trán một người.
Liên tiếp hạ gục hai người, đám người này cuối cùng cũng bắt đầu sợ hãi.
“Cô… cô làm như vậy bị đơn vị của cô biết, cô sẽ gặp rắc rối đấy!”
“Cho dù chúng tôi có sai, cũng không đến lượt cô tự ý ra tay, ít nhất cũng phải bị Cục An ninh Quốc gia bắt đi, để chính quyền xét xử.”
Nhan Ly mặt không biểu cảm nhìn hắn, nói: “Anh ồn ào quá, tiếp theo là anh vậy.”
“Cái gì?” Hắn ngơ ngác.
Vừa dứt lời, Nhan Ly lại b.ắ.n một mũi tên, “vút” một tiếng găm thẳng vào cổ họng người đó.
Hắn che cổ họng đang chảy m.á.u ồ ạt không ngừng, ngã xuống đất với vẻ mặt kinh hãi.
————
Dương Thanh Y cúi đầu, cô ta vẫn luôn không hiểu, tại sao chỉ trong vài ngày ngắn ngủi, đồng đội bên cạnh lại lần lượt biến mất.
Đội ngũ lớn như vậy, bây giờ chỉ còn lại cô ta và Bùi Tư Dạ.
Cô ta ngẩng đầu nhìn người đàn ông bên cạnh, trong mắt lần đầu tiên hiện lên vẻ mờ mịt.
Bắt đầu từ Triệu Tình, sau đó là Trình Dương, rồi đến Hà Húc Thần, cuối cùng sẽ đến lượt cô ta sao?
Không, không thể nào.
Anh Bùi sẽ không bao giờ làm tổn thương cô ta, cô ta là người mà đối phương đặt trong lòng mà.
Anh Bùi yêu cô ta như vậy, sao có thể làm tổn thương cô ta chứ?
Hà Húc Thần đúng là đồ ngu, g.i.ế.c nhiều Zombie như vậy, lại dám ra tay với Bùi Tư Dạ.
Hắn ta chỉ là một dị năng giả hệ Băng, lại dám ra tay với Bùi Tư Dạ có hai dị năng.
Đúng là đầu óc có vấn đề, tự chuốc lấy cái chết.
Hà Húc Thần c.h.ế.t không nhắm mắt.
Anh ta đã chán ngấy những ngày tháng bị sai khiến như thế này, dù có nghe lời phục tùng đến đâu thì cũng sẽ giống như Trình Dương, một khi Bùi Tư Dạ cần, thì phải đi chịu chết.
Sớm muộn gì cũng chết, chi bằng đánh cược một phen, mang Bùi Tư Dạ đi cùng.
Chỉ tiếc, anh ta đã thất bại.
Nhưng lại khiến Hà Húc Thần phát hiện ra một bí mật động trời.
Đội trưởng Bùi Tư Dạ của bọn họ, cơ thể đã thối rữa rồi.
Người sống sẽ không thối rữa, vậy thì chỉ có một khả năng.
Đó chính là Bùi Tư Dạ, anh không phải là người sống, mà là một con zombie đội lốt người.
“Dương Thanh Y, cô tỉnh lại đi! Hắn ta là Zombie! Hắn ta đã sớm bị nhiễm virus rồi, hắn ta không phải người sống, nếu cô còn ngu ngốc nữa, kết cục của tôi và Trình Dương chính là kết cục của cô!”
Câu nói này không ngừng vang vọng trong đầu Dương Thanh Y.
“Sao vậy?” Giọng nói dịu dàng của Bùi Tư Dạ vang lên: “Em khó chịu ở đâu sao?”
Dương Thanh Y hoàn hồn, lắc đầu, mỉm cười dịu dàng với Bùi Tư Dạ, sau đó nói: “Em không sao, chỉ là hơi buồn ngủ.”
“Vậy em dựa vào đây ngủ một lúc đi, sắp đến thành phố K rồi.” Bùi Tư Dạ đưa một tay ra nhẹ nhàng sờ lên mặt cô ta, ánh mắt và giọng nói tràn đầy sự cưng chiều.
Dương Thanh Y trong lòng đầy mật ngọt, cảm thấy mình chính là người phụ nữ hạnh phúc nhất trên đời.
Cũng không uổng công cô ta đã hy sinh nhiều như vậy trong kiếp này.
Để có thể đến bên cạnh Bùi Tư Dạ, con đường này của cô ta có thể nói là vô cùng gian nan, cũng đã từ bỏ rất nhiều thứ.
Ngay từ lúc đẩy mẹ mình ra c.h.ế.t thay, cô ta đã từ bỏ lương tri, từ bỏ đạo nghĩa, cũng từ bỏ giới hạn làm người.
Dương Thanh Y rũ mắt xuống, rõ ràng ngay từ đầu… cô ta là một người rất lương thiện.
Cô ta sẽ cứu giúp chó hoang mèo hoang, cũng sẽ nhìn thấy những người sống sót đáng thương, chủ động yêu cầu đội ngũ cứu giúp họ, cưu mang họ.
Cô ta hít sâu một hơi.
Cùng trọng sinh thì sao chứ?
Nhan Ly, lần này, cuối cùng vẫn là tôi thắng.
————
Nhan Ly với phương châm đã đến thì phải làm cho trót, dứt khoát quét sạch toàn bộ vật tư ở đây.
Đao ca kia cũng biết hưởng thụ thật đấy, hầu như tất cả những thứ tốt ở cái thành phố K nhỏ bé này đều tập trung cả ở đây.
Tuy nhiên, vì Nhan Ly không thiếu vật tư, nên sau khi tập trung tất cả những vật tư đó lại, cô đã tặng riêng cho những người sống sót ở đây.
Người già và trẻ nhỏ gần như đã c.h.ế.t hết, đàn ông cũng trở thành vật thí nghiệm, đã tắt thở từ nhiều ngày trước.
Chỉ có những cô gái trẻ đẹp là còn sống.
“Sống sót, quan trọng hơn bất cứ điều gì.” Nhan Ly đưa những người đó về nhà.
Thành phố K không lớn, hầu như không phải đi đường vòng, cô lần lượt đưa nhóm các cô gái trẻ này về nhà.
Không những thế, cô còn chia đều số vật tư thu thập được cho họ, rồi tặng thêm một ít mỹ phẩm, cố gắng giúp họ sống không khác biệt quá nhiều so với trước mạt thế.
Là những người bình thường không có khả năng gì, an toàn, kiên nhẫn, chờ đợi là được.
“Những thức ăn này đủ cho các cô sống sót hơn ba năm, các cô cứ coi như tạm thời đóng cửa ở trong nhà, quên hết chuyện mạt thế đi. Lúc rảnh rỗi thì đọc sách, xem phim, hoặc chơi game cũng được…”
“Nói chung là, hãy tìm việc gì đó để làm, ba năm, nhiều nhất là ba năm, Cục An ninh Quốc gia sẽ cho các cô một kết quả hài lòng.”
Nhan Ly có lòng muốn thúc đẩy sự phát triển của thế giới này, đợi đến Cục An ninh Quốc gia, cô sẽ hiến tặng số m.á.u trong không gian cho phòng thí nghiệm, góp thêm chút sức lực cho công cuộc nghiên cứu của tổ quốc.
Chỉ cần không từ bỏ, đoàn kết kiên trì, khhi dân chúng cùng nhau nỗ lực, nhất định sẽ giúp nhân loại sớm nhìn thấy ánh sáng.