Trong dòng sông lịch sử mấy nghìn năm, vận mệnh của nhân loại luôn thăng trầm, nhưng chia ly rồi hợp nhất, kết cục cuối cùng nhất định là thắng lợi.
Nhân loại đối mặt với thiên tai, nếu không chung tay vượt qua, nếu ngay cả tự cứu mình cũng không làm được, thì sinh mệnh trên hành tinh xanh này thực sự sẽ diệt vong hoàn toàn.
Trong lòng Nhan Ly chưa bao giờ bị tình yêu nhỏ bé chiếm trọn, cô có tình yêu lớn, trong lòng có hoài bão và chí hướng xa hơn.
Có lẽ từ lúc mới trọng sinh, Nhan Ly bị thù hận vây lấy, nhưng đi đến tận bây giờ, chứng kiến nhiều lòng người, cũng chứng kiến nhiều bi thảm và thương xót, cô muốn làm gì đó.
“Còn đi nữa không?” Mục Tuyết Ca không biết từ lúc nào đã đi đến bên cạnh Nhan Ly, nhìn cô hỏi.
Nhan Ly lắc đầu: “Tạm thời không đi nữa, trực thăng của Cục An ninh Quốc gia đã khởi hành rồi, rất nhanh sẽ đến đây đón chúng ta đến thủ đô.”
Mục Tuyết Ca khẽ cười, rồi nói: “Tôi thấy trên mạng có người nói đại tai đại nạn sẽ xuất hiện đại anh hùng, bây giờ cậu rất giống đại anh hùng đó.”
Bản edit của Mắm Muối Chanh Đường siêu dễ thương. Đọc xong nhớ phô lô tui nha, hoặc theo dõi tui bên page Mắm Muối Chanh Đường. Ngày nào cũng có truyện hay cho mấy ní đọc hoài không chán luôn nè :3
“Tôi?” Nhan Ly bật cười, “Tôi là anh hùng gì chứ? Có làm việc cứu thế gì đâu, gấu thì có.”
“Vậy cũng là con gấu lợi hại nhất, đáng yêu nhất.”
Hàn Tiếu Tiếu nghe thấy tiếng họ nói chuyện phiếm, cũng lon ton chạy đến, cười hì hì nói: “Vậy em là gì? Gấu đã có rồi, vậy em làm thỏ nhé, loại thỏ biết cắn người ấy.”
Nhất thời, họ cười rộ lên.
“Họ đang làm gì vậy?” Tần Hiểu Bạc vươn dài cổ, mặt đầy tò mò.
Lạc Ninh bên cạnh ánh mắt đong đầy ý cười, “Mấy chị ấy, chắc là đang chơi đồ hàng thôi.”
Tần Hiểu Bạc: “Hả?”
Trông anh giống kẻ ngốc lắm sao?
Thôi vậy, thời gian thư giãn như thế này trong mạt thế cũng là cực kỳ hiếm có.
…
Nhan Ly không ngờ rằng trực thăng của Cục An ninh Quốc gia chưa đến, lại có một vị khách không mời mà đến trước.
Là Bùi Tư Dạ.
Bên cạnh hắn còn có Dương Thanh Y.
Ngay từ cái nhìn đầu tiên, Nhan Ly đã khẳng định người đàn ông trước mắt này không phải là Bùi Tư Dạ của kiếp này.
Sao hắn cũng quay về rồi?
Hối hận, tiếc nuối…
Nhan Ly thở dài.
Sớm biết thế lúc đầu cô đã đ.â.m thêm mấy nhát, khiến cho thân xác kia lìa đôi, một giấu ở phía đông thành phố, một giấu ở phía bắc thành phố, khóa thêm mấy ổ khóa nữa.
Như vậy, cho dù Bùi Tư Dạ của kiếp trước muốn mượn xác hoàn hồn, cũng không thể thuận lợi như vậy.
“Không phải chứ? Âm hồn không tan à.” Hàn Tiếu Tiếu kinh ngạc bụm miệng.
Lạc Ninh cau mày, sao cậu cảm thấy khí tức trên người Bùi Tư Dạ kỳ lạ vậy?
Trông giống người, nhưng lại có khí tức của zombie.
“A Ly.” Bùi Tư Dạ nhếch môi, nở một nụ cười tự cho là rất đẹp trai, phớt lờ ánh mắt và ánh nhìn kỳ quái của những người xung quanh, nhìn chằm chằm Nhan Ly nói: “Đi theo tôi.”
Dương Thanh Y: “!!!”
“Anh Bùi… Anh đang làm gì vậy? Cô ta là Nhan Ly, là con nhỏ đã nhiều lần làm hại chúng ta đó!”
Tại sao lại có thể gọi con khốn đó thân mật như vậy?
Người đàn ông nhìn Nhan Ly thật sâu bằng đôi mắt đen láy, rất lâu sau, mới cười nói: “A Ly, em cũng quay về rồi đúng không?”
Tần Hiểu Bạc và Hàn Tiếu Tiếu nhìn nhau, cái quái gì thế này?
Nhan Ly hít sâu một hơi, chấn động, nhưng phần nhiều vẫn là sát tâm.
Tên khốn này, thực sự quá nhạy bén.
Cô tưởng rằng mình đã che giấu đủ tốt, nhưng không ngờ chỉ cần một ánh mắt đơn giản, hắn vẫn nhận ra cô cũng đã trọng sinh.
Nhưng… Bùi Tư Dạ của kiếp trước cũng c.h.ế.t rồi sao?
Nếu không thì tại sao lại trọng sinh?
Hay là vì cô đã g.i.ế.c Bùi Tư Dạ của kiếp này, tạo ra hiệu ứng bướm lớn cho thế giới này?
Nhớ lại khoảng thời gian khi hệ thống còn tồn tại, Nhan Ly trong lòng thầm hiểu.
Có lẽ là do hai người họ là nam nữ chính của thế giới này.
“A Ly, tôi chỉ cần em, những người khác tôi có thể tha cho họ.” Bùi Tư Dạ nhướng mày cười nhẹ, ra vẻ nắm chắc phần thắng.
“Anh Bùi…” Dương Thanh Y bên cạnh rơm rớm nước mắt, vô thức đưa tay nắm lấy cánh tay hắn.
Nhan Ly cười lạnh: “Anh quên mất cô ta vẫn còn ở đây rồi à?”
Cô dùng ngón tay chỉ Dương Thanh Y.
“Cô ta?” Bùi Tư Dạ cười như không cười nhìn Nhan Ly, không thèm liếc Dương Thanh Y bên cạnh một cái, lời nói ra vô cùng tàn nhẫn: “Trong lòng tôi không có cô ta, từ đầu đến cuối người phụ nữ tôi thích chỉ có mình em Nhan Ly. Nếu em không thích Dương Thanh Y, có thể g.i.ế.c cô ta bất cứ lúc nào.”
Đê tiện, đúng là quá đê tiện.
Cho dù Nhan Ly không thích Dương Thanh Y lắm, nhưng nghe hắn nói những lời này, cũng nổi giận, hận không thể băm hắn ra thành trăm mảnh.
Còn Dương Thanh Y khi nghe thấy những lời này, như sét đánh ngang tai, cả người loạng choạng, sắc mặt trong nháy mắt trở nên cực kỳ tái nhợt.
“Bùi Tư Dạ! Anh nói anh yêu tôi cơ mà!” Dương Thanh Y suy sụp hét lớn.
Bùi Tư Dạ không nhìn cô ta, vẫn tiếp tục dỗ dành Nhan Ly: “A Ly, m.á.u của Dương Thanh Y có thể giải trừ virus zombie, chúng ta có thể dùng cô ta làm thí nghiệm, có thể hút cạn m.á.u của cô ta. Tôi sẽ thành lập tổ chức của riêng chúng ta, tổ chức này sẽ trở thành tồn tại mạnh nhất thế giới.”
Loạn thế xuất anh hùng, theo Bùi Tư Dạ thấy, hắn chính là anh hùng đó.
Mà bên cạnh anh hùng đương nhiên phải có một phu nhân xinh đẹp.
Rõ ràng, Nhan Ly đáp ứng mọi điều kiện.
Dương Thanh Y hoàn toàn tuyệt vọng.
Rơi từ trên mây xuống, hóa ra là cảm giác như thế này.
Rõ ràng không lâu trước, cô và hắn vẫn còn hạnh phúc như vậy.
Tại sao chớp mắt đã thay đổi?
Không thể nào…
Không thể nào.
Đây nhất định là đang mơ.
Đây nhất định là đang lừa cô ta.
“Bùi Tư Dạ, tôi không tin.” Dương Thanh Y ngây ngốc nhìn hắn, “Tôi thực sự thích anh, lẽ nào anh đã quên chúng ta đã từng ân ái đến mức nào rồi sao? Anh g.i.ế.c Sở Tinh Hà, tôi giúp anh, anh lừa Triệu Tình xuống tầng hầm, cũng là tôi giúp anh, ngay cả khi anh ra tay với đồng đội bên cạnh, ép Trình Dương đi chịu chết, hại c.h.ế.t Hà Húc Thần, tôi vẫn có thể kiên định đứng về phía anh.”
“Tôi yêu anh đến mức nào, quan tâm anh đến mức nào, lẽ nào anh thực sự không nhìn thấy sao?” Dương Thanh Y gào thét thảm thiết.
Nhưng bị Bùi Tư Dạ tát ngã xuống đất.
“Ồn ào.” Bùi Tư Dạ lạnh lùng nhìn cô ta, tư thế từ trên cao nhìn xuống, ánh mắt ghét bỏ.
Nhưng khi ngẩng đầu nhìn Nhan Ly, sắc mặt lại thay đổi, ra vẻ thâm tình.