Chương 160: Cuộc sống (49)
Ngày hôm sau, buổi họp báo quen thuộc lại diễn ra. Trên đài phát ngôn, Rhodey thượng tá mặc quân phục chỉnh tề, đang nghiêm túc phát biểu.
“Chúng ta đã nhận được thông cáo chính thức về sự kiện xảy ra tại Stark Industries vào tối qua. Đó chỉ là một bộ giáp người máy thuộc lực lượng bảo vệ cá nhân của Tony Stark.”
Trong hậu trường, Quả Ớt Nhỏ đang giúp Tony chỉnh trang lại vẻ ngoài, cố gắng che đi những v·ết t·hương trên mặt hắn từ trận chiến tối qua.
Tony vừa để mặc cho nàng xử lý, vừa lướt mắt qua báo chí, đồng thời nghe Rhodey phát biểu trên TV.
“‘Iron Man’—cái tên này rất dễ nhớ, nghe cũng rất ngầu. Nhưng nếu xét về mặt kỹ thuật thì không chính xác, vì giáp chiến đấu của ta thực chất được chế tạo từ hợp kim titan, bề mặt còn phủ lớp màng Graphene. Nhưng dù sao đi nữa, cái tên này nghe cũng khá hấp dẫn.”
Lucas ở bên cạnh nghe Tony nói liền liếc hắn một cái đầy khinh bỉ.
“Nếu không có ta với Ana tỷ tỷ cứu ngươi, ngươi đã bỏ mạng từ lâu rồi, còn ở đây mà khoái trá vì danh tiếng trên báo sao?”
Tony bị Lucas vạch trần lập tức trợn mắt.
“Ta còn chưa tính sổ với tiểu tử nhà ngươi đây! Sao dạo này ngươi càng ngày càng b·ạo l·ực thế? Hết mô-đun chiến đấu lại đến hệ thống điều khiển, đã vậy hôm qua trên người của ngươi là có chuyện gì xảy ra, có chuyện gì cũng không bàn bạc với ta một tiếng hả?”
“Hừ, với trình độ tiểu bạch đến cả Graphene cũng không hiểu như ngươi, ta có gì cần thảo luận chứ? với lại ta đây là có huyết mạch của Con Rồng Cháu Tiên nên ngươi làm sao mà hiểu được ” Lucas dương dương tự đắc, tận dụng triệt để lợi thế người xuyên việt để đáp trả Tony.
“Tiểu tử thúi! Bộ phản ứng hồ quang thu nhỏ tích hợp cơ chế co rút của ngươi chẳng phải cũng nhờ ta mà có sao?”
“Đó là gia gia ra tay trước, ngươi chỉ hưởng sái mà thôi!”
“Hai vị, làm ơn dừng lại trước đã!”
Coulson vừa bước vào đã thấy hai người bọn họ chuẩn bị choảng nhau, vội vàng ngăn lại.
“Stark tiên sinh, đây là chứng cứ ngoại phạm của ngài.”
Hắn đưa cho Tony một tập tài liệu.
“Đây là danh sách những người chứng minh tối qua ngài đã ở trên du thuyền. Hải quan cũng đã xác nhận, cả đêm ngài ở đảo Avalon cùng với năm mươi vị khách mời.”
“Ta cứ tưởng chỉ có ta với Potts thôi chứ, hóa ra còn nhiều người vậy à?”
Quả Ớt Nhỏ đang bận trang điểm che v·ết t·hương cho Tony, nghe vậy liền hờn dỗi, mạnh tay lột băng dán cá nhân trên mặt hắn xuống, coi như một lời cảnh cáo.
“Còn có ta nữa! Ta cũng ở trên đảo!” Lucas nhanh chóng tham gia góp vui.
“Bớt quậy đi, chuyện người lớn không liên quan đến tiểu hài tử.” Tony xua tay. “Mà khoan, trên này không nhắc đến Obadiah à?”
Coulson vẫn giữ thái độ bình tĩnh.
“Chúng ta đã chuẩn bị xong tài liệu liên quan. Theo hồ sơ, Obadiah đang trong kỳ nghỉ. Đáng tiếc, trên đường trở về, chiếc máy bay cỡ nhỏ của hắn gặp sự cố. Ngài biết rồi đó, loại máy bay này rất dễ gặp t·ai n·ạn.”
“Vậy là chỉ cần ta làm theo kịch bản có sẵn, mọi chuyện sẽ nhanh chóng chìm xuồng?” Tony nhướng mày hỏi.
“Chính xác. Ngài còn 90 giây để chuẩn bị.” Coulson nói xong liền quay người rời đi.
“Các loại, Coulson thám viên!”
Quả Ớt Nhỏ vội gọi hắn lại.
“Ta muốn gửi lời cảm ơn ngươi vì đã giúp đỡ Tony lần này.”
“Đây là công việc của chúng ta, chúng ta sẽ còn liên hệ.” Coulson mỉm cười.
“Từ Cục Chiến lược Quốc gia—”
“Gọi S.H.I.E.L.D là được rồi. Cục trưởng của chúng ta đã tiếp nhận đề xuất của Lucas Stark tiểu bằng hữu.”
“Hắc, đừng gọi ta tiểu bằng hữu! Ta đã mười sáu tuổi!” Lucas lập tức kháng nghị.
“Được rồi Lucas, ra ngoài ngồi xuống đi, chúng ta còn phải chuẩn bị lên sân khấu.” Tony vỗ vỗ mông Lucas, đuổi hắn ra khỏi phòng.
Lucas lập tức hiểu ý, biết Tony đang cố tạo không gian riêng với Quả Ớt Nhỏ, liền ngoan ngoãn đi theo Coulson ra ngoài. Hắn mới không muốn làm bóng đèn đâu.
Tony nhân cơ hội quay sang Quả Ớt Nhỏ, giả vờ thâm trầm nói.
“Nếu ta là Iron Man, bạn gái ta chắc chắn sẽ biết thân phận thật của ta. Như vậy, nàng sẽ vừa lo lắng ta c·hết đi, vừa vì ta mà tự hào, vô cùng mâu thuẫn. Nhưng cũng vì thế, nàng sẽ càng mê ta hơn.
Cho nên… Quả Ớt Nhỏ, ngươi có từng nhớ đến đêm đó không?”
“Đêm nào?”
“Ngươi biết mà.”
“Ngươi nói đêm chúng ta khiêu vũ, sau đó lên lầu, rồi ngươi xuống lấy đồ uống cho ta, tiếp đó bỏ ta lại mà dẫn Lucas đi thẳng, ngươi nói là đêm đó sao?”
Tony định dò xét tiến triển mối quan hệ giữa hai người, không ngờ bị đối phương đáp trả đến mức không khí lập tức trở nên lúng túng.
Hắn cười gượng gạo, gãi đầu.
“À… Ta chỉ muốn hỏi vậy thôi. Còn gì nữa không, Potts tiểu thư?”
“Không còn gì cả, Stark tiên sinh.”
“Vậy chúng ta ra ngoài thôi! Ta nghe thấy Rhodey đang gọi ta.”
Tony mang theo nụ cười gượng gạo, nhanh chóng trốn khỏi nơi này, bỏ lại Quả Ớt Nhỏ phía sau đang nhìn theo bóng lưng hắn chạy trối c·hết, cuối cùng không nhịn được mà lộ ra nụ cười mê người.
“Bây giờ, xin mời Tony Stark tiên sinh lên phát biểu. Nhưng xin lưu ý, anh ấy sẽ không trả lời bất kỳ câu hỏi nào. Cảm ơn!”
Nói xong, Rhodey thượng tá rời khỏi bục phát biểu, nhường chỗ cho Tony.
Tony bước lên, quét mắt nhìn qua đám đông phóng viên và khán giả phía dưới, sau đó lại nhìn sang một bên sân khấu, nơi Quả Ớt Nhỏ, Lucas và Rhodey đang đứng. Cuối cùng, hắn mới mở miệng:
“Đã lâu rồi chúng ta mới gặp lại nhỉ? Lần này, ta sẽ đọc theo bản thảo đã chuẩn bị trước… Chắc mọi người đều quan tâm đến những gì đã xảy ra trên bầu trời hôm trước...”
Tony vừa cúi đầu nhìn vào bản thảo, chuẩn bị đọc, thì đám phóng viên phía dưới đã không nhịn được mà cắt ngang.
“Xin lỗi, Stark tiên sinh, ngươi thực sự mong chúng ta tin rằng một bộ chiến giáp bảo vệ cá nhân lại trùng hợp xuất hiện sao?”
Tony khẽ nhíu mày, nhưng rất nhanh đã nở nụ cười, đáp lời:
“Ừm… Ta biết mà, tình huống đó đúng là hơi khó hiểu. Hơn nữa, Happy của ta đúng là có hơi… ục ịch một chút. Nhưng ta tin rằng, nếu hắn chịu khổ luyện như John Wick, giảm bớt vài chục cân mỡ, thì cũng có thể mặc vừa bộ giáp này thôi.”
Câu nói nửa đùa nửa thật của Tony khiến mọi người phía dưới bật cười. Nhưng ngay sau đó, giọng điệu của anh đột nhiên trở nên nghiêm túc hơn:
“Nhưng các vị à, chất vấn lý do của chính phủ là một chuyện, còn nghi ngờ ta là siêu anh hùng lại là chuyện khác.”
Lời này vừa dứt, bầu không khí hội trường lập tức sôi trào. Các phóng viên đều nín thở chờ đợi.
“Stark tiên sinh, chúng ta chưa từng nói ngươi là siêu anh hùng.”
“Thật sao? Vậy thì tốt.” Tony cười có chút gượng gạo. “Vì điều đó thực sự không đúng. Hoàn toàn phi thực tế! Ta có cả đống khuyết điểm, từng phạm sai lầm vô số lần, và còn rất công khai nữa.”
“Đọc theo bản thảo!” Rhodey đứng bên cạnh nghiến răng, nhỏ giọng nhắc nhở.
“Được rồi, được rồi… Sự thật là...” Tony đột nhiên dừng lại, nở nụ cười thần bí. “Ta chính là Iron Man!”
Ầm!
Cả hội trường như nổ tung. Đèn flash nhấp nháy liên tục, phóng viên điên cuồng bấm máy ảnh, ghi lại khoảnh khắc chấn động lịch sử này.
“Quá bá đạo luôn a! Lão cha! Từ sau Thế Chiến II đến nay, ngươi là siêu anh hùng đầu tiên công khai danh tính!” Lucas hưng phấn xông lên sân khấu.
“Được rồi, đừng đổ thêm dầu vào lửa.” Quả Ớt Nhỏ kéo Lucas sang một bên, thấp giọng nói: “ngươi không thấy sắc mặt của Rhodey và Coulson đã đen đến mức nào sao? Toàn bộ kế hoạch che giấu của họ bị Tony phá hỏng hết rồi! Tiếp theo còn phải tăng ca để dọn dẹp hậu quả a.”
=]] Góc Tác Giả: Sau một đêm thì việc Lucas khoẻ hơn là chuyện bình thường nha, đây là lần thứ hai hắn test thử chiêu này nên việc hồi phục lại sẽ nhanh hơn nha, tác sẽ không cho nam 9 sài nhiều chiêu này vì tác dụng phụ khá mạnh. [[=