Từ Arknights Bắt Đầu Xây Dựng Thế Lực

Chương 24: Đồng hành và khung cảnh đáng sợ




Chương 20:Đồng hành và khung cảnh đáng sợ
Chương 20:
21:12
Khu mỏ nào đó ở Northern Tundrae.
Hai đứa trẻ đang ngồi tại lối vào khu mỏ.
Sau khi nghe câu chuyện của Yelena, Twilight cũng cạn lời.
Tuy việc bản năng của cậu có vẻ đã suy yếu sau tại nạn, nhưng phải nói là cô bé cực kì may mắn mới có thể bám theo cậu đến tận đây.
Nếu không để ý dấu chân thì có lẽ cậu cũng chả để ý mà bật “cảm nhận thân nhiệt” lên kiểm tra xung quanh.
“Phải kiểm điểm lại thôi?” Twilight thờ dài nói.
“Kiểm điểm?” Yelena ngồi canh cậu hỏi, cô không biết cậu đang nói gì.
“Không có gì đâu.” Thấy Yelena đã hoàn toàn ổn, Twilight phủi quần đứng dậy.
Cậu đăm chiêu nhìn về phía trước, nghĩ ngợi thứ gì đó rồi quay sang nói với Yelena, người cũng vừa đứng dậy theo.
“Yelena, tôi có việc phải đi sâu vào trong kia, nhóc có thể ở lại đây một mình…”
“Không!”
Twilight chưa kịp dứt câu, Yelena đã ngắt lời cậu.
“Nghe lời anh mài, ở yên đây.” Twiligh tiếp tục khuyên nhủ, ở đây cậu đã ngửi thấy mùi tanh rất nồng, có thể Yelena không biết nhưng cậu
biết phía trước có gì.
Đó không phải là thứ mà một đứa trẻ nên nhìn.
Nhưng không hiểu sao, Yelena dứt quyết không chịu ở lại một mình.
Cô sống c·hết đòi theo cậu.
Sau một hồi khuyên đi cãi lại. Cuối cùng, Twilight đành phải thỏa hiệp.
Cậu đồng ý cho cô bé đi theo, nhưng với điều kiện là không được lui lại. Nếu cảm thấy sợ hãi thì Yelena buộc phải trở về và ngồi yên
trong phòng bảo vệ cho đếnlúc cậu trở lại và đưa cô bé về.
“Tôi biết rồi.” Yelena không chần chừ gật đầu, cô cảm thấy nếu mình đi chung với Twilight thì sẽ an tâm hơn.

Nghe vậy, Twilight chỉ bồi thêm một câu đừng hối hận rồi chiếu đèn pin đi về phía trước dẫn đường trong khi Yelena bá·m s·át cậu phía
sau, không dám đứng xa dù chỉ nửa thước.
Cô không biết rằng, chính quyết định ngày hôm nay của mình đã tạo nên móng vững chắc cho quan hệ của mình với Twilight, đồng thời
cũng thay đổi số phận của cô mãi mãi.
Mãi về sau, một phóng viên đã hỏi cô về kỉ niệm này giữa hai người.
“Đó chỉ là quyết định nhất thời, không có gì quan trọng đâu.” Yelena lạnh lùng trả lời.
Nhưng bên trong cô lại cực kì xấu hổ.
Làm sao có thể nói là lúc đó do sợ ma nên mới nhất quyết bám theo Twilight được chứ.
------Đường phân cách---------
Trở về hiện tại. sau khi bất lực trong việc thuyết phục Yelena ở lại, Twilight dẫn đường tiến sâu vào trong khu mỏ.
Hai người càng đi vào, họ càng thấy nhiều điều đáng sợ.
Đương nhiên trên sàn vẫn vương vãi những vệt máu.
Nhưng giờ đây, trên thành tường đá còn xuất hiện nhiều vết xước cùng những vết lõm lớn do v·a c·hạm. Những cây cột chống cũng hư
hại ít nhiều, may là khu mỏ vẫn chưa sập xuống.
Trong khi Yelena ngày càng ép sát vào người cậu, Twilight quan sát những dấu vết trên tường rồi ước lượng, để có thể làm như vầy thì
chắc hẳn thể tích của sinh vật kia không vừa đâu.
“Này…chúng ta đi về được không?” Yelena run rẩy nói, cô không hề thích nơi này, còn những vết màu đỏ cùng với cái mùi khó chịu này
nữa, nó khiến cô cảm thấy rợn tóc gáy.
“Nếu thích thì nhóc có thể về phòng bảo vệ ngồi đợi anh.” Twilight không nhìn lại nói, cậu tiếp tục đi về phía trước.
Yelena đắn đo một hồi, rồi cô cũng tiếp tục bán theo Twilight, dù sao ở cạnh cậu ta sẽ an toàn hơn chút.
Hai người tiến thêm một chút nữa.
Bỗng nhiên, Twilight đứng khựng lại, rọi đèn về một phía.
“Quay đầu lại, đừng nhìn về phía trước. Nhóc không nên nhìn cảnh này đâu.” Cậu nói.

“?” Yelena khó hiểu, cô đưa đầu ra nhìn thử.
Trước mắt cô người, là hai cỗ t·hi t·hể.
Một cái bị mất nửa thân, nội tạng vương vãi khắp nơi.
Cái còn lại…không còn mang hình hài của một con người nữa. Nó bị đập dẹp lại chỉ còn là một đống thịt với đầy giòi bọ lúc nhúc khắp nơi.
Nhận ra thứ mùi mà mình ngửi lấy nãy giờ cùng với những chất lỏng màu đỏ sẫm màu đỏ đầy trên mặt đất, Yelena lập tức ôm lấy miệng,
nhưng không thể cản được dịch da dày đang trào lên cổ họng. Cô gục ngay tại chỗ.
Twilight, người đã chứng kiến rất nhiều c·ái c·hết, cũng phải nhíu mày khó chịu.
Cậu nín thở tiến lại gần đống thịt. Một số bộ phận từng là của một người vẫn sót lại, nhưng số còn lại thì không. Người này đã bị một thứ
gì đó rất nặng đè lên khi đang còn đứng.
Twilight lắc đầu, không thể tìm hiểu thêm được gì từ đống thịt này, cậu chuyển hướng sang cái xác bị mất nửa thân dưới.
Nó bị lún sâu vào tường, tạo nên vết nứt hình mạng nhện.
Cơ thể của người này cũng lõng thõng xuống, hiển nhiên xương cốt cũng bị gãy gần hết.
Cậu kiểm tra túi áo của người lính xấu số, trong đó có một chiếc bật lửa cùng một tấm ảnh.
Đó là hình của hai người lính đang khoác vai nhau mỉm cười, một trong số họ là người lính mất nửa thân dưới, người còn lại…chắc là kẻ
xấu số kia. Ở đằng sau có ghi 3 số.
Nhưng dù sao, lấy đồ của n·gười c·hết thì cũng phải có tí lễ phép. Twilight vuốt mắt cho người lính và cầu nguyện cho anh ta an nghỉ.
Xong xuôi, cậu cất chiếc bật lửa cùng với tấm ảnh vào túi, chuẩn bị tiếp tục.
Nhưng trước đó…
“Nhóc ổn không?” Twilight ngồi xổm trước mặt một Yelena đang sang chấn tâm lý, cậu ân cần hỏi.
Cô hiện tại đã nôn ra hết bữa tối ít ỏi của mình và vẫn chưa cảm thấy tốt hơn. Cô cảm thấy rất sợ hãi.
Nhưng bỗng nhiên, Twilight giang rộng vòng tay ôm lấy cô.
“Đây là cách mà anh được cha an ủi khi cảm thấy sợ hãi. Đừng run rẩy, hít sâu vào, cảm nhận, rồi thích ứng với nó. Mọi thứ rồi sẽ ổn thôi.”
Twilight nhẹ nhàng vỗ về Yelena.

Cảm nhận được sự ấm áp cùng lời động viên của người bạn đồng hành, Yelena cũng bình tĩnh lại. Cô cố gắng đứng lên, nhưng chân vẫn
chưa vững.
Twilight đỡ lấy cô.
“Rời khỏi đây thôi, kiếm chỗ nghỉ một chút đi.”
Yelena gật đầu, Twilight đỡ cô đi tiếp. Hai người đến một ngã ba.
Twiligth chiếu đèn vào ngã để kiểm tra.
Cậu thấy một tấm sơ đồ khu mỏ ở dán trên tường.
Trên đó có vị trí của một số nơi quan trọng như khu vực đang thi công, phòng nghỉ của lính đồn trú, văn phòng quản lý, nơi đặt máy phát
điện, kho chứa đồ, ….
Thấy những dấu vết đều dẫn về phía bên trái, khu vực thi công (Tức là chỗ đang được đào). Twilight không chần chừ rẽ trái để đến khu
vực sinh hoạt.
Cậu dừng lại ở phòng ngủ của những người lính, chầm chậm mở cửa bước vào.
Bên trong khá hỗn loạn, đồ đạc vương vãi khắp nơi. Có lẽ những người thợ mỏ đã tới đây trước.
Chăn gối đã bị lấy đi, nhưng may mắn là vẫn còn vài tấm nệm bị bỏ lại.
Twilight dìu Yelena ngồi lên một tấm, rồi đứng dậy tính đi kiểm tra xung quanh xem còn gì xót lại không.
Nhưng quần của cậu bị Yelena túm lại, cô rưng rưng nước mắt nói.
“Ở lại đây đi.”
Có vẻ như khung cảnh vừa nãy là hơi đáng sợ đối với một cô bé 6 tuổi, cơ thể cô vẫn còn đang run lên vì sợ hãi và hoảng loạn khi cậu
định rời đi.
Twilight hiểu cảm giác này. Cậu nhún vai, cầm lấy chiếc đèn lồng mà Yelena đang sỡ hữu, bật to lửa lên.
Ánh sáng vàng mập mờ lan tỏa khắp căn phòng.
Twilight lần thứ ba trong ngày ngồi xuống bên cạnh cô bé Cautus này với cùng một mục đích.
Đây rõ ràng là một việc mà một kẻ khó giao tiếp như Twilight sẽ không làm với bất kì ai ngoại trừ những người đồng đội quan trọng với
cậu như bộ ba JWR hay Matt và Cabe.
Điều này chứng tỏ cậu đã dần thân thiết với Yelena hơn. Dù sao trạc tuổi mà, cô bé cũng là con gái của gia đình nhà ân nhân nữa, Twilight
vô tình mở lòng với cô bé như một người bằng hữu thân thiết.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.