Từ Arknights Bắt Đầu Xây Dựng Thế Lực

Chương 28: Xung đột




Chương 23: Xung đột
Chương 23:
28/5/1076 lịch Terra.
Trị trấn mỏ nào đó tại Northern Tundrae
Giữa trưa.
Yelena uốn mình ngồi dây, cô lười biếng dụi mắt.
Nhìn quanh phòng như mọi ngày, cha mẹ cô đã đi làm từ sớm, không nghĩ ngợi nhiều, cô ngáp một cái rồi rời giường.
Mở cửa bước ra ngoài, Yelena mệt mỏi làm vệ sinh cá nhân rồi tới nhà bếp.
Hôm nay là một ngày bình thường như mọi ngày…
Hoặc là không.
Trong phòng bếp, có một đứa bé trai khoảng 7 tuổi đang chế tạo thứ gì đó.
Nhìn thấy Yelena bước vào, cậu bé lên tiếng chào hỏi.
“Chào buổi sáng, đêm qua ngủ ngon chứ?” Twilight vẫy tay với cô bé vẫn đang mớ ngủ bước vào phòng.
Yelena cũng không để ý lắm, cô tiến đến kéo một chiếc ra ngồi xuống đối diện cậu.
“Cha mẹ nhóc đi có việc rồi. Bà Selena có làm bữa sáng cho nhóc, nó nguội rồi nên nhóc có thể chờ tí để anh hâm lại được không?”
Yelena không chần chừ gật đầu,
Twilight đứng dậy, đổ chén súp của Yelena vào một cái nồi trên bếp. Phần của hai người giống nhau, vì chén của cậu hơi nhạt nên
Twilight thêm thắt một tí gia vị có sẵn trên bếp rồi chờ nồi súp sôi lên.
Xong xuôi, cậu múc súp ra chén lại rồi mang lên bàn đặt trước mặt Yelena. Sau đó, Twilight về chỗ và tiếp tục công việc của mình.
Yelena chắp tay cầu nguyện gì đó trước khi ăn như mọi khi, rồi bắt đầu thưởng thức chén súp.
“Kì lạ, nó ngon hơn mọi ngày.” Nghĩ vậy, Yelena vừa húp hết chén súp. Lúc này, cô cũng dần tỉnh ngủ, trí nhớ dần tràn vào trong đầu.
Đêm hôm qua như một giấc mơ vậy, cô cùng Twilight đã mạo hiểm tiến vào hầm mỏ chơ cha mẹ cô làm việc. Nó không có gì nguy hiểm,
chỉ có chút rung rợn cùng cảm giác ghê sợ khi nhìn thấy xác n·gười c·hết.
Nhưng giờ ngẫm lại, cảm giác phiêu lưu như thế rất kích thích và thú vị, đặc biệt là khi đi cùng với Twilight. Và khi cậu ấy hứa tặng quà
nữa, lúc đó mình đã rất vui.
“Nhắc mới nhớ, hình như hôm qua cậu ấy cõng mình về thì phải, lát nữa phải cảm ơn mới….”
Nghĩ đến đây, mặt cô đỏ lên với tốc độ mắt thường có thể trông thấy. Yelena cúi gầm mặt xuống.
Thấy gì đó kì lạ, Twilight bỏ cái chai mình đang cầm xuống, ngẩng đầu lên nhìn cô bé trước mặt mình.
“Quên nó đi ngay.”
“Hả?”
“TÔI NÓI QUÊN NÓ ĐI NGAY!” Yelena bỗng nhiên bật dậy, không biết sức ở đâu ra, cô nâng chiếc ghế lên định đập vào đầu Twilight.
“Ây ấy, gì vậy, bình tĩnh đi.” Thấy Yelena tự nhiên làm vậy, Twilight hốt hoảng, cậu không biết mình đã làm gì, cậu nêm thêm gia vị khiến
món súp giở đi à, mà quên cái gì cơ?
“Tối hôm qua…chuyện tôi làm…đó là do buồn ngủ…với mệt mỏi…Quên nó đi ngay!” Yelena hét to, khóe mắt cô chảy nước mắt vì xấu hổ.
Tại sao mình lại làm vậy cơ chứ, giờ mới nhận thức được việc mình đã làm, cô chỉ muốn tìm một hốc nào đó để chui vào.
Nghe Yelena nói, Twilight cũng biết được cô đang nói tới chuyện gì, cậu quyết định hùa theo. Twilight cảm giác nếu bây giờ mình không
giả ngu thì đi thật đấy.

“Chuyện…chuyện gì cơ, tối qua có ai làm gì đâu?”
Tình hình hiện tại, một bé gái 6 tuổi đang được thần tiên phù hộ nâng một chiếc ghế có khối lượng lớn hơn mình để đe dọa một đưa bé 7
tuổi là kẻ tàn nhẫn g·iết người không cảm thấy e ngại.
Một lúc sau, Yelena cũng hạ hỏa và ngồi xuống lại, cô xin lỗi Twilight vì những chuyện mình vừa làm. Còn Twilight cũng vuốt mồ hôi,
chuyện nãy đến cả cậu cũng không ngờ được.
Nhưng giờ mọi thứ đã dần ổn định lại, Yelena mới chú ý đến những chiếc chai mà Twilight đang làm.
Đó là một cái chai thủy tinh với chất lỏng gì đó bên trong. Twilight thì đang lau sơ bên ngoài rồi cố gắng nhét một miếng vải vào miệng
chai.
Như cố ý lãng quên khung cảnh đáng xấu hổ ban nãy, Yelena tiến đến bên cạnh Twilight.
“Đây là thứ gì vậy?”
“À…đây là một món đồ chơi thú vị thôi.” Nhắc đến chuyện chế tạo, Twilight tỏ thái độ nhẹ nhàng hơn hẳn. Cậu kiên nhẫn giảng giải cho
Yelena về thứ cậu đang làm.
Nói một hồi, những Yelena không hiểu gì cả, cô quyết định dừng Twilight lại trước khi mọi thứ vượt quá tầm kiểm soát.
“Cha mẹ đâu rồi?”
“À ông bà White, họ như đã nói, đi họp ở trung tâm thị trấn.”
‘Vậy sao?” Yelena gật đầu, rồi cô lại nghĩ đến chuyện gì đó.
“Này, cậu sắp xong chưa?”
“Gần xong rồi.” Twilight nhét miếng vải khô vào miệng chai cuối cùng, cẩn thận lắc đều cho dầu thấm vào miếng vải thứ nhất, rồi sau đó
bọc thêm một lớp vải ở phí ngoài, thế là xong.
“Vậy sao. Này! Chúng ta ra ngoài chơi đi!” Nghe vậy, Yelena kéo tay cậu chỉ về phía cửa.
“Ra ngoài?” Như nghe một cụm từ lạ, Twilight ngẩng đầu lên hỏi lại.
“Đúng vậy!” Yelena hào hứng nói, hôm qua Twilight đã dẫn đường cho cô đi khắp khu mỏ, hôm nay cô muốn dẫn cậu ta đi đến những thư thú vị trong thị trấn này.
“Ờm…cái này…tôi…” Twilight vốn định từ chối, tôi hôm qua cậu mất ngủ, đã thế sáng sớm nay lại phải quay lại khu mỏ để lấy vài thứ về
làm đồ, nên giờ đây rất mệt, cậu muốn đi ngủ một chút để lấy lại sức.
Nhưng nhìn ánh mắt đầy hào hứng của Yelena, cậu lại không nỡ nói. Cuối cùng, Twilight đành phải đồng ý. Cậu cất đống chai mình vừa
làm vào góc khuất ở tủ chứa đồ rồi đồng ý đi ra ngoài với cô ấy.
Nghe thấy thế, Yelena vui lắm, trong đầu cô dần hình thành kịch bản về chuyến đi chơi ngày hôm nay, về những nơi mà cô sẽ dẫn
Twilight ghé qua.
-----------
15P sau, Yelena thân mặc một bộ đồ lạnh trắng cùng với cặp tai thỏ hưng phấn không ngừng đung đưa trên đầu tung tăng bước ra khỏi
cửa.
Kéo theo sau là Twilight cũng thay một bộ đồ khác. Cùng bộ trang phục thường thấy của người dân nơi đây, Twilight chuyển sang một
chiếc áo đen với quần đùi. Cậu cảm thấy mặc đồ đen sẽ ít gây chú ý hơn những màu khác nên nó cũng trở thành màu ưa thích của cậu.
Hai người đi ra đường, rồi chiếu theo Yelena nói, cả hai dạo bước trên con đường phủ đầy tuyết trắng, cùng nhau đi tới quảng trường
trung tâm.
Trên đường đi, Yelena liên tục giới thiệu về từng ngôi nhà cũng như các gia đình sinh sống trong đó.

“Đây là nhà ông A, ông ấy là người lớn tuổi nhất thị trấn và hay giúp đỡ những gia đình khác.”
“Đây là nhà của bác B, vợ của bác ấy biết làm bánh, đôi khi bác ấy hay mang tặng bánh cho những gia đình khác.”
“Đây là nhà…”
Yelena liên tục kể về từng người và đặc điểm của họ, trong khi Twilight thì mắt nhắm mắt mở yên lặng đi theo, thỉnh thoảng chen vô một
hai tiếng “Ừ, thú vị đấy, …”
Suy cho cùng thì thông tin về những người ở đây cậu cơ bản cũng sẽ biết hết nếu chịu khó đi nghe ngóng một tí, nhưng Twilight lại thấy
nó không cần thiết. Cậu chỉ còn ở lại đây cho đến khi đồng đội đến đón mình.
“Uầy, mong cho Matt làm theo đúng những gì mình dặn.” Twilight ngáp một cái rồi lại tiếp tục mơ màng đi theo Yelena.
Cậu vô thức ngủ đi trong khi cơ thể vẫn đi theo sau bước chân của Yelena.
Cho đến khi…cậu nghe thấy một tiếng thét rõ to từ Yelena.
“Không!”
Twilight giật mình mở to mắt, đập vào mắt cậu là một khúc cây sắp đập vào mặt mình.
Quá bất ngờ, Twilight phản xạ theo bản năng.
Cậu ngã mình ra sau để cho khúc cây xượt qua ngay trước mặt.
Tên nhóc Ursine t·ấn c·ông hụt, nó vội lấy lại thăng bằng và dùng cây gậy đập vào mặt Twilight đang nằm ngửa dưới đất.
Nhưng khoảng thời gian ít ỏi đó là đủ để Twilight kịp định hình và phản ứng.
Cậu lăn qua một bên né cây gậy đang đập xuống đồng thời cậu nắm chặt một tay tên nhóc đó.
“Gah!”
Cánh tay của nó đỏ lên trông thấy, da dần phồng lên và nứt ra vì bỏng.
Tên nhóc đau đớn vội buông cây gậy ra ôm lấy cánh tay, ngồi quỳ xuống. Nó nghiến răng, nước mắt chảy ra vì đau đớn.
Nhưng không có lòng thương hại với kẻ vừa t·ấn c·ông mình, Twilight đứng dậy và thẳng thắn bồi thêm một cú đá vào thẳng vào mặt với
toàn bộ sức mạnh khiến tên nhóc nổ đom đóm mắt.
Nó bị đá văng ra một đoạn, nước mắt cùng máu mũi chảy ra giàn dụa, cánh tay đau thì buông thõng lõng, b·ất t·ỉnh nhân sự. Trước sự
chứng kiến của mọi người.
Lúc này, Twilight mới quay sang nhìn những người khác.
Cậu đang ở quảng trường, trước mặt cậu, hình như là tên nhóc hồi hôm qua, bên cạnh nó còn vài đứa nữa.
Yelena thì đang bị hai tên nhóc khác đè xuống ở gần bên cạnh cậu.
Twilight lườm chúng, khiến hai tên nhóc sợ té đái, vội vàng bỏ Yelena ra rồi lui lại gần tên nhóc cầm đầu đứng giữa.
“Hmm, chuyện gì đang sảy ra vậy?” Cậu bước đến đỡ Yelena đứng dậy, phủi lớp truyết dính trên quần áo cô rồi hỏi…
-----------
Trở lại khoảng 10p trước, Yelena cầm tay Twilight đi tới quảng trường, hôm nay là một ngày đẹp trời, ánh nắng chiếu xuống làm dịu đi
không khí âm u của thị trấn những ngày qua.
Vì vừa đi vừa giảng giải, lại còn quá nhập tâm, Yelena không chú ý đến Twilight đã lịm đi từ lúc nào, cô vẫn hăng say nói từ nhà cho đến
quảng trường. Nhưng tại đây, cô lại gặp hắn.
“Ố là la, cơn gió này đưa mày đến đây vậy, Yelena?” Tên nhóc cầm đầu gây chuyện với Twilight ngày hôm qua trông thấy Yelena đang cầm
tay Twilight bước tới quảng trường, thì lập tức gọi mấy tên đồng bọn đứng ra chắn đường. Trên mặt của nó mang vẻ cười, nhưng nhìn kĩ

thì có thể thấy sự tức giận trong đó.
Hắn cùng mấy tên đồng bọn dàn hàng vây lấy hai người, không cho đi tiếp.
“Tránh ra Lethan, mày đến đứng đây làm gì?” Yelena trừng thẳng vào mắt tên bắt nạt. Mọi hôm cô sẽ không để ý đến tên này và cố gắng
nhẫn nhịn, nhưng hôm nay, cô lại quyết tâm đối mặt với hắn.
Cô đã nhịn quá đủ, những ngày tháng b·ị b·ắt nạt, những ấm ức trong lòng được tích tụ lại và bùng nổ ngày hôm qua là minh chứng rõ ràng.
Một lý do nữa, chuyến phiêu lưu nhỏ ngày hôm qua với Twilight đã khiến cô trưởng thành hơn một tí. Cộng thêm những lời động viên
của Twilight, Yelena lấy hết tinh thần ra để làm việc mà trước giờ cô không dám làm, đối đầu với những kẻ đã bắt nạt mình.
Thái độ của Yelena khiến lũ bắt nạt bất ngờ, mọi ngày cô luôn cúi đầu và cam chịu cho qua, việc cô phản kháng như hôm nay là lần đầu
tiên.
Khuôn mặt của của Lethan dần trở nên hung ác, khóe miệng hắn nhểnh lên, thâm ý nói.
“Ồ, sao hôm nay Yelena nhút nhát của chúng ta lạ vậy nhỉ, chẳng lẽ là do có tên ngoại lai này ở đây nên muốn chứng tỏ sao? À tao biết rồi
mày thích hắn rồi đúng không?”
“Câm miệng, Lethan!” Yelena gào lên, định lao tới túm lấy cổ Lethan. Nghe ngoài thì thấy như hắn đang lo lắng cho cô, nhưng ai lại chả
biết đây là một lời trào phúng cơ chứ.
Nhưng không để cho Yelena đạt được ý đồ, một tên đệ của Lethan đã chắn ngang trước mặt hắn, đồng thời hai tên khác lao vào khống
chế lấy cô.
Yelena cố gắng vùng vẫy thoát ra, nhưng vô ích. Cô có tinh thần phản kháng, nhưng không đủ sức chống lại hai tên con trai to hơn mình.
Không lâu sau, cô bị đè xuống trở mắt nhìn Lethan đứng mỉm cười trào phúng.
“Ôi, thế này là không được rồi, trái tim của người bạn bé bỏng này b·ị c·ướp mất rồi. Chậc chậc chậc, không thể như thế được, phải chỉnh
đốn lại thôi.”
Nói rồi, hắn ra lệnh cho một tên đồng bọn, tên kia gật đầu, rồi lấy từ đâu ra một cây gậy gỗ, từ từ tiến đến gần Twilight.
“Đừng lại, ngươi muốn làm gì?” Yelena thấy vậy, căm thù hướng ánh mắt về Lethan. Nhưng hắn lại cười phá lên.
“Làm gì sao…đương nhiên là giáo huấn hắn một chút rồi. Ngày hôm qua là do không cẩn thận mới bị hắn đánh lén, hôm nay không có
chuyện đó đâu.” Xong, hắn hướng giận dữ nhìn về phía Twilight.
“Còn ngươi nữa, chả phải hôm qua hùng hổ lắm sao, cái gì mà không được bắt nạt cô ta nữa, rồi là nếu tái phạm thì làm sao ấy…. Sao giờ
lại đứng yên run rẩy như vậy, sợ rồi sao? Há há há.”
Nói xong, Lethan điên dại cười. Không sai, sau hôm qua, hắn đã tụ tập tất cả đồng bọn của mình lại để bàn kế trả thù, ngày hôm nay thấy
Twilight ở đây nên mới tiến ra gây sự.
“Ngươi muốn làm gì?!! Dừng lại!” Thấy tên nhóc cầm gậy tiến tới gần Twilight, còn Lethan đang cười như một tên điên, Yelena hét lên,
cô cố gắng vùng ra nhưng hai tên kia dùng sức đè chặt cô xuống đất.
Không thể phản kháng bằng vũ lực, Yelena đành phải dùng lời nói.
“Dừng lại Lethan, ngươi rốt cuộc muốn gì?”
“Tao muốn gì sao? Tao muốn báo thù, tao muốn thấy mày đau khổ, phải cúi đầu trước tao. Há há há!”
“Làm đi” Lethan vung tay, tên nhóc cầu gậy kia vung gậy qua.
“Không!!!” Yelena bất lực nhìn tên kia vung gậy, tuyệt vọng hét lớn.

…….
………..
Đó là những gì đã diễn ra.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.