Chương 24: Trừng phạt
Chương 24:
“Ừ, anh mài hiểu rồi. Tóm lại là, mấy tên kia là lũ đã bắt nạt nhóc suốt thời gian qua đúng chứ?”
“Vâng.”
Sau khi nghe Yelena giải thích, Twilight gật gù.
“Vậy vì đi với nhóc nên anh thành đối tượng b·ị b·ắt nạt luôn rồi à? Ha ha.”
“Xin lỗi.” Yelena cúi đầu xuống, vì cô nên Twilight mới dính vào chuyện này.
“Không sao, không sao.” Twilight xoa đầu cô bé, đồng thời hướng mắt về phía lũ bắt nạt.
“Ờm…cậu tên là gì ấy nhỉ…Lethan phải không nhỉ.”
Cậu mỉm cười, nói với giọng điệu thân thiện như khi gặp lại một người bạn thân.
Nhưng ánh mắt của Twilight lại khác hoàn toàn với thái độ thân thiện đó. Đó là ánh mắt sắc lẹm như dao của một người lính, thứ áp lực
mà những tên nhóc chỉ quanh quẩn cả đời ở đây chẳng thể hiểu được.
Bầu không khí dần trở nên ngột ngạt, lũ tre bắt nạt cảm thấy khó thở.
Ánh mắt của cậu, khi đứng trước nó, lũ bắt nạt lập tức run rẩy lùi lại. Có cảm giác, trước mặt chúng không phải là một đứa trẻ trạc tuổi.
Đó là cảm giác khi chúng…là một bầy cừu…khi đứng trước một mãnh thú săn mồi nguy hiểm.
Thứ áp lực Twilight tỏa ra khiến chúng sợ hãi, đặc biệt khi nhìn thấy kẻ đang b·ất t·ỉnh vì trót t·ấn c·ông hắn ta.
Một vài đứa, sợ hãi run rẩy.
Một số khác thì trực tiếp khóc nấc lên và đ*i ra quần.
Nhưng không ai trong chúng bỏ chạy…vì tên cầm đầu vẫn chưa chạy đi. Chúng sợ, nếu mình dám bỏ chạy, phần đời còn lại của chúng sẽ
b·ị b·ắt nạt giống con bé Yelena kia.
Là người đang đứng gần Twilight nhất, là người mà cậu đang hướng mắt nhìn. Tên nhóc cầm đầu hứng chịu áp lực hơn cả, hơn nữa, nó
vẫn còn nhớ như in cú đấm của kẻ đang đứng trước mặt mình… cú đấm đó, nó dội thẳng vào bụng cậu, dấu vết đó vẫn đang còn bầm tím.
Vì muốn trả thù, hôm nay nó đã dùng quyền lực như một kẻ cầm đầu đám bắt nạt, ép buộc những đứa trẻ khác đến h·ành h·ung Twilight.
Nó nghĩ nếu dùng số lượng áp đảo thì sẽ thắng…nhưng thực tế nói rằng, cho dù có đem gấp đôi số trẻ con ở đây, nó cũng không làm
Twilight lo ngại, đặc biệt là khi cậu đã có v·ũ k·hí trong tay.
Cây gậy phép hôm qua tìm được ở khu mỏ, cậu đang giấu nó ở trong ống quần.
Với Arts của mình, kể cả có người lớn đến can thiệp, cậu cũng không sợ.”
“Sao vậy? Cậu tiếp đón tôi nồng nhiệt lắm mà? Sao giờ lại trông như bị táo bón vậy?”
Twilight tiếp tục nhẹ nhàng cười, vừa nói, vừa rút ngắn khoảng cách của mình với Lethan.
“Không! Không! Đừng có lại đây!”
Lethan sợ hãi lùi về sau, nhưng không nhìn đường nên vấp ngã ngồi xuống đường. Cú ngã làm Lethan tê cả mông, nhưng nó vẫn cố gắng
lết về phía sau.
“Ai đó... đứng đó làm gì…ngăn hắn ta lại!” Lethan hét cầu cứu đám trẻ còn lại, nhưng tất cả bọn chúng không ai đủ can đảm để bước lên chắn đường Twilight. Bọn chúng dạt ra hai bên, tạo thành một con đường cho Twilight.
“Mấy người...không! Ai đó làm ơn cứu tôi!”
Thấy Twilight ngày càng gần mình, Lethan nước mắt giàn giụa. Nó cúi đầu xuống cầu xin tha thứ.
“Không…hức…làm ơn…hức…làm ơn tha cho tôi. Tôi không dám tái phạm lần nữa…hức…đâu.”
Lethan úp mặt dưới nền tuyết, cố tránh đi ánh mắt của Twilight.
Nhưng úp mặt xuống thế này lại khiến nó nghe rõ tiếng chân của người đang tiến tới hơn.
Tiếng bước chân ngày càng gần, áp lực ngày càng gia tăng khiến trái tim Lethan đập ngày một nhanh.
Cuối cùng, Twilight dừng ngay trước mặt hắn, ngồi xổm xuống, túm tóc, xách đầu tên bắt nạt lên.
Giờ đây, Lethan không còn tí phong thái nào của kẻ đứng đầu hội bắt nạt này nữa. Nước mắt nước mũi trộn lẫn với nhau, cộng thêm việc
tuyết dính trên mặt khiến nó trở nên thảm hại.
Ngắm nhìn khuôn mặt của Lethan, Twilight còn cố ý hơi nhích sang một bên để Yelena đang đứng ở sau có thể nhìn rõ.
Twilight nhẹ nhàng vuốt nước mắt của Lethan, cậu từ tốn nói.
“Thôi nào đừng khóc nữa chứ, đàn ông con trai mà lại mè nheo thế à.”
“Mà hôm qua ấy, cậu nhớ không? Lúc mà tôi cảnh cáo cậu ấy, cậu đã hữa gì ấy nhỉ?” Giọng điệu cậu bất chợt thay đổi, lời nói của cậu
bỗng nhiên lạnh tới thấy sương.
“Nếu tôi nhớ không lầm thì…cậu đã hứa là sẽ không đụng chạm đến Yelena lần nào nữa phải không?” Twilight dùng tay bóp chặt má của
Lethan lại.
“Tôi…tôi…xin…lỗi” Tên bắt nạt cố gắng cầu xin sự tha thứ, nhưng Twilight bóp mạnh hơn khiến nỗ lực của nó trở nên vô nghĩa.
“Tốt, trẻ em biết xin lỗi là tốt.” Twilight nở một nụ cười tỏa nắng, khiến bầu không khí trở nên dịu hơn đôi chút, khiến Lethan bắt đầu lấy
lại chút hi vọng.
Nhưng lời nói tiếp theo của cậu lại khiến Lethan chìm sâu trong tuyệt vọng.
“Để mà có thể nhớ và biết sửa chữa lỗi lầm…những lỗi lầm…cần phải nhận sự trừng phạt thích đáng.”
Dứt lời, cậu rút cây gậy phép ra, chỉ vào đầu Lethan, niệm chú.
“Cháy lên đi, hãy biến mọi thứ trở về với tro tàn.”
“Surprise Candle”
Rồi ném nó ra xa.
Chưa đến một giây sau…
“Gahhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhhh!”
Cả cơ thể của Lethan bùng c·háy d·ữ d·ội, khiến tất cả những đứa trẻ khác đứng tim.
Tên bắt nạt cố gắng lăn qua lại d·ập l·ửa, nhưng không có tác dụng, đây là Arts của Twilight, tạo ra một ngọn lửa có thể bùng lên bất cứ lúc
nào trên người đối phương. Và điều đặc biệt là, nó chỉ gây ra những tổn thương về tinh thần, không hề gây ra bất kì sát thương nào.
Bằng chứng là Lethan b·ốc c·háy, la hét, nhưng chả bị sao cả. Đây là một cách t·ra t·ấn tinh thần vì bạn không thể c·hết, cũng không thể dập
ngọn lửa này bằng phương pháp thông thường.
Cảnh tượng hãi hùng này khiến tất cả những đứa trẻ còn lại kinh hoàng tột độ, như ong vỡ tổ, chúng chạy đi tán loạn, bỏ lại Twilight,
Yelena, Lethan is on fire và vài tên đồng bọn tâm phúc của hắn. Đám này không thể bỏ chạy vì nếu chúng dám, cha Lethan sẽ lột da chúng.
5P sau.
Mặc dù không ghét Lethan, Yelena cũng không đành lòng nhìn hắn la hét đau khổ nữa.
“Thế…là đủ rồi.” Cô túm lấy lưng áo Twilight, bảo cậu dừng lại.
Nghe thế, Twilight cũng gật đầu, thổi đầu cây gậy phép của mình, cùng lúc đó, lửa trên người Lethan cũng dập tắt theo.
Đám đồng bọn còn ở lại của Lethan vội chạy đến đỡ hắn dậy.
Lethan về cơ bản thì không b·ị t·hương gì, nhưng tinh thần khi bị t·hiêu s·ống trong 5P liền cũng bẻ gãy tinh thần của nó. Mắt hắn ta trợn
ngược, nước miếng chảy nhẹ ra khỏi miệng.
Thấy thế, Twilight túm lấy một tên nhóc tay sai, kéo nó về phía mình.
Tưởng số phận mình cũng như Lethan, tên nhóc kia òa khóc cầu xin sự tha thứ. Nhưng Twilight không làm gì nó cả, cậu chỉ đơn thuần
cảnh cáo.
“Nói với hắn, nếu chuyện này còn xảy ra thêm một lần nữa, lần đó, anh mày sẽ đốt bằng lửa thật. Rõ chưa?”
Tên nhóc kia gật đầu lia lịa.
“Tốt, thế thì mang hắn về nhà đi, để nghỉ ngơi tý là tỉnh thôi.”
“Vâng…vâng…vâng” Mấy tên đồng bọn vội vã tạm biệt, rồi chạy thật nhanh đi vì sợ Twilight đổi ý.
Twilight chỉ cười khì, rồi quay sang Yelena.
“Nhóc có sau không?”
“Không…không sao.” Yelena lắc đầu, cô chỉ bị đè trên tuyết chút ít, và áp lực Twilight tỏa ra không hề nhắm vào cô nên Yelena vẫn như
cũ.
Xác nhận Yelena không sao cả, Twilight mới đưa một tay lên hỏi
“Mất hứng thật đấy, nhưng tôi muốn đi tham quan thị trấn thêm tí nữa, nhóc dẫn đường được chứ, coi như anh vừa cứu nhóc lần 2?”
“Đương nhiên rồi, sao lại không?” Đối với điều này, Yelena mỉm cười, cô vẫn chưa dẫn Twilight đi xong đâu. Cô bắt lấy tay Twilight, rồi lại
kéo cậu ta đi vòng quanh thị trấn.
Hai người không biết rằng, chính hành động này của Twilight đã trực tiếp gây ra hàng loạt những sự kiện nối tiếp sắp tới, và kết quả
chính là…Ursus phải sửa lại toàn bộ chính sách tại khu vực Northern Tundrae. Hơn thế nữa, Twilight đã gián tiếp cuốn mình tham gia vào một trong những trận chiến gây chấn động toàn cõi Terra.