Từ Arknights Bắt Đầu Xây Dựng Thế Lực

Chương 65: Trỗi dậy




Chương 52:Trỗi dậy
Chương 52:
Ngay khi pháo hiệu bắn lên, mọi thứ dường như ngày càng rời khỏi tầm kiểm soát.
Hisomaru mang theo lính trở lại chỗ giao chiến với Cabe.
Ở đó, họ tìm thấy Jet và Rag đều đang trong tình trạng b·ị t·hương nặng.
Phân người mang họ về chữa trị, Hisomaru mang theo những người còn lại lần theo dấu vết phá hủy mà Cabe để lại trong quá trình truy
đuổi Twilight để lại.
Trên đường, họ có gặp qua một trong những chiếc xe tải chở hàng của mình phóng qua.
Crow tinh mắt nhìn ra người trên ghế tài xế là Will, báo cho Hisomaru.
Nhiêu đây vẫn chưa đủ để biết được chuyện gì đang xảy ra.
Hisomaru ra lệnh mọi người tiếp tục tiến lên, đòng thời, vì có lính cảm không lành, ông sai Crow trở về gọi thêm các Caster đến đây.
Tiếp tục quá trình, v·ụ n·ổ xảy ra khiến Hisomaru tối mặt, bỏ những người khác lại phía sau, ông bứt tốc lao lên trước.
Đặt chân đến quảng trường.
Cũng đúng lúc nhìn thấy những chuyện đang diễn ra.
Một bên, là tàn tích của một tòa nhà vẫn đang bốc lửa.
Và Will, người đang gào thét liên tục “Không thể tha thứ.”
Ông có linh cảm không lành, vì không thấy Twilight đâu.
“Này chuyện gì đã xảy ra vậy?”
Không chờ những người khác tới, Hisomaru đi lại gần chỗ Will hỏi chuyện gì đã xảy ra.
“Là ngài à. Lỗi của tôi, là lỗi của tôi, tất cả mọi thứ đã kết thúc rồi, tất cả là tại tôi!” Will cũng còn đủ nhận thức để nhận ra Hisomaru, anh
ngẩng mặt quay sang nhìn ông
Hisomaru không hiểu Will đang nói gì, nhưng hẳn là có chuyện thật rồi.
Ở cạnh Will còn có Yelena, Ông cũng lại thử giao tiếp với cô bé nhưng không nhận được phản hồi.
Hết cách, ông quyết định để Will bình tĩnh lại trước.
Những kiếm sĩ khác cũng chạy tới nơi, ông chỉ định mấy người mang Will cùng Yelena trở về trước trong khi mình kiểm tra tình hình
quanh đây.
Phừng.
Rắc rắc.
Đúng lúc này, từ phía đ·ống đ·ổ n·át, những tiếng động phát ra từ đó khiến mọi người quay ngoặt lại.
Trong đống phế tích, lửa vẫn đang cháy trên những mảnh gỗ còn sót lại.
Từ trong đó, Cabe mang theo cơ thể nát vỡ đứng dậy khỏi phế tích.
Vụ nổ cực kỳ lớn, lớn hơn nhiều so với những công kích lúc chiều.
Lớp vỏ đá bên ngoài đã rơi rụng gần hết, để hiện ra cơ thể thật của anh.
Cũng được bọc lại bởi tinh thể, nhưng giờ đây đã nhìn ra được hình dáng con người lúc xưa.
Nhưng điều đó chẳng làm anh trở nên an toàn hơn trong mắt mọi người.
Cơ thể đó, đã gần như hoàn toàn biến đổi thành tinh thể, cho dù có di chuyển được thì bên trong tâm trí đó cũng chỉ còn là một con quái
vật.
“Bảo..vệ.”
Những tiếng lẩm bẩm phát ra trong khi Cabe từ từ đứng dậy trong ánh mắt kinh sợ của những người ở đây.
“A, B, C đưa hai người kia đến nơi an toàn, những người còn lại theo ta chặn nó lại.” Hisomaru quyết đoán rút kiếm ra lệnh cho các kiếm
sĩ.
Mọi người cũng đồng loạt làm theo lệnh.
Nhưng vừa quay lại thì Will đã mất dạng.
Người lính đứng gần Yelena thì lập tức cảm thấy cơ thể mình lạnh run, áo giáp ông bị đông lại bởi một lớp băng mỏng.
Ngay khoảng khắc Cabe đứng dậy, hai ánh mắt căm hận điên cuồng đã khóa vào anh.
Và cũng không lãng phí thời gian.
Will lập tức xuất hiện bên cánh Cabe, hai tay ép lại, khiến không gian ở trong khu vực đó cũng xoắn lại theo.
Yelena dù chưa hoàn toàn thức tỉnh Arts, cũng không thể sửu dụng nó. Nhưng bản năng cũng tạo ra những mũi nhọn băng giá đâm thẳng
về nơi Cabe đứng.
Vút!
Rắc!
Hai đòn công kích hướng thẳng tới Cabe. Nhưng chưa kịp trúng đòn thì.
“Ồn ào.”
Cạch.
Phừng!
Cabe đã bị văng về phía trước.
Ầm.
Ngã sấp mặt xuống.
Chưa thể đứng dậy thì cũng lúc đó, một giọng nói đằng sau vang vọng ra.
“Ồn ào, phiền phức, khó chịu. Các ngươi có thể dừng lại được không?” Chất giọng tức giận, mỉa mai trẻ con đặc trưng của Twilight phát
ra theo từng bước đi của cậu.
“Hay là cảm thấy mình quá đặc sắc đến mức không coi ai ra gì?”
Theo từng câu nói, ngọn lửa tách ra thành một lối đi.
Từ trong ngọn lửa, Twilight kéo một chiếc chân gần như nát vụn hiện ra trước mặt mọi người.
Will thấy cậu liền bỏ tay xuống, tiếng khóc nức nở của Yelena cũng im bặt.
Khuôn mặt thấm đầy nước mắt ngước lên nhìn, sự mừng rỡ hy vọng hiện rõ trên khuôn mặt.
Twilight chầm chậm đi ra khỏi đó.
Quần áo cậu rách bươm, cả bộ đồ chỉ còn một ống quần còn nguyên.
Những vết bầm, gãy xương do va đập trải đầy hết cơ thể. Chiếc chân trái máu thịt be bét, thậm chí còn không nhìn thành hình nữa.
Với thương tích như thế này, e là dù có sống nổi thì cũng tàn tật hết đời.
Một đứa nhóc còn chưa phát triển đủ mà còn đi còn nói được thì đúng là kinh dị.
Mà mặc kệ ra sao, cậu ta còn ổn là điều đáng mừng.
Trong khi mọi người thở phào nhẹ nhõm, Hisomaru lại trở nên gấp rút.
“Tất cả mọi người nghe lệnh, rút ra xa ngay lập tức! Will!” Hisomaru hét lớn.
Will cũng bừng tỉnh khỏi cơn lú, anh chợt nhận ra tình hình hiện tại liền lập tức xuất hiện bên cạnh Hisomaru.
Ngay khi anh vừa đi, giọng nói của Twilight lại tiếp tục truyền tới.
“Tuyệt vời, tuyệt vời, nếu các ngươi đã muốn chơi, ta cũng sẽ đùa giỡn một lúc vậy.”
Twilight lệch đầu sang hẳn một bên, nhe hàm răng sắc trắng tinh của mình cười tươi.
Vừa dứt lời, nửa thân trên cậu gục xuống, rồi Twilight bật ngửa người điên cuồng cười.
“HAHAHAHAHAHA!”
Ngọn lửa xung quanh quấn lấy đưa Twilight trôi nổi trên trên không trung.
Những vết rằn trên sừng sáng lên, chiếc đuôi bùng cháy ở đỉnh đầu.
Quanh người cậu, nhiệt độ tăng nghiêm trọng, tạo thành một hào quang bao lấy Twilight.
Sau lưng, một đôi cánh lửa lớn hư hư thực thực hiện ra, nhìn như Twilight thực sự đang bay trên không trung.

“Ta là chúa tể trỗi dậy từ đống tro tàn, để hủy diệt bất cứ thứ gì dám thách thức ta, để đưa mọi thứ trở lại như thuở sơ khai. Hỡi tên
người phàm trần ngu dốt, hãy để bản thân ngươi trở về với ngọn lửa vĩnh hằng.
C·hết đi, với sự vinh hạnh vì đã mua vui cho ta, kẻ chẳng biết gì về sự đáng sợ thế giới.
Chào mừng đến với thế giới của ta, Lãnh địa Tro tàn.”
Ting!
Trong nháy mắt, Arts của Twilight tác động lên toàn bộ khu vực.
Một đốm lửa xuất hiện cách cậu 5m, tách ra làm hai chạy quanh một vòng, tạo thành một vòng lửa lấy Twilight làm trung tâm phong tỏa
mảnh đất này lại.
Ở phạm vi bên trong, màu sắc bị mờ đi, chỉ nhìn thấy khung cảnh được sơn lên màu xám tro không cảm xúc. Bị cô lập hoàn toàn với thế
giới bên ngoài.
Một kiếm sĩ hơi chậm chân không ra kịp, chút lửa dính vào vạt áo.
Lập tức, Hisomaru rút kiếm chém phựt phần vải đó ra.
Vì chỉ một giây sau, ngọn lửa phừng lên đốt mảnh vải đó thành tro bụi và tan biến tức thì.
“Will, giải thích đi.” Ông thu kiếm lại, không quay đầu hỏi Will đang đứng bên cạnh
“Vâng, chuyện có chút dài, chúng ta có nên làm gì khác trước không?”
“Chậc.” Hisomaru tặc lưỡi, ông quay sang ra lệnh với các kiếm sĩ.
“Trở về thông báo với tất cả mọi người, đẩy độ cảnh giác lên tối đa.”
“Bây giờ chúng ta không chỉ phải đối mặt với một con quái vật nữa.”
Còn ông thì cảnh giác ngồi xuống quan sát.
Tường lửa chỉ cao đến nữa thân người, bên ngoài hoàn toàn có thể nhìn vào trong được.
Kiếm sĩ không biết chỉ huy có ý gì, ông quay người đi làm theo lệnh thì bỗng nhiên có một người lướt qua.
Mọi người còn chưa kịp ngăn cản, người đó đã lao v·út vào bên trong.
“Quao, lại thêm một kẻ phiền phức nữa rồi đây. Tôi xin phép đi kiếm chỗ rửa mặt chút nhé.”
Được Hisomaru gật đầu, Will dịch chuyển đi.
-----------------------------
---------------
Bên trong ngọn lửa.
Trong khi kẻ kia đứng thẳng dậy nắm nắm bàn tay, giận giữ nhìn về phía trước.
Twilight lơ lửng qua lại trước mặt Cabe, nhe răng mỉm cười.
Hai người đối mặt nhau.
Kẻ khởi đầu là Cabe, anh nhún người, phóng về phía Twilight, chộp tới.
“Hahaha.”
“Tên đần.” Không hề né tránh, Twilight nhẹ nhàng vung tay lên.
Ngay khi Cabe vừa tiến vào tầm với, một tụ lửa nhỏ hiện ra giữa hai người.
Bùm!
Cabe bị thổi văng lại.
Ngay khi vừa tiếp đất, mặt tuyết chỗ anh đứng bỗng phình lên.
Ầm!
Cột lửa xuyên thấu phun trào, tiếp tục thổi Cabe bay lên.
Đằng sau làn khói, hàng chục q·uả c·ầu l·ửa lớn nhỏ theo hai hướng vòng cung v·út bay đúng tới chỗ Cabe.
Bùm! Đoàng! Ầm!
Liên tiếp những v·ụ n·ổ dây chuyền xảy ra trên không trung.
Rầm.
Khi v·ụ n·ổ kết thúc, Cabe rơi xuống mặt đất.
Ngay lúc đó, Twilight dùng lửa làm bệ phóng, bay tới phía trước anh.
Cậu ngửa mặt lên trời, mở to miệng hít sâu.
Xung quanh, ngọn lửa từ khắp cơ thể hội tụ lại đó.
“~Dragon's Breath: Melting Heat ray! ~”
RẸT!
Xèo xèo xèo!
Tia lửa chiếu thẳng xuống, xuyên qua bao trùm lấy người Cabe.
Nhiệt độ nung chảy làm bốc hơi lượng tuyết quanh đó, ấn thẳng Cabe sâu xuống đất.
“Gào!” Không thể chống cự, Cabe chỉ có thể gào thét chịu đựng cơ thể đang bị t·hiêu r·ụi của mình.
Xèo xèo xèo!
Sau vài giây, bắn hết tia lửa, Twilight phun ra một ngụm khói rồi nhìn xuống phía dưới.
Cabe đang lồm chồm bọ dậy.
“Ha, vậy thì chỉ nhiêu đó lửa vẫn chưa đủ để nấu chín một khối đá biết đi à.”
Cậu ngắt ngọn lửa giữ mình lơ lửng trên không, hạ xuống đất.
“Chúng ta nên thử trò mới chứ?” Twilight nhảy nhót tới trước mặt Cabe vừa đặt tay lên miệng hố.
Cậu ngồi xổm xuống chạm nhẹ tay vào đầu anh ta.
“GÀO!”
Cabe vừa mới bò lên được ôm đầu gào thét dữ dội, các mảnh Originiums ngoài bề mặt phát triển mạnh mọc dài ra, cơ thể anh phình to
lên như thể có thể nổ tung bất cứ lúc nào.
Trước tình trạng đó, Twilight chỉ lùi lại và cười to.
Cười điên dại, cười đến biến cả giọng.
“Háháháháhá!”
Cười đến mức khiến những người ở ngoài quan sát lạnh sống lưng.
“Một chiều.” Will chẳng biết trở lại từ lúc nào, còn mang theo một cái ghế. Anh cảm thán. “Cậu ta còn chả thể phản kháng.”
“Chúng ta chuẩn bị phải đối mặt với thứ đó đấy.” Mặt Hisomaru chả tốt chút nào, nó làm các kiếm sĩ cũng bị áp lực theo ông.
Trong khi mọi người bàn luận bên ngoài, mọi chuyện trong vòng lửa vẫn tiếp diễn.
Quá trình biến đổi ngày càng nghiêm trọng.
Khi một người nhiễm Originiums quá nặng, họ sẽ biến thành quái vật với thể chất mạnh vượt trội.
Nhưng nếu mọi thứ trở nên quá lớn.
Chính sức mạnh đó sẽ khiến cơ thể vật chủ sụp đổ.
Quá trình mất đi sinh mạng sẽ xảy ra càng nhanh chóng hơn, và sự đau đớn cũng nhân lên gấp bội phần.
Đó chính xác là những gì Twilight đang làm.
Sử dụng khả năng của mình để gia tăng sự đồng hóa Originiums trong cơ thể Cabe lên mức tối đa.
Dẫn đến việc anh ta đang c·hết dần c·hết mòn.
Trong khi mình thoải mái chiêm ngưỡng cảnh tượng ấy một cách vui vẻ.
Cứ để thế này thêm vài phút nữa, Cabe sẽ tự tan biến mà không cần phải làm gì.
Nhưng điều này cũng có rủi ro không hề nhỏ.
Vì trong vài phút ít ỏi đó, sức mạnh của Cabe sẽ được đẩy lên một mức độ cực kỳ khủng kh·iếp.

“Grừ.” Không hề biết được mình đã bị làm gì, Cabe có thể cảm thấy sinh mệnh mình đang dần cạn kiệt đi.
Twilight không biết rằng, một sinh vật đã mất đi hoàn toàn tri giác thì làm gì còn để tâm tới sinh mạng mình.
Thứ duy nhất mà Cabe cảm nhận được, chính là giờ anh đang mạnh hơn bao giờ hết.
“GÀO!” Bất chấp tất cả, Cabe gào lên.
Cơ thể phình to của anh trở nên cứng lại, Cabe điên cuồng lao tới nhằm lấy mạng Twilight.
Xoẹt!
Một nhát chém mượt như nước gọt xuyên qua ánh trăng.
Để lại một cánh tay Cabe văng lên không trung.
Twilight vẫn tiếp tục tràng cười điên loạn của mình.
Còn Cabe bất giác sờ mó nơi đã từng là cánh tay của mình. Anh không cảm thấy gì ngoài chất lỏng đang chảy ra từ cơ thể mình.
Giữa hai người.
Matt đứng đó.
Anh cúi đầu xuống. Trăng hơi mờ nên không thể nhìn rõ khuôn mặt.
Trên người không một vết trầy, tay nắm chắc thanh kiếm đặc chế gãy đôi của mình.
Chỉ thẳng về phía Cabe.
“Ah, bề tôi của ta, ngươi đã trở lại.” Khuất sau người Matt, giọng điệu bông đùa lại cất tiếng.
“Vậy thì đã đến lúc rồi, đã đến lúc kết thúc vở hài kịch đẩy tẻ nhạt này.”
“Lên đi, hay chứng minh giá trị của mình như một quân cờ trên bàn cờ rộng lớn này, tiêu diệt kẻ thù của ngươi!”
Mệnh lệnh tối cao được đưa ra, Matt đưa thanh kiếm để ngang người.
Thanh kiếm sáng bóng dưới ánh trăng, phản chiếu đôi mắt của anh.
Vút!
Xoẹt!
Matt lao tới, xoay người né tránh cú đấm tới, chém một phát sâu vào sườn trái của Cabe.
Lưỡi kiếm cắt quá ngọt, lớp da đá cứng cáp bị cắt như những tờ giấy mỏng.
Nhân lúc Cabe chưa kịp phản ứng, Matt đã lướt ra sau, tung thêm một cú chém xéo xuống, gây nên một vết nứt dài trên lưng.
“Gào” Cabe xoay người vung cánh tay quật trả.
Vì lưỡi kiếm đã gãy, tầm chém bị ngắn đi nên Matt phải tiến đến gần hơn để ra đòn.
Thế nên anh không đủ thời gian để tránh cú quật ngược ấy.
Keng.
Cú quật tay đập vào thanh kiếm, Matt đưa nó ra để đỡ. Anh văng ra sau một đoạn rồi lại phóng lại trả đòn.
Keng!
Keng!
Keng!
Hai bên liên tục v·a c·hạm, ăn miếng trả miếng với nhau trong lúc Twilight đứng đàng sau hú hét cổ vũ cho Matt.
Còn ở bề ngoài.
Những người lính cũng tập trung quan sát, nhưng b·iểu t·ình nghiêm trọng hơn.
“Cảm nhận thế nào khi là một bậc thầy về đao thuật, thưa ngài Hisomaru?”
Ở phía ngoài vòng tròn, Will đang đóng làm MC tường thuật lại, anh hỏi Hisomaru như tư cách một khách mời.
Ông nhìn chằm chằm vào cảnh tượng Matt lúc ra đòn, ngẫm nghĩ một lúc rồi đưa ra nhận xét.
“Matt đã hoàn toàn mất nhận thức, kiếm kỹ, cách ra đòn toàn là những thứ cơ bản, chẳng có kỹ thuật gì. Nhưng thứ làm cậu ta trở nên
đáng sợ, chính là cái phản xạ và sức bền imba đó. Đính chính ra thì đây có thể gọi là một phong cách chiến đấu chứ không phải là kiếm
thuật.”
“Phong cách chiến đấu tận dụng mọi khả năng của mình để gây sát thương, cho dù mình có bị đặt vào thế nguy hiểm.” Nhìn Matt chịu
một cú móc thẳng vào giữa bụng để đổi lấy một cú đâm vào cổ, Hisomaru nói thêm.
“Và để có thể làm được như thế này, nhân tố không thể thiếu chính là…”
“Đội trưởng đang cường hóa cho cậu ta.” Will nói bổ xung.
Đứng trong lãnh địa tro tàn của Twilight, tất cả các Infected được chỉ định sẽ được gia tăng sức mạnh đáng kể, nhưng điều này sẽ rút sức
cậu đi.
Matt đang được cường hóa sức bền, sức mạnh và sức mạnh tinh thần bởi đội trưởng của mình.
Hai người ở ngoài tiếp tục quan sát, những kiếm sĩ cũng vậy.
Dù gì thì đây là một trận đấu rất đặc sắc, đáng giá để xem.
Chỉ là ở đây không ai có gan mở sòng thôi.
“Sắp kết thúc rồi.” Một lúc sau, Hisomaru nói và đứng dậy giãn cơ chuẩn bị.
Đúng như ông nói, kết quả trận chiến đã cận kề.
Matt lách người dùng kiếm xẻ một đường dài dọc theo sống tay còn lại của Cabe, đồng thời cứa một nhát qua cổ. Đồng thời dậm châm
một phát thật mạnh vào bùng anh để rút ra. Buộc Cabe phải gục xuống.
Kết quả đã có, Twilight cười ha hả vỗ tay thật to.
“Đặc sắc! Tuyệt vời! Giờ thì kết thúc đi!”
Nghe thấy điều đó, Matt lạnh lùng giương kiếm lên bước tới.
Thời khắc đã điểm, đã đến lúc đao phủ kết thúc con mồi của mình.
Cabe đã mất đi khả năng chiến đấu, một cánh tay bị đứt lìa, cái còn lại cũng bỉ xẻ đôi.
Không còn gì để kẻ mua vui chống lại tên đao phủ nữa.
Chắc chưa?
“GÀO!” Thét lên tiếng gào cuối cùng, Cabe dùng hết sức mạnh còn sót lại trong cơ thể dần vụn vỡ đứng dậy.
Anh bước từ từ, rồi càng ngày càng tăng tốc lao về phía trước.
Đây là đòn húc, nỗ lực cuối cùng để tiêu diệt kẻ thù.
Nhưng với những bước chạy còn chả vững thế kia, Matt chỉ cần lách nhẹ là tránh được nó.
Chứng kiến nỗ lực cuối cùng của Cabe, Twilight cảm thấy hưng phấn mà nhìn theo hướng anh chạy.
Chính thời khắc đó, nụ cười điên loạn bỗng dưng im bặt.
Twilight/Matt/Cabe.
Không phải là ba người duy nhất tồn tại bên trong lãnh địa tro tàn.
Vẫn còn một người.
Không phải chạy không kịp, không phải cố tình ở lại.
Mà là vì không di chuyển được.
Will lúc dịch chuyển ra, những kiếm sĩ vì vội vàng di chuyển theo lệnh của Hisomaru cũng bất chợt không để ý đến.
Từ lúc Twilight bắt đầu màn trình diễn của mình, cô bé vẫn chỉ ngồi yên ở đó.
Yelena ngôi yên trên mặt tuyết chứng kiến hết thảy những gì đã và đang diễn ra.
Mà bây giờ, Cabe đang lao tới chỗ cô bé, với toàn bộ sức sống còn lại của mình.
Trong chớp mắt, những q·uả c·ầu l·ửa phóng tới chặn anh lại.
Nhưng với sức mạnh khi đứng trên bờ vực của c·ái c·hết, Cabe là không thể ngăn chặn.
Vút!
Twilight với một tốc độ cực nhanh lượt tới chắn trước mặt Yelena trong vô thức, cậu vươn một tay về phía trước, tay còn lại bắm chặt
vuông góc với nó.
Một q·uả c·ầu l·ửa hình thành trong lòng bàn tay cậu.

Sừng và đuôi cũng sáng lên, Twilight dồn toàn lực vào đòn t·ấn c·ông này.
Đây là cơ hội duy nhất để ngăn anh ta lại.
(~Fire Arts: Flaming Flowers~)
Quả cầu lửa bay về phía trước, nhanh chóng nở rộ tạo thành hình một bông hoa chụp lấy Cabe rồi p·hát n·ổ.
Bùm!
“Khụ khụ” Twilight hạ tay xuống, dùng một tay che mũi và miệng mình để không phải hít khói.
Vù!
Nhưng như vừa nói, Cabe hiện giờ là không thể ngăn chặn.
Rầm!
Anh lao xuyên qua làn khói, húc văng Twilight cùng với Yelena ra.
Twilight vẫn là người đứng mũi chịu sào, trực tiếp hứng cú húc cho Yelena. Cậu văng ra, b·ất t·ỉnh, trạng thái biến hình bị giải trừ, lãnh thổ
tro tàn cũng tắt lửa, mọi thứ trở lại bình thường.
Matt người đã lao tới sát phía sau cũng tắt điện, gục xuống b·ất t·ỉnh.
Yelena cũng chịu ảnh hưởng, văng ra gần chỗ Twilight. Cô bé bị suy dinh dưỡng nhẹ, may mắn là không bị b·ất t·ỉnh.
Cô bé lê người, bò tới chỗ Twilight.
Vì làn khói đã tan, Cabe đang đặt từng bước chân cuối cùng đến đây.
Ầm!
Ầm!
Ầm!
Cuối cùng, anh ngừng lại trước mặt hai đứa trẻ.
Cúi đầu liếc xuống.
Trong khi đưa cánh tay bị xẻ đôi lên trời.
Áp lực.
Sợ hãi.
Yelena chưa bao giờ cảm thấy hai điều đó nhiều như lúc này.
Cô biết mình có khả năng đặc biệt như Dualah.
Nhưng cơ thể lại không chịu nghe lời.
Điều duy nhất cô bé có thể làm là quay người lại, ôm lấy Twilight.
Chờ đợi cánh tay kia đập xuống.
Ở đằng xa, Will đặt tay lên vai Hisomaru chuẩn bị dịch chuyển hai người.
Xem chừng có lẽ là không kịp.
Vù.
Thời gian tua chậm lại, Yelena nhắm mắt chờ đợi cơn đâu ập tới.
Cánh tay Will đã đặt lên vai Hisomaru, hai người đã gần như dịch chuyển đi.
Nhưng Cabe đã vung tay đập xuống.
Vút!
Xoẹt.
Một mũi kích xuyên qua màn đêm.
Uy lực! Dũng mãnh!
Xuyên thẳng vào cánh tay còn lại của Cabe.
Ầm.
Một tiếng động lớn phát ra.
Đó là tiếng cánh tay văng ra rơi xuống đất.
Và cũng là âm thanh Cabe quỳ xuống.
Toàn bộ sức sống mãnh liệt của mình, anh đã sử dụng hết.
Giờ đây
tất cả mọi thứ
đã kết thúc.
Trong thời khắc cuối cùng của cuộc đời.
Ánh mắt của anh lướt qua hai đứa trẻ phía trước.
Nhưng sự tập trung đổ dồn vào người đang b·ất t·ỉnh.
Một giọng nói quen thuộc nhỏ nhẹ như vang vọng qua bên tai.
“Xin..lỗi..Anh..vốn.. xứng..đáng..với..một..cuộc..sống..tốt..đẹp..hơn.”
Nghỉ ngơi đi.
Thoáng qua trong tiềm thức, dường như Cabe đã lấy lại ý thức của mình.
Hai đốm sáng trong hốc mắt anh mờ dần.
Khóe miệng anh mở ra như muốn nói gì đó, nhưng không nên lời.
Cuối cùng, chỉ có một nụ cười mãn nguyện nở trên môi.
Và nhắm mắt lại.
“Chúc ngài may mắn, tôi sẽ dõi theo ngài ở thế giới bên kia, tiểu đội trưởng.”
Đó là lời chúc cuối cùng của Cabe đến với người mà anh tôn kính, cũng như yêu thương nhất.
Twilight, người đã b·ất t·ỉnh sau những tổn thương nghiêm trọng, trên môi cậu cũng bất giác nở một nụ người.
Một nụ cười thuần khiết, mang theo lời tiễn biệt.
Vù.
Một cơn gió thổi qua.
Cơ thể Cabe vụn vỡ, tan thành những hạt bụi tinh thể sáng lấp lánh dưới màn đêm.
Những hạt bụi bay theo chiều gió, chìm vào bầu trời đêm vô tận, trở lại với thế giới rộng lớn bao la.
“Đêm nay gió mát nhỉ.”

Thông tin ngoài lề:
Mô tả kỹ năng của Twilight.
Reborn from the Ash: Sau khi nhận sát thương chí tử trong lần đầu tiên khi vẫn đang mang trong mình huyết mạch thuần khiết, Twilight
sẽ hấp thụ một lượng năng lượng lớn từ môi trường xung quanh (và từ đòn kết liễu nếu đó là đòn t·ấn c·ông mang dạng năng lượng) hồi
phục toàn bộ sát thương đã phải gánh chịu (và cường hóa bản thân trong khoảng thời gian nhất định. Mức độ cường hóa tỷ lệ thuận với
lượng năng lượng được hấp thụ. Môi trường tốt nhất: Càng nhiều lửa, càng nóng càng tốt.).
Lãnh địa Tro tàn/ The Land of Ash:
-Tăng cường: Lấy bản thân làm trung tâm, tuyên bố một vùng lãnh thổ xung quanh mình là ‘The Land of Ash’. Trong khu vực này, Twilight
được tăng đáng kể hả năng sử dụng Arts và uy lực, đồng thời không cần sử dụng gậy phép. Không những thế, khả năng tác động lên
Originiums của cậu có thể sử dụng lên những kẻ trong lãnh địa mà không cần tiếp xúc trực tiếp.
-Liên kết: Trong phạm vi lãnh địa, một số cá nhân đặc biệt có liên kết với người tuyên bố sẽ được nhận những tăng cường khác nhau.
Trước mắt:
+Matt: Siêu sức mạnh, siêu sức bền, siêu hồi phục.
Đặc biệt, ý thức của những người liên kết sẽ bị phụ thuộc vào người tuyên bố. Bằng bất cứ lý do gì, nếu người tuyên bố bị hạ gục hoặc
lãnh địa bị đóng lại, mọi tác động của lãnh địa sẽ kết thúc ngay lập tức.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.