Chương 51:"Lũ đần!"
Chương 51:
“Matt đi đâu vậy?”
Twilight tách nhóm với bộ ba vì cậu cần đi tìm vài người chưa xỉn để phụ chuẩn bị mai táng Cabe trước bình minh ngày mai, nhưng khi
thấy Matt quay trở lại, cậu tạt qua chỗ họ hỏi.
“À, cậu ta để quên thanh kiếm đấy mà.” Will là người trả lời cậu.
Mấy người cùng tạm thời đứng lại nhìn Matt lật sấp cơ thể Cabe lại đển rút thanh kiếm ra.
“Cầu nguyện cho bạn mình an nghỉ mà nhìn làm gì, cút hết đi.”
Matt đang lặng cúi đầu trước t·hi t·hể của bạn mình, còn đám bọ ba đang đứng hóng hớt. Thấy thế, Twilight bèn đẩy ba người họ đi.
Cabe là một người bạn quan trọng với Matt, việc cho họ có chút không gian riêng là điều nên làm.
“He he, trông đội trưởng thường ngày tỏ vẻ sống c·hết có số, không quan tâm đến mọi người nhưng thực chất cũng tình cảm phết nhỉ.”
Vừa đi theo đà đẩy của Twilight, Rag quay đầu lại chọc cậu chút.
Nhưng lúc đó, anh lặng người lại.
“Hư, Cabe là một thành viên lâu đời của cả nhóm mà, anh ấy cũng rất tốt với mọi người nữa. Ngày mai trước khi khởi hành, tôi cũng
muốn... Này, gì vậy Rag!” Twilight hừ nhẹ, cậu thể hiện mình là một người quan tâm đến cấp dưới và kể qua về lịch trình ngày mai, nhưng
chưa nói xong thì Rag đã xoay người húc cậu ngồi ra đất mà chạy ngược về.
Bất ngờ bị té, Twilight cáu nhìn lại.
“???!!”
Ở trước mắt cậu, Cabe vô hồn trỗi dậy, đưa bàn tay to lớn của mình lên.
Rag chứng kiến điều đó, anh vùng hết tốc lực chạy ngươc lại.
Twilight vừa nhìn thấy, nhưng cậu không thể làm gì cả.
Jet và Will là hai người duy nhất có thể làm được gì đó cũng nghe thấy động tĩnh xoay lại kiểm tra.
Nhưng đã quá trễ.
Nắm đấm đã dội xuống người Matt.
Dù đã kịp thời quay lại giương kiếm chống đỡ, nhưng chỉ như muối bỏ biển.
Kết quả là bị lún sâu xuống mặt đất, sống c·hết chưa rõ.
Xử lý xong Matt, con mồi tiếp theo là Rag đang chạy tới.
Rất nhanh, bằng cánh tay đấm xuống đất ấy, Cabe chống người dậy.
Rồi tiếp tục bằng việc ôm một vai lao như trâu điên về phía trước.
Nhìn thấy mình đang bị nhắm tới, Rag bình tĩnh căn giờ nhảy sang một bên.
Nhưng ngay khi anh vừa nhảy, Cabe cũng đã dừng lại.
Anh nhả cao lên, mở cánh tai ôm vai và nện một cú thực mạnh xuốn đất, khiến vùng địa hình xung quanh đó nứt ra.
Rag nhảy tránh cũng bị sóng xung kích hất văng vào tòa nhà cạnh bên.
Trong nháy mắt, đã có hai người bị hạ.
Chưa xong, từ đằng xa, Jet cũng đang đỏ mắt lao tới bất chấp sự ngăn cản của Twilight.
Cabe lập tức bẻ một mảnh đá trên vai mình, ném mạnh về phía Jet.
Vút!
Ầm!
Mảnh đá dễ dàng bị ngăn chặn trước màn chắn của anh.
Khi tảng đá v·a c·hạm với bức tường, nó dễ dàng bị vỡ ra thành từng mảnh, để lại một làn bụi nhỏ.
Bất ngờ, ngay chính diện, một khối đá to hơn nữa bất ngờ lao tới khiến Jet bất ngờ, nhưng chưa đến nỗi hoảng.
Màn chắn của anh có thể chống lại đến 80% sát thương vật lý và cực kỳ bền, đại bác bắn còn không vỡ chứ nói chi mấy tảng đá.
Nhưng đó lại là nhận định sai lầm.
Thứ lao tới bên kia làn bụi, không phải tảng đá gì cả. Đó chính là Cabe đang húc tới.
Bờ vai rắn chắc của một con quái vật VS Bức tường bất bại trước sát thương vật lý.
Ầm!
Cabe mạnh mẽ tông vào bức tường. Nhưng nó vẫn không có một vết xước.
Tuy nhiên, Arts của Jet thuộc dạng sử dụng lên một người.
Cụ thể, anh sẽ lấy một mục tiêu cụ thể làm trung tâm và dựng lên tường bảo vệ quanh nó, chứ không phải dựng một bức tường cố định
tại một vị trí chỉ định.
Thế nên, màn chắn này sẽ di chuyển theo người được che chắn.
Nghe có vẻ tiện lợi, nhưng lúc này thì không.
Màn chắn thành công đứng vững được trước đòn t·ấn c·ông của Cabe, nhưng Jet thì không.
Anh trực tiếp bị húc ngược về cùng với hàng rào bảo vệ của mình, rồi kết cục là bị chính nó bóp khi bị kẹp thành Hambuger khi Cabe đè
mạnh anh xuống đất.
Kẻ thứ ba đã gục ngã, còn lại hai.
Cabe nhìn quanh tìm kiếm bóng dáng họ, nhưng Will đã mang Twilight dịch chuyển đến chỗ Matt nằm từ bao giờ.
“Đ*T M* lũ điên.” Twilight ôm mặt chửi bới.
“Lao lên mất kiểm soát rồi bị đập cho ra bã từng thằng một, đến chịu luôn!”
Will đứng ở bên cạnh chỉ biết cười trừ cho những người bạn của mình.
“Hết cách rồi, Will, bắn pháo báo động đi.” Than thở một lúc, Twilight đưa ra quyết định.
“Ngài chắc chứ?” Will hỏi lại cho chắc chắn, mặc dù đã lấy sãn khẩu súng bắn pháo sáng ra.
“Ừ, tôi thấy đám kia còn khỏe chán, mà cũng phải nhờ ai đó hốt xác ba thằng điên kia về nữa chứ.” Twilight thở dài nói.
Cậu vốn nghĩ không cần phải huy động lực lượng cho kế hoạch này, vì một phần là muốn cho mọi người nghỉ ngơi, phần còn lại là có lẽ
không cần thiết. Nếu chỉ để đánh hạ Matt thì chỉ nhiêu đây người là đủ rồi.
Mà chỉ vì một vài người, mọi chuyện giờ đây lại trở nên rắc rối hơn.
Lúc này, Cabe cũng tìm thấy hai người, anh ta gào lên rồi lạị tiếp tục lao về phía Twilight.
Nghe lệnh Twilight, Will đưa khẩu pháo sáng lên trời chuẩn bị bóp cò, tay còn lại đặt lên vai cậu để chuẩn bị dịch chuyển.
Nhưng Twilight bất ngờ giữ lấy khẩu pháo.
Cậu nhíu mày nhìn về phía Cabe đang lao tới, rồi bỗng chợt nhận ra điều gì đó.
Dừng việc Will bắn pháo sáng, cậu ra hiệu nói anh dịch chuyển hai người ra nơi khác.
Vụt.
Twilight và Will tele lên một nóc nhà gần bên, rồi lại tiếp tục bay ra xau lưng Cabe, khiến anh hoang mang vì hai người lại biến mất.
“Ngài lại nghĩ ra thứ gì khác à đội trưởng?”
“Trước đó, Will, ngày hôm nay anh còn có thể dịch chuyển mấy lần?” Twilight dừng lời Will hỏi trước.
“Để tôi tính thử, ừm, chắc là còn khoảng 15 lần. Nếu phải dịch chuyển đồ vật to thì chia đôi ra.”
“Vậy anh có thể làm được điều này không?” Twilight tiếp tục hỏi.
Nghe điều Twilight nói, Will lập tức đoán ra kế hoạch của cậu. Anh trầm ngâm một chút rồi đáp
“Hẳn là không sao, nhưng sẽ cần một chút thời gian.”
“Tốt.” Twilight gật đầu. “Vậy bắn pháo hiệu đi, tôi làm mồi câu, anh đi lấy xe.”
“Ngài sẽ ổn chứ?” Đồng ý với kế hoạch hiện tại của Twilight, nhưng Will vẫn có phần lo lắng. Điều này sẽ rất là mạo hiểm.
“Không sao, tôi chưa bao giờ thua trò đuổi bắt nào đâu, đặc biệt là chỉ việc phải trốn.” Twilight đưa tay làm dấu ok.
“Chỉ là đến lúc đó phải nhờ anh thôi.”
“Được rồi, vậy chúc ngài may mắn.” Will đặt bộ đàm cùng chiếc nỏ cầm tay vào tay Twilight, chúc cậu may mắn, rồi anh biến mất tại chỗ.
“Rồi Ok, giờ chỉ việc trốn thôi nhỉ.” Còn lại một mình, Twilight cấp tốc cắm đầu chạy đi trước khi Cabe đuổi tới.
Lẩn trốn.
Leo trèo.
Luồn lách.
Twilight tận dụng cơ thể nhỏ nhắn, luồn lách giữa những tòa nhà.
Băng qua đường hẻm, chạy vào trong nhà rồi trèo qua cửa sổ sau.
Làm mọi thứ nhằm giữ khoảng cách với Cabe.
Nhưng nghỉ được vài giây lấy hơi, báo vị trí cho Will, cậu phải lập tức chủ động hiện thân tiếp tục chọc tức để lôi kéo anh ta theo mình.
Mọi chuyện cứ xảy ra như vậy, vẫn nằm trong tầm kiểm soát của Twilight.
Cho đến lúc đến quảng trường.
Phía Nam, những tòa nhà đã bị đập tan tành gần hết, Twilight cố tình cài lựu đánh sập một tòa nhà gần đó đánh lạc hướng.
Trong lúc Cabe nhìn qua, cậu dùng hết tốc lực chạy khỏi chỗ trốn, băng qua quảng trường trung tâm.
Đây là giai đoạn khó khăn nhất.
Địa hình trống không, dễ chạy, và chỉ có 50m, nhưng Cabe sẽ lập tức phát hiện.
Rầm!
Quả nhiên, anh nhảy một phát từ tòa nhà đó đến quảng trường và bá·m s·át nút Twilight.
Thấy vậy, Twilight bất ngờ xoay người, ném chiếc túi của mình về phía Cabe.
“Ăn cái này đi!” Cậu hét lên.
Đồng lúc những quả bom đủ thể loại còn lại p·hát n·ổ trong chiếc túi.
Bùm!!!
Vụ nổ làm Cabe bị choáng, còn Twilight bay được một đoạn nhờ dư chấn.
Không để mất quãng thời gian quý báu đó, ngay khi vừa tiếp đất, cậu lăn người ngồi dậy rồi tiếp tục chạy.
Chạy.
Chạy.
CHẠY!
Ngôi nhà trước mặt, tiến vào đó là cắt đuôi được.
Thấy đích đến trước mặt, Twilight nhếch miệng.
Đích đến gần lắm rồi.
Cabe đã tỉnh khỏi cơn choáng, anh ta đang lao tới.
Chả sao cả.
“Vì mình thắng rồi.”
Thì thầm nhẹ nhàng, Twilight nhắm ngay cánh cửa, chẩn bị lao vào.
Đúng lúc đó, cánh cửa đột ngột mở ra.
Từ bên trong, xuất hiện một bóng người cũng đang lao ra.
“!??” Hai người đồng thời nhìn thấy nhau. Nhưng không ai kịp tránh.
Rầm!
Hai người va vào nhau.
Tầm nhìn đột nhiên tối đen, chỉ có vài ngôi sao đang xoay vòng vòng.
“Yelena?!”
Dù đuối, nhưng thân là con trai, Twilight là người tỉnh trước sau cơn v·a c·hạm.
Nhưng đột nhiên ý thức được gì, trước khi cô bé kịp định thần.
Twilight lập tức ôm lấy cơ thể mềm mại của Yelena.
Rồi ném cô sang một bên.
Vì ngay tiếp theo.
Cabe đã xuất hiện sau lưng cậu, húc tới, mang theo Twilight vào tòa nhà.
Đồng thời, tiếng động cơ đột nhiên vang lên trong đên trăng.
Brừm!
Từ hướng đối diện tòa nhà, một chiếc xe tải cũng lao với tốc độ không phanh về phía tòa nhà.
Kít!!!!!!
Ầm!
Hai thứ, Cabe cùng chiếc xe tải cùng lúc đâm sầm vào nhau.
Trước mặt Yelena vẫn đang ngỡ ngàng.
Tiếng động lớn bất chợt làm Yelena co rúm người lại sợ hãi.
Lúc mở mắt ra, trước mặt cô bé đã là khung cảnh hoang tàn.
Vụt.
Chưa kịp định hình.
Bất ngờ, khung cảnh đột ngột làm cô bé hoảng hồn.
Vì cô đang ở nơi vừa ở rất xa bên ngoài.
Người đứng đằng sau cũng bất ngờ không kém.
Will cũng mặt đầy dấu hỏi nhìn cô bé.
Và rồi cả hai cùng ý thức được một điều.
Yelena nhận ra người vừa đâm sầm vào cô, và người ấy đang không ở đây.
Will nhận ra mình mang nhầm người, lúc đó ánh chỉ thấy một bóng người nên vội vàng mang ra.
Nhận ra, mặt Will cắt không còn một giọt máu, anh vội vàng dịch chuyển vào tòa nhà nhưng….
BÙM!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!
Lượng chất nổ trong chiếc xe đồng loạt nổ tung, cộng với xăng dầu động cơ.
Trong nháy mắt, nó làm tất cả mọi thứ xung quanh trong bán kính 10m tan biến vào hư không.
Vụ nổ vang cao lên tận trời đêm, khiến cả những người linh đánh thuê đang trên đường chạy tới cũng với cả quân Ursus đứng ở xa báo
động.
Ở đằng xa, biết là không còn kịp, Will đành dịch chuyển anh và Yelena ra xa nữa để tránh thoát khỏi v·ụ n·ổ.
Vừa xuất hiện, anh lập tức vô lực quỳ gục xuống.
Trong thoáng chốc, Will không thể tin được điều xảy ra trước mắt.
“Mình..mình vừa g·iết đội trưởng?”
“Không..không…Không!”
Nhìn khung cảnh trước mặt, anh tuyệt vọng gào lớn.
Ở bên cạnh, Yelena cũng bàng hoàng ngồi lặng thinh trên sàn tuyết.
Không nói nên lời.