Từ Arknights Bắt Đầu Xây Dựng Thế Lực

Chương 83: Dạo phố, đến gặp Lin Grey lần 2 và ý tưởng táo bạo.




Chương 63: Dạo phố, đến gặp Lin Grey lần 2 và ý tưởng táo bạo.
Chương 63:
Cuộc hẹn với Lin Grey rơi vào cuối giờ chiều, cho đến khi đó Twilight không có lịch trình gì để làm cả, cậu quyết định chui lên giường
đánh một giấc tới tối.
Đó là những gì sẽ xảy ra nếu không có Felix ở đây.
Vừa ăn nhẹ bữa sáng, nằm lên giường không được bao lâu, Felix đã đạp thẳng cửa đi vào.
“Gì zậyyy?” Twilight giọng điệu mệt mỏi kéo đầu dậy nhìn xem ai, xong rồi cậu lại gục đầu xuống tiếp.
“Này, dậy đi, dẫn anh đi thăm quan Lungmen coi nào, anh đã phải mất công đến tận đây để giúp cậu đấy.” Không để ý đến thái độ của
Twilight, Felix bước vào phòng mở cửa sổ, kéo chăn ra.
Nhưng càng kéo, Twilight lại cuộn người lại giữ chặt lấy tấm chăn, kiên quyết không chui ra.
Kéo một hồi, giằng co mãi mà không kéo được Twilight dậy, Felix hằn học rời khỏi phòng.
Ở ngoài, Yelena nhìn thấy Felix tốn công mà chẳng làm được gì, thầm đồng cảm với anh.
Vì chính cô cũng thật sự bó tay một khi Twilight cuộn mình thành cái kén trong chăn.
Đó là cho đến khi cô bé thấy anh ta trở lại, trên tay xách theo một xô nước lạnh.
….

Ào!
“Píb Píb Píb!” Tiếng chửi tục (Đã cắt) vang lên liên hồi, cùng với đó là cảnh tượng Felix bị cầu lửa táng bay như quả bóng ra khỏi phòng.
Còn Yelena hoảng hồn lao vào phòng ngăn Twilight lại.
-----------------Nửa tiếng sau-----------------
Twilight, Yelena cùng Felix kết bạn đi dạo trên con đường hướng đến khu phố của Lin Grey.
Twilight bị tạt nước vào mặt giờ không tài nào ngủ được nữa, bất đắc dĩ, cậu phải đi cùng Felix đi dạo phố.
Đồng thời, dẫn theo Yelena để mua cho cô bé vài bộ đồ luôn.
Ngoài ra, đồ dùng sinh hoạt cá nhân cũng phải bổ sung thêm, khu của Lin Grey đang sinh sống là nơi tấp nập nhất mà Twilight có thể đi
được hiện tại. Nếu ở đó không đủ thì ngày mai rảnh ba người sẽ vào thành phố sau.
“Felix, đây là lần cuối cùng anh được phép làm điều này, lần sau tôi sẽ không ngại ngùng ấn anh xuống đất làm bạn với giun đâu.” Trong lúc đi, Twilight lần thứ (n+1)^2 cảnh cáo Felix, người duy nhất từ trước đến giờ dám tạt nước lạnh để gọi cậu dậy.
Mấy câu này Felix nghe đã nghe mòn tai rồi, anh chỉ cười cho qua rồi kéo sang một chủ đề khác.
“Lin Grey mà cậu nhắc tới nãy giờ ấy, chính là cái người truyền cảm hứng cho cậu để học cách sử dụng Arts đúng không?” Felix nhớ rằng,
Twilight kể về vấn đề này rất nhiều rồi.
“Đúng vậy, mặc dù người dạy tôi là ma’am Bolt cơ.” Twilight vui vẻ thừa nhận, nhưng vừa nhắc tới cái tên sau, một luồng điện như chạy
dọc sống lưng làm cậu nổi da gà.
Hiển nhiên hai người kia không biết chuyện đó, Yelena chỉ yên lặng đẩy xe, thi thoảng nói được vào vài câu, còn Felix thì đang hứng thú
với Lin Grey.
“Cái tên này, anh đã từng nghe qua một vài lần rồi, dường như t·hế g·iới n·gầm Lungmen chỉ có mình gia tộc Grey cát cứ thôi nhỉ? Tính cách
ông ta thế nào?”
Vẫn chưa tìm hiểu sâu về Lungmen, nhưng Twilight đã đánh giá là thành phố này có tiềm năng rất lớn. Nếu chỉ có một gia tộc Mafia ở
đây, Felix hoàn toàn có thể tính toán vài thứ.
Nhưng lần này Twilight lắc đầu khuyên anh ta từ bỏ.
“Cụ thể thì không biết, nhưng tôi nghĩ là không chỉ có mỗi gia tộc Grey ở đây đâu, trong lúc cho người đi nghe ngóng, Crow có báo về việc phát hiện một vài bang phái xã hội đen hoạt động ở khu 4 xóm nghèo.
Hiện tại, xóm nghèo ở Lungmen đang được chia ra làm 5 khu vực với diện tích gần tương đương nhau.

Khu 1, nơi gần với thành phố nhất chính là nơi ở của Lin Grey, đây là khu xóm nghèo được cho là thái bình và thịnh vượng nhất. Mặc dù
cảnh vệ thành phố không quản lý khu vực này, nhưng dưới sự giá·m s·át của các cận vệ GreyTails, nơi đây cực kỳ an toàn.
Cũng nhờ đó, khu 2 cũng nhận được đôi chút ảnh hưởng. Các thế lực côn đồ cắc ké không dám bén mảng lại gần đây nên trị an cũng
thuộc vào hàng tương đối tốt. Không tốt như khu một, nhưng vẫn miễn cưỡng sống được.Tiếp đến là khu 3 và 5, tiếp giáp với nhau cùng khu 2 hiện đang thuộc quyền sở hữu của Bloody Lines. Khu 5 vừa mới được dựng tạm lên để chứa thêm cư dân không nói, còn khu 3, trước khi Twilight đến đây, dường như có chuyện gì đó đã xảy ra nên phần lớn dân cư ở đây dều rời đi dẫn đến gần hết khu vực bị bỏ trống.
Cuối cùng là khu 4, kẹp giữa khu 3 và 5, cách xa thành phố nhất về phía nam, ổ t·ội p·hạm của Lungmen. Nếu chỉ nói xóm nghèo là khu phố
xập xệ của những người nghèo khó cùng các Infected, khu 4 là một khu ổ chuột đúng nghĩa.
Tội phạm, xã hội đen, t·hế g·iới n·gầm,… . Tất cả những gì tồi tệ nhất bạn có thể nghĩ ra dường như đều tập trung ở đây.
Cụ thể, cần tìm hiểu thêm.
“Còn về Lin Grey, nói sao nhỉ? Yelena nhóc thấy sao?” Twilight quay ra sau hỏi ý kiến.
“Tốt bụng ạ.” Cô bé đưa một tay lên cằm nghiêng đầu nói.
“Đó là với mấy đứa nhỏ thôi, hồi trước tôi có thấy ông ta thẳng tay ‘làm việc’ với vài tên côn đồ dám c·ướp giật giữa ban ngày đấy.”
“Ồ, rồi mấy tên đó sao?”
“C·hết, bị cát bóp c·hết ngạt. Nói chung là chuyện ở Lungmen tôi sẽ xử lý, anh lo việc ở Rim Billiton đi.”
“Ủa, anh tưởng nơi lý tưởng mà cậu nói ở đâu bên phía Tây mà?”
“Lungmen trước.”
“Vậy okie, nếu thiếu tiền cứ nói, anh đầu tư cho.”
Nếu Twilight đã nói thế, cứ để cậu ta xử lý thôi, Felix không tiện can thiệp vào nữa. Anh vui vẻ giúp đỡ tài chính cho bạn mình.
Lúc này, ba người đã dần đến khu 2, Yelena rút kinh nghiệm sau vài lần được nhắc nhở, khi có người ngoài thì cô bé tự giác trùm mũ vào.
“Rồi giờ đi đâu đây, anh là người chủ têu vụ này mà Felix.”
Bắt đầu đi vào khu dân cư, Twilight mới hỏi, dù cậu đoán trước là tên này chẳng có tý kế hoạch nào.
“Để xem nào, trước tiên chúng ta qua kia đã chứ?”
Nhìn một hồi, Felix chỉ tay vào một quán bán đồ ăn vặt ven đường đề xuất.
Yelena đương nhiên không có ý kiến gì, còn Twilight.
“Tôi nhớ ở góc đường bên kia có một tiệm cầm đồ, đi qua đó đổi tiền trước đã.”
LMD lẻ cậu đang cầm không đủ để mua sắm nên cần phải đi đổi tiền trước.
Mà ở đây không có ngân hàng, để ngày mai vào thành phố, cậu mới có thể đổi một lượng lớn tiền để mua sắm được.
Ngày hôm nay chắc đi xem qua thôi vậy.
Đi đổi tiền, xong rồi đi ăn vặt.
……..
….
“Híc híc, chờ tớ với!”
“Nhanh lên chứ, đồ ngốc này!”
Ngồi ở chiếc bàn tre bên ngoài quán ăn vặt, Twilight vừa đưa ly nước quả lên miệng vừa nheo mắt nhìn hai đứa trẻ vừa đùa giỡn, vừa
chạy ngang qua.
“Nham nhìn nhì nhậy Nhiwight?” (Anh nhìn gì vậy Twilight?)
Yelena đang sung sướng nhai mấy miếng bánh trôi* thấy cậu cứ nhìn ra đường thì cũng tò mò quay qua.
Nhưng cô bé không nhìn thấy gì cả.
“Ừm, anh hình như có ai đó quen quen chạy ngang qua thôi, không có gì đâu.”
“Gì zậy, anh mới bỏ lỡ gì à?”

Lúc này, Felix vừa đi rửa tay quay lại.
Ăn điểm tâm xong rồi, ba người vẫy tay tính tiền rồi rời đi.
Đầu tiên, cả nhóm nhất trí đi mua cho Yelena vài bộ quần áo.
Thế là ba người cùng nhau đi dạo trên đường phố khu 2, nếu có tiệm quần áo nào thì ghé vào xem có bộ nào hợp không.
Nháy mắt, đã đến 4 giờ chiều.
“Chúng ta mua được nhiều thứ phết nhỉ?”
Nhìn lại, từ đi người không, bây giờ, trên người Felix đã chất thêm một đống đồ.
Từ một vài cuốn sách, ba chiếc gối mới, chăn mỏng, đồ dùng sinh hoạt cá nhân, … cho đến một vài dụng cụ kỹ thuật của Twilight muốn, một cái balo mới thay cho cái đã quăng đi ở khu mỏ và một cái lò vi sóng.
Vì Yelena phải đẩy xe cho Twilight, trách nhiệm bưng bê đương nhiên thuộc về Felix.
Điểm tiếc nuối duy nhất là đi từ sáng đến giờ không tim được bộ đồ nào phù hợp với Yelena cả.
“Twilight, cậu không nghĩ tới việc đêm đống này đóng gói đống này gửi về sao?” Ôm một đống túi sách, đặc biệt là cái lò nẳng tổ chảng, cả
người như muốn quẹo xuống, Felix cười khổ nói.
“Biết, nhưng có vấn đề gì không?” Twilight quay mặt qua nhìn Felix mỉm cười lại.
Ặc.
Cậu ta đang trả thù vụ hồi sáng.
Biết thế, nhưng Felix đành ngậm ngùi im lặng đi theo.
Từ khu 2, ba người giờ đã đặt chân đến khu 1.
Đã đầu giờ chiều, nơi đây trở nên đông đúc người đi bộ hơn hẳn.
Hôm nay là chủ nhật, là ngày nghỉ nên nhiêu người nảy ra ý muốn ra ngoài ăn.
Điều này thật sự rất tốt, Twilight không hề muốn phải sinh hoạt trong một thành phố chẳng ngửi thấy hơi người.
Nhưng vì thế mà một vấn đề đã nảy sinh.
Đường đi chật kín người.
“Giờ đến chỗ Lin Grey thế nào đây?”
Cậu được hen vào lúc 6h, nhưng cần phải đến sớm khoảng tầm 30 phút để ông không phải đợi lâu, đồng thời để về sớm lúc nào được thì
về.
Cả một đêm không được ngủ, não Twilight đang đấu tranh để được trở về chiếc giường êm ái ở nhà.
Nhưng đường thông quan dường như hơi khó khăn.
“Felix?”
“Biết rồi.” Đặt tạm đống đồ trên người treo trên người xuống, Felix lấy ra Drone cùng bộ điều khiển, không phải loại hồi sáng mà là cái
nhỏ hơn
Vút.
Chiếc Drone bay v·út lên cao trong ánh mắt ngạc nhiên sáng lấp lánh của Yelena, hồi sáng cô bé không đi cùng nên không biết về thứ này.
“Twilight, đó là gì cái vậy?”
“Máy bay điều khiển từ xa, nhóc từng thấy nó hồi ở Ursus rồi mà, cái mà Rag đem về ấy.”
“Tehehe, em không nhớ.” Nhìn mặt cô bé cười, Twilight biết là những gì mình giảng lần trước chẳng lọt vào chữ nào cả.
Chắc là do lúc đó quan hệ chưa tốt đến mức này, hoặc là do cô bé vẫn còn sốc.
Cậu đành thở dài giảng sơ qua kiến thức về Drone trong khi Felix nỗ lực điều khiển nó bay quanh để tìm một con đường có thể chen qua
được.
May mắn, một lúc sau, do thấy Drone lạ trên trời, một vài cận vệ của GreyTails đến kiểm tra nhóm Twilight.

Cậu tiện thể nhờ họ đưa đến chỗ Lin Grey luôn.

“Lâu rồi không gặp Luke.”
“Chúng ta mới gặp nhau hai ngày trước mà ông Lin.”
Nhóm của Twilight đến nhà của Lin Grey ngay khi ông vừa từ buổi họp tại tháp trung tâm trở về.
Đáng lẽ hôm nay Twilight cũng phải có mặt nhưng cuối cùng thì Toxicuser là người đi thay. Thay mặt Twilight, cô ấy sẽ là người lắng nghe
và truyền đạt lại kế hoạch, đồng thời chuyển vì lời từ cha của Felix, người lãnh đạo trên giấy tờ của đội 2.
“Cậu đây là?”
Ba người đi vào gian trong nhà, Twilight cùng Felix ngồi cùng Lin Grey trên bàn tiếp khách, còn Yelena được thả ở gian trước chơi.
“Folonius Lixxon, ngài có thể không quen với cái tên này nhưng công ty phân phối nước hoa và đồ trang điểm White Rose chắc ngài biết
rõ hơn nhỉ.” Felix cúi đàu giới thiệu.
“À, cậu là con trai của đội trưởng đội 2 Bloody Lines nhỉ, ta xin thay mặt Lungmen gửi lời cảm ơn đến sự hỗ trợ của cha cậu.” Tổng hợp lại
cuộc họp buổi sáng, Lin chắc đã biết về việc Felix xuất hiện ở Lungmen.
“Vâng, tôi sẽ chuyển lời, và xin hãy gọi tôi là Felix từ giờ, ở đây tôi là bạn của cậu Twilight.” Anh cúi chào lễ phép làm Lin Grey hài lòng.
“Vậy, hôm nay cậu đến đây là có chuyện gì vậy.”
Ngồi xuống ghế, Lin Grey dùng tay xoa trán, ông trông có vẻ mệt mỏi.
Thấy vậy
“Sáng nay nhiều việc lắm à?” Twilight hỏi thăm.
“Ừ, suốt nhiều giờ liền, các nhà lãnh đạo cùng những người có khả năng chỉ huy đã tập hợp lại để tìm kiểm một phương án khả thi để
chống lại Ursus.”
“Nhưng Lungmen đang gặp phải một vấn đề rất lớn.” Ông nói tiếp.
“Chênh lệch quân số?” Felix hỏi thử.
“Không hẳn, theo nhận xét của tướng quân Hisomaru, quân lực hiện tại của Lungmen đủ để phòng ngự lấy tháp trung tâm thành phố
trong khoảng chừng nửa tháng.” Lin Grey thuật lại những gì xảy ra trong cuộc họp sáng nay cho hai người nghe, vì dù gì họ cũng sẽ sớm
biết qua Toxicuser.
“Nếu làm thế thì hơn một nửa thành phố sẽ bị phá hủy.” Felix nhạy bén nhặt ra vấn đề.
Quân đội của Lungmen không đông, nhưng họ có nhiều người thực sự giỏi, nếu chia đều ra thành các lớp phòng tuyến, việc phòng thủ
lấy Lungmen là khả thi, đây là còn chưa tính đến Bl tham gia vào. (Cảm ơn vì Adams đã đóng góp rất nhiều quân phí.)
Nhưng theo lời Felix, ngoại trừ khu vực được bảo vệ, phần còn lại sẽ bị hủy diệt nặng nề, đây cũng sẽ là một đòn giáng chí mạng vào khả
năng phát triển của Lungmen.
Đương nhiên Wei Yenwu không muốn điều đó xảy ra.
Đây là vấn đề nhức nhối nhất các nhà lãnh đạo cần phải giải quyết.
Bỏ một nửa thành phố, giữ lấy Lungmen hoặc nghĩ ra một thứ gì đó khả thi hơn.
Cá nhân Lin Grey, ông biết là không nên tham lam vào lúc này, nhưng thực sư ông cũng không nỡ để Lungmen bị phá hủy.
Đặc biệt là khu phố đầy ắp tiếng cười ấm áp này.
Đứng trước một Lungmen lại đang lạc lối, khóe miệng Twilight nhếch nhẹ lên
Cậu nhờ Felix lấy ra những tấm ảnh thẻ được chụp bởi Drone lúc sáng cùng những tấm họa đồ mà Crow thu thập được trong hai ngày
qua để lên bàn cho Lin Grey xem.
“Nếu đã như vậy, ông không phiền nếu như tôi có thể đưa ra giải pháp cho vấn đề này chứ? Đương nhiên, có tính phí.” Twilight cúi chào
tựa như một học giả sắp sửa trình bày một bài thuyết giảng lớn lao.
Một nghệ thuật quân sự, có thể in thẳng lên sách giáo khoa, nếu trận này thắng.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.