Chương 64:Đưa ra ý tưởng, tại nạn?
Chương 64:
“Ông thấy vấn đề này thế nào, Wei Yenwu?”
“Thật sự, ông bạn à, tôi sẽ rất biết ơn nếu ông không liên tục làm phiền tôi trong lúc chuẩn bị bữa ăn đấy, Lin Grey ạ. Đợi tôi một chút.
Píp!”
Từ bộ đàm, một tiếng dao phay chặt xuống thớt vang lên. Sau đó là tiếng thứ gì đó được đưa vào nồi.
Từ lúc, Twilight nói kế hoạch của mình cho Lin Grey nghe đã qua một đoạn thời gian.
Ngay khi nghe xong, không một chút chần chừ, ông lập tức bấm máy gọi cho Wei Yenwu, trong khi Twilight cùng Felix đang xơi nước
ngồi đợi.
Mặc dù mới nghe chuyện gì đó cực kỳ kỳ lạ, nhưng đang lo chính sự Lin Grey không hề để ý tới mà kiên nhẫn chờ gọi lại.
Còn hai đứa trẻ ngồi ngoài nghe rõ mồn một.
“Cậu cười gì vậy Twilight?” Thấy Twilight che miệng khúc khíc cười thầm, Felix nghiêng đầu sang hỏi nhỏ.
“Khục..Không có gì, chỉ là nghĩ đến chuyện người đứng đầu thành phố này đang mặc tạp dề nấu ăn, với cái đầu rồng đó,… Phụt!” Càng
tưởng tượng ra, Twilight càng thực sự không thể nhịn cười.
Thấy Lin Grey quay sang đây nhìn, Twilight vội cáo từ ra ngoài xem Yelena một tý.
Để lại Felix chưa hiểu gì lắm, anh chưa gặp Wei Yenwu, dù hiểu cậu ta đang nói gì nhưng anh không đủ trí tưởng tượng để suy diễn ra cảnh đó nên chỉ thấy Twilight lại khùng lên rồi.
Lin Grey kiên nhẫn chờ đợi một lúc sau, cuộc đối thoại mới tiếp tục.
“Xoạt..Xong rồi, cậu có gì muốn nói đây?”
Sau khi hoàn tất công đoạn nấu nướng, wei Yenwu đi ra ngoài h·út t·huốc, đồng thời trả lời điện thoại.
Lin không làm lâu mà trực tiếp thuật lại những gì Twilight vừa nói lại cho bạn mình nghe.
…..
Kết thúc câu chuyện.
Qua điện thoại không thể nhìn được vẻ mặt Wei Yenwu đang như thế nào nhưng Lin Grey chắc chắn rằng nó cũng như mình lúc vừa
nghe xong.
…
Lại im lặng một lúc.
“Cá nhân ta thấy, nó khá ổn.”
Một giọng nói không phải của Wei Yenwu bất ngờ vang lên.
Ở đầu dây bên kia, Hisomaru cầm điện thoại trả lời trong khi Wei đang dùng cái ánh mắt “Người của ông đấy, trả lời ngay!” nhìn.
“Đương nhiên là nếu hai đứa nó có đủ khả năng, chuyển máy cho Twilight giùm ta.”
Hisomaru nói tiếp rồi chờ Lin Grey chuyển máy.
Nhưng người trả lời lại không phải Twilight.
“Twilight lại chui vào chỗ nào lên cơn rồi, nếu ông không hiểu gì thì tôi sẽ giải đáp tạm vậy.”
“Felix đó à, cậu nói thế không sợ Twilight đạp cậu xuống sông như hồi trước sao?”
“Heh, không có ý gì đâu nhưng tính khí cậu ta thất thường lắm, giờ lại còn chả thể tự đứng được mà sợ cái gì?”
“Vậy lần này thay vì xuống sông thì thử phi thân từ nhà cao tầng chứ, tôi biết mội nơi cao lắm đấy.”
“…”
“Xin lỗi! Tha anh! Á…”
...
Xong việc, Twilight quay trở lại nhận chiếc điện thoại từ Lin Grey.
“Xin lỗi, anh ấy đôi khi lại nổi hứng muốn làm thỏ nướng. Mọi người có cần tôi trình bày lại lần nữa không?”
“Không, ta chỉ muốn xác nhận một điều thôi, những thứ điên khùng mà nhà ngươi đang nói, nó sẽ khả thi chứ?”
Hisomaru cũng đã chuyển lại điện thoại cho Wei Yenwu, và quả nhiên, ông vẫn không thể ưa được Twilight.
“Về chuyện này, ngài Wei đây chỉ cần hỏi Hisomaru là tốt rồi, dù sao thì chuyện này cũng không phải lần đầu tiên.”
“Thế thì tốt, vấn đề này sẽ được đề cập vào cuộc họp ngày mai.” Nói hết câu, Wei tắt máy.
Twilight hiểu chuyện đó, cậu nhún vai hạ điện thoại bàn xuống.
“Xin lỗi đã làm phiền bác Lin, bọn tôi trở về đây ạ.” Cậu quay sang từ biệt Ln Grey.
“Không ở lại ăn tối à?”
“Vâng không, bữa tối ở chỗ bọn cháu đã chuẩn bị xong rồi ạ, hẹn gặp lại vào ngày khác.”
“Ừ, vậy nhóc đi đi.”
Lin Grey xua tay từ biệt.
Nhóm ba người cùng nhau rời khỏi nhà ông.
“Tuyệt vời, giờ chúng ta đi đâu đây?”
“Kiếm cái gì đó ăn rồi đi về thôi, nếu không thì về nhà ăn đồ hộp.”
Twilight cùng Felix đối thoại ngắn một chút, trước khi hai người họ nhận thấy có gì đó thiếu thiếu.
“Felix, mấy cái túi đâu rồi?”
Lúc nãy, khi đến nhà Lin Grey, Felix có dỡ đống đồ trên ngời mình xuống để ở gian nhà ngoài.
Ban nãy, khi bị Twilight táng bay ra ngoài đường, lúc hai người ra về anh cũng theo đi luôn.
Đống đồ, vẫn còn ở đó.
“Để anh quay lại lấy.
Đi chưa xa, Felix quay đầu chạy trở lại. Anh không muốn bị đập văng đi lần thứ 3 trong ngày.
“Để em đi giúp.” Số lượng đồ hơi nhiều, tính tình thiện lương Yelena cũng chạy theo giúp Felix.
Thành ra còn mỗi Twilight ở lại.
“Ớ?” Cậu còn chưa kịp phản ứng, hai người kia đã mất dạng sau ngã rẽ.
Không biết giờ làm gì, Twilight trước tiên lấy v·ũ k·hí ra để an tâm.
Thời điểm này vẫn còn rất nhiều người ngoài, chen chúc giữa đường đúng chỉ có lũ ngu mới làm.
Không thể loại trừ mấy kẻ xấu có ý đồ với mình ra.
“Tốt nhất là nên dựa sát tường chờ hai người kia trở lại thôi.”
Nghĩ vậy, Twilight đặt cây gậy phép lên giữa đùi, dùng hai tay quay xe lăn lại, hướng tới bức tường một tiệm cắt tóc ở gần đấy.
Nhưng cậu cũng không nghĩ rằng.
Đang có hai người chính tại trên đường cậu quay xe chạy tới.
Hai cô bé đi ngang qua lúc cậu đang ngồi trong tiệm ăn vặt chạy nước rút về nhà vì trời sắp tối.
“Nhanh lên, chuột con, nếu cha cậu phát hiện chúng ta trốn đi chơi, ông ấy sẽ gửi tớ về nhà mất.” Cô bé chạy trước quay đầu lại hối thúc cô bạn mình đang thở hổn hển chạy ngay sau.
Cô bé đằng sau vừa thở gấp vừa cố nói gì đó.
“Mình biết..phù..nhưng mà..Á! Đằng trước!”
Cô nhìn thấy Twilight đang đẩy xe quay lại ngay phía trước.
“Phía trước cái gì hả, đồ ngốc này!” Cô bé chạy đằng trước nghe bạn mình nói thì chẳng hiểu gì, nhưng cuối cùng cũng phải quay ra trước
nhìn đường.
Nhưng trễ vãi rồi.
Rầm!
Cô bé đâm sầm vào người Twilight.
Còn Zalak tóc hồng đằng sau thì loạng choạng dừng lại.
"Phía trước..xe..xe........oa!" Bước lại gần, cô lắp bắp vài tiếng, rồi trực tiếp khóc rống lên.
"Oaaaaa!"