Từ Arknights Bắt Đầu Xây Dựng Thế Lực

Chương 89: . Chiến dịch khởi động




Chương 67.5: Chiến dịch khởi động
Chương 67.5:
Trở lại hiện tại.
28/4
17:36
Hoàng hôn.
Twilight đang ngồi đọc sách trong phòng.
Đáng lẽ giờ này cậu đang ở tầng hầm làm việc, nơi đó đã được cải biến thành nơi làm việc, đồ đạc trong xe đều được chuyển qua.
Nhưng vì không tự đi lại được, lại còn sắp đến giờ, Twilight quyết định nghỉ một ngày luôn.
Két!
Vừa nhắc, tiếng mở cửa phòng phát ra, theo sau là tiếng của Will.
“Đến giờ rồi, đội trưởng.”
“Biết rồi.”
Twilight tắt đèn bàn, ở đằng sau, Will tiến lại, đặt tay lên vai cậu.
Vút.
Hai người lập tức dịch chuyển ra trước nhà, rồi sau đó là đến một khu phố tiệm cận khu 4.
Ở đây, những người được triệu tập đã tập hợp đông đủ.
20 lính đánh thuê t·ấn c·ông chủ đạo, 3 Caster t·ấn c·ông ở đằng sau. Thêm 5 kiếm sĩ áp trận.
Chỉ nhiêu đây lực lượng là đủ để đối phó với một bang phái nhỏ.
Ngoài ra, Felix, Toxicuser, Crow cũng đã vũ trang toàn thân đợi sẵn.
Felix chỉ khoác lên áo giáp nhẹ, anh mang theo Drone công kích để do thám và yểm trợ trên không.
Toxicuser đã vác theo cây cung và một ống tên, dưới lớp áo choàng có thấp thoáng vài lọ c·hất đ·ộc đeo bên hông. Cô đeo mặt nạ phòng
độc để lộ ra một mắt.
Crow cũng mang lên áo giáp, dắt hai thanh đao của mình bên hông.
Cả ba đều chuẩn bị rất kỹ càng, vì họ biết sắp tới đây sẽ phải có n·gười c·hết.
Tất cả những lính đánh thuê ở đây cũng vậy, dù chỉ là những tên xã hội đen bình thường, không người nào ra vẻ chủ quan hay khinh địch.
Ai cũng tỏ ra cực kỳ nghiêm túc.
Chỉ trừ một người.
“Dualah.”
Thấy Twilight được Will đỡ trên tay, Yelena bèn chạy lại chỗ này.
Cùng với Will, cô bé cũng sẽ tham gia chiến dịch này với vai trò quan sát, đứng bên cạnh Twilight.
Khi biết việc này, Yelena không ảnh hưởng gì, nhưng có vài người cảm thấy khó hiểu.
“Cô bé sớm muộn sẽ tham gia với chúng ta, bằng tuổi cô ấy đừng có nói là chị chưa từng g·iết người, Toxicuser.” Twilight nói làm hộ vệ của
Felix nghẹn họng.
Những người còn lại cũng vậy.
“Trong thế giới này, sớm muộn rồi ai cũng sẽ g·iết người thôi.”
Đối với một đứa trẻ 6 tuổi, việc tiếp xúc với máu quá sớm sẽ tác động rất lớn đến quá trình hình thành tính cách, không ai muốn cô bé
trở thành một cỗ máy g·iết người lúc lớn lên.
Nhưng Yelena đã khác biệt.
Lúc còn ở khu mỏ, cô đã chứng kiến cha mẹ mình b·ị s·át h·ại, cũng nhìn tận mắt cảnh Twilight g·iết người, rất nhiều người.
Nhưng tính cách cô bé cũng không trở nên vặn vẹo quá mức, Twilight đã kiểm chứng điều này.
Nên cậu mới để cho Yelena theo cùng lần này, để quen thuộc hơn với mùi máu.

Vì nếu đã bước lên con thuyền này, không, để có thể sinh tồn trong thế giới này.
Yelena cần phải học được cách kết liễu sinh mạng kẻ khác.
Rồi tay ai cũng sẽ phải nhuốm đầy máu tươi.
Đó là lẽ tự nhiên ở Terra này.
Đương nhiên, g·iết người vẫn là quá sớm, Twilight vẫn chưa khùng tới mức đó.
Chứng kiến những gì đang xảy ra, là quá đủ rồi.
Đó là lý do cho quyết định của Yelena.

Những người lính đánh thuê thấy Twilight xuất hiện, tất cả mọi người lập tức đứng nghiêm hành lễ.
Các chỉ huy cũng không ngoại lệ, đều cùng cúi đầu.
Điều này khiến liên lạc viên giữa hai bên, một GreyTails phải sợ hãi.
Chỉ là một nhóm lính đánh thuê, nhưng áp lực họ tỏa ra không khác gì những người lính kỳ cựu nhất.
Đứng trước mặt tất cả bọn họ.
Twilight, người được Will cõng lên vai lại không tỏ ra bất ngờ nhiều.
Đây là chuyện bình thường ở đây.
“Mọi người đã sẵn sàng hết chưa!” Cậu lớn giọng nói.
Không một lời đáp lại, tất cả chỉ đồng loạt gật đầu.
“Tốt! Chiến dịch đêm nay, nhân lúc lực lượng của Lin Grey gây náo loạn ở đầu khu 4, chúng ta sẽ cấp tốc di chuyển, kiểm soát và bắt giữ
toàn bộ băng đảng xã hội đen dưới quyền Madame Oni! Không cần quan tâm đến kẻ địch, tất cả mọi hành động buộc phải hoàn tất sau
15p! Ai muốn phàn nàn gì không?”
“Không!”
“Vậy thì! Ngay lúc này! Xuất phát!”
------Đường phân cách-------
19:12
Tháp trung tâm Lungmen.
Tầng cao nhất.
Ngày hôm nay, vì công việc đổ dồn xuống nên Wei Yenwu không trở về nhà, ông trực tiếp ở lại văn phòng để hoàn thành số giấy tờ này
trước ngày mai.
Cốc cốc.
“Thưa giám đốc, ngài Hisomaru xin gặp ạ.”
Ở bên ngoài, tiếng gõ cửa kèm với giọng báo cáo của thư ký vang lên.
“Cho ông ấy vào đi.” Không ngẩng mặt khỏi bản báo cáo, Wei đơn giản ra lệnh.
“Vâng.” Vị thư ký rời đi thông báo.
Những ngày gần đây, Wei Yenwu luôn giữ Hisomaru gần cạnh mình, điều này có hai lý do.
Thứ nhất, là để xem chừng ông. Hisomaru rất mạnh, nhưng nói chung vẫn là người ngoài, giữ ở gần còn hơn để ông ấy đi lung tung.
Thứ hai, Hisomaru không đam mê chính trị, nhưng ông có rất nhiều kiến thức và những lời khuyên rất hữu ích, đôi khi ông ấy cũng đưa
ra vài kiến nghị về cuộc sống thường nhật.
Bước bước.
Cạch.
Hisomaru mở cửa bước vào căn phòng, ông không hề khách khí mà ngồi xuống cái ghế sofa trong phòng như thể là nhà mình.
Wei Yenwu cũng không để ý tới, ông đang bận kiểm tra và xét duyệt các yêu cầu từ bộ phận xử lý công việc.

Hisomaru tùy ý nhưng cũng biết điều, ông chỉ nằm dài trên chiếc ghế mà không nói lời nào.
Mãi cho đến khi.
Qua tấm kính tầng cao nhất của tòa tháp trung tâm, nơi có thể nhìn toàn diện cả thành phố.
Từ xa xa phía Đông, có thể thấy được ánh lửa đang phát ra sáng bừng cả khu phố, khói nghi ngút bay lên bầu trời.
“Bắt đầu rồi nhỉ?” Wei Yenwu tạm thời bỏ tờ hồ sơ xuống, ông bước chân ra đứng trước cửa sổ, nhìn về nơi đ·ám c·háy đang xảy ra ấy.
“Phải.”
Với bản năng chiến trận của mình, Hisomaru không cần nhìn trực tiếp thì cũng biết được diễn biến ngoài kia.
“Đây cũng là ý đồ của cậu phải không, để kiểm tra thực lực của thằng nhóc Twilight? Thế thì ta khuyên cậu lập tức điều đội cảnh vệ đến
đó dọn dẹp hiện trường đi, trễ thì chẳng còn gì đâu.”
“Không cần, đó là việc của Lin.” Wei Yenwu lắc đầu, ông đã trao toàn quyền cho bạn mình, công việc bây giờ chỉ là ngồi yên quan sát thôi.
Và như Hisomaru vừa nói, ông cũng đang muốn kiểm tra thực lực của Bl.

“Này Yühsia, cha cậu đi đâu rồi?”
Nhà của Lin Grey.
Đang là bữa tối, cả Beatrix cùng Yühsia đều đang ngồi trên bàn ăn cơm.
Nhưng không nhìn thấy Lin Grey ở đây, cùng với cảm giác hình như an ninh quanh ngôi nhà này được buông lỏng đôi chút, Beatrix mới
hỏi.
Đáp lại là câu trả lời không biết từ Yühsia, cô cũng chỉ thấy cha mình cùng một số người cầm theo v·ũ k·hí ra khỏi nhà lúc chiều, bây giờ
vẫn chưa thấy quay lại.
Cũng tò mò về việc này, Lin Yühsia mới tìm đến một GreyTails đang ở trong bếp hỏi.
“Cha cô đang đi làm chính sự, thiểu thư.” Anh ta chỉ nói vậy rồi chuyển lại lời nhắn ‘nhớ làm bài tập’ mà Lin Grey để lại, và tuyệt đối không
được ra khỏi nhà tối nay.
Trở lại bàn ăn, cô bé thuật lại chuyện này với Beatrix.
Hiển nhiên, bản năng tò mò của mèo con lại thức giấc, cô bé lại lập tức muốn tìm cách chạy ra ngoài.
Nhưng lần này các GreyTails đã ngăn chặn thành công âm mưu này.
Chả thoát được, cô bé trở về phòng.
Beatrix thì lại nằm trên giường ngáp ngắn ngáp dài, còn Yühsia vẫn kiên nhẫn với bài tập về nhà.
“Beatrix!”
Hôm nay trời hơi nóng, Yühsia quyết định để cửa sổ mở cho gió vào.
Vì vậy, khi đằng xa khu 4 sáng lên, cô bé cũng nhìn thấy rõ.
Beatrix nhìn thấy, cô cũng chen người nhìn ra.
Người dân cũng có phát giác, họ ra khỏi nhà để nhìn xem chuyện gì đang xảy ra.
……..
“Kiểm soát đ·ám c·háy, đừng để nó lan rộng ra.”
“Rõ!”
Giữa con đường dẫn giữa khu 3 và 4.
Lin Grey chỉ tay ra lệnh cho các cận vệ GreyTails di chuyển.
Vài người bắt đầu châm lửa gây náo động, những người còn lại trực tiếp xử lý những tên côn đồ tiến đến gần.
Không cần quan tâm liên lụy đến dân thường, bọn họ hầu như đã rời khỏi thành phố hết, những kẻ ở lại một là muốn trục lợi, hai là gián
điệp của Ursus.
Những kẻ dơ bẩn này, Lin Grey không hề nhân nhượng mà hạ lệnh cho thuộc hạ giải quyết sạch sẽ.

Song, vị trí ông đang đứng thuộc về khu vực của một bang phái khác.
Với nhiệm vụ đánh lạc hướng, sau khi mọi sự chú ý đều hướng về đây, ông cùng các hộ vệ của mình rút lui.
Trước khi rời đi, Lin có nhìn thoáng xa xăm về một hướng.
“Những gì mong muốn đã sẵn sàng, bàn tiệc cũng đã dọn sẵn. Hãy cho ta thấy, cậu có thể làm được gì. Luke Luckbolt!”
…..
Trong khu 4, một quán rượu bỏ hoang nào đó.
“Há há há. Uống! uống đi!”
Nơi đây đang diễn ra một buổi tiệc rượu của những tên xã hội đen.
Người cầm đầu buổi tiệc này là một Oni cao lớn ngồi ở chính giữa cửa tiệm, nơi từng là quầy tính tiền nay đã được trải một đống đồ lên
làm thành một chỗ ngồi.
Một tay đang cầm một chai rượu mạnh mà tu như nước lã.
Vừa uống, cô ta vừa hét khích lệ những tên xã hội đen khác.
“Đại tỷ, lúc sáng em có đi thám thính trong nội thành, tình hình càng ngày càng tệ.”
Ngay bên cạnh, là một Lupo xã hội đen ngồi gác tay lên bàn, nhưng không hề có chút tâm trạng nào để uống rượu.
Hắn cố gắng khuyên nhủ người cầm đầu.
“Theo em thấy, Lungmen thật sự không xong rồi, chúng ta cũng tranh thủ rời đi bây giờ là vừa.”
Nốc hết chai rượu, Oni khà hơi thõa mãn, dùng một cánh tay lau miệng.
“…” Điều này làm Feline cảm thấy sa mạc lời.
Nhưng Oni tuy uống, nhưng vẫn để tâm đến những lời tiểu đệ nói bên cạnh.
Cô ta không vội với lấy một chai rượu khác mà ngẫm nghĩ những gì Feline vừa nói.
Một lúc, cô ta mới trầm giọng hỏi lại.
“Tình hình nghiêm trọng thật sao?”
Thấy Oni có nghe mình, Feline thở ra môt hơi, anh tiếp tục trình bày.
“Người dân trong thành phố đã di tản gần hết rồi, cảnh quan giờ thì tuần tra khắp mọi nơi. Không chỉ thế, gần đây ở khu 5 còn xuất hiện
bóng dáng của rất nhiều người lạ mặt, dường như là một lực lượng lính đánh thuê.”
“Vậy sao, Lungmen phản ứng thế nào?”
“Không rõ rệt, dường như họ vẫn đang bế tắc trong việc tìm ra điều gì ngoài cố thủ đến cùng.” Feline đưa ra suy đoán của mình dựa trên
các hành động như mở cửa thông hành và việc bố trí phòng ngự hiện nay.
Nói xong, anh im lặng chờ đợi.
Oni nghe xong cũng không nói gì, cô chỉ liếc nhìn qua những tên đàn em ngồi trong quán nhậu nhẹt rượu chè.
“Phù-Xem ra cho dù mình có muốn ở lại thì những tên này cũng sẽ không đồng ý nhỉ. Cũng đúng, dù gì đây cũng là một băng đảng vô tổ
chức, những người tham gia vào đây cũng chỉ vì cái ăn mà thôi.”
“Chẳng ai muốn đi t·ự s·át vì thành phố này cả.”
Nghĩ như vậy trong đầu, ánh mắt Oni lóe qua một tia thất vọng, nhưng rồi cô lắc mạnh đầu.
“Mình chả có quyền gì để bắt họ phải c·hết cả.”
Quyết định điều gì, cô dựng người đứng lên.
Điều này thu hút sự chú ý của tất cả mọi người trong quán.
“Huynh đệ, tôi có chuyện muốn thông…”
“Đại tỷ!!!!!”
Oni chưa kịp nói gì, một tên xã hội đen khác ôm lấy cánh tay đã chảy đầy máu chạy vào trong quán.
“Chúng ta đang bị t·ấn c·ông!”
Ầm!
Không cần hắn nói hết câu, một t·iếng n·ổ lớn phát ra bên ngoài, đánh động toàn bộ mọi người đang ở đây.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.