Từ Côn Đồ Đến Thần Tượng: Chuyển Sinh Đến Chương Trình Sinh Tồn

Chương 245: Đánh bại




Mọi chuyện đã rất khó khăn khi June trở thành một tên côn đồ.

 

Chông gai như vậy cũng tiếp diễn trong khi June vẫn còn là thực tập sinh.
Vì vậy, có thể kết luận rằng: cuộc đời của June vốn không hề an nhàn.
Giờ đây, khi cuộc sống của một tên côn đồ và một thần tượng hòa quyện vào nhau, mọi thứ thậm chí còn khó khăn hơn.

 

Có hai việc anh phải làm ngay lúc này:

 

1. Đối mặt với quá khứ bằng cách ngăn cản sự ra mắt của Lâm Chí.

 

2. Chỉ đạo, dẫn dắt nhóm hoàn thiện bài hát cuối cùng.

 

June muốn thực hiện nhiệm vụ thứ hai một cách dễ dàng, nhưng tại sao anh lại được bầu làm Leader và Center khi chưa ứng cử vậy?

 

Sehun. "Vậy thì ổn rồi. June sẽ là Leader và Center của chúng ta."

 

Các thực tập sinh vỗ tay vui mừng, dán hai sticker vinh danh lên ngực June.

 

June thở dài, khẽ huých vai Sehun. "Sao anh không làm nhóm trưởng?"

 

Sehun mỉm cười. "Chúng tôi muốn nghe theo sự chỉ đạo của cậu."

 

Johnny hưởng ứng. "Chuẩn luôn. Tất cả các màn trình diễn của anh cho đến nay đều là huyền thoại. Em cũng muốn trở thành một phần của nó."

 

Minx. "Tôi đã xem tất cả các tập phát sóng một cách chăm chú. Mỗi lần anh gợi ý điều gì đó, mọi người lúc đầu đều miễn cưỡng. Tuy nhiên, cuối cùng tất cả họ đều hối hận vì không lắng nghe anh sớm hơn".

 

"Giống như anh có một hệ thống chỉ điểm vậy!"

 

[...Thank you Vinamilk...]

 

Minx. "Nhưng em đã học được rất nhiều qua những tập phim đó. Em sẽ lắng nghe anh thật kỹ".

 

"Em cũng vậy." Những thành viên khác cũng hưởng ứng, quyết tâm thực hiện phần trình diễn tốt hơn đội kia.

 

Lần này không có lợi ích gì cả, thậm chí còn không được phân loại là nhiệm vụ. Tuy nhiên, cả đội lại phấn khích hơn bao giờ hết.

 

Mặt khác, những người ở đội bên cạnh lại gặp khó khăn trong việc quyết định vị trí Center vì hầu hết họ đều muốn đảm nhận vị trí này.

 

Ren - Leader của team thở dài thất vọng vì nhóm không thể đi đến thống nhất.

 

Zeth tự tin. "Tôi muốn trở thành Center cho sân khấu cuối cùng. Tôi có nhiều kinh nghiệm nhất trong số tất cả mọi người."

 

Casper không muốn thua Zeth. "Lần này tôi cũng muốn làm Center."

 

Đây có thể là cơ hội cuối cùng để Casper vượt qua đối thủ và giành vị trí dẫn đầu trong trận chung kết.

 

Jisung ngại ngùng phát biểu. "Ừm, em cũng muốn làm center nữa. Em nghĩ mình có thể biểu diễn tốt."

 

Jaxon. "Tin hay không thì tùy, tôi cũng chưa bao giờ đảm nhận vị trí này trong suốt chương trình. Vì vậy, tôi muốn nắm bắt cơ hội này ngay bây giờ."

 

Lâm Chí thở dài, trong lòng tràn ngập lòng tham, màn ra mắt đã được ấn định rồi nhưng hắn ta vẫn không nhịn được muốn thể hiện lần cuối.

 

Hắn cười khẩy, nhớ lại vẻ mặt khó chịu người vừa bị mình làm hỏng điện thoại.

 

'Thằng đó chắc chắn biết nhiều hơn những gì cần biết.'

 

Tuy nhiên, June không phải là đối thủ của Lâm Chí như những thành viên của băng đảng Bạch Hổ.

 

June chỉ là một thực tập sinh.

 

Lâm Chí biết mình đang có lợi thế.

 

Trừ khi June quen biết một người có sức ảnh hưởng lớn hơn Lão Hổ thì việc Lâm Chí ra mắt đã được ấn định 100%.

 

Lâm Chí phát biểu với tông nói tôn trọng nhất có thể.

 

"Tôi nghĩ mình là lựa chọn tốt nhất cho vị trí trung tâm ở đây. Zeth, không có ý xúc phạm, nhưng cậu đã đứng Center quá nhiều lần rồi. Casper cũng vậy. Tôi nghĩ tốt nhất là nên trao cơ hội cho những người khác."

 

Casper và Zeth đột nhiên cảm thấy xấu hổ, cúi gằm mặt xuống đất.

 

"Tuy nhiên, ta cũng không nên để một người không có kinh nghiệm đảm nhiệm vị trí quan trọng này. Như vậy quá mạo hiểm." Lâm Chí ám chỉ Jaxon.

 

Jaxon mím môi, từ bỏ ý định bán đầu.

 

"Chúng ta cũng cần một người đủ tự tin để đảm nhiệm vị trí trung tâm." Hắn còn ám chỉ cái tôi nhút nhát của Jisung.

 

"Vì vậy, tóm lại, chúng ta cần một người tự tin, có kinh nghiệm làm Center, nhưng chưa đến mức họ từng làm trung tâm nhiều lần." Mọi ý kiến đều hướng về Lâm Chí.

 

Đó chính là kế hoạch của hắn ta ngay từ đầu.

 

Ren. "Vậy cậu muốn làm Center à?" 

 

Lâm Chí nở nụ cười khoái trá. "Đúng vậy. Tôi cũng đã có ý tưởng sân khấu rồi."

 

"Cậu định làm gì vậy?" Zeth vẫn cảm thấy bất an về cách mà Lâm Chí dường như đe doạ cả đội.

 

Mặc dù họ cố gắng phủ nhận nhưng Lâm Chí cũng vô cùng quyến rũ.

 

Không hiểu sao vào lúc đó, Casper lại nhớ đến June. Tuy nhiên, anh chàng này giống như một bản sao của June - một người ít chân thật hơn.

 

Đúng là Lâm Chí đã bắt chước tính cách của một thành viên trong băng đảng - anh chàng đó rất ngầu mặc dù là một kẻ thất bại.

 

"Phân tích chiến lược một chút." Lâm Chí bắt đầu 'bài phát biểu' của mình.

 

"Trong nhóm kia, June là người luôn đưa ra những ý tưởng tuyệt vời."

 

Những người bạn của June trong nhóm ngày càng cảm thấy kỳ lạ về cách Lâm Chí nói về anh.

 

"Nên sau khi xem tất cả những màn trình diễn của June, ta có thể dễ dàng dự toán được thể loại trình diễn tiếp theo là gì."

 

"Một màn trình diễn đầy cảm xúc."

 

Mọi người cũng đồng tình với Lâm Chí.

 

Đen tối...

 

Gợi cảm...

 

Dễ thương...

 

Tất cả chúng đều có một điểm chung - xúc động mạnh mẽ.

 

Các thực tập sinh không biết liệu June có phải là một triết gia trong kiếp trước hay không, nhưng các màn trình diễn của anh cho đến nay đều rất giàu xúc cảm.

 

"Theo như tôi biết, chúng ta có lợi thế khi được chọn thứ tự biểu diễn. Nếu ta chọn đi trước và biểu diễn ý tưởng y hệt như đội kia thì sao?"

 

"Vậy ý cậu là chúng ta nên trình diễn một bản ballad thật đậm chất trữ tình à?" Ren cảm thấy không chắc chắn.

 

Ai ở gần June đều nhận thấy có điều gì đó ẩn giấu sau ánh mắt Lâm Chí, giống như việc biểu diễn một tiết mục đầy cảm xúc không phải vì bản thân cậu ta muốn thế, mà là để đánh bại June?

 

Những thực tập sinh khác lại cho rằng đó không phải là một ý tưởng tệ.

 

Đối với họ, công thức của June có vẻ là một tác phẩm chiến thắng. Nếu có thể thực hiện một tác phẩm được vinh danh thì cả đội sẵn sàng thực hiện.

 

Lâm Chí gật đầu, tự hào. "Chúng ta sẽ biểu diễn một tiết mục đầy cảm xúc trước họ."

 

'Và đánh bại chúng ngay trong trò chơi của ta.'


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.