Chương 114: Hoả Nghê Thảo, Hôm Nay 1 Chương.
Trận pháp vừa phá, chín đạo độn quang lấy tốc độ cực nhanh, bỏ xa đằng sau đám người tiến vào trước,
Chính là độn quang của bảy người tu vi đạt tới trúc cơ hậu kỳ, cùng hai cao thủ trúc cơ trung kỳ.
Thấy vậy nhiều người cũng không chịu thua kém gia tốc đuổi theo, nhiều người thì biết bản thân không đuổi kịp liền ung dung rất nhiều.
Trần Nguyên thấy cảnh này hơi làm ngẫm nghĩ chốc lát, cuối cùng vẫn là từ bỏ đuổi theo.
Nếu như nơi đây thật sự là Chân Nhân động phủ, như vậy khả năng cao là sẽ có tương ứng truyền thừa.
Mấy người đó vội vã như vậy, tám chín phần mười là dự định liều đến tranh đoạt một phen.
Mà ngoài truyền thừa nơi ra, vậy chỉ còn lại dược viên có lẽ là chân quý nhất nơi.
Tới đây hắn cũng không dự định chờ đợi thêm, nhắm tùy tiện một cái phương hướng đi tìm kiếm dược viên.
Bay tới một chỗ hồ nước nhỏ lúc, Trần Nguyên phát hiện bên dưới trồng hơn 20 gốc Bách Thủy Hoa.
Bách Thủy Hoa là một loại nhất giai thượng phẩm linh dược, tài liệu chính để luyện chế vài loại chữa thương đan dược, trên thị trường rất khó tìm thấy.
Trong lòng hơi vui, hắn thân hình hạ xuống một bên hồ dùng linh thức lặp đi lặp lại kiểm tra nguy hiểm xung quanh.
Quả nhiên phát hiện dưới đáy hồ một đầu nhất giai đỉnh phong Thủy Xà đang nghỉ ngơi.
Trong tay xuất hiện một thanh cực phẩm pháp khí trường cung, Trần Nguyên linh thức khóa chặt dưới đáy hồ Thủy Xà bắn ra một đầu hắc tiễn.
Thủy Xà đang nằm nghỉ ngơi dưới đáy hồ, bỗng nhiên cảm nhận được phía trên dòng nước biến hóa.
Trong lòng báo động nguy hiểm, hai đôi lam nhạt mắt rắn nhìn lên, thân hình vội lấy tốc độ cực nhanh tránh đi.
Đáng tiếc bây giờ muốn tránh cũng đã quá muộn.
Hắc tiễn lấy tốc độ vượt xa nhất giai cảnh giới găm vào Thủy Xà đuôi rắn.
Thủy Xà đau đớn, trong thâm tâm sợ hãi ý nhanh chóng lan rộng, nhưng rất nhanh trong mắt liền xuất hiện vẻ bạo ngược huyết tinh.
Nhìn phía trên bề hồ Trần Nguyên, đuôi rắn vung vẩy thân hình như thiểm điện lao tới địch nhân.
Nó bây giờ trong đầu chỉ có một cái suy nghĩ là g·iết c·hết trước mặt địch nhân, sau đó cắn nuốt người này.
Trần Nguyên thấy cảnh này trong lòng cười lạnh: "Muốn c·hết a?".
Thủy Xà vừa phóng ra khỏi mặt nước, vốn phải thuận thế lao tới t·ấn c·ông địch nhân, nhưng một mũi hắc tiễn lấy nhanh hơn trước đó tốc độ cùng uy lực, trước tiếp xỏ xuyên qua Thủy Xà đầu lâu.
Mặt hồ lúc đầu vốn xanh thẳm, bây giờ cũng bị màu huyết tinh lan rộng ra chiếm lấy toàn bộ.
Nhưng phía sau một màn làm Trần Nguyên trong lòng kinh nghi không thôi.
Mặt hồ lúc này vốn bị huyết tinh lan rộng ra chiếm 1/3 diện tích, nhưng chỉ trong vài cái hơi thở, huyết tinh lấy cực nhanh tốc độ biến mất khỏi nơi đây.
Trần Nguyên nhìn xác của Thủy Xà lúc đầu đang nổi trên mặt nước, bây giờ toàn bộ t·hi t·hể đột nhiên gầy teo lại biến thành da bọc xương.
Toàn bộ tinh huyết trong cơ thể biến mất không một dấu vết.
Trong lòng xuất hiện cảm giác không đúng cùng hơi chút bất an, nhưng nghĩ mãi vẫn không đoán được chuyện trước mắt xảy ra là do đâu.
Hái đi trên mặt hồ hơn 20 gốc Bạch Thủy Hoa, tùy tiện chọn một phương hướng truy tìm dược viên.
Đi thêm được một lúc, hắn phát hiện trước mặt không xa có hai đội tu sĩ đang lẫn nhau chiến đấu.
Một bên có năm người đều là luyện khí hậu kỳ, nhưng y phục không đồng nhất, tám chín phần mười là tán tu.
Một bên chỉ có ba người nhưng đều là luyện khí viên mãn, quần áo cũng giống nhau thống nhất, chính là Ly Hoả Tông đệ tử.
Nghiên Thập Tam nhìn lại có thêm một tên đồng bạn của mình ngã xuống, trong lòng kinh hãi lại kèm thêm phẫn nộ đan xen, hắn tức giận mắng to.
"Đáng c·hết, các ngươi đều là đại tông đệ tử, vậy mà lại muốn đường đường chính chính g·iết người đoạt bảo sao, làm như vậy thì có khác gì là ma tu?".
Ba người khác còn lại có hai nam một nữ, đều là đệ tử của Ly Hoả Tông nghe vậy lộ ra khinh thường b·iểu t·ình.
Nữ tu tiếng cười khanh khách truyền đến.
"Hì hì, rõ ràng là năm vị đạo hữu c·ướp đi của chúng ta Hoả Nghê Thảo, bất đắc dĩ chúng ta mới phải cường ngạnh g·iết người đòi lại linh dược".
"Nếu ba vị đạo hữu không muốn giống hai người trước kết cục, hi vọng có thể đem linh dược trả lại chúng ta ba người, sau khi nhận linh dược nhất định sẽ để mấy vị đạo hữu bình yên rời đi".
Nghiên Thập Tam nghe được nữ tử nói xong càng thêm tức giận mắng lên.
"Đáng c·hết ba người các ngươi chính là đổi trắng thay đen, Hoả Nghê Thảo là do chúng ta trăm cay ngàn đắng mới hái được, các ngươi cái này chính là hoàn toàn vu khống".
Nghiên Thập Tam trong lòng biệt khuất không thôi, hắn biết cho dù mình có đưa ra ngoài Hoả Nghê Thảo cũng sẽ không có đường sống.
"Đáng c·hết, chỉ cần chuyến này rời đi an toàn, dựa vào trong tay Hồng Nghê Thảo gửi bán kèm theo trong tay tích góp linh thạch, rất lớn tỷ lệ cầm được tới trúc cơ đan".
"Ta không cam lòng a".
Cuối cùng tiếng hét tuyệt vọng vang ra, cũng là lúc Nghiên Thập Tam bị một thanh trường mâu pháp khí xuyên thủng bụng mà c·hết.
Trong ba người một người giống như là dẫn đầu đoàn thể trung niên nam tu, thấy địch nhân đã hoàn toàn c·hết đi, b·iểu t·ình vui vẻ dự định tiến lên lấy đi chiến lợi phẩm.
Bỗng nhiên lúc này một đạo lực hút thu đi trên người năm cỗ t·hi t·hể túi trữ vật.
Trung niên nam tu ý cười đọng lại trên mặt, nhìn theo túi trữ vật bay lên gần đó vách đá rơi vào tay một người mặc bạch y, đeo màu đen mặt nạ tay.
Hắn sắc mặt trầm xuống, thả ra âm trầm lời nói: "Các hạ là người nào, Vì sao đoạt chúng ta chiến lợi phẩm?".
Bề ngoài âm trầm sắc mặt, nhưng trong lòng lại cất cao đề phòng cảnh giác.
"Người này có thể thần không biết quỷ không hay, tiếp cận lại gần ta gần như thế đều không thể phát hiện, chắc chắn không phải tầm thường nhân vật".
Trần Nguyên bắt vào tay năm cái túi trữ vật, dùng linh thức dò vào xem thử, quả nhiên thấy trong Nghiên Thập Tam túi trữ vật ở có một gốc linh dược, toàn thân màu cam sắc, phía trên cánh lá hiện lên đường văn ngọn lửa.
"200 năm Hoả Nghê Thảo?".
Trần Nguyên thấy vậy trong lòng vui mừng không thôi.
Phải biết 200 năm Hoả Nghê Thảo trên thị trường giá trị trên dưới 300 trung phẩm linh thạch, mà còn là có tiền cũng không mua được loại kia.
"Nếu Tiểu Kim có gốc này linh dược phụ trợ, đột phá nhị giai chính là mười phần chắc chín".
Lúc nãy hắn đi ngang qua nơi này, vốn dự định sẽ không can thiệp vào người khác chiến đấu, nhưng nghe được Nghiên Thập Tam gào thét lên Hoả Nghê Thảo liền có hứng thú dừng lại xem.
Đeo lên Bách Huyễn Mặt Nạ, sử dụng nó công năng thu liễm khí tức cho dù là trúc cơ trung kỳ cũng rất khó phát hiện, chứ đừng nói chỉ là vài tên luyện khí tiểu tu.
Hắn không thích g·iết người vô tội là thật, nhưng một gốc nhị giai hiếm có linh dược đã đủ hắn xuất thủ.
Bình thường trúc cơ tu sĩ muốn cầm đến 300 viên trung phẩm linh thạch, ít nhiều gì cũng phải tích góp trên 10 năm may ra mới có.
Cho nên nghe thấy Hoả Nghê Thảo lúc, Trần Nguyên đã rất tâm động muốn xuất thủ cầm xuống.
Còn cảm xúc cùng suy nghĩ của ba đệ tử Ly Hoả Tông hắn chưa từng nghĩ đến.
Tung tung trong tay Nghiên Thập Tam túi trữ vật, Trần Nguyên hơi nở nụ cười hài lòng cất tiếng khen ngợi: "không tệ, đúng là đồ tốt".
Bỗng nhiên hắn từ tươi cười vẻ mặt, chuyển sang như có như không ý cười nghiêng người sang một bên né đi phía sau ám toán.
Một chiếc giống như quan tài đinh lấy tốc độ cực nhanh, lại không phát ra thanh âm từ phía sau phóng tới, sượt qua Trần Nguyên bên tai.
Hết chương !.