Tu Tiên Từ Mê Vụ Sơn Lâm Bắt Đầu

Chương 51: Tinh Phẩm Đan Dược.




Chương 51: Tinh Phẩm Đan Dược.
Tới nơi, một lúc sau Vũ Kim Phi vẻ mặt tươi cười ra đón.
"Hàn đạo hữu ! Mời vào".
Trần Nguyên cũng đáp lễ lại một cái, sau đó tiến vào trạch viện.
Hai người đi tới một bên bàn đá ngồi xuống, lúc này Vũ Kim Phi cũng lấy ra một bình ngọc đặt lên bàn.
"Hàn đạo hữu ! May mắn không làm nhục mệnh, hai lò phá cảnh đan đều thành công luyện chế".
"Đáng tiếc, ta chỉ thành đan được năm viên, nhưng đã đáp ứng đạo hữu ngươi, luyện chế thành công hai lò sẽ đưa hai viên cho đạo hữu".
"Trong đây là hai viên phá cảnh đan, Hàn đạo hữu hãy nhận lấy".
Trần Nguyên thấy Vũ Kim Phi đặt bình ngọc lên bàn, hắn cũng không giả ý từ chối, đưa tay nhận lấy bình ngọc.
Sau đó mở nắp bình, đổ ra tay xem thử.
Ngay lập tức mùi đan dược toả ra xung quanh, hít một cái đã cảm thấy linh khí trong cơ thể có chút xao động.
Nhìn kỹ thì thấy trên tay hắn nằm ngay ngắn hai viên đan dược màu vàng, có xen lẫn một chút đỏ văn.
Sau vài lần sắc nhận, hắn cũng đặt lại hai viên đan dược vào bình ngọc, phong kín miệng bình, không để đan khí tiếp tục tràn ra bên ngoài.
Thật ra hiện tại Trần Nguyên cũng không thể phân rõ ràng đan dược này có vấn đề gì hay không, nhưng cũng không thể không lấy ra kiểm tra đi.
Thu lại bình ngọc vào túi trữ vật xong, vẻ mặt Trần Nguyên cũng không dấu được vui vẻ.
"Vũ đạo hữu ! Ngươi đã có thể thành công luyện chế phá cảnh đan, như vậy luyện chế các loại thượng phẩm đan dược khác cũng không thành vấn đề đi".
"Đạo hữu không nghĩ tới chuyện mở một cửa tiệm đan dược sao ?".
"Với vũ lực của Tĩnh Vân đạo hữu, cũng không cần sợ kẻ nào thấy hơi tiền nảy máu tham, có ý đồ gì với ngươi".
Vũ Kim Phi thấy Trần Nguyên nói vậy, hắn cũng khẽ gật đầu đồng ý, sau đó vừa cười vừa nói".
"Ha ha, cái này thì đạo lữ hai người chúng ta cũng đã tính toán xong hết rồi".
"Hiện tại phá cảnh đan đã tới tay, như vậy rất nhanh liền có thể đột phá luyện khí hậu kỳ ".
"Đến lúc đó hai chúng ta mới tính mở một cái cửa tiệm đan dược nhỏ, như vậy hai đạo lữ chúng ta cũng sẽ không sợ thiếu linh thạch tu luyện".
"Chờ khi ta khai trương đan dược cửa hàng, đạo hữu ngươi nhất định phải ghé thăm ủng hộ mới được".
"Yên tâm, ta sẽ giảm cho đạo hữu ngươi một thành giá cả".
Trần Nguyên lúc này cũng lên tiếng trúc mừng trước, sau đó hai người ngồi với nhau thêm một lúc.

Hắn đang định cất lời cáo từ rời đi, thì Vũ Kim Phi xuất ra một bình ngọc, sau đó ra vẻ thần bí đưa tới.
Trần Nguyên nhìn Vũ Kim Phi ra vẻ thần bí đưa tới bình ngọc, hắn cũng hơi nghi hoặc, nhưng vẫn đưa tay tiếp lấy.
"Vũ đạo hữu ! Đây là ý gì".
Vũ Kim Phi cũng không trả lời thẳng, mà khẽ mỉm cười lên tiếng.
"Hàn đạo hữu cứ tự mình xem liền biết".
Nói xong lấy ấm rót cho mình một ly trà, giả bộ thưởng thức bộ dáng.
Trần Nguyên nhìn tên này trang cao nhân bộ dáng, hắn khẽ lắc đầu, sau đó khẽ lắc nhẹ thân bình.
"Bên trong hình như là đan dược ?".
Mở nắp đổ lên tay xem thử, thì thấy trên tay đang nằm đó một viên thanh linh đan, nhưng hương thơm từ đan dược cao hơn bình thường rất nhiều.
Sau một lúc đánh giá, hắn hơi hồ nghi lên tiếng.
"Vũ đạo hữu".
"Chẳng lẽ đây là... Tinh phẩm, Thanh Linh Đan?".
Ngay sau khi nói ra câu này, Trần Nguyên trong lòng cũng không quá chắc chắn, dù sao tinh phẩm đan dược quả mức hiếm thấy.
Tinh phẩm đan dược giải thích đơn giản là bản nâng cấp của loại thông thường, cùng một tên gọi, cùng một tác dụng.
Nhưng tinh phẩm đan dược lại có hiệu quả gấp hai ba lần loại thông thường, đan độc cũng ít hơn hẳn.
Nhưng để luyện chế ra tinh phẩm đan dược, đòi hỏi trình độ của luyện đan sư cũng rất cao, cho nên hiện nay trên thị trường gần như không xuất hiện tinh phẩm đan dược.
Nếu có, cũng chỉ xuất hiện trên các buổi đấu giá hội, hoặc trong các đại thế lực, cấp cho tinh anh đệ tử sử dụng.
Thanh Linh đan ở trong nhất giai trung phẩm đan dược, độ khó chỉ có thể xếp hạng ở giữa, nhưng muốn luyện chế ra tinh phẩm Thanh Linh đan, phần lớn đều cần đến nhị giai đan sư ra tay.
Ân, nhất giai thượng phẩm luyện đan sư cũng có thể, nhưng trung bình 100 nhất giai thượng phẩm luyện đan sư, thì may ra xuất hiện một người có thể luyện chế ra tinh phẩm Thanh Linh đan.
Nếu thật sự Vũ Kim Phi có thể luyện chế thành công tinh phẩm Thanh Linh đan, như vậy Trần Nguyên đúng là đã xem thường người này.
Vũ Kim Phi nghe được Trần Nguyên hỏi vậy, vẻ mặt lúc này cũng hơi nghiêm, sau đó khẳng định gật đầu.
Trần Nguyên thấy Vũ Kim Phi khẳng định bộ dáng, lúc này hắn hít sâu một hơi, sau đó cũng thở nhẹ ra.
"Vũ đạo hữu".
"Tiền đồ bất khả hạn lượng a".
Sau một lúc, Trần Nguyên cũng bắt đầu bình tĩnh lại, hắn cũng hơi nghi hoặc.

"Vũ đạo hữu ! Không biết ngươi cho ta xem bình này tinh phẩm Thanh Linh đan là có ý gì ?".
Vũ Kim Phi nghe Trần Nguyên đưa ra nghi vấn, hắn hơi cười cười, sau đó trầm tư một lúc mới đáp lại.
"Hàn đạo hữu ! Chỉ là ta thấy đạo hữu ngươi có tiềm năng lớn, cho nên bây giờ muốn bán ngươi chút ân tình nhỏ thôi".
"Ta thấy đạo hữu mới đột phá luyện khí sáu tầng không lâu đi, bây giờ bình thường Thanh Linh đan cũng không có nhiều tác dụng".
"Với lại xem tốc độ tu luyện của đạo hữu, cũng không giống người muốn dùng số lớn đan dược để tăng cao tu vi".
"Ta sẽ dùng giá thị trường định kỳ bán cho đạo hữu tinh phẩm Thanh Linh đan, chỉ hi vọng sau này hai đạo lữ chúng ta gặp khó khăn".
"Hàn đạo hữu sẽ không quên đi ân tình nhỏ này liền có thể".
Hắn cùng Trần Nguyên đã quen biết hơn bảy năm, cũng tự cho là hiểu rõ đôi chút về tên này bằng hữu.
Tính tình cũng không được cho là lương thiện tu sĩ, nhưng cũng không phải loại vong ân bội nghĩa.
Nhưng tiềm lực có chút không tầm thường, Trần Nguyên mở một toà Vân Các, hắn cũng biết.
Hiện tại mới 30 tuổi, nhưng đã là nhất giai thượng phẩm phù sư, cùng nhất giai trung phẩm luyện khí sư.
Dựa vào tài lực hiện tại, cùng với trong tay phá cảnh đan, như vậy tiến vào luyện khí hậu kỳ là việc chắc như đinh đóng cột.
Nếu trong vòng năm năm nữa, có thể trở thành thượng phẩm luyện khí sư, như vậy nếm thử xông ải trúc cơ một lần cũng không phải không thể.
Nếu may mắn đột phá thành công, như vậy giá trị ân tình của hắn càng tăng cao thêm một bước.
Trần Nguyên nghe được Vũ Kim Phi nói vậy, hắn hơi trầm tư.
Nói thật, hiện tại hắn có chút tâm động, dù sao chỉ cần một món nợ ân tình nhỏ, liền có thể mua được tinh phẩm Thanh Linh đan, chỉ có ngu ngốc mới không cần.
Với lại Thanh Linh đan hiện tại cũng đáp ứng được nhu cầu cần thiết của hắn.
Dược lực mạnh, lại còn ít đan độc, chính là tuyệt hảo tài nguyên tu hành.
Nhưng Trần Nguyên lại không muốn nợ người khác ân tình, cho dù cái này ân tình chỉ là chuyện một câu nói.
Ân, hắn cũng biết, tính tình bản thân có chút cố chấp cùng ngu xuẩn, nhưng cũng mặc kệ.
"Vũ đạo hữu ! Hay là thôi vậy, ta có chút không thích nợ ân tình người khác".
"Đương nhiên, nếu đạo hữu đồng ý, ta có thể dùng cao hơn bình thường ba thành giá cả mua lấy".
Vũ Kim Phi nghe được Trần Nguyên thà dùng cao hơn bình thường ba thành giá cả, cũng không muốn nợ hắn ân tình, cũng hơi bất ngờ.

Hắn lúc này định lên tiếng nói thêm vài câu, thì nhìn thấy Trần Nguyên kiên định bộ dáng, cũng thu lại lời định nói ra.
"Thôi được ! Nếu Hàn đạo hữu không muốn nợ ân tình, như vậy cứ theo như ngươi nói, dùng cao hơn ba thành giá cả liền có thể".
Trần Nguyên thấy Vũ Kim Phi đồng ý bán ra cho hắn đan dược, trong lòng cũng thở nhẹ ra một hơi.
Dù sao như hắn vừa nãy, đúng là có chút không nể mặt mũi.
Bình thường tu sĩ, bây giờ đã lập tức trở mặt cũng có thể.
"Ân, đa tạ vũ đạo hữu đã thông cảm".
Trần Nguyên cũng đứng lên chắp tay một cái.
Vũ Kim Phi lúc này cũng hơi bật cười.
"Ha ha, Hàn đạo hữu không cần như thế".
"Đạo hữu dùng cao hơn thị trường ba thành giá cả mua đi ta đan dược, cũng khiến ta có lợi không ít".
"Đúng rồi, một tháng đạo hữu cần bao nhiêu tinh phẩm Thanh Linh đan".
Vũ Kim Phi lúc này cũng hỏi lên Trần Nguyên muốn số lượng, nếu quá nhiều hắn cũng không có.
Dù sao tinh phẩm đan dược, không phải lò nào cũng có thể thành công luyện chế, hắn hiện tại cũng có chút dựa vào ăn may, thỉnh thoảng mới ra được một lò.
Cũng may Trần Nguyên cũng không muốn nhiều, một tháng chỉ cần năm viên, như vậy bán ra cho Trần Nguyên xong, hắn vẫn còn thừa kha khá.
Lúc mở tiệm, trở thành trấn điếm chi bảo liền có thể thu hút nhiều khách hàng hơn.
Một lúc sau, Trần Nguyên dùng 400 linh thạch, cầm đi 10 viên tinh phẩm Thanh Linh đan, đủ đan dược tu luyện hai tháng.
Đắt gần sáu lần so với thông thường Thanh Linh đan.
Nhận lấy đan dược, hắn cũng chắp tay rời đi.
Trần Nguyên về động phủ một chuyến, thả Đại Hắc ra ngoài, sau đó không nhịn được đi vào tĩnh thất bế quan.
Hắn muốn thử xem tinh phẩm Thanh Linh đan rốt cuộc có bao nhiêu lợi hại.
Đi tới bồ đoàn, khoanh chân ngồi xuống.
Hít sâu một cái, sau đó lấy ra một viên đan dược nuốt vào.
Vừa nuốt vào đan dược, hắn ngay lập tức cảm nhận được một nguồn năng lượng khổng lồ bắt đầu di chuyển toàn thân.
Trần Nguyên lúc này bình tĩnh vận chuyển Thủy Mộc Dưỡng Linh Công, điều hòa nguồn linh khí vô chủ đi theo chu thiên cơ thể, sau đó từ từ hấp thụ.
Một giờ sau, Trần Nguyên cũng mở đôi mắt đang khép hờ, sau đó thở nhẹ ra một hơi.
"Ân, dược lực gấp ba lần bình thường đan dược, nếu có duy trì ổn định thời gian tu luyện, như vậy cần hơn hai năm nữa liền có thể đạt tới luyện khí sáu tầng đỉnh".
"Nhanh gấp đôi so với dự tính ban đầu".
Hết chương !.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.