Chương 52: Mời Chào.
Một tuần sau, trong Vân Các.
Trần Nguyên lúc này đang tựa lưng trên ghế nghiên cứu truyền thừa khôi lỗi, thì lúc này có hai nữ một nam bước vào bên trong của tiệm.
Cả ba đều là người trẻ tuổi.
Người dẫn đầu là một vị nữ tử dung mạo như hoa, cử chỉ giống một vị tiểu thư khuê các, nhìn dung mạo mới hơn 20 một chút, nhưng tu vi đã là luyện khí tầng tám.
Bên cạnh tuổi trẻ nữ tu thì có chút trái ngược, dung mạo bề ngoài 15 16 tuổi thiếu nữ tinh nghịch, có một đôi mắt to tròn, lại càng tôn lên vẻ dễ thương, tu vi luyện khí tầng bốn.
Còn tuổi trẻ nam tu, dung mạo anh tuấn bất phàm, nhìn sơ qua tuổi tầm 18, luyện khí tầng năm tu vi.
Cả ba đều mặc trên mình một bộ y phục màu xanh nhạt, hoạ tiết tương đối giống nhau, trên ống tay áo đều có in hình chiếc lá.
Nhìn thấy cái này trang phục quen thuộc, Trần Nguyên ngay lập tức nhớ đến vào lần đầu tiên hắn tới Thanh Huyền phường thị, có gặp hai đội đối đầu tu sĩ.
Trong đó một bên là đệ tử Triệu Gia, cũng có trang phục y hệt như ba người.
Ba người đi vào, hắn cũng không làm ngơ, mà vẻ mặt tươi cười đi lại tiếp đón.
"Ba vị đạo hữu tốt ! Tại hạ họ Hàn, là nơi này trưởng quỹ, Không biết cần mua phù lục hay pháp khí trong tiệm ?".
"Cần gì có thể trực tiếp nói thẳng với Hàn mỗ, tại hạ sẽ giới thiệu kỹ càng cho ba vị".
Đi tới gần lúc này Trần Nguyên cũng nhìn thấy toàn bộ dung mạo của dẫn đầu nữ tử, tuy hơi khác chút, nhưng hắn chắc chắn vị này luyện khí tầng tám nữ tu, cùng với vị tiểu cô nương lần trước hắn gặp là một.
Ba người thấy Trần Nguyên đi tới giới thiệu bản thân, cũng khẽ gật đầu đáp lại, tuy thái độ ôn hòa, nhưng trong mắt vẫn có vẻ cao ngạo cùng hơi xem thường tán tu.
Ba người tuy có thu liễm, nhưng Trần Nguyên đều để ý thấy, hắn cũng không gì tỏ ra bất mãn, chỉ cần tới để tiêu xài linh thạch, như vậy một chút chuyện nhỏ nhặt hắn cũng vui vẻ bỏ qua.
Ân, đương nhiên một phần cũng là do hắn không làm gì được ba người.
Lúc này thanh âm của Triệu Hạ Hạ cũng vang lên.
"Hàn trưởng quỹ tốt ! Ta muốn mua vài loại thượng phẩm công kích, cùng phòng ngự phù lục, không biết nơi này của đạo hữu có những loại nào".
Trần Nguyên nghe được vậy, liền mời ba người đi tới một bên bàn trà ngồi xuống.
Hắn làm theo thông lệ, rót ba ly trà tiếp đãi, sau đó cũng xuất ra bốn tấm phù lục đặt lên bàn, lần lượt giới thiệu từng tấm một.
"Hoả Cầu phù, Kim Kiếm phù, Thủy Tiễn phù, đều là nhất giai thượng phẩm, uy lực ngang bằng luyện khí tầng bảy bình thường một kích, 25 linh thạch một tấm".
"Kim quang phù, nhất giai thượng phẩm phù lục, có thể chống đỡ ba đòn bình thường công kích của Luyện khí tầng bảy tu sĩ, 30 linh thạch một tấm".
"Không biết ba vị đạo hữu muốn loại nào phù lục".
Nói xong hắn nhìn qua ba người xem phản ứng.
Triệu Hạ Hạ lúc này cũng không lên tiếng đáp lại, mà đưa tay cầm lên bốn tấm phù lục, lần lượt kiểm tra từng tấm một.
Trần Nguyên thấy cảnh này cũng hơi nhíu mày, nhưng vẫn không lên tiếng ngăn cản.
Chỉ là cầm lên kiểm tra, hắn cũng không phản đối, dù sao hắn cũng có chút tự tin về năng lực vẽ phù của mình.
Sau một lúc kiểm tra xong Triệu Hạ Hạ trong lòng cũng hơi hài lòng tán thành.
Chất lượng này so với lâu năm phù sư trong gia tộc, cũng không thua kém mẩy may, thậm chí vẫn có chút nhỉnh hơn.
Nàng lúc này cũng mở miệng lên tiếng.
"Hàn trưởng quỹ ! Tiểu nữ tử tên Triệu Hạ Hạ, là Triệu Gia đệ tử, còn hai vị này cũng là đường đệ, cùng đường muội của ta".
"Lần này tới đây mục đích chính là muốn mời đạo hữu tới Triệu Gia làm Khách Khanh trưởng lão".
"Không biết đạo hữu có ý muốn gia nhập vào Triệu Gia".
Trần Nguyên nghe được ba người tới đây vậy mà vì chiêu mộ tu sĩ mà tới, hắn cũng hơi bất ngờ nhẹ.
Triệu Gia cũng không phải mới nổi thế lực, mà đã tồn tại hơn ba trăm năm trúc cơ gia tộc.
Bằng chừng đấy thời gian, đáng lẽ ra phải tự mình bồi dưỡng được không thiếu luyện đan sư, chế phù sư, cùng luyện khí sư mới đúng.
Từ bao giờ thì phải cần đến tộc nhân đi ra ngoài mời chào ngoại lai tu sĩ rồi.
"Hạ cô nương, theo ta biết thì đáng lẽ Triệu Gia không thiếu chế phù sư mới đúng, làm gì phải tới đây mời một dã tu như ta làm khách Khanh chứ".
Thanh âm hơi nghi hoặc của Trần Nguyên lúc này cũng vang lên.
Triệu Hạ Hạ nhìn thấy Trần Nguyên nghi hoặc, nàng cũng nở một nụ cười xinh đẹp đáp lại.
"Hàn trưởng quỹ quá khiêm tốn".
"Nếu ngay cả như Hàn trưởng quỹ, kiêm tu phù khí đại sư, còn không đủ tư cách để chúng ta mời chào, như vậy còn ai có đủ tư cách nữa chứ".
Trần Nguyên nghe được nàng nói vậy, hắn cũng lười tiếp tục truy vấn.
"Hạ cô nương ! Hàn mỗ độc hành đã quen, không muốn gia nhập vào thế lực nào, cho nên có lẽ phải làm cô nương phật lòng".
Sau khi Trần Nguyên từ chối, ngay lập tức có một thanh âm trong trẻo, có chút bất mãn vang lên.
"Nè, Hàn trưởng quỹ ngươi đừng có mà không biết điều".
"Đường tỷ của ta chính là thiên chi kiêu nữ, lần này tỷ ấy đích thân đến mời ngươi tới gia tộc làm khách khanh".
"Đã không biết trân trọng cảm ơn thì thôi, lại còn buông lời từ chối, đúng là không biết điều".
Nàng lúc này đứng bật dậy chỉ thẳng tay vào Trần Nguyên mắng xối xả.
Triệu Hạ Hạ ở một bên thấy cảnh này, nàng cũng đứng bật dậy hơi thấp giọng quát bên cạnh đường muội.
"Trúc Lâm, muội im lặng ngay".
Nói xong cũng có chút tức giận cùng ảo não nhìn về phía vị này tính tình có chút nhảy thoát đường muội.
Vị này đường muội từ nhỏ đã được nuông chiều, cho nên tính tình có chút kiêu ngạo không coi tán tu ra gì.
Bình thường thì cũng thôi đi, nhưng lần này là đến mời chào người khác, bây giờ nói ra những lời như vậy, tám chín phần là đã đắc tội vị này Hàn trưởng quỹ.
Hiện tại tình hình Triệu Gia cũng không được tốt, có không ít thế lực đang để ý tới Triệu Gia, ngoài sáng thì không sao, nhưng trong tối đều không ít nhắm vào Triệu Gia.
Trước đó không lâu, một vị tộc thúc, nhất giai thượng phẩm phù sư bị một đám c·ướp tu chặn đường chém g·iết.
Đây cũng không phải là trường hợp đầu tiên, mà là vị thứ ba tộc nhân bỏ mạng vì gặp c·ướp tu rồi.
Cho nên gia tộc mới đưa ra một phương án, đó là cấp tốc mời chào ngoại lai tán tu làm khách khanh.
Đương nhiên, không phải ai cũng được chọn, hoặc là cao tuyệt chiến lực, hoặc là có nhất giai thượng phẩm kỹ nghệ bàn thân.
Nàng tới Thanh Huyền phường thị được một tuần, thì điều tra được nơi này có một gian cửa hàng bán ra thượng phẩm phù lục, cùng trung phẩm pháp khí.
Ngay lập tức Triệu Hạ Hạ nhắm tới Trần Nguyên là vị đầu tiên mời chào khách Khanh.
Nhưng ai mà ngờ được, vốn là định đem hai tên đường muội đường đệ đi theo để lịch luyện dần, lại gây ra kết quả như này.
Sau khi quát Triệu Trúc Lâm xong, Triệu Hạ Hạ quay sang Trần Nguyên, nở một nụ cười xin lỗi, sau đó lên tiếng.
"Hàn trưởng quỹ ! Đường muội ta được nuông chiều từ nhỏ, cho nên tính tình có chút không hiểu chuyện, mong trưởng quỹ không cần để ý tới".
Trúc Lâm sau khi bị Triệu Hạ Hạ quát, nàng tuy trong lòng không cam tâm, nhưng vẫn nhẫn nhịn nghe lời ngồi xuống.
Nàng không hiểu, rõ ràng là mình đang lên tiếng bảo vệ đường tỷ, không được khen thì thôi, lại còn bị mắng.
Còn Trần Nguyên sau khi bị tiểu nha đầu chỉ tay vào mặt mắng, hắn lúc này cũng có chút không vui.
"Không sao, không sao, chỉ là chuyện nhỏ, ta cũng sẽ không để trong bụng".
Trần Nguyên vẻ mặt vẫn tươi cười như không có chuyện gì xảy ra đáp lại, nhưng có để bụng hay không thì chỉ một mình hắn rõ.
Triệu Hạ Hạ thấy Trần Nguyên không để bụng mới thở nhẹ một hơi, sau đó tiếp tục lên tiếng giải thích về ích lợi khi Trần Nguyên gia nhập vào Triệu Gia.
"Hàn trưởng quỹ ! Trong gia tộc của chúng ta có nhiều loại nội bộ tài nguyên, mà ở bên ngoài đạo hữu rất khó đạt được".
"Thậm chí nếu đạo hữu đủ nhiều công huân, cho dù là phá cảnh đan cũng có thể trao đổi".
Nàng nói tới đây cũng hơi ngưng lại, thấy Trần Nguyên vẫn không có gì tâm động, lại tiếp tục nhẹ giọng.
"Trong bảo khố của gia tộc, có một bộ nhị giai truyền thừa phù lục, nếu đạo hữu làm ra đủ cống hiến, như vậy cũng có thể tự mình hối đoái".
Trần Nguyên nghe được nhị giai truyền thừa phù lục, hắn lúc này mới hơi ngẩng đầu nhìn Triệu Hạ Hạ một cái.
"Nói thật, Trần Nguyên có chút tâm động".
Nhị giai truyền thừa muốn dùng linh thạch mua đến gần như không thể, ít nhất là ở nơi này hẻo lánh địa phương sẽ không có.
Nhưng tia này tâm động chỉ kéo dài trong chớp mắt, hắn lại dập tắt cái này suy nghĩ.
Vẽ bánh nướng ai cũng làm được, lúc đầu nói chỉ cần đủ công huân liền có thể hối đoái, nhưng số công huân cần để giao dịch chắc chắn rất khổng lồ.
Hắn chưa nhìn thấy cũng có thể đoán được, nếu bình thường thủ đoạn muốn tới tay được nhị giai truyền thừa phù lục, ít nhất cũng cần làm không công cho triệu gia hai ba mươi năm.
Tới đây Trần Nguyên vẫn kiên định lắc đầu từ chối.
Triệu Hạ Hạ sau một hồi ra sức mời chào, cuối cùng vẫn không có tác dụng, nàng biết lần này mời chào khách Khanh coi như thất bại.
Thở dài trong lòng một cái, Triệu Hạ Hạ lên tiếng.
"Nếu Hàn trưởng quỹ không muốn gia nhập chúng ta Triệu Gia, như vậy tiểu nữ tử cũng không khuyên bảo nữa".
Một lúc sau nàng bỏ ra 500 linh thạch, mua đi 20 tấm thượng phẩm công kích phù lục, sau đó rời đi.
Tuy không thành công mời chào Trần Nguyên gia nhập Triệu Gia, nhưng nàng cũng không muốn kéo thêm thù hận cho gia tộc.
Cho nên mới dùng 500 linh thạch mua lại 20 tấm phù lục, coi như là biểu thị một chút xin lỗi.
Sau khi tiễn ba người rời đi, Trần Nguyên vẻ mặt cũng ngay lập tức tắt đi nụ cười xã giao.
Trầm tư một lúc, hắn cũng quay lại ghế tựa tiếp tục nghiên cứu truyền thừa khôi lỗi thuật.
Hết chương !.