Chương 54: Bắt Đầu Đấu Giá Hội.
Tuy rằng đã quyết định không tham gia cạnh tranh trúc cơ linh vật, nhưng buổi đấu giá chắc chắn cũng không thiếu tài nguyên quý hiếm.
Tới đây hắn cũng quyết định tham gia buổi này đấu giá hội, nếu có thể cũng không ngại gửi bán một vài món thượng phẩm pháp khí, để quảng cáo cửa hàng thanh danh.
Trần Nguyên lúc này cũng có chút hài lòng tuần này tin tức, sau một lúc kể thêm vài tin tức khác, Lâm Túc cũng ngừng lại.
"Hàn trưởng quỹ, tuần này chỉ có nhiêu đó tin tức, ngài còn hài lòng đi".
Nói xong cũng một mặt vẻ mong đợi nhìn lại.
Trần Nguyên cũng khẽ gật đầu, sau đó tiện tay vứt qua một viên linh thạch.
"Ân, lần này tin tức khá tốt, cái này là ngươi tiền công".
Lâm Túc nhận lấy linh thạch, vội vàng đút vào trong ngực, sau đó một mặt tươi cười cảm ơn.
Túi trữ vật cũng không rẻ, giá bán ở 50 đến 100 linh thạch, cho nên rất ít luyện khí sơ kỳ có thể nhịn đau bỏ được linh thạch mua.
Hiện tại Lâm Túc vẫn chưa có túi trữ vật, cho nên đều bỏ toàn bộ linh thạch vào một cái túi da sau đó nhét vào ngực.
Hạ phẩm linh thạch cũng không lớn, chỉ nhỏ bằng một ngón tay, cho nên chứa trăm viên linh thạch cũng không gì khó khăn.
Chỉ mỗi tội, những pháp khí cồng kềnh, đem theo bên mình có chút không được tự nhiên mà thôi.
Trần Nguyên hơi phất phất tay.
"Được rồi, về đi thôi, ta cũng cần phải đóng cửa tiệm rồi".
Lâm Túc cười hì hì, cũng đứng dậy rời đi.
Sau khi nhìn Lâm Túc rời đi, Trần Nguyên cũng bắt đầu thu dọn cửa tiệm, sau đó trở về động phủ.
Sau khi nấu một nồi linh mễ cho Đại Hắc ăn, Trần Nguyên cũng tiến vào tĩnh thất bắt đầu tu hành.
Ba ngày sau, tại trước cửa một căn đại lâu, nằm gần giữa phường thị.
Lúc này đang có số lớn người đứng xếp hàng chờ tới lượt.
Trần Nguyên định đi tới xếp hàng, thì trông thấy hai thân ảnh quen thuộc đang tiến tới.
Hai người này không ai khác, chính là Vũ Kim Phi cùng Kỳ Tĩnh Vân.
Vũ Kim Phi lúc này cũng đã đột phá thành công đến luyện khí hậu kỳ, tuy khí tức có chút chập chùng, giống như vừa đột phá không lâu dáng vẻ.
Hai người đi tới cũng nhìn thấy Trần Nguyên, liền chuyển hướng tới bên này.
"Hàn đạo hữu, ngươi cũng đến tham gia lần này đấu giá hội ?".
Vũ Kim Phi vẻ mặt tươi cười lên tiếng hỏi thăm, còn Kỳ Tĩnh Vân tuy không lên tiếng, nhưng cũng hướng hắn vẻ mặt ôn hòa gật đầu.
Trần Nguyên thấy hai người đến, cũng chắp tay chào hỏi lại.
"Ân, lần này đấu giá hội do Thanh Hà tông tổ chức lớn như vậy, ta cũng muốn đến xem thử, để mở mang chút tầm mắt".
Vũ Kim Phi nghe Trần Nguyên nói vậy cũng gật đầu đồng ý, sau đó ánh mắt có chút lửa nóng lên tiếng.
"Hàn đạo hữu ngươi không biết, 10 năm trước buổi đấu giá xuất hiện trúc cơ linh vật, lúc đó hơn 20 tên luyện khí chín tầng cùng viên mãn ra tay đấu giá".
"Cuối cùng đạt tới hơn 5300 linh thạch, giá cực cao".
"Nhưng vẫn thua xa vật phẩm cuối cùng, là một kiện nhị giai trung phẩm linh khí, bị mấy vị trúc cơ tiền bối lần lượt tranh đoạt".
"Cuối cùng Mặc Gia trúc cơ, Mặc Ân Thiên tiền bối, lấy hơn 40.000 linh thạch giá cao chót vót cầm xuống".
Trần Nguyên nghe được 40.000 linh thạch, cũng không tự chủ được hít vào một ngụm khí lạnh.
Vũ Kim Phi để ý thấy Trần Nguyên tỏ ra thất thố, hắn cũng không làm cái gì chê cười.
Dù sao lúc đó hắn ở đấu giá hội, hắn cũng không tốt hơn là bao.
Hai người nói chuyện thanh âm tuy không lớn, nhưng mọi người ở đây đều là tu sĩ, tai thính mắt tinh.
Cho nên có vài người cũng nghe được hai người đối thoại, cũng không tự chủ được đều tỏ ra vẻ mặt mơ ước.
Trong đó có một tên luyện khí hậu kỳ lão giả, lúc này cũng chen vào thanh âm.
"Ân, lúc đó lão phu cũng ở đó, cảnh tượng phải nói là hoành tráng, hơn bảy vị trúc cơ không ngừng tỏ ra khí thế áp bách về toàn trường.
"Tuy không cố ý hướng về phía dưới tu sĩ, nhưng khí tức của trúc cơ vẫn làm cho toàn bộ tu sĩ ở đó có chút không chịu nổi".
"Cũng may bầu không khí chỉ diễn ra trong vài giây, đã ngay lập tức được Dương Tiêu tiền bối dùng thái độ cường ngạnh, ép mọi người ở đây phải rút về bản thân uy áp".
Nói xong cũng không nhịn được, biểu hiện ra vẻ mặt kính nể.
Lúc này có một tên tuổi trẻ tu sĩ, chỉ mới luyện khí tầng bốn không hiểu lên tiếng.
"Không biết vị kia Dương Tiêu tiền bối có gì lai lịch, vậy mà có thể trực tiếp dùng cường ngạnh thái độ, ép bảy vị trúc cơ phải cam chịu lùi bước nhỉ ?".
Một người bên cạnh nghe được tên này tuổi trẻ tu sĩ nói như thế, cũng không nhịn được cười khinh bỉ một câu.
"Dương Tiêu tiền bối ngươi cũng không biết ?".
"Ngài ấy chính là vị duy nhất trúc cơ tu sĩ trấn thủ Thanh Huyền phường thị, dựa vào trúc cơ trung kỳ cảnh giới, cùng với chấp sự Thanh Hà tông thân phận, còn sợ ai nữa chứ".
Nhiều vị tuổi trẻ tu sĩ mới tiến vào phường thị không lâu, nghe được người này giảng giải cũng có chút ồ lên kinh ngạc.
Bọn họ mới tiến vào phường thị không lâu, kèm theo bình thường Dương Tiêu đều không hay lộ diện, cho nên chỉ biết ở trong phường thị có một vị trúc cơ tu sĩ trấn giữ.
Còn là ai, tên gì thì lại không được rõ ràng.
Trần Nguyên thấy nơi này đã có chút càng ngày càng đông xu thế, hắn liền vội chào hỏi Vũ Kim Phi cùng Kỳ Tĩnh Vân một tiếng, sau đó rời đi.
Vũ Kim Phi cũng đang định rời đi, thì lúc này có người nhận ra hắn, cũng tiến lại gần bắt chuyện, cho nên cũng chỉ đành ở lại giao du lên.
Sau một lúc xếp hàng, Trần Nguyên giao nộp năm viên linh thạch phí vào cửa, nhận lấy một tấm lệch bài có khắc số ghế, sau đó cũng được nhường đường đi vào bên trong.
Lúc này Trần Nguyên cũng không vội trực tiếp tiến vào ngay, mà vẻ mặt ôn hòa hướng tên này ghi danh tu sĩ lên tiếng.
"Ân, vị này đạo hữu tốt ! Không biết muốn gửi đấu giá vật phẩm thì cần đi hướng nào?".
Nói xong cũng lấy ra hai viên linh thạch đưa tới.
Hai linh thạch, cũng không có gì lớn, chủ yếu là tỏ một cái thái độ hữu hảo thôi.
Quả nhiên sau khi tên này tu sĩ nhận hai linh thạch, cũng vẻ mặt có chút ôn hòa đáp lại.
"Ân, đạo hữu tốt, ngươi đi thẳng vào thêm 30 mét nữa, thấy bên trái có một lối rẽ, đi thẳng vào bên trong một chút, sẽ gặp hai người đứng cạnh, chỉ cần nói rõ ràng mục đích, liền có thể".
Trần Nguyên sau khi nghe được tên này nói, cũng chắp tay cảm ơn một tiếng, sau đó rời đi.
Tiến vào trong, hắn làm theo lời tên kia nói, tiến vào 30 mét, thấy một lối đi nhỏ liền chuyển người đi vào.
Đi được vài bước, Trần Nguyên thấy trước cửa một căn phòng, có hai tên tuổi trẻ tu sĩ, mặc màu Lam y phục đứng gác.
Cả hai đều có tu vi luyện khí hậu kỳ, khuôn mặt có chút kiên nghị cùng nghiêm túc.
Bước tới, Trần Nguyên vẻ mặt ôn hòa lên tiếng.
"Hai vị đạo hữu tốt, ta muốn gửi bán vật phẩm đấu giá, không biết cần gặp ai".
Hai người nghe được Trần Nguyên có vật đấu giá cần gửi bán, một người trong đó cũng nở ra nụ cười.
"Ân, vị này đạo hữu tốt ! Ngươi muốn gửi bán vật phẩm, như vậy tiến vào bên trong liền có thể, lúc đó sẽ có người giám định vật phẩm, cùng thương lượng với ngươi".
"Nhưng ta nói trước với đạo hữu, nơi này chỉ chấp nhận vật phẩm đấu giá trên 500 linh thạch, nếu dưới này mức giá, ta vẫn khuyên đạo hữu quay trở lại đi thôi".
Trần Nguyên nghe được tên này tu sĩ nói vậy, cũng khẽ mỉm cười gật đầu, sau đó vẫn tiến vào bên trong.
Hai người thấy Trần Nguyên vẫn dự định tiến vào, cũng khẽ dịch sang một bên, tránh đường cho hắn.
Đẩy cửa tiến vào bên trong, đập vào mắt là một căn phòng có chút chật hẹp, chỉ có một chiếc bàn ở giữa phòng, cùng hai cái ghế.
Một tên trung niên tu sĩ, vẻ ngoài có chút mập mạp, đang ngồi tựa lưng nghỉ ngơi, nghe được tiếng mở cửa cũng khẽ mở mắt chú ý đến.
Hắn nhìn thấy một tên tuổi trẻ nam tử, dung mạo có chút phổ thông, mặc một bộ màu xanh lá ý phục, vẻ mặt ôn hoà bước vào.
Lúc này cũng khẽ động thân hình ục ịch, chỉnh cho ngồi lại ngay ngắn, nở nụ cười lên tiếng.
"Đạo hữu muốn gửi bán loại gì vật phẩm, có thể lấy ra cho tại hạ xem thử".
Trần Nguyên thấy vậy cũng không làm thêm dư thừa, chỉ khẽ chào hỏi một câu, sau đó lấy ra một thanh tiểu kiếm đặt lên bàn.
Thanh này tiểu kiếm dài nửa mét, chính là tiểu kiếm mà lần trước hắn dùng răng nanh của Thanh Viêm Xà luyện chế.
Lần này hội đấu giá, sẽ có nhiều luyện khí hậu kỳ tham gia, nếu có người phù hợp, ắt hẳn sẽ bán được một cái giá tốt.
Trần Nguyên lúc này cũng giảng giải về ưu điểm, cùng nhược điểm của tiểu kiếm.
Mập mạp tu sĩ nghe xong những ưu khuyết điểm của tiểu kiếm, cũng khẽ gật gù lên tiếng.
"Ân, thanh này tiểu kiếm hoa văn tinh xảo, ngoại hình cũng có chút đẹp mắt, tuy uy lực không mạnh, nhưng bù lại tốc độ nhanh, Ưu điểm bù khuyết điểm ".
"Với lại kèm theo công năng gia trì thêm uy lực cho hoả hệ tu sĩ, nếu gặp phải thích hợp người, cũng không phải không thể bán được giá tốt".
Nói xong mập mạp tu sĩ hơi trầm tư suy nghĩ một lúc, sau đó tiếp tục lên tiếng.
"Nếu đạo hữu đồng ý, như vậy chúng ta liền để giá khởi điểm là 500 linh thạch, sau đó lần lượt tăng lên".
"Đạo hữu thấy như thế nào".
Trần Nguyên nghe tiểu kiếm chỉ được để giá khởi điểm 500 linh thạch, hắn cũng hơi nhíu mày một chút, nhưng vẫn gật đầu đồng ý.
Dù sao giá khởi điểm của vật gửi đấu, bình thường sẽ thấp hơn nhiều so với giá trị thực tế, nhưng lượt cuối cùng chốt giá, đều sẽ tương đối cao.
Sau khi thấy Trần Nguyên đã đáp ứng, mập mạp tu sĩ lúc này cũng lấy ra một cái danh sách ghi vào, tiếp đó là đưa cho Trần Nguyên một tấm lệnh bài.
"Vị này đạo hữu, đây là lệnh bài vật phẩm, sau khi kết thúc buổi đấu giá, ngươi tới lại nơi này đưa ra lệnh bài, sau đó sẽ có người trả linh thạch".
"Ân, đạo hữu cũng lưu ý đừng làm mất lệnh bài, chỗ này chúng ta chỉ nhận lệnh bài, không nhận người".
Hết chương !.