Tu Tiên Từ Mê Vụ Sơn Lâm Bắt Đầu

Chương 62: Lam Viêm Đại Điểu.




Chương 62: Lam Viêm Đại Điểu.
Hiện tại trong túi trữ vật của Trần Nguyên còn 15 viên Thanh Đồng quả, cùng ba phần tài liệu luyện chế.
Nhưng hắn cũng không đưa hết một lần cho Vũ Kim Phi ngay.
30 viên Thanh Đồng Quả, có thể luyện chế thành 10 lò đan dược.
10 phần tài liệu giá trị 5000 linh thạch, so với tu vi hiện tại có chút chói mắt
Còn 2500 linh thạch, với tốc đố kiếm linh thạch hiện tại của Trần Nguyên, cố một chút vẫn có cách kiếm ra được.
Tuy vẫn có chút tin tưởng dành cho Vũ Kim Phi, nhưng 5000 linh thạch có hơi nhiều, hắn không yên tâm cũng là chuyện dễ hiểu.
Còn 2500 linh thạch tuy nhiều, nhưng vẫn chưa chạm tới Vũ Kim Phi điểm mấu chốt.
Đợi tiêu hao gần hết đan dược, lúc đó đưa ra thêm năm phần tài liệu nữa, dựa vào bản thân tốc độ kiếm linh thạch.
Hiện ra ở bề ngoài cũng coi như hợp lý, không quá chói mắt, cũng sẽ không khiến Vũ Kim Phi sinh tham lam.
Tới Vân Các mở cửa tiệm, Trần Nguyên đã thấy có một thân hình nhỏ con đứng ở trước cửa đợi hắn.
Người này không ai khác chính là Lâm Túc.
Lần trước Lâm Túc từng ra sức giúp hắn tìm tài liệu luyện chế Thanh Nguyệt Rèn Thể Đan, có công nhất định.
Trần Nguyên cũng hứa nếu mọi chuyện thuận lợi, sẽ để Lâm Túc tới Vân Các làm học đồ.
"Tiểu tử chúc Hàn trưởng quỹ một ngày tốt lành".
Lâm Túc thấy Trần Nguyên đi tới, vội vàng cung kính chào hỏi.
Khẽ gật đầu một cái coi như đáp lại, Trần Nguyên đi tới mở cửa, sau đó không quay người lại lên tiếng.
"Ngươi đến nơi này làm học đồ cũng đã được một tuần đi".
"Ta vẫn chưa dạy bảo ngươi thứ gì, chiều nay sau khi đóng cửa ở lại một chút".
Nói xong không để ý phía sau mà tiến thẳng vào trong.
Lâm Túc nghe được Trần Nguyên nói vậy, vẻ mặt cuồng hỉ cảm ơn.
Tuần trước sau khi tới Vân Các làm học đồ, Trần Nguyên cũng bảo trước với hắn là bản thân rất bận rộn.
Chỉ đáp ứng một tuần sẽ dành ra một chút thời gian để dạy hắn cách vẽ bùa, đồng ý thì ở lại, không được thì có thể trả hắn 100 linh thạch coi như tiền thưởng.
Cuối cùng Lâm Túc vẫn lựa chọn ở lại.
Tuy biết trước sẽ được chỉ bảo, nhưng hiện tại vẫn không nhịn được có chút hưng phấn.

Đến chiều tối, Trần Nguyên gọi Lâm Túc tới tầng hai đại lâu.
"Có điều gì không hiểu trong việc vẽ bùa cứ nói ra, ta sẽ giải đáp ngươi ba vấn đề".
Lần trước Trần Nguyên từng chỉ cho Lâm Túc một con đường có thể học vẽ phù, đó chính là bỏ ra một số lớn linh thạch, tìm mua vài loại nhất giai hạ phẩm cách vẽ phù thử trước.
Lâm Túc sau khi về nhà suy nghĩ rất lâu, cuối cùng vẫn nghe theo hắn chỉ bảo, bỏ ra 100 linh thạch tìm tới một vị cấp thấp phù sư, mua lại năm phần luyện chế nhất giai hạ phẩm phù lục.
"Hàn trưởng quỹ, mỗi lần ta vẽ hạ phẩm thủy cầu phù gần xong, sẽ không tự chủ được lệch đi vài bước".
Trần Nguyên là nhất giai thượng phẩm phù sư, giải đáp vài vấn đề này khá đơn giản.
Sau 30 phút giảng giải, hắn khẽ phất tay đuổi người.
"Được rồi ! Cái này đã là vấn đề thứ ba, ngươi về nghiên cứu kỹ những gì ta đã giải thích, sau đó áp dụng là được".
Lâm Túc cảm ơn rối rít, sau đó quay người rời đi.
Chuyến này hắn được ích lợi không nhỏ, sau khi về bế quan một thời gian, có lòng tin nhất định trở thành nhất giai hạ phẩm phù sư.
Về tới động phủ, không thấy Đại Hắc ở sân ra đón như mọi khi, Trần Nguyên có chút bất ngờ, liền đi vào trong tĩnh thất xem thử.
Quả nhiên trong góc thấy Đại Hắc đang nhìn chăm chú quả trứng.
Viên này quả trứng chính là lần trước Cự Viên tặng cho hắn trước khi rời đi.
Hắn cũng không nhận ra cái này là loại nào yêu thú trứng, liền dịch dung đi tới Bách Bảo Lâu tìm mua một quyển đồ giám về yêu thú.
Cuối cùng tra thấy có chút tương tự với trứng của Lam Viêm Đại Điểu, một loài nhị giai huyết mạch yêu thú.
Đặc trưng của loài này chính là có thiên phú rất tốt trong việc điều khiển lửa, ở nhất giai cấp độ Lam Viêm Đại Điểu sẽ có một ngọn lửa màu vàng nhạt.
Khi đột phá nhị giai, ngọn lửa cũng sẽ được lột xác một lần, biến thành màu Lam nhạt.
Lam Viêm Đại Điểu sau khi trưởng thành, trong quá trình đột phá nhị giai đại yêu, huyết mạch sẽ gia tăng thêm 50% tỷ lệ thành công.
Nếu có thêm vài loại nhị giai hoả hệ linh vật phụ trợ, tỷ lệ đột phá thành công chính là mười chắc chín.
Đại Hắc thấy Trần Nguyên bước vào, liền chạy tới ủi ủi hắn.
"Bò bò".
Nhìn Đại Hắc sau khi được rất nhiều nhất giai hậu kỳ thịt yêu thú tẩm bổ, hiện tại khí tức lại mạnh thêm một phần, Trần Nguyên lại rơi vào trầm tư.
Phần kia đồ giám yêu thú, giới thiệu nhất giai nhiều vô số, nhị giai đại yêu cũng có gần trăm, nhưng hoàn toàn không có loài nào giống Đại Hắc.

Khiến hắn không nhịn được một mặt hoài nghi nhìn Đại Hắc.
"Ân, chẳng lẽ tiểu tử ngươi là cái gì Thần Thú huyết mạch ? còn ta là nhân vật chính khí vận vô tình nhặt được Thần Thú thượng cổ, sau đó bước lên tiên lộ đỉnh phong".
Đại Hắc nhìn chủ nhân mình một bên nói mê sảng, đôi mắt to tròn lộ vẻ khó hiểu, có chút ngốc ngốc bộ dáng.
Thấy cảnh này, Trần Nguyên cũng tắt đi hứng thú.
"Thôi được rồi, cuối cùng tiểu tử ngươi vẫn là một con ngốc hàng, cộng thêm một cái thùng cơm".
"Bò bò".
Chơi đùa với Đại Hắc một lúc, hắn cũng lăn vào bếp nấu cơm, sau đó tiến tĩnh thất nghiên cứu khôi lỗi truyền thừa.
Dạo gần đây có chút bận rộn với luyện thể công pháp, cho nên khôi lỗi kỹ nghệ gần như không có cái gì gia tăng.
Một tháng sau tại tầng hai Vân Các, Trần Nguyên đang đứng một bên chăm chú quan sát Lâm Túc vẽ phù lục.
Một tháng này dưới sự chỉ bảo của hắn, Lâm Túc có sự tiến triển vượt bậc, tuy vẫn chưa thể ổn định vẽ ra nhất giai hạ phẩm phù lục, nhưng tỷ lệ thành công đã ở 10% dáng vẻ.
Lâm Túc đã tập vẽ phù lục thời gian bảy tháng, sau đó lại được nhất giai thượng phẩm phù sư đích thân chỉ dạy một tháng, hiện tại có vậy tiến triển coi như hợp quy củ.
Không phải cái gì thiên tài phù sư, nhưng cũng không rơi vào thấp nhất thiên phú, ở vào trung hạ giai cấp độ.
Nếu cơ duyên đến, đạt được nhất giai thượng phẩm phù sư truyền thừa, vài chục năm nữa có cơ hội nhất định đạt tới nhất giai thượng phẩm phù sư.
Còn nhị giai e là rất khó, trừ phi có cái gì đại cơ duyên mới được.
Hì hục một lúc, Lâm Túc cũng thành công vẽ ra nhất giai hạ phẩm hoả cầu phù, không nhịn được lộ ra vẻ mặt kinh hỉ.
Sau đó nhớ ra phải làm điều gì, liền cung kính chắp tay lên tiếng.
"Hàn trưởng quỹ ! Ngài thấy tấm này ta vẽ hoả cầu phù còn có thể".
Trần Nguyên không tiếc khen ngợi một câu.
"Ân, tấm này hoả cầu phù tuy trong mắt ta vẫn chưa viên mãn cho lắm, nhưng đối với ngươi đã là không tệ".
Dựa vào ngươi cái này thiên phú, tương lai đột phá nhất giai trung phẩm phù sư có rất cao nắm chắc, nhưng là thượng phẩm phù sư thì có chút khó khăn.
Nhìn Lâm Túc sau khi nghe xong tuy rằng có chút ể oải, nhưng vẻ mặt vẫn tràn đầy ý trí bộ dáng, hắn không nhịn được có chút gật đầu.
Tuổi trẻ có một cái ưu thế cực tốt, đó là có cơ hội sửa sai, cho nên hầu hết làm gì đều sẽ có tràn đầy lòng tin.
Tuy rằng như vậy nhiều người sẽ cho rằng là không biết lượng sức, nhưng tu tiên cần nhất lòng tin cùng dũng khí.
Bước về phía trước can đảm còn không có, thì lấy đâu ra tiến bộ.
"Từ tuần sau ta sẽ chỉ bảo ngươi cách chế tác trống không lá bùa, nếu có thể học được, như vậy về sau sẽ giúp ngươi giảm đi rất nhiều áp lực về linh thạch".

Lúc này bất thình lình thanh âm Trần Nguyên vang lên.
Sau khi nghe được, Lâm Túc liền một mặt cuồng hỉ lên tiếng cảm tạ.
Hơi phất phất tay, Trần Nguyên lại tiếp tục lên tiếng.
"Không cần cảm tạ ta sớm, hai đến ba tháng nữa ta sẽ rời đi phường thị một thời gian dài, đến lúc đó ngươi cần phải tự mình lo liệu lấy".
Nói xong liền không nhịn được tiếp tục lên tiếng thúc dục.
"Thôi được rồi, ngươi còn một cái vấn đề có thể nhờ ta giải thích nữa, có gì mau nói đi".
Lâm Túc sau khi nghe được tin tức Trần Nguyên sẽ rời đi một thời gian, liền có chút ể oải.
Nhưng sau khi nghe được thúc dục thanh âm, liền lên tiếng hỏi thăm nan đề bản thân gặp phải.
Giảng giải cuối cùng vấn đề sau, Lâm Túc cũng cúi chào rời đi cửa tiệm.
Đóng lại cửa tiệm, Trần Nguyên không về động phủ ngay, mà tiến về Vũ Kim Phi trạch viện.
Tới nơi không thấy Vũ Kim Phi ở nhà, nhưng có Kỳ Tĩnh Vân ra mở cửa, Trần Nguyên lên tiếng hỏi thăm thì biết được.
"Hàn đạo hữu, phu quân ta trưa nay đi tham gia đan sư tụ hội, đến giờ vẫn chưa trở về".
"Nhưng chàng ấy có đưa cho ta một túi trữ vật, căn dặn sau khi đạo hữu tới, liền đưa cho ngươi".
Trần Nguyên đưa tay nhận túi trữ vật, cảm ơn một câu, dùng linh thức thăm dò xem thử.
Thấy bên trong xuất hiện ngay ngắn bảy cái bình sứ cùng một tờ giấy.
Khẽ động ý niệm, cầm trong tay tờ giây quan sát, bên trong là Vũ Kim Phi lời nhắn.
Sau khi đọc xong Trần Nguyên một mặt không nhịn được vui vẻ.
Trong lời nhắn Vũ Kim Phi nói rằng, may mắn không làm nhục mệnh, thành công luyện chế cả năm lò.
Nhưng do chưa quen thuộc, lò đầu tiên thành đan chỉ có 10 viên, cho nên chỉ xuất phẩm được 70 viên đan dược tất cả.
Tuy vậy Trần Nguyên đã cảm thấy rất tốt, hắn lấy ra một chiếc bình ngọc đổ ra một viên xem thử.
Thấy trên bàn tay nằm đó một viên đan dược xanh lục, trên bề mặt có chút xen kẽ kim sắc, hắn sắc định đây chính là Thanh Nguyệt Rèn Thể Đan.
Trong bình còn lại chín viên, cộng thêm một viên ở tay là 10, trong túi trữ vật này có bảy bình, như vậy chính là 70 viên.
Thu lại đan dược vào túi trữ vật, Trần Nguyên đưa cho Kỳ Tĩnh Vân 150 linh thạch, coi như tiền thưởng ước định trước đó, sau đó tạm biệt rời đi.
Tuy rằng Vũ Kim Phi thành công luyện chế ra năm lò đan dược, nhưng do chỉ ra được 70 viên, Trần Nguyên trả 150 linh thạch, thấp hơn một nửa so với trước đó ước định.
Hết chương !.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.