Tu Tiên Từ Mê Vụ Sơn Lâm Bắt Đầu

Chương 70: Kiếm Ý Hình Thức Ban Đầu.




Chương 70: Kiếm Ý Hình Thức Ban Đầu.
Một tuần sau tại Vân Các, Trần Nguyên đang nhàn nhã thưởng thức trà, còn Lâm Túc một bên bận rộn lau chùi bụi bẩn trên kệ trưng bày.
Lâm Túc thời gian này được hắn chỉ bảo, kỹ nghệ vẽ phù cũng tiến triển không kém, đã có thể tự mình vẽ trung phẩm phù lục.
Tuy tỷ lệ thành công không cao, nhưng đã có thể kiếm linh thạch từ đó, tu vi cũng thuận thế tiến vào luyện khí trung kỳ.
Lâm Túc hiện tại một mặt xuân phong đắc ý, ở phường thị cũng được coi như là trải qua không tệ.
Bỗng nhiên lúc này tiếng chuông gió treo ngoài cửa vang lên hai tiếng, báo hiệu có khách nhân bước vào.
Lâm Túc nghe được tiếng chuông, liền bỏ dở lau dọn công việc, đi ra tiếp đãi khách nhân.
Trần Nguyên cũng thuận thế đưa ánh mắt qua nhìn xem thử, lúc này hơi kinh ngạc phát hiện, vậy mà còn là người quen.
Bước vào bên trong cửa tiệm là một tên trung niên tu sĩ, nhìn sơ qua thấy dung mạo đã ngoài 50.
Bên cạnh là một tiểu cô nương 13, 14 tuổi xinh xắn, vẻ ngoài có chút hồn nhiên ngây thơ, dung mạo có bảy phần giống với trung niên tu sĩ.
Nhìn thoáng qua, rất giống một cặp cha con đang đi mua đồ.
Tên kia trung niên tu sĩ chính là Tử Du, Trần Nguyên nhớ ra tên này còn là thủ lĩnh của một đội liệp yêu.
Hơn mười năm trước, người này đã là luyện khí tầng tám, tuy không nói là trẻ tuổi, nhưng cũng đang ở tráng niên thời kỳ, khi nói chuyện đều kèm theo chút tự tin của tuổi trẻ hào hứng.
Hiện tại tu vi đã là luyện khí chín tầng, dáng vẻ cũng điềm tĩnh hơn rất nhiều, tuy không phải cái gì ý trí mất hết, nhưng cũng không còn cái kia ngạo khí tự tin.
Chỉ khi nhìn về bên cạnh tiểu cô nương, ánh mắt từ điềm tĩnh mới chuyển sang ôn hoà.
Lâm Túc đi ra tiếp đón, theo thói quen vô ý thức dùng linh thức đảo qua hai người một cái, ngay lập tức bị cường đại hơn linh thức bắn ngược trở lại.
Hắn lập tức biến sắc mặt, cỗ này linh thức quá mạnh mẽ, hắn chỉ trên người luyện khí tầng chín mới có cảm nhận qua.
Tới đây Lâm Túc ngay lập tức vẻ mặt cười bồi xin lỗi.
"Vãn bối vô ý mạo phạm, tiền bối xin chớ trách".
Dù sao dùng linh thức đảo qua người khác cũng không phải cái gì chuyện dễ chịu, bình thường gặp phải luyện khí trung kỳ thì còn thôi đi.
Nhưng vị này trước mặt là luyện khí tầng chín, muốn g·iết hắn chỉ là chuyện trong chớp mắt.
Cho dù kiêng kị quy tắc của phường thị không tiện xuất thủ, nhưng khiến hắn ăn một chút đau khổ vẫn là làm được.
"Nếu ngươi không thu lại cái này thói quen, không sớm thì muộn cũng sẽ bị người ta đ·ánh c·hết".
Tử Du hơi bất mãn hừ một tiếng, nhưng cũng không muốn làm lớn chuyện ý tứ, chỉ khó chịu đe doạ một câu.
Lâm Túc vẻ mặt có chút cười bồi bảo phải.
Bất thình lình lúc này Trần Nguyên đi tới cười nói.

"Tử Du đạo hữu, đã lâu không gặp".
Hắn trách cứ Lâm Túc vài câu, tiếp đó phất tay.
"Ngươi tiếp tục đi làm việc của mình đi, vị này đạo hữu để ta tiếp đón".
Lâm Túc cung kính dạ một câu, sau đó trở vào trong tiếp tục lau chùi.
Tử Du thấy vị này dung mạo tuổi trẻ tu sĩ, sau một hồi nhớ lại, cuối cùng nghi hoặc lên tiếng.
"Đạo hữu là Hàn phù sư ?".
Trước kia rất lâu, Trần Nguyên cùng Tử Du từng hợp tác qua lại nhiều lần, nhưng trong một lần hắn tiến Xích Viêm Sơn Mạch săn yêu, gặp phải một đám c·ướp tu.
Tuy may mắn thoát c·hết, nhưng b·ị t·hương rất nặng, phải tĩnh dưỡng gần hai năm mới có thể khôi phục.
Trong thời gian hắn ở nhà dưỡng thương, cũng không có gì liên lạc với Trần Nguyên, từ đó trở đi, cả hai đều không có dịp gặp lại.
Hiện tại thấy Trần Nguyên quen thuộc dung mạo cùng lời chào hỏi, mới khiến hắn nhớ tới vị kia trung phẩm phù sư.
Trần Nguyên cũng mỉm cười gật đầu đáp lại.
"Ân, đúng là ta".
Tử Du nghe Trần Nguyên khẳng định dáng vẻ hắn có chút kinh ngạc.
Không nghĩ đến mười mấy năm trước, mới chỉ là luyện khí tầng bốn tiểu tu sĩ, hiện tại vị này đã là luyện khí tầng bảy, điều quan trọng là lại còn là phù khí đại sư.
Trần Nguyên mở tòa này Vân Các ở Thanh Huyền phường thị, thanh danh cũng không nhỏ.
Rất nhiều người biết nơi đây chủ nhân tên Hàn Nguyên, sở hữu hai loại kỹ nghệ là luyện khí, cùng chế phù, đều đạt đến thượng phẩm cấp độ.
Tử Du trong một lần vô tình cũng nghe được tòa này Vân Các bán ra phù lục cùng pháp khí, chất lượng đều tương đối tốt, cho nên mới có lần này ghé thăm.
Hai người hàn huyên được vài câu, Trần Nguyên cũng cất tiếng nói.
"Tử Du đạo hữu, không biết ngươi muốn mua thứ gì ở chỗ ta".
Nghe vậy Tử Du vẻ mặt tươi cười đáp lại.
"Hàn trưởng quỹ, chuyện là ta đã hứa sau khi tiểu nữ đột phá luyện khí tầng ba, sẽ tặng tiểu nha đầu một kiện trung phẩm pháp khí".
"Lại vừa vặn nghe được cửa tiệm thanh danh, liền ghé tới xem thử".
Nói xong cũng giới thiệu về con gái mình.
Tử Du họ Giang, còn nàng này tên hoàn chỉnh là Giang Ngữ Yên, năm nay vừa tròn 14 tuổi, tu vi luyện khí tầng ba.

"Ngữ Yên tiểu hữu thiên tư không tệ, mới 14 tuổi tu vi đã là luyện khí tầng ba".
"Có đạo hữu ngươi ở một bên chỉ bảo, tương lai trúc cơ cũng có khả năng"
Trần Nguyên nghe được vậy cũng khen tặng Giang Ngữ Yên vài câu.
Giang Ngữ Yên từ lúc bước vào trong tiệm, đều đang một mặt ngó nghiêng, hết nhìn trái lại nhìn phải.
Thỉnh thoảng lại tò mò đánh giá cái này một chút, cái kia một chút.
Nhưng khi thấy Trần Nguyên đi tới nói chuyện với cha mình, cũng ngừng lại nghịch ngợm động tác, thành thành thật thật đứng sau lưng Tử Du, một mặt tò mò xem qua.
Xem đi xem lại một lúc, đang nghĩ thầm trong lòng vị này Hàn trưởng quỹ tuy rằng tài năng không tệ, nhưng dung mạo cùng quá bình thường đi.
Nhìn sơ qua cũng không thấy rất lợi hại như lời đồn.
Giang Ngữ Yên đang nghĩ vẩn vơ thì nghe được cha nhắc tới mình, liền quay lại suy nghĩ bắt chuyện chào hỏi.
"Ngữ Yên ra mắt Hàn thúc".
Trần Nguyên dùng vốn là dịch dung khuôn mặt, bề ngoài cũng cải trang thành già hơn một chút, bề ngoài nhìn đã gần 40, cho nên bị một tiểu nha đầu 14 tuổi gọi bằng Hàn thúc cũng là chuyện dễ hiểu.
Trần Nguyên chỉ khẽ mỉm cười gật đầu đáp lại, sau đó bắt đầu giới thiệu lên vài món pháp khí của cửa tiệm.
Sau một hồi chọn chọn lựa lựa, giới sự đề cử của Trần Nguyên, Giang Ngữ Yên lựa chọn một bộ trung phẩm nội giáp.
Trần Nguyên giải thích là, hiện tại Giang Ngữ Yên mới luyện khí tầng ba cảnh giới, chưa có gì nhiều pháp lực để toàn lực điều khiển trung phẩm pháp khí.
Mua công kích pháp khí cũng chỉ để đó trang trí cho đẹp là chính.
Với lại quan trọng là kinh nghiệm của Giang Ngữ Yên chưa đủ, rất dễ tạo ra sơ hở cho địch nhân hạ sát thủ.
Nhưng nếu mua nội giáp thì lại khác, cho dù gặp phải cao hơn mình cảnh giới tu sĩ, trong quá trình chiến đấu hoặc chạy trốn, cũng không sợ đối thủ thừa cơ tập sát bất ngờ.
Nói tóm lại Trần Nguyên ý nghĩ là, chọn tốt phòng thủ phương án sẽ không ăn thiệt thòi.
Không cần phải nghĩ cái gì luyện khí tầng ba đánh luyện khí tầng bốn, gặp được cao hơn mình cảnh giới liền chạy.
Còn cùng cảnh giới thì càng không cần phải nói, luyện khí tầng ba công kích là không xuyên thủng được kiện kia nội giáp.
Tử Du sau một lúc suy nghĩ cảm thấy Trần Nguyên nói tương đối có lý, sau khi hỏi ý Giang Ngữ Yên, cả hai quyết định bỏ ra 700 linh thạch mua lại kiện này trung phẩm nội giáp.
Có thể ngăn cản ba đòn toàn lực của luyện khí tầng năm đánh lén mà không hề hấn gì, nhiều hơn sẽ hư hại đến nội giáp.
Sau khi tới tay nội giáp, hai cha con Tử Du cũng cáo từ rời đi.
Còn hắn thì quay lại ghế tiếp tục thưởng thức trà.
Hết ngày, Trần Nguyên đi tới Vũ Kim Phi trạch viện nhận đan, hôm nay đã là thời gian hai người ước định xong.
Lần này Vũ Kim Phi đưa cho hắn một tin tức tốt, năm lò đan dược đều hoàn mỹ luyện ra, thành đan 75 viên.

Trần Nguyên vui mừng, sau đó hắn trả 1000 linh thạch tiền công, nhận lại 75 viên Thanh Nguyệt Rèn Thể Đan.
Hàn huyên thêm một lúc, Trần Nguyên dự định quay trở lại động phủ bế quan, thì gặp Kỳ Tĩnh Vân từ bên ngoài đi về.
Kỳ Tĩnh Vân một thân màu lam y phục, dung mạo thanh thuần, đôi mắt thu thủy lại có phần sắc bén ánh mắt, giống như một vị nữ kiếm tiên.
Nhưng thứ làm Trần Nguyên chú ý lúc này cũng không phải dung mạo nàng này, mà trong vừa rồi nhạy bén giác quan.
Khiến hắn cảm nhận được một cỗ khí tức sắc bén, không tầm thường trên thân Kỳ Tĩnh Vân toát ra.
Tuy rằng cỗ này sắc bén khí tức, chỉ vừa thoáng qua liền biến mất, nhưng vẫn để lại cho hắn sâu đậm cảm giác nguy hiểm.
Hơi nhíu nhíu mày, hắn có chút nghi hoặc, nhưng cuối cùng cũng không hỏi lên.
Dù sao ai cũng có bí mật, hắn cùng đạo lữ hai người tuy có chút thân thiết, nhưng cũng không tiện hỏi.
Khẽ chào hỏi Kỳ Tĩnh Vân một câu, sau đó tiếp tục rời đi.
Kỳ Tĩnh Vân khuôn mặt bình thường lạnh nhạt, nay cũng nở ra nụ cười thiện ý đáp lại.
"Hàn đạo hữu về thong thả".
Sau khi thấy Trần Nguyên đã đi khuất, Vũ Kim Phi lại mở ra trạch viện trận pháp, sau đó vẻ mặt ôn nhu hướng về mình đạo lữ lên tiếng.
"Vân Nhi, nàng đã sắp đột phá luyện khí tầng chín rồi đi?".
Kỳ Tĩnh Vân nghe mình phu quân hỏi vậy, nàng cũng nở ra nụ cười ôn nhu đáp lại.
"Ân, đã sắp đạt tới luyện khí tầng tám đỉnh, nếu không xảy ra gì ngoài ý muốn, vài tháng nữa liền có thể thuận lợi đột phá".
Lúc này Vũ Kim Phi vẻ mặt có chút lo lắng hỏi lên.
"Cộng thêm cả Trúc Nguyên Đan nàng có mấy phần nắm chắc đột phá trúc cơ?".
"Nếu không quá nắm chắc, như vậy có thể kéo về sau một chút thời gian nữa, để ta tìm xem có cách nào tới tay được trúc cơ đan hay không".
Thấy mình phu quân quan tâm lo lắng như vậy, Kỳ Tĩnh Vân trong lòng hơi ấm, sau đó một mặt ôn nhu lên tiếng.
"Chàng không cần quá lo lắng, ta đã lĩnh ngộ được một tia kiếm ý hình thức ban đầu, lúc đột phá trúc cơ đã có tự nhiên gia tăng 30%".
"Cộng thêm Trúc Nguyên đan gia tăng thêm 10% là 40% đã vượt qua chân chính một viên trúc cơ đan".
Phổ thông trúc cơ đan, có thể gia tăng 30% tỷ lệ đột phá trúc cơ.
Nói tới đây Kỳ Tĩnh Vân một mặt tự tin tiếp tục lên tiếng.
"Với lại chàng cũng đã chuẩn bị tốt Hộ Mạch Đan rồi còn gì, cho dù đột phá thất bại cũng còn tiếp theo cơ hội".
"Cho nên phu quân không cần phải lo lắng như vậy".
Hết chương !.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.