Tu Tiên Từ Mê Vụ Sơn Lâm Bắt Đầu

Chương 72: Bình An Sơn Trang.




Chương 72: Bình An Sơn Trang.
Hai ngày sau, tại Bình An Sơn Trang, trên một ngọn đồi cao trăm mét, có một đám tu sĩ đang ngồi đàm đạo, thưởng thức trà nói chuyện phiếm.
Trong này đám người, chỉ có ba người tuổi trẻ dung mạo là luyện khí tầng ba, có vẻ là được trưởng bối dẫn theo, còn lại đều có tu vi luyện khí trung kỳ trở lên.
Nơi đây tương đối trống trải, lại ở trên cao, từ nơi này nhìn xuống có thể thấy được một mảnh Sơn Phong Thủy Tú.
Ở trên này tổng cộng có hơn 20 chỗ ngồi được xếp thành hai hàng kéo dài.
Trần Nguyên cũng đã ở trong này đám người, hắn dịch dung trở thành một lão giả tuổi hơn 60, khuôn mặt tương đối hiền hòa, nhìn qua giống một ôn hoà vô hại sắp c·hết lão già.
Được một lúc, An Viễn thấy mọi người đến đã không sai biệt lắm, khẽ hắng giọng ho nhẹ.
Trần Nguyên đang ngồi tán gẫu cùng một tên nam tu, cảnh giới luyện khí tầng sáu bên cạnh, nghe thấy thanh âm liền hướng về xem thử.
Hắn thấy ngồi ở chính giữa là một tu sĩ vẻ ngoài cổ hi lão giả, đầy đầu tóc trắng xóa, kèm theo bộ râu dài, mặc trên người một bộ bạch y, trên tay cầm một cây phất trần, dáng vẻ tiên phong đạo cốt.
Bên cạnh lão giả là một tên tuổi trẻ tu sĩ, bề ngoài anh tuấn, dáng vẻ thư sinh, khoác lên mình một bộ màu lam y phục, đang ngồi phía sau lão giả một chút.
An Viễn thấy mọi người đã hướng về phía mình, trong lòng hơi hài lòng mỉm cười ôn hòa lên tiếng.
"Chư vị, lần này buổi trao đổi hội đến cũng không sai biệt lắm, có thể bắt đầu được rồi".
Thấy mọi người ở đây đều nhao nhao đồng ý, mà không có người phản đối lúc, An Viễn cũng lấy ra một cái bình ngọc đặt lên bàn.
"70 năm phần Địa Hoả Linh Dịch, ưu tiên trao đổi duyên thọ linh vật, hoặc thượng phẩm phòng ngự pháp khí".
Mọi người ở đấy thấy được lão giả lấy ra 70 năm Địa Hoả Linh Dịch, ánh mắt đều có chút lửa nóng.
Trong đó vài tên tu luyện hoả hệ thuộc tính công pháp là rõ ràng nhất.
Địa Hoả Dịch tác dụng tương đối giống với Linh Nhũ, nhưng chỉ dành riêng cho tu sĩ tu hỏa thuộc tính công pháp.
Trần Nguyên thấy bình này Địa Hoả Linh Dịch cũng tương đối động tâm.
Trong thời gian này Tiểu Kim tu vi cũng đã đạt tới nhất giai trung kỳ, nếu có thêm bình này Linh Dịch phụ trợ, thời gian tiến vào nhất giai hậu kỳ sẽ rút ngắn đi một mảng lớn.
Mà vừa vặn trong túi trữ vật của hắn vẫn dư hai cái thượng phẩm phòng ngự pháp khí.
Lúc này bất thình lình có một thanh âm vang lên.
"An lão, ta ở đây không có thượng phẩm phòng ngự pháp khí, nhưng có linh thạch, không biết có thể sử dụng để trao đổi?".
Người lên tiếng là một tên trung niên nữ phụ nhân, luyện khí tầng sáu cảnh giới.
An Viễn nghe được cái này lời nói, hơi trầm tư một lúc cuối cùng lên tiếng.

"Cũng có thể, thượng phẩm phòng ngự pháp khí rơi vào 1400 linh thạch trên dưới, nhưng ta sẽ ưu tiên cho thượng phẩm pháp khí đổi trước".
Nữ Phụ nhân nghe được cái này câu trả lời, tuy hơi chút thất vọng, nhưng cũng không nói thêm cái gì.
Sau một lúc, chỉ có Trần Nguyên là người duy nhất chịu đồng ý lấy ra thượng phẩm pháp khí trao đổi.
Hắn vốn tưởng có thể tốt đẹp tới tay được bình này Địa Hoả Linh Dịch, ai mà ngờ lại có người nên tiếng chặn ngang một cước.
"An Lão, tuy ta không có thượng phẩm pháp khí, nhưng nguyện dùng 1600 linh thạch để đổi lấy bình này Địa Hoả Linh Dịch".
Người lên tiếng là một tên nam tử cường tráng tu sĩ, luyện khí tầng tám tu vi, đang vẻ mặt cười hì hì hướng An Viễn.
Trần Nguyên vẻ mặt có chút vui mừng hơi cứng đờ, khó chịu chửi thầm trong lòng.
"Ở đâu xông ra lăng đầu thanh?".
Sau khi nghe được cái này thanh âm, An Viễn liền vẻ mặt có chút ý vị nhìn Trần Nguyên.
Thấy cái này bộ dáng, hắn cũng hiểu được tên này lão gia hỏa ý tứ.
Đó chính là muốn cầm xuống bình này Địa Hoả Linh Dịch, như vậy ngoài thượng phẩm pháp khí ra, hắn phải bù thêm linh thạch.
Nghĩ nghĩ một lúc Trần Nguyên, báo ra một cái giá, thượng phẩm pháp khí kèm theo 300 linh thạch.
Tên kia cường tráng nam tử thấy vậy cũng không hoảng hốt, ung dung đưa ra 1800 linh thạch giá cao.
Hắn hơi ngẫm nghĩ một lúc, cuối cùng lựa chọn từ bỏ.
1800 linh thạch đã vượt xa cái giá trị của bình này Địa Hoả Linh Dịch, không thích hợp đấu giá thêm.
Thế là theo như đã định sẵn, bình kia Địa Hoả Linh Dịch rơi vào tay cường tráng nam tử.
Còn An Viễn hướng về phía Trần Nguyên vẻ mặt ôn hòa lên tiếng.
"Đạo hữu, không biết ngươi có định bán ra trong tay thượng phẩm pháp khí?".
"Nếu đồng ý ta có thể lấy 1450 linh thạch mua xuống".
Trần Nguyên nghe được lời này, trong lòng hơi khó chịu chuyện vừa nãy, nhưng đương nhiên không từ bỏ chuyện làm ăn tới cửa, liền một mạch đồng ý xuống.
An Viễn thấy Trần Nguyên đồng ý, liền không kìm được vẻ mặt vui mừng.
"Chuyến này hắn đúng là bội thu a, ngoài định mức kiếm thêm được 400 linh thạch".
Đưa cho lão giả xem một kiện thượng phẩm pháp khí lá chắn.

Sau một lúc An Viễn kiểm tra thấy không gì vấn đề, liền xuất ra 1450 linh thạch đưa tới Trần Nguyên, còn mình thu lại pháp khí vào túi trữ vật.
Sau khi hai người buôn bán thành công, buổi trao đổi hội tiếp tục được diễn ra, nhưng những món về sau Trần Nguyên đều không dậy nổi hứng thú gì.
Có lẽ buổi này trao đổi hội tương đối thấp nguyên nhân, hoặc cũng có thể do ánh mắt hắn hiện tại có chút cao, cho nên không lọt được cái gì vào mắt.
Chỉ dùng vài trăm linh thạch, mua tới tay một chút đan dược tu hành, còn những thứ khác đều không ngó tới.
Từng người đứng dậy giới thiệu vật phẩm bản thân muốn bán xong, đến phiên Trần Nguyên ra sân.
Hắn chỉ tượng trưng lấy ra vài tấm tru·ng t·hượng phẩm phù lục, cùng vài món pháp khí bán ra.
Kết thúc buổi trao đổi hội, Trần Nguyên liền quay người rời đi.
Tiến vào một rừng cây cách Bình An Sơn Trang mười dặm có hơn, hắn dừng lại ở một khu đất trống.
Quay người lại, giọng điệu có chút trêu chọc lên tiếng.
"Hai vị theo ta lâu như vậy, còn định giấu giếm đến bao giờ nữa?"
Trần Nguyên hiện tại linh thức đã có thể so với trúc cơ sơ kỳ tu sĩ, rất sớm liền phát hiện phía sau có hai người bám theo.
Thứ khiến hắn cảm thấy thú vị là, một người trong đó chính là luyện khí tầng tám cường tráng nam tử, còn một người khác là luyện khí tầng bảy xa lạ tu sĩ.
Lúc này trong bụi cây cũng đi ra hai người, tên kia cường tráng nam tử giọng điệu kinh ngạc lên tiếng.
"Lão gia hỏa, ngươi cũng có chút bản sự đấy chứ, vậy mà phát hiện được hai chúng ta theo đuôi".
Tuy rằng giọng điệu của tên này có chút tùy ý, nhưng thân hình cũng bắt đầu căng cứng lên, vẻ mặt nghiêm túc nhìn chằm chằm lão giả trước mặt.
Người trước mặt biểu hiện quá mức bình tĩnh, khiến hắn có chút bất an nhè nhẹ.
Tuy rằng đây cũng rất có thể là do giả trang, nhưng cũng khiến hắn thay đổi thái độ nghiêm túc đối đãi.
Hai người bọn họ ngoài sáng là bình thường tu sĩ, nhưng trong tối cũng làm một tay c·ướp tu, mà lần này để mắt tới người này là có nguyên nhân.
Thứ nhất là do Trần Nguyên bán đi thượng phẩm phòng ngự pháp khí, khiến hai người nghĩ rằng kẻ này đã giảm đi tương đối lớn chiến lực.
Mà trong buổi trao đổi hội, hắn lại biểu hiện ra tương đối phong phú gia sản, khiến hai người càng thêm lóng mắt.
Với lại điều quan trọng nhất chính là vẻ ngoài già nua.
Đa phần tuổi già tu sĩ, đều sẽ thụt giảm đi số lớn thực lực, cho nên dựa vào hai người tu vi cùng kinh nghiệm, cầm xuống Trần Nguyên tương đối nắm chắc.
Mà cho dù có gì ngoài ý muốn, chạy thoát cũng không thành vấn đề.

Trần Nguyên lúc này cũng không nói nhảm, trực tiếp triệu hồi lên 10 cây dây leo bao quanh hai người.
Hai người đang lúc lấy ra pháp khí phản kích lúc, bất thình lình nghe được một thanh âm nhỏ nhẹ, nhưng hai người lại nghe như sấm nổ bên tai: "Trấn".
"Ầm ầm".
Sau khi thanh âm vang lên, thần hồn cả hai người đều như bị một cái đại chùy cực lớn, gõ mạnh vào đầu.
Cả hai đều ngay lập tức rơi vào bất động trạng thái.
Dây leo của Trần Nguyên thuận lợi xuyên qua ngực cùng bụng của hai người.
Mãi cho đến khi dây leo xuyên qua đầu kết liễu hai người, Trần Nguyên vẫn không cảm nhận được hai người bất kỳ dao động nào.
Hắn lúc này cũng có chút sững sờ ngơ ngác một chút.
"Mạnh như vậy?".
Hắn không nghĩ Thiên Huyền Dưỡng Thần Thuật, công kích năng lực lại mạnh như vậy, chỉ một chiêu đã khiến hai người rơi vào trạng thái bất động ngốc trệ.
Sau một lúc ngẫm nghĩ, ngờ tới nguyên nhân là do linh thức của hắn hiện tại đã ngang với trúc cơ tu sĩ.
Hoàn toàn áp đảo luyện khí cảnh giới, cho nên mới có cảnh tượng như vậy.
Bởi theo bình thường tính toán, chiêu vừa nãy vốn là trúc cơ sử dụng với trúc cơ, đem đi bắt nạt luyện khí tu sĩ đúng là có chút không đúng.
Cười cười một cái, hắn thu lại tinh huyết của hai người, sau đó thu dọn chiến trường rời đi nơi này.
.
Vài tháng sau Trần Nguyên đã tiến vào phạm vi sa mạc của Ly Hoả Tông.
Lúc này trên cồn cát, đang có một con thằn lằn khổng lồ bò trên mặt đất.
Thằn lằn dài hơn 20 mét, nhưng nếu lại gần nhìn, sẽ thấy toàn thân thằn lằn đều được làm bằng gỗ.
Con này thằn lằn chính là một cỗ nhất giai hạ phẩm khôi lỗi, được chế tạo bằng một chút tài liệu linh mộc phế liệu.
Không có cái gì khả năng công kích hay phòng ngự, chỉ có duy nhất một công năng là đi chuyển tương đối nhanh trên địa hình sa mạc mà thôi.
Trần Nguyên sau khi nghiêm cứu địa hình của Ly Hoả Tông, liền nghĩ tới chế tác cỗ này thằn lằn khôi lỗi.
Phía bên trong khôi lỗi hoàn toàn rỗng ruột, được cải tạo thành một căn phòng.
Hắn đang nằm trên ghế tựa thưởng thức một ly nước hoa quả, trên nóc phòng được gắn một tấm làm lạnh phù, khiến bầu không khí phía trong so với bên cạnh chênh lệch cực lớn.
Đại Hắc cùng Tiểu Kim đang ở một bên thoải mái nằm ngáy o o, trong khoang miệng thỉnh thoảng còn chảy ra chút nước dãi.
Hết chương !.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.