Tung Hoành Dị Giới

Chương 26: Đế Chế Lizardman (3)




Chương 26: Đế Chế Lizardman (3)
Trong thế giới này, tiêu chuẩn về cái đẹp của mỗi loài hầu hết đều khác nhau. Tuy nhiên, vì nhân loại là loài được thần linh ưu ái, nên hầu hết phụ nữ của các loài khác trên thế giới, trừ một số loài dị hình hoặc á nhân, đều có ngoại hình và hình thể gần giống với phụ nữ của nhân loại. Vì thế, tiêu chuẩn sắc đẹp của phụ nữ cũng được đánh giá theo tiêu chuẩn của nhân loại nhiều hơn.
Với việc chọn ra công cụ giải tỏa cho hoàng tộc sau mỗi nghi lễ Thăng Hoa, việc lựa chọn trở nên khắt khe hơn bao giờ hết. Không chỉ đẹp, họ còn phải vượt trội hơn hẳn so với con cái cùng loài.
Sau đó, Zyrrak'thul tiếp tục hỏi về một số vấn đề khác liên quan đến an ninh và cách tổ chức lễ hội. Rồi ông lớn tiếng tuyên bố:
"Được rồi, nếu không còn việc gì nữa, ta tuyên bố bãi triều!"
Nghe mệnh lệnh của Zyrrak'thul, tất cả mọi người đều chắp tay, cúi đầu và dần dần rời đi. Khi phòng ngai vàng chỉ còn lại Zyrrak'thul và nh·iếp chính Zhor’Khal, vị vua mới bắt đầu thả lỏng. Dù đã quen, nhưng thực sự Zyrrak'thul không hề thích cảm giác phải đối phó với các chiêu trò chính trị và luôn phải giữ phong thái của một vị vua.
Trước kia, khi mọi người trong bộ tộc dù là trưởng làng hay chiến binh đều ăn chung, ở chung với nhau, cuộc sống đơn giản hơn rất nhiều. Chỉ có sự phân chia giữa đàn ông, phụ nữ và già làng. Mọi người sống gần gũi, chăm chỉ lao động và không có sự so kè. Tất cả đều là anh em họ hàng thân thiết. Nhưng theo thời gian, khi các cuộc chinh phạt mở rộng lãnh thổ, Lizardman dần dần trở thành một quốc gia.
Có rất nhiều lợi ích: giờ đây, Lizardman có thể giao lưu, trao đổi buôn bán với nhiều nền văn hóa khác, làm giàu cho nền kinh tế, và nhận được sự công nhận cũng như e sợ từ các bộ lạc nhỏ và nhiều quốc gia khác. Tuy nhiên, cũng có những mặt hại, khi Lizardman bắt đầu tiếp xúc với nhiều tính Cách xấu từ các quốc gia loài người. Dù Zyrrak'thul đã áp dụng một số biện pháp để ngăn chặn, nhưng hiệu quả thu được không được như mong đợi.

Zyrrak'thul cảm thấy vô cùng thất vọng về tình cảnh hiện tại, khi mà hầu hết những người đồng đội, những chiến hữu đã vào sinh ra tử cùng ông giờ đây đều không còn nữa. Những người mới gia nhập lại chỉ biết chạy theo tiền tài và quyền lực, dần dần quên đi những giá trị mà tổ tiên đã để lại. Tuy nhiên, ít nhất ông vẫn còn may mắn khi tìm ra được Zhor’Khal. Người này không chỉ giỏi về ma thuật mà còn rất tinh thông học thuật. Nhờ có Zhor’Khal, các giá trị văn hóa của Lizardman không bị mai một.
"Thế nào rồi, tình hình của đoàn hộ tống thế nào?" Zyrrak'thul dò hỏi, giọng đầy lo lắng.
"Thưa bệ hạ, đúng như những gì bệ hạ đã tiên liệu. Trong số mười tám đoàn hộ tống, có năm đoàn bị t·ấn c·ông. Tuy nhiên, may mắn là bốn trong số đó vẫn an toàn đến được địa điểm tập kết. Còn một đoàn thì hiện tại vẫn chưa rõ tung tích," Zhor’Khal đáp.
"Hừm. Không rõ tung tích sao?" Zyrrak'thul lẩm bẩm, giọng nghiêm nghị.
Zyrrak'thul có rất nhiều con, không tính những đứa con ông có với các loài khác, thì tổng cộng ông có chín người con: năm hoàng tử và bốn hoàng nữ. Tất cả đều tài năng và xuất sắc. Nếu chúng hợp tác với nhau, Zyrrak'thul tin rằng đế chế Lizardman sẽ phát triển mạnh mẽ hơn cả thời kỳ của ông. Nhưng thật đáng tiếc! Có những đứa bị quyền lực và tiền tài làm mờ mắt, để rồi dấn thân vào những cuộc c·hiến t·ranh quyền lực ngầm. Cũng có những đứa tham gia chỉ vì không muốn chịu kết cục bi thảm.
"Thưa bệ hạ, thần đã cử người đi điều tra và phát hiện ra rằng chỉ có đồ tế lễ đã biến mất, còn những binh sĩ hộ tống thì đều đã bị g·iết hết," Zhor’Khal trả lời.
"Vậy đã tìm ra ai là kẻ chủ mưu chưa?" Zyrrak'thul hỏi, giọng lạnh lùng.
"Thưa bệ hạ, kẻ chủ mưu là ngài Korrak," Zhor’Khal đáp, ánh mắt chán nản.

"Là nhị hoàng tử sao?" Zyrrak'thul trầm giọng.
"Vâng, ban đầu thì chính thần cũng không thể dò ra được vì các trận pháp và pháp sư dưới trướng nhị hoàng tử đã làm quá tốt việc che giấu. Nhưng bọn họ đã gặp sự cố," Zhor’Khal nói, dừng lại một chút như để lấy hơi trước khi tiếp tục. "Đại pháp sư Coatl đã m·ất t·ích trong khi đang truy đuổi vật tế. Cả những kẻ hộ tống cũng m·ất t·ích."
"Cái gì? Chuyện đó làm sao có thể?" Zyrrak'thul ngạc nhiên, không thể tin vào tai mình.
Chưa nói đến việc sức mạnh của một đại pháp sư có thể quét sạch cả một nhóm quân, thì việc b·ắt c·óc một đại pháp sư gần như là điều không thể. Bên cạnh ông ta luôn có một Drakzard cấp độ anh hùng để hộ tống. Bị quái vật t·ấn c·ông lại càng không thể vì khi bọn họ g·iết được ba trong số hai mươi chúa tể của vùng thư sinh đại ngàn Taigan, thì những con quái vật vùng này lẽ ra phải tránh xa bọn họ.
Không lẽ hắn chạy vào vùng nguyên sinh? Zyrrak'thul suy nghĩ trong lòng. Không một Pháp sư nào lại mạo hiểm mạng sống của mình chỉ vì một món đồ như thế. Đặc biệt là một đại pháp sư, một trong số những pháp sư mạnh nhất của đế chế Lizardman. Mà cho dù hắn có chạy vào đó thật, với sức mạnh của mình, việc thoát thân vẫn là điều có thể. Vậy thì chỉ có một khả năng... Hắn đã bị thứ gì đó bắt giữ rồi bị đưa sâu vào trong rừng.
"Vậy điều tra tình hình đến đâu rồi?" Zyrrak'thul hỏi, giọng vẫn đượm sự tức giận.

"Bẩm bệ hạ, hiện tại chúng thần chỉ mới xác định được chủng tộc của vật tế là một giống loài thấp kém tên là Mothman. Giống loài này có khả năng chi phối tâm trí ở một mức độ nhất định, thưa ngài," Zhor’Khal trả lời.
"Vậy giả thuyết ở đây là một vật tế thấp kém đã sử dụng khả năng tâm linh của bản thân để điều khiển một đại pháp sư và một Drakzard lẫn các chiến binh, khiến họ đi vào vùng Nguyên Sinh?" Zyrrak'thul gặng giọng hỏi, rõ ràng là hiện tại ông đang rất phẫn nộ.
"Bây giờ thì vẫn chưa có kết luận chính xác, thưa bệ hạ," Zhor’Khal đáp, giọng thấp.
Việc một Đại Pháp Sư m·ất t·ích khi đang truy đuổi một vật tế sẽ gây ra sự lo lắng cho người dân, nhất là khi còn có cả một chiến binh Drakzard dũng mãnh nữa. Chuyện này sẽ gây ra những bất ổn không đáng có cho xã hội Lizardman. Đã thế, kẻ chúng truy đuổi lại chỉ là một chủng tộc thấp kém. Nếu chuyện này bị truyền ra ngoài, rất có thể sẽ gây ra sự ngờ vực với sức mạnh của Lizardman. Dù bọn họ có ngăn không cho miệng lưỡi của những kẻ liên quan, thì khoảng trống mà một Đại Pháp Sư và một chiến binh Drakzard để lại là không dễ dàng bù đắp được. Rất nhanh sẽ có nhiều kẻ nhận ra điều đó.
"Truyền lệnh ta. Hãy tạo ra một câu chuyện rằng Đại Pháp Sư Coatl đã đem quân đi chinh phục 'Địa Long Vô Ảnh,' nhưng sau khi chiến thắng, ông ta đã phải bỏ mạng. Hãy lấy cái xác của nó, được cất trong phòng kho báu, làm bằng chứng." Zyrrak'thul ra lệnh. Ngoại trừ ba chúa tể mà những gì được công bố, thực chất Lizardman còn đánh bại được hai chúa tể nữa, nhưng tất cả đã bị ém nhẹm đi để sử dụng trong các trường hợp cần thiết.
"Vậy còn ngôi làng của Mothman thì sao, thưa bệ hạ?" Zhor’Khal hỏi.
"Đem người bí mật đi chinh phạt chúng đi. Con trưởng thành thì tiêu diệt hết, còn những con non hoặc chưa trưởng thành thì đem vào trại dê hết cho ta," Zyrrak'thul ra lệnh, giọng đầy dứt khoát.
"Thần tuân lệnh," Zhor’Khal đáp.
Chỉ với một mệnh lệnh, Zyrrak'thul đã quyết định số phận của cả một chủng tộc, thể hiện rõ uy quyền của giống loài đứng đầu.
Trại dê có thể coi là địa ngục trần gian, là nơi giam giữ những kẻ đã dám chống lại đế chế Lizardman. Nơi này giam giữ rất nhiều chủng tộc khác nhau, thậm chí cả những Lizardman mang t·rọng t·ội. Những kẻ ở đây đều bị đối xử thậm chí còn thua cả thú vật. Không trở thành vật thí nghiệm cho những nghi lễ ma thuật hoặc thuốc của các giả kim sư, thì cũng b·ị b·ắt phải lao động khổ sai trong nhiều giờ liền. Đây cũng là nơi mua bán thú vui thể xác nhiều nhất đối với những công nhân nghèo. Các Quản giáo ở đây luôn bí mật buôn bán các hình thức giải trí với những con cái với mức giá rẻ hơn so với nhà thổ.
Nhìn chung, khi đã bị đưa vào đây rồi thì sẽ bị coi như là không tồn tại. Mothman có lẽ sẽ phải chịu kết cục bi thảm như thế nếu không có sự xuất hiện của một nhân tố không ai ngờ đến. Sau này, chính hắn sẽ trở thành vị thần vĩ đại của tộc Mothman, kẻ mà cả thế giới sẽ khinh bỉ và kinh sợ, tới mức không ai dám nhắc đến tên của hắn.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.