Chương 34: Buổi Đấu Giá.
Nguồn hàng thì Darin sẽ sử dụng hai phương án, đầu tiên là sử dụng cổng dịch chuyển về Vasewy để lây, việc này sẽ đảm bảo tính độc quyền cho hàng hóa của hắn. Thứ hai là sẽ phải đi mua hàng từ các thương nhân khác trong vực, tránh cho một ngày đẹp trời nào đó bị chính quyền khu vực đi kiểm tra thì còn có cách để che dấu.
Còn về phần khách hàng thì ngoại trừ lũ côn đồ như nhóm Hắc Trảo, hắn cần thu hút thêm khách vãng lai, thương nhân khác hoặc thậm chí là lính trấn thủ khu vực. Nhưng làm sao để lôi kéo bọn họ thì hiện tại Darin vẫn chưa có cách.
"Có lẽ nên để họ tự tìm tới thông qua danh tiếng từ những món đồ bán được, nhưng như thế lại quá lâu" Vừa đi hắn vừa suy nghĩ.
Ngay từ đầu thì việc mở cửa hàng Darin đã hướng tới việc thu thập thông tin chứ có phải kinh doanh đâu. Nó có thể cần nhưng không phải là mục tiêu chung hàng đầu. Cái hắn cần làm là thu thập thông tin để chuẩn bị cho biện pháp ứng phó với thế giới mới sau này của Valkyrie. Không thể lãng phí quá nhiều thời gian cho việc kinh doanh được. Hắn dừng lại ở trước cửa một quán rượu khá sang trọng đẩy cửa vào, nơi để thu thập thông tin tốt nhất thì vẫn luôn là những quầy bar.
Bên trong là một không gian rộng với sàn nhà được làm bằng gỗ, được chia thành nhiều bộ bàn ghế được xếp theo từng hàng. Ánh sáng ở nơi này được duy trì bởi các vật phẩm ma thuật phát sáng hình cầu. Ở đây có rất nhiều sinh vật thuộc nhiều chủng tộc khác nhau, thậm chí còn có cả con người nhưng nhìn họ có vẻ không để muốn bắt chuyện, khi Darin bước vào thì đã có một số kẻ chú ý đến hắn nhưng rồi lại không quan tâm nữa, có lẽ vì ngoại hình của hắn cũng không nổi bật nếu so với chúng.
Càng tiện cho Darin, hắn nhanh chóng chỗ ngồi ở góc khuất của quán. Phục ở đây là ba cha con á nhân người lai nhện. Người cha thì có đầu của một con Nhện săn chim Goliath màu đen khoác trên mình một chiếc áo sơ mi vải thô màu nâu sẫm, phần tay áo được xắn cao để tiện làm việc ở quầy pha chế, bốn cánh tay linh hoạt làm công việc pha chế, nấu ăn tính toán hóa đơn cùng lúc.
Còn hai đứa con gái thì trông bình thường hơn chút cũng có bốn cánh tay nhưng lại có gương mặt của nhân loại nhưng khác cái là có bốn mắt và hai hàm răng sắc nhọn mặc những chiếc váy dài màu đỏ rượu vang với phần eo được siết nhẹ bằng dây nịt da, tạo sự gọn gàng khi làm việc. Trên váy có một chiếc tạp dề trắng buộc ngang hông, được thêu hoa văn hình mạng nhện tinh tế.
"Ngài muốn dùng gì ạ" Giọng của người chị cả trầm nhưng không thiếu sự lịch thiệp.
Darin nhìn thoáng qua menu, gọi một ly rượu nhẹ và một ít thịt nướng. Hắn không quan tâm nhiều đến đồ ăn, mục tiêu chính là lắng nghe thông tin từ những kẻ trong quán.
Cyter thì vẫn đang đang thực hiện kĩ năng Informeld hòa bản thân thành một dòng chảy thông tin rồi hòa thân vào trong đầu Darin. Việc này giúp cả hai có thể nói chuyện một cách thoải mái trong bí mật, điểm trừ là Cyter sẽ không thể nhanh chóng hộ trợ cho hắn nếu có trường hợp nguy cấp nhưng hắn đã quan sát một lượt thì chắc rằng không có bất kì kẻ nào trong quán có thể gây nguy hiểm đến hắn.
Darin quan sát xung quanh đồng thời cũng kích hoạt luôn kĩ năng giúp hắn nghe những âm thanh nói chuyện dù là nhỏ nhất ở trong quán. Những kẻ có mặt ở đây tập hợp đủ loại: Thương nhân, lính đánh thuê, mạo hiểm giả hay thậm chí cả gián điệp. Ở một góc xa, một gã Lizardman đang trao đổi với một elf đeo mặt na, trong khi kẻ còn lại thì luôn để ý lối ra như trực chờ một điều gì đó.
"Những gì người nói thực sự chính xác" Tên elf đeo mặt nạ dò hỏi.
"Ta cam đoan, thứ các ngươi đang cần nó sẽ được giao dịch vào tối nay, thời gian và địa điểm ta đã ghi đây" Tên Lizardman đưa ra một mẫu giấy.
Kẻ đeo mặt nạ nhận lấy mẫu giấy rồi và đưa cho tên đồng bạn xem xét. Thấy không có vấn đề gì và đã xác định đối phương nói thật lấy ra một túi chứa đầy những viên ngọc đưa cho tên Lizardman sau đó trả tiền bước ra khỏi quán và rời đi như thể cuộc giao dịch vừa rồi chưa từng xảy ra.
Tên Lizardman sau khi nhận được tiền thì cũng hớn hở chạy ra khỏi quán, đến một con hẻm vắng người quan sát xung quanh thấy không có ai, hắn lấy bọc tiền ra ngắm. Với từng này tiền thì hắn thừa sức sống một đời còn lại vô lo vô nghĩ, thậm chí với số tiền này hắn thừa sức tới những nhà thổ cao cấp nhất ở khu vực chín mươi, nghĩ đến đây phần dưới của hắn bắt đầu nóng lên rồi. Nhưng chưa để tên Lizardman ảo tưởng xong thì hắn đã bị một thứ gì đó đánh vào đầu b·ất t·ỉnh.
Phía sau Darin đang cầm một cây gậy bóng chày màu đen. Đây là vật phẩm được tạo ra với mục đích đánh ngất đối tượng ngay lập tức mà không gây ra sát thương, nó chỉ có tác dụng với những người chơi lv300 trở xuống. Hắn thó được từ một tên NPC thích b·ắt c·óc người.
Từ những đã xảy ra trong quán thì có vẻ tên này đang giao dịch buôn bán thông tin gì đó với một nhóm yêu tinh. Giao dịch là thông tin mà lũ yêu tinh cần khả năng đêm nay sẽ có một vụ b·ạo đ·ộng khá lớn.
"Đúng như những gì ngài nói, đúng là những tên yêu tính đó và đồng bọn bên ngoài đang chuẩn bị đi giải cứu một ai đó và chúng đang chuẩn bị t·ấn c·ông vào một buổi đấu giá ngầm khi nó đang diễn ra" Cyter bay tơi khi vừa mới đi theo dõi nhóm yêu tinh.
Rồi lại cái kịch bản này nữa. Không cần phải tới tận nơi thì hắn cũng đoán được lũ elf đang tính cứu ai. Chắc chắn đến tám phần là một cô công chúa elf ham chơi hoặc một nhân vật quan trọng của tộc elf.
Vì sao hắn biết?
Đơn giản thôi khi nãy hắn đã thăm dò thực lực của lũ elf thì thấy, kể cả kẻ yếu nhất level cũng phải ngang với một Drakzard, đặc biệt là tên đeo mặt nạ hắn ít nhất cũng phải lv300. Trong Dream World, lũ này chỉ là tôm tép, nhưng đây là thế giới mới, và cho đến giờ hắn chưa thấy một đội nhóm nào mạnh hơn lũ elf này.
Nhất là khi ở trong thành này, có thể nói trừ bọn hắn ra, thì chúng được xem là mạnh nhất.
Việc tập hợp một nhóm lính tinh nhuệ thế này thì trừ khi cứu người, còn nếu chỉ vì một vật gì đó khác, thì thà t·ấn c·ông trước hoặc sau phiên đấu giá còn an toàn hơn.
"Bây giờ làm gì đây, Darin-sama?" Cyter hỏi.
"Chúng ta nên thử tới buổi đấu giá một chuyến. Dù sao thì vẫn chưa thể hành động nếu chưa nắm bắt được tình hình."
Darin sẽ hướng tới buổi đấu giá, vì đó có thể là cơ hội của hắn. Quyết định như vậy, hắn lập tức đi thẳng tới đó. (Còn tên Lizardman thì Darin ném vào kho ở cửa hàng)
Nói là buổi đấu giá ngầm, nhưng thực chất, việc này đã có sự chấp thuận và bao che của trưởng khu vực chín mươi. Vì thế, nó không hẳn là một hoạt động lén lút, mà ngược lại, được tổ chức khá công khai tại một tòa nhà lớn nằm cách xa khu trung tâm thành phố.
Tòa nhà này mang phong cách kiến trúc cổ kính, với những bức Tường đá xám cao v·út, được trang trí bởi những họa tiết uốn lượn đầy tinh xảo. Phía trên cửa chính là một tấm biển gỗ lớn, khắc biểu tượng của hội đấu giá một chiếc cân nặng trĩu một bên, tượng trưng cho sự thiên vị rõ ràng của kẻ có tiền. Hai bên lối vào là những lính gác mặc giáp đen, tay lăm lăm v·ũ k·hí, ánh mắt sắc lạnh quét qua từng kẻ bước vào.
Không gian bên trong tòa nhà được chia thành hai khu vực riêng biệt.
Khu vực phía dưới là một sảnh lớn, nơi tập trung đám đông không có vé mời. Họ chen chúc nhau, đứng chật kín khắp các hàng ghế gỗ đã cũ, có người thậm chí còn phải đứng sát tường. Không khí ở đây ồn ào, ngột ngạt bởi đủ loại người: từ lính đánh thuê, kẻ b·uôn l·ậu, đến những tay cờ bạc vừa mới thắng lớn đang mong tìm một món hời.
Khu vực trên cao là một dãy ghế sang trọng, được bố trí thành từng lô riêng biệt, dành cho các quý tộc và thương nhân hạng sang. Mỗi lô đều có rèm che bằng vải nhung đỏ, cùng những hoa văn thêu chỉ vàng lộng lẫy. Bên trong được trang bị ghế da êm ái, bàn gỗ sồi chạm trổ tinh xảo, cùng với những chai rượu hảo hạng dành cho khách quý.
Đương nhiên là Darin ở khu dưới rồi không có vé nên chỉ cách chem hàng vào thôi.
Trên sân khấu đấu giá, một bục gỗ lớn được đặt ở trung tâm, bên trên trải một tấm thảm đỏ sậm. Phía sau bục là một tấm rèm nhung đen dày, nơi các món hàng được giữ kín trước khi ra mắt. Một người điều khiển phiên đấu giá một gã đàn ông trung niên với bộ vest đen bảnh bao đang đứng ở đó, tay cầm búa gỗ, sẵn sàng gõ xuống để chốt từng giao dịch.
Ánh sáng trong phòng không quá rực rỡ, chủ yếu là những ngọn đèn chùm bằng pha lê tỏa ra thứ ánh sáng dịu nhẹ, tạo nên một bầu không khí vừa xa hoa vừa u ám.
Bên dưới bục, những con hàng đầu tiên đã được đưa ra: từ những món trang sức quý hiếm, v·ũ k·hí ma thuật, cho đến những con thú bị nhốt trong lồng. Nhưng tất cả mọi người đều biết, thứ giá trị nhất thường xuất hiện ở cuối buổi đấu giá và đó có thể chính là thứ mà lũ elf đang nhắm đến.
"Xin cảm ơn tất cả mọi người đã đến với buổi đấu giá ngày hôm nay. Để kết thúc chương trình, chúng tôi xin giới thiệu món hàng cuối cùng một báu vật vô cùng đặc biệt. Nó được các thợ săn tìm thấy khi đang khám phá Đại Ngàn Phía Đông!"
Giọng nói của người chủ trì vang lên đầy hào hứng, khiến cả khán phòng bỗng chốc yên lặng. Không khí nặng nề, dường như ai cũng nhận ra món hàng này có giá trị vượt xa những gì đã được bán trước đó. Một số kẻ đã đoán ra được món hàng này là gì vì Đại Ngàn Phía Đông là lãnh thổ của vương quốc Elf.
Cùng lúc đó, từ sau tấm rèm nhung đen, một elf bước ra. Đôi chân trần bước nhẹ trên sàn gỗ, để lại những dấu vết mờ nhạt của bụi bẩn.
Cô bé có mái tóc trắng bồng bềnh, như ánh trăng phản chiếu trong đêm tối, từng lọn mềm mại ôm lấy khuôn mặt nhỏ nhắn. Đôi mắt tím sâu thẳm, mang theo một tia bi thương nhưng vẫn toát lên sự cao quý không thể che giấu. Làn da cô nhợt nhạt dưới ánh đèn vàng nhạt, tương phản với chiếc vòng cổ ma thuật đang phát sáng mờ nhạt trên cổ dấu hiệu của một kẻ bị phong ấn sức mạnh.
Cả khán phòng đổ dồn ánh mắt vào cô gái elf ấy. Một số kẻ bắt đầu thì thầm bàn tán, trong khi những quý tộc và thương nhân trên lô ghế cao dường như đã chuẩn bị sẵn túi tiền của mình.
Người chủ trì mỉm cười đầy ẩn ý rồi tiếp tục cất giọng:
"Thưa quý vị, xin hãy chiêm ngưỡng món hàng vô giá này! Một elf thuần huyết, hiếm có bậc nhất trong thời đại này! Và giờ, hãy bắt đầu mức giá khởi điểm! 100 Ngọc Thạch"