Chương 228: Walter Khổ Chiến Xenomorph King!
Một chiêu Địa Sát Thương dũng mãnh khiến mặt đất nứt toác, từng khối đá từ phía dưới đột nhiên đâm lên tạo thành hàng loạt các cây thương to lớn sắc bén. Đám Xenomorph nào đã gặp phải sức mạnh kinh khủng bậc này, tất cả nhất thời hỗn loạn né tránh, nhưng vẫn không ít con không đủ may mắn bị xuyên thủng người mà c·hết.
Thấy hắn tạo được lợi thế, những thủ hạ phía sau cũng nhanh chóng xuất ra những kỹ năng công kích tầm xa của mình chồng chất vào khiến cái hang tối tăm nhất thời rực rỡ đủ loại màu sắc.
Nhưng con King không có vẻ gì là sợ hãi, những cây thương bằng đá lao tới lập tức bị cái đuôi lớn của nó đập gãy. Mặc dù nói chiêu thức này của Walter là tác dụng trên diện rộng nên sức mạnh đã bị dàn trải ra từng cây thương, nhưng uy lực của nó cũng không phải một kẻ có sức mạnh cấp Hầu Tước có thể chống lại.
Ngay cả Công Tước cũng phải khốn đốn một phen, đâu có dễ dàng như con quái vật to lớn kia chỉ cần dùng đuôi quật lên là xong.
King dùng cái đuôi của nó phá hủy toàn bộ những cây thương mọc lên cản đường, rồi nó lập tức thổi ra một làn hơi trắng về phía đội quân con người, vừa tiếp xúc với không khí đã khiến hơi nước trong đó đóng băng thành tinh thể.
Walter không dám mạo hiểm, hắn thấy thế lập tức giậm chân, một bức tường đá dày đặc mọc lên che lấp toàn bộ lối đi, hòng ngăn cản khí lạnh thổi tới.
Nhưng bức tường dày không ngờ vừa dựng lên đã xuất hiện vết nứt dài, sau đó tiếp tục lan ra như mạng nhện, nhìn qua đã không thể trụ lại được bao nhiêu.
King dùng thân thể to lớn của nó lao tới, chỉ sau hai cú húc toàn bộ lớp đá phòng ngự của Walter đã bị nó phá vỡ. Chẳng qua, khi con quái vật xuất hiện, bọn họ đã theo chỉ huy Walter lùi lại một quãng khá xa, vừa đủ để khí lạnh dù có lan tới cũng giảm đi phần lớn tác dụng rồi.
Tuy lần này tránh thoát, nhưng mọi người đều cảm thấy không ổn. Sức mạnh của con King này rõ ràng vượt trội hơn những con khác quá nhiều. Công kích bình thường không có tác dụng gì với nó, nhiều nhất chỉ đủ gãi ngứa mà thôi.
Còn Walter, hắn rõ ràng không được thong dong như nó, phía sau hắn còn có binh lính, nếu hắn tập trung chiến đấu thì khó mà bảo toàn cho họ được.
Nhưng không đợi hắn phải lo lắng nhiều, đoàn quân phía sau rất nhanh hiểu được mình chỉ là gánh nặng cho thủ trưởng, bọn họ lập tức lui lại rất xa phía sau, tinh thần cẩn thận dò xét bốn phía, tránh bị đám Xenomorph bất ngờ xuất hiện q·uấy n·hiễu.
Walter gật đầu tán thưởng, hắn dẫn dắt đám thuộc hạ này cũng không phải dăm bữa nửa tháng, vì thế trong chiến đấu ít nhiều đều có sự ăn ý nhất định.
Cảm thấy bản thân có thể hoàn toàn phát huy được sức mạnh, thân thể hắn nhất thời trấn định, toàn thân khí thế màu vàng sậm dâng lên, thổ nguyên tố dào dạt khắp nơi xung quanh nhất thời càng làm cho sức mạnh của hắn tăng cường.
Con Xenomorph kia rõ ràng cảm nhận được sự uy h·iếp từ người nọ, bản thân nó nếu có thể sinh ra ở một vùng đất băng giá có lẽ sẽ tốt hơn, nhưng tiếc rằng nó không có sự lựa chọn.
Đương nhiên, không vì thế mà nó lùi bước, bằng một cách đặc thù nào đó, cơ thể nó cũng dâng lên những dòng khí lạnh lẽo, xung quanh thân thể không ngờ được phủ lên một lớp giáp băng, nhìn qua khó mà biết được độ cứng rắn của nó.
Walter nhìn con quái thú to lớn trước mặt đầy âm trầm, thứ sinh vật này không biết bằng cách nào đó lại thực sự có khả năng sản sinh ra Ki, điều khiển nước trong không khí tạo thành lớp giáp cho bản thân sử dụng.
Hắn hiểu rằng, nếu cứ để thứ này tiếp tục phát triển, sợ rằng càng lúc nó càng trở nên khó đối phó hơn, thậm chí, trở thành vô địch cũng không phải là chuyện đùa. Tiềm năng phát triển của nó quá lớn, cần phải lập tức tiêu diệt triệt để.
Walter vỗ vào sau gáy, một tầng giáp mở ra, tay nhấc xuống một chiếc rìu to lớn, nhìn qua chỉ sợ phải nặng tới mấy trăm cân. Thế nhưng, thứ này bị hắn cầm vào tay lại giống như rất nhẹ nhàng.
Walter hô lên một tiếng khiến chiến ý sôi trào, đã lâu rồi hắn chưa gặp được đối thủ xứng tầm để đánh g·iết một trận.
Con King giống như bị khiêu khích, thấy đối phương lao lên, nó cũng nhún đôi chân bắn về phía trước cực nhanh như một viên đạn, đừng nhìn kích thước nó to lớn mà lầm tưởng nó chậm chạp, ngược lại, tố chất thân thể toàn bộ đều tăng lên một tầm cao mới.
Chiếc đuôi biến thành một cây đao băng bổ về phía trước, đất đá bị thứ này chém qua lập tức hóa thành bột mịn rơi xuống, phần còn lại thì bị một lớp băng dày bọc lấy.
Rìu đao v·a c·hạm tạo ra uy lực kinh khủng, hang động nhất thời như muốn sập xuống, đất đá nứt toác, rơi xuống ầm ầm. Chẳng qua chỗ bọn họ chiến đấu, khoảng không xung quanh càng lúc càng rộng, dư chấn do kình khí bắn ra làm cho mọi thứ hóa thành cát bụi.
Cả hai sau khi v·a c·hạm đều cảm thấy ngạc nhiên về đối phương, bọn họ đều vô cùng tự tin vào sức lực cơ thể mình có thể đập tan cả một khối núi, vậy mà đối phương lại có thể hoàn toàn đỡ được.
Walter không ngờ là người phải lùi lại trước, không phải bởi vì sức lực hắn kém hơn, mà thứ băng c·hết tiệt kia vừa chạm vào đã lan tỏa ra hòng đóng băng rìu của hắn.
Nếu đây là một lưỡi rìu bình thường, được tinh luyện bằng phương pháp tốt nhất hiện tại chỉ sợ sau pha v·a c·hạm vừa rồi cũng phải vỡ vụn, nhưng thứ đồ chơi này do Dương Tuấn Vũ vì hắn mà thiết kế, cho nên độ cứng chắc đã khỏi phải bàn.
Walter càng đánh càng hăng, con King nhất thời cũng say đòn, hai bên liên tục v·a c·hạm, mặc dù con Xenomorph này nhiều lúc xảo quyệt phun ra acid hoặc dùng cái lưỡi sắc bén của mình đánh lén, nhưng Walter tuy thô nhưng không ngốc, mỗi lần đối phương xài chiêu hèn hạ, hắn đều tránh né được.
Nói ra thì đây cũng phải nhờ tới bộ giáp này, nó không chỉ có tác dụng bảo hộ, mà bên trong nó có chứa một trí tuệ ảo (AI) đã nhiều lần cảnh báo trước nguy hiểm cho hắn kịp thời tránh né. AI này mặc dù không bá đạo như AI Mắt Rồng của tổng bộ, nhưng nó được thiết kế chuyên dùng cho chiến đấu nên cũng có những điểm độc đáo riêng.
AI Armor không chỉ đưa ra cảnh báo, trong trường hợp khẩn cấp nếu chủ nhân không kịp phản ứng, nó cũng có thể tự động kéo người đó tránh khỏi công kích. Đây chính là đặc trưng luôn được Dương Tuấn Vũ liên tục phát triển cho các bộ giáp của mình, bởi vì, đối với hắn, thắng thua đôi khi không quá quan trọng, thứ quý giá nhất chính là sinh mạng.
Một lần hỗ trợ như vậy thôi cũng coi như giúp người mặc nó có thêm cơ hội sống rồi. Đây mới chính là thứ mà một bộ giáp nên có: Dùng mọi cách để bảo vệ an toàn cho chủ nhân.
Walter đánh tới hăng say, cơ thể con quái thú này thực sự cứng rắn. Ngay cả khi hắn có thể đánh tan lớp băng, lúc chém vào nó cũng chỉ khiến lớp giáp bị nứt một chút, mà cánh tay hắn khi đó cũng bị lực phản chấn làm rung lên đau nhức một hồi.
Có điều, cơ thể Walter cũng b·ị t·hương không ít chỗ, mặc dù đã có lớp giáp làm giảm đi rất nhiều lực công kích nhưng hắn vẫn phải phun ra mấy ngụm máu, nhiều chỗ áo giáp bắt đầu cũng bị rách ra rồi.
King vừa đánh vừa nhổ độc phun băng khiến Walter tránh né rất chật vật, ngược lại, khả năng điều khiển nguyên tố thổ của Walter cũng làm nó ăn không ít quả đắng. Lúc thì đang đánh mặt đất dưới chân đột nhiên nứt toác ra làm thân thể nó đột nhiên mất thăng bằng, lúc thì các cột đá từ những vị trí khó chịu lao ra, khiến nó b·ị đ·au tới há mồm gào thét.
Walter nhổ ra một ngụm máu, sắc mặt hơi tái đi nhưng tinh thần vô cùng sảng khoái. Hắn nhìn con quái vật rồi chỉ tay quát:
- Ngươi khá lắm. Xứng đáng được c·hết dưới tay ta. Ha ha. Trận chiến này cũng phải tới hồi kết thúc thôi!
Con quái thú nhìn hắn khinh thường, theo nó biết về nhân loại yếu ớt thì việc phun ra nhiều máu như thế đã là tình trạng đèn cạn dầu rồi, có thể chống đỡ được bao lâu nữa thứ. Ngược lại, nó chỉ bị tổn thương qua loa, không đáng kể.
Nhưng rất nhanh, nó thấy mình đã sai.
Walter hít sâu một hơi, đôi mắt lóng lánh màu vàng dày đặc, toàn thân tỏa ra một loại sức mạnh kì dị. King đột nhiên thấy cơ thể mình trở nên nặng nề, thân thể giống như muốn chìm xuống dưới đất vậy.
Không chỉ dừng lại ở đó, loại áp lực này càng lúc càng trở nên kinh khủng, đôi mắt của nó không thể biểu đạt cảm xúc nhưng nếu có hiển nhiên đang rất kinh hoàng. Nó biết cứ như vậy sẽ không ổn, sức lực khủng kh·iếp nhất thời bộc phát, nó lao tới hòng xé xác đối phương.
Chỉ có điều, càng bước tới gần người kia, mọi hành động của nó đều trở nên chậm chạp, ngược lại, đối phương giống như có được gia tăng tốc độ, biến mất như một làn gió.
Walter há miệng cười ha hả, trong môi trường siêu trọng lực, đối phương trọng lượng càng nặng thì phải chịu áp lực càng lớn, còn hắn là người sở hữu năng lực này đương nhiên không chịu ảnh hưởng, ngược lại luyện tập ngày đêm dưới áp lực này khiến hắn di chuyển còn nhanh hơn bình thường.
Lưỡi rìu lớn bổ xuống lớp giáp cứng rắn trên đỉnh đầu của King khiến nó tức giận gầm lên nhưng chẳng thể làm gì được, khi cái đuôi nó quật tới thì đối phương đã thong dong rời đi rồi.
Lưỡi rìu điên cuồng chặt chém, thân thể cứng rắn vốn là niềm tự hào của King cũng dần dần xuất hiện thêm nhiều vết nứt vỡ. Walter dựa vào những nơi bị giáp bị phá đó mà liên tục công kích chồng chất lên.
- Ta đập nát ngươi!
- Ta đập!
- Ta chém! ...
Vừa gào vừa bổ, mới đầu là một cây rìu lớn, sau rồi từ thân nó, Walter tách ra một cây rìu nhỏ nữa, nhưng cây rìu này độ sắc bén lại gấp đôi cây rìu lớn kia. Nhất thời một cái để đập, một cái để chém, thân thể cứng rắn tới mấy cũng phải chào thua.
Từng dòng máu acid phun ra như vòi nước, Walter hú hồn lách sang bên né tránh, trong thời gian đợi máu hết phun, hắn lại chạy sang chỗ khác chặt chặt bổ bổ. Quái thú to lớn gào thét bất cam, đám thuộc hạ của nó lao tới trợ giúp.