Vạn Biến Hư Ảo

Chương 229: Rùng Rợn Hang Con Chúa




Chương 229: Rùng Rợn: Hang Con Chúa
Phía q·uân đ·ội dưới trướng Walter vốn đứng phía xa nhìn vậy cũng không chạy tới giúp thủ trưởng. Đây không phải bởi vì họ phản ứng chậm, hay cố ý bỏ mặc Walter, mà họ hơn ai hết hiểu rất rõ hậu quả khi lọt vào vùng siêu trọng lực kia. Họ ở ngoài thì tốt, nếu ngu ngốc lao tới thì ... cứ nhìn đám Xenomorph kia thì biết.
Thực vậy, đám Xenomorph bình thường khi lao tới đột nhiên thấy cơ thể đổ rầm xuống, toàn thân thể chúng con nào con ấy đều nằm bẹp dí dưới đất không thể cọ quậy dù chỉ một chút.
Chưa dừng lại ở đó, theo thời gian, thứ áp lực này càng lúc càng tăng cường liên miên giống như không có điểm cuối, cơ thể bọn chúng dưới sức ép kinh khủng đột nhiên nứt toác, vỡ vụn, biến thành một đám bầy nhầy xanh mét.
Còn con King của chúng cũng chẳng khấm khá hơn, máu mất càng lúc càng nhiều, lớp giáp bị phá gần như toàn bộ, tên nhân loại kia rõ ràng có thể g·iết nó nhưng hắn lại đập cho nó toàn thân tan vỡ, phải chịu đựng loại thống khổ vô cùng vô tận.
Đúng vậy, Walter đúng là không muốn thứ khốn kiếp này c·hết quá sớm. Hắn biết rõ để có được sự tiến hóa kỳ dị này, con Xenomorph King chắc chắn đã s·át h·ại rất nhiều nhân mạng, và cả thú vật trong rừng, thậm chí khả năng dùng Ki của nó rất có thể là hấp thu được từ những người lính của hắn đã t·ử t·rận trong quá khứ.
Giết nó, phải làm cho nó đau đớn tới c·hết đi sống lại, phải khiến nó hối hận vì đã được sinh ra trên cuộc đời này. Một con quái thú, thật quá ghê tởm.
Một đao cuối cùng bổ xuống, khối óc đen kịt của con King bộc lộ ra hoàn toàn, những dòng máu acid dần dần thực hiện nốt nhiệm vụ phân giải chính thân thể đ·ã c·hết của nó.
Walter định đập nát cả phần óc này, nhưng đúng lúc này Dương Tuấn Vũ đột ngột xuất hiện bên cạnh giữ tay hắn lại. Walter hơi giật mình vì sự hiện thân của hắn, còn đám thuộc hạ vốn đang trừng mắt hưng phấn nhìn cảnh máu tanh vừa rồi cũng không khỏi há hốc mồm.
Boss quá bá đạo rồi!
Dương Tuấn Vũ thấy ánh mắt khó hiểu của Walter thì nghiêm nghị nói:
- Đừng để nó c·hết như thế. Chúng ta phải khiến nó trả giá nhiều hơn. Kẻ đã s·át h·ại nhiều người, nhất định từ trên cơ thể nó phải tìm ra được lợi ích cho những người còn sống.
Walter nghe vậy thì gật đầu thở ra một hơi, nhất thời trọng lực xung quanh trở lại bình thường, thân thể hắn có chút loạng choạng. Dù sao trận chiến này cũng bào mòn sức lực của hắn không ít.

Dương Tuấn Vũ để hắn ngồi xuống hồi phục, nhìn cơ thể dù bị đập phá không dưới ngàn nhát rìu của Walter mà vẫn có thể giữ lại tương đối hình dạng thì quả thực không đơn giản, nếu đem về nghiên cứu biết đâu lại tìm ra được lợi ích bất ngờ.
Nghĩ là làm, hắn lập tức ra lệnh cho những đội viên có năng lực băng hệ đông cứng cái xác này lại rồi vung tay ném vào không gian của mình.
Đám thuộc hạ đứng cạnh thấy cái xác lớn bằng cả một gian phòng đột nhiên biến mất không khỏi hú vía. Không thể trách họ được, đây là lần đầu tiên họ chứng kiến năng lực không gian của Boss mà.
Quãng đường về sau bọn họ tiếp tục gặp thêm 2 con King nữa, trong đó một con bị DG giải quyết, con còn lại không đợi Walter ra tay đã bị Dương Tuấn Vũ một chiêu g·iết c·hết rồi thu lấy xác.
Sự áp đảo về sức mạnh khiến đám thuộc hạ đi theo được mở rộng tầm mắt, nhất là đội ngũ do Walter dẫn dắt càng đi càng kinh hãi, còn nhóm 20 thành viên đi theo Boss từ đầu thì cũng dần dần quen cảnh mình hắn solo với mấy chục con quái thú rồi mà vẫn nhẹ nhàng như không rồi.
Dương Tuấn Vũ nhanh chóng mang theo đội ngũ hợp lại với nhóm của DG, rồi toàn bộ quân lực tiến thẳng tới vị trí trung tâm của quần thể mê cung hang động này.
Khi còn cách nơi đó không xa, Dương Tuấn Vũ ẩn ẩn phát hiện một hơi thở rất cuồng bạo khiến hắn hơi nhíu mày. Mặc dù thông qua 3 con King hắn đã lờ mờ dự đoán con Queen sẽ khá khó chơi, nhưng không nghĩ nó lại phát ra nguồn sức mạnh lớn như thế.
Con Queen này mang sức mạnh đủ áp đảo cả ba con King. Trong một xã hội mẫu hệ (con cái làm chủ) thì việc này không quá kỳ lạ.
Cảm nhận được khí tức không hề che dấu này, cả Walter và DG đều nghiêm trọng, áp lực nó tạo ra không hề thua kém gì trạng thái mạnh nhất của họ.
Dương Tuấn Vũ dừng bước, hắn hạ lệnh 100 đội viên toàn bộ ở lại bên ngoài cửa hang, ngoài họ ra, bất cứ sinh vật nào rời khỏi lập tức g·iết c·hết. Sau đó tiến về phía trước, Walter và DG chậm rãi theo sau, vừa đi vừa hết sức cảnh giác xung quanh.
Trong một cái hang cực kỳ rộng lớn, không khí chứa đầy những loại acid bay hơi tạo ra một hỗn hợp màu xanh lục bay lơ lửng, hình thành những làn sương dày đặc làm cản trở rất nhiều tầm nhìn, dù là Dương Tuấn Vũ cũng nhất thời không thể nhìn xa được mà bắt buộc phải mở rộng cảm ứng thần thức.

Một luồng Ki tràn ra quanh người khiến không gian nhất thời sáng lên, làn sương acid gặp phải các hạt ánh sáng nhanh chóng bị phân rã, tạo thành những tiếng xèo xèo khét ghê rợn.
Mặt đất dưới chân đầy thứ chất dịch dính nhớp nháp, nhìn qua cũng là acid dạng nhầy mủ phát ra thứ mùi h·ôi t·hối vô cùng buồn nôn.
Đi sâu vào trong, tình trạng môi trường càng trở nên tệ hại, rồi dần dần xuất hiện trong tầm mắt họ là những khối đá hình cầu xám bạc, được phủ rất nhiều lớp nhầy nhụa xung quanh.
Vốn những khối đá này đặt riêng lẻ thì không khiến người ta chú ý, nhưng càng đi sâu vào trong, chúng càng xuất hiện liên tục hơn, khiến con đường họ đi nhất thời trở nên chật trội.
Walter hơi bực, hắn thổi một luồng Ki đậm đặc nguyên tố thổ ra xung quanh, nhưng điều kỳ quái xuất hiện, những tảng đá này hoàn toàn không có chút hô ứng nào với Ki của hắn khiến Walter không khỏi ngẩn người.
Hắn tức giận tung chân sút một cái, khối đá bị thứ chất nhầy kia dính có lẽ trong một thời gian tương đối dài nên dù bị đá rất mạnh nhưng nó chỉ bật lên, lăn đi một quãng ngắn.
Bộ mặt Walter có phần quái dị, hắn dùng sức sút thêm mấy khối bên cạnh bay lên, nhưng càng tung cước hắn càng cảm thấy có điều gì đó không đúng.
Dương Tuấn Vũ thấy Walter đá mấy khối hình cầu có vẻ hăng say, hắn nghiêm giọng quát khẽ:
- Walter, anh đang làm cái gì đấy? Còn khí lực thì giữ lại đi, đá mấy quả trứng đó thì có ý nghĩa gì?
- Quả trứng?
Walter trợn mắt, những khối đá đen xám cứng rắn này là trứng sao? Hắn lập tức rút rìu bổ xuống một quả gần đó. Dù có lớp vỏ rất cứng nhưng dù sao nó cũng chỉ là trứng, bộ giáp của con trưởng thành còn bị hắn chém đứt nữa là lớp vỏ này.
Quả trứng vỡ, lộ ra bên trong một con ấu trùng màu trắng vàng bị chặt làm hai, con non này chưa kịp kêu một tiếng chào đời cứ như thế đã bị c·hết tức tưởi.
Khi biết nó là trứng, Walter nhìn ra xung quanh không khỏi giật mình, da đầu cũng có chút run lên.

Cái hang rộng lớn này họ còn chưa đi tới cuối nhưng nhìn sơ qua cũng phải có tới mấy nghìn quả trứng, một khi nó nở hết thì không phải sẽ có cả hàng ngàn con Xenomorph sao?
Nếu hôm nay bọn họ không đột nhập vào đây, thì sợ rằng sắp tới sẽ có thêm hàng trăm, hàng ngàn người bị g·iết hại, làm thức ăn nuôi bọn chúng.
Walter vung rìu định chém xuống, Dương Tuấn Vũ lập tức ngăn hắn lại:
- Anh có đập tới sáng mai cũng không xong, trước hết tìm g·iết con chúa, sau đó anh muốn đập tới bao giờ thì đập.
Walter nghe có lý liền thu tay lại, nhưng chân hắn vẫn thấy vướng víu khó chịu mà đá bay những quả trứng nào chắn đường hắn.
Việc này Dương Tuấn Vũ cũng bó tay, mặc dù lực đá khá lớn nhưng theo cảm nhận của hắn thì con non bên trong vẫn sống trơ trơ, loài vật này đúng là có sức sống thật sự mãnh liệt.
Dương Tuấn Vũ dựa theo nguồn áp lực khổng lồ đang phát ra phía sâu bên trong hang động mà tiến tới. Họ đi vào một đường coi như thuận lợi, bởi vì không có bất cứ một con Xenomorph nào cản đường.
Việc này nhìn thì có vẻ lạ đời khi nơi quan trọng nhất lại không có lính canh, nhưng nếu nghĩ sâu hơn thì sẽ hiểu trong lãnh địa của con chúa, các con Xenomorph khác không dám x·âm p·hạm, trừ khi là thời điểm mang tới thức ăn, còn lại bất cứ con nào dám bén mảng tới hẳn phải c·hết không nghi ngờ.
Cái hang tưởng chừng vô cùng vô tận, đào rỗng dãy núi, thì đi mãi cũng phải tới điểm cuối. Nhưng tại đây, họ giật mình khi thấy một ngọn núi dựng lên ở chính giữa.
Nương theo ánh sáng mà Dương Tuấn Vũ phát ra càng lúc càng đến gần, khi thấy rõ ngọn núi này, tất cả đều không khỏi hít sâu một hơi kinh hãi. Nhưng sự kinh hãi đó dần dần được thay bằng những nét phẫn nộ in sâu lên gương mặt mỗi người.
Cái này đâu phải là núi, mà là một đống đầu lâu xương cốt chất đầy. Mặc dù có cả xương các loài dã thú khác, nhưng phần lớn đều là con người. Theo kích thước xương mà đoán, bọn Xenomorph g·iết hại không phân biệt già trẻ, gái trai, bọn họ thấy không ít các hộp sọ rất bé, giống như là trẻ mới đẻ vậy.
Từ núi xương này không ngờ vẫn chảy ra những dòng máu đỏ tươi, nhìn kĩ thì thấy một số phần cơ thể vẫn chưa bị ăn hết, máu còn chưa kịp đông lại thành máu đen, chứng tỏ con Queen vừa mới ăn thịt không ít người ở đây.
Ba người tới giờ phút này đã cực độ phẫn nộ, dựa theo phán đoán chỗ này sợ rằng phải tới cả trăm, thậm chí là cả ngàn người bị ăn sống. Đối với loài quái vật ghê tởm này, bọn họ quyết định phải g·iết, g·iết bằng hết mới thôi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.