Chương 58: Chiến Thuật Thác Đổ
Thịnh Thế hiện nay đã không còn là một tập đoàn vô danh nữa rồi, trong đầu của những người tầng chóp bu của các quốc gia ít nhiều đều có khái niệm về con quái vật trong ngành kinh tế này, trong vòng mấy năm gần đây càng thêm tăng trưởng vượt bậc.
Phải biết người Nhật Bản xưa nay đều có lòng tự tôn dân tộc cực lớn, người dân họ đều rất ưu tiên sử dụng hàng nội địa, đồ trong nhà mọi người chỉ sợ lên tới trên 90% do các tập đoàn trong nước sản xuất.
Vậy mà mấy năm trở lại đây, hai chữ Thịnh Thế đã vô hình thẩm thấu vào, sự ưu việt của nó khiến người ta một khi biết tới thì khó mà cưỡng lại lòng muốn mua một chiếc về sử dụng thử. Và khi mua một chiếc, nếm được sự khác biệt của nó so với các thiết bị cùng loại làm họ không tiếc giới thiệu với người thân.
Ô tô, mô tô, xe đạp, mạng 5G, Master Device, kính VR... ngày càng xuất hiện lan tràn khắp nơi.
Không chỉ họ bất lực nhìn sự thẩm thấu của Thịnh Thế vào đời sống người dân, các quốc gia khác đều nhận thấy xu hướng không thể ngăn cản của các thiết bị này. Chẳng nói đâu xa, ngay trong nhà của Asō Tarō cũng có một chiếc Bentley T1, mấy chiếc Master Device và kính VR. Người có tuổi như ông không nói, đám trẻ một khi đã thử nghiệm tuyệt không bỏ ra được.
Itsunori cũng đã chú ý tới tòa nhà này từ khi nãy, hắn thở dài nói nhỏ với phó thủ tướng:
- Thịnh Thế này đã vực dậy cả một nền kinh tế lạc hậu.
Asō Tarō không phản bác quan điểm của Itsunori, so với một bộ trưởng bộ quốc phòng, là người tiếp xúc với lĩnh vực kinh tế thường xuyên càng khiến Itsunori hiểu rõ sự ảnh hưởng to lớn của tập đoàn này đối với đà tăng trưởng của quốc gia này.
Thịnh Thế mặc dù không lớn tới mức nuốt trọn nền kinh tế Việt, nhưng sự phát triển vũ bão của nó đã kéo theo các ngành liên quan và cả không liên quan đều hối hả lao theo.
Itsunori có phần nghiêm trọng đánh giá:
- Lần này tổ chức diễn tập quân sự chúng ta sẽ biết được Thịnh Thế làm được những gì trong an ninh quốc phòng của Việt Nam. Nếu đúng như những gì chúng ta tìm hiểu được e rằng Châu Á muốn có thêm một con rồng rồi.
- Sau Hồng Kông, Singapore, Hàn Quốc và Đài Loan là Việt Nam sao?
(*Thuật ngữ con rồng Châu Á ý nói tới bốn nền kinh tế nổi bật vì đã duy trì được tốc độ tăng trưởng và công nghiệp hóa cao, đạt tư cách một nước phát triển).
Asō Tarō cảm khái, trong lòng không rõ tư vị gì.
Thấy ánh mắt của họ, phái đoàn do chủ tịch nước phụ trách đón tiếp không khỏi cảm thấy tự hào, sảng khoái.
...
Cuối cùng ngày có thể sẽ là một cột mốc lịch sử trọng đại của Việt Nam đã tới.
Mùa xuân, ngày 03/03/2014.
Lần diễn tập này phía Việt Nam lần lượt xuất ra 6 chiếc tàu ngầm TT-01, 4 chiếc trục hạm Mắt Bão, 1 chiếc tiêm kích Điện Biên Phủ, ngoài ra còn có 35 chiếc Su-27/30 thế hệ 4/4+ hơn 10 chiếc trục hạm khác, mặc dù đã có chút tuổi nhưng hoạt động còn khá ổn định.
Về phía Nhật Bản, ở cảng Cam Ranh đã tiếp nhận neo đậu 8 chiếc tàu ngầm Lớp Oyashio, bất ngờ còn đem đến 4 chiếc tàu ngầm mới nhất Lớp Sōryū chạy động cơ diesel-điện, 8 chiếc tàu khu trục Lớp Akizuki và Lớp Takanami và 50 chiếc tiêm kích chiến đấu F-15J và F-15DJ cải tiến.
So về quy mô lần tập trận này uy thế không hề thua kém bất cứ lần tập trận nào trên thế giới.
Bất cứ một quốc gia nào tổ chức diễn tập dù là trong nước hay hợp tác với quốc gia khác đều khiến tình hình an ninh thế giới đều nhấp nhổm không yên, đặc biệt là các nước láng giềng. Mặc dù thời nay việc mạnh mẽ xâm lược đã bị chính quyền thế giới cấm tiệt, nhưng các hình thức trá hình vẫn có thể âm thầm diễn ra. Một nước có nền quốc phòng vượt trội sẽ khiến các nước xung quanh e dè, làm việc gì hình như đều thấp hơn người ta một cái đầu.
Và quả thực, cao tầng thế giới đang nhìn chằm chằm vào họ.
...
Vân Tú còn hôm nay dù bận con nhỏ nhưng vẫn mang Hân Hân tới trụ sở tập đoàn ở Vĩnh Hà để cùng nhân viên chứng kiến thời khắc lịch sử này.
Ở bãi Cát Bạc đẹp nên thơ hôm nay không có các đoàn người tới nô đùa với những con sóng trắng bạc, không có những cảnh khách du lịch nằm phơi nắng, mà toàn bộ đều đang hồi hộp ngồi dưới chiếc màn hình 100m2 cực lớn được lắp đặt trong thời gian 1 tháng trước.
...
Hơn 2000 chiến sĩ hải quân, không quân mặc đồng phục đứng nghiêm trang trước ngọn cờ tổ quốc. Chủ tịch nước, Phó chủ tịch, Thủ tướng, Phó Thủ tướng, Bộ Trưởng, Chủ tịch quốc hội, ... gần như toàn bộ các vị lãnh đạo cấp cao của Chính Phỉ Việt Nam lâm thời đều có mặt tại đây. Tay phải để chếch trước trán, toàn thân nghiêm trang, vào giây phút này toàn bộ đất trời đều hòa cùng một nhịp đập.
Quốc ca Việt Nam vang lên, từng con chữ, từng lời hát đều thấm vào tinh thần, thể xác của những con dân đất Việt, ai cũng cảm thấy cả toàn thân sôi trào nhiệt huyết xung phong ra trận.
“Đoàn quân Việt Nam đi,
Chung lòng cứu quốc,
Bước chân dồn vang trên đường gập ghềnh xa.
Cờ in máu chiến thắng mang hồn nước,
Súng ngoài xa chen khúc quân hành ca.
...
Vì nhân dân chiến đấu không ngừng,
Tiến mau ra sa trường,
Tiến lên! Cùng tiến lên!
Nước non Việt Nam ta vững bền!”
...
Vũ Chấn Phong nhìn các chàng trai da ngăm đen, khỏe khắn chững chạc đang duyệt binh nhịp trước nhịp sau đều tăm tắp liền cảm thấy mình khí huyết tuổi trẻ như đang quay về, lão xúc động muốn tiếp tục cầm quân đánh cho kẻ thù tan nát. Nhưng ông biết, hôm nay lão bằng hữu của mình sẽ đảm nhận nhiệm vụ xuất chinh.
Tư Lệnh, Phó đô đốc Phạm Văn Quý giọng nghiêm trang, mạnh mẽ vang khắp bốn bề:
- Xuất quân!
Toàn bộ 2000 chiến sĩ lấy các Chuẩn Đô Đốc, Đại Tá làm đầu, nhanh chóng tiến về phía hệ thống t·àu c·hiến với tâm trạng bừng bừng khí thế.
Chiến hạm nhổ neo, sáu chiếc tàu ngầm dài 50m như con quái thú bắt đầu chìm xuống đáy biển, các trục hạm và tàu hải quân khác cũng theo hiệu lệnh khởi động động cơ rẽ sóng tiến ra ngoài khơi xa.
Đồng thời lúc đó, theo mệnh lệnh của Tư Lệnh, Trung Tướng Lê Vĩnh, dàn tiêm kích và máy b·ay c·hiến đ·ấu, hỗ trợ chiến đấu bắt đầu xuất kích.
...
Mặc dù chỉ là một trận đấu tập, sẽ không có t·hương v·ong, không có thiệt hại về thiết bị, nhưng không một ai dám coi nhẹ.
Hệ thống camera theo sát cùng với góc nhìn trực tiếp từ các thiết bị quân sự truyền về khiến mọi người quan sát được cách triển khai chiến thuật, tình trạng đáp ứng của hệ thống máy móc, phản ứng trong các hoàn cảnh khẩn cấp đều được tận dụng triệt để.
Tiêm kích hai bên xé rách bầu trời né tránh radar đối phương, lượn những vòng cực khó, phối hợp tác chiến với hệ thống tàu trục hạm và tàu ngầm.
Toàn bộ các chiến đấu cơ đều được kết nối rõ nét, chính xác với nhau, cùng phát hiện kẻ địch và đưa ra phương án tác chiến cực nhanh làm các chỉ huy đều rất vui mừng.
Nhìn cục diện đã ổn định, một người đàn ông cao lớn vạm vỡ mặc bộ quân trang màu xanh thẫm tiến tới, mỗi lần hắn bước ra khí thế dường như mạnh mẽ áp đảo mọi người.
Phạm Văn Quý hơi nheo mắt lại, đợi người này lên tiếng. Mặc dù là người nắm giữ toàn bộ hệ thống Hải Quân trong tay, nhưng qua một thời gian tiếp xúc ông thực sự nể phục người đàn ông này.
Từ bóng tối bước ra, gương mặt chữ điền mạnh mẽ, khảng khái khác hẳn nụ cười trên môi hắn làm người ta không rét mà run. Giọng ồm ồm như sấm hắn nói:
- Tư Lệnh, tới lúc chơi đùa với bọn chúng rồi.
Phạm Văn Quý không hiểu sao thấy sống lưng chợt lạnh, ông băn khoăn hỏi:
- Làm vậy không sợ bên kia tức giận chứ?
- Tức giận thì làm gì? Việc này chỉ cao tầng hai bên biết với nhau, họ thất thế hay không là do bản lĩnh của họ, chẳng lẽ ngài muốn cuộc diễn tập ngàn năm có một này chỉ kết thúc bằng việc lượn lờ trên biển rồi bắn vài phát đạn cho xong sao?
Phạm văn Quý đương nhiên không muốn, lão nhìn hệ thống chiến đấu cơ mới toanh, rất nhiều tính năng mới mạnh mẽ, hiện đại mà không được dùng thì toàn thân cũng ngứa ngáy lắm.
- Được.
Nói xong hai người đều phá lên cười, lão Quý cũng hấp háy đôi mắt, binh bất yếm trá mà. Để xem chiến thuật này có tác dụng không.
- Tiếp theo cậu toàn quyền chỉ huy.
- Rõ. Thưa Tư Lệnh!
Walter vặn vặn nắm tay kêu răng rắc đi tới khoang chỉ huy.
- Cậu là ai? Sao lại vào đây?
Một người lính nhíu chặt mày nhìn kẻ lạ, một phần vì khí thế hắn quá mạnh, một phần vì thái độ không có ác ý nên viên tướng này mới tạm thời không ra lệnh bắt. Nhưng một trận đấu quan trọng như vậy tuyệt không thể xảy ra sai sót.
Bỗng nhiên loa hệ thống vang lên tướng Phó Đô Đốc:
- Giai đoạn một mọi người đã triển khai rất tốt, như vậy đã vượt qua yêu cầu chuyên môn do bên trên đề ra rồi. Bây giờ chuyển sang giai đoạn tiếp theo, cậu ta sẽ là người chỉ huy, Nhật Duy cho hắn vào.
Nhật Duy nghi hoặc một hồi nhưng hắn không dám cãi lệnh, người tránh qua một bên, Walter đi qua khẽ gật đầu rồi tiến về phía hệ thống giá·m s·át.
Thấy mọi người đều thao tác thành thục hệ thống tàu mới, hắn rất hài lòng, xác định thời cơ đã tới, hắn nói vào micro tổng:
- Mọi người cứ gọi tôi là Cường. Tiếp theo rất mong sự hợp tác của mọi người. Tôi được Tư Lệnh Phạm Văn Quý và Tư Lệnh Lê Vĩnh cấp phép.
Phía không quân cũng vừa nhận được thông báo của Trung Tướng nên không dị nghị gì thêm. Lập tức hô:
- Rõ!
Walter bấm nút AI, một bản đồ giả lập hiện lên, khẽ gật đầu rồi ra lệnh:
- Tiêm kích chia làm ba nhóm:
Su-27 theo mã số tăng dần lần lượt 10 chiếc chia thành năm tốp. Hai tốp trước bay ở tầm 3000Km, ba tốp sau giữu tầm bay 2500Km, khoảng cách giữa các máy bay là 50km, khoảng cách giữa các tốp duy trì 500Km.
Su-30 chia năm tốp, mỗi tốp 3 chiếc, bay song hành với Su-27 nhưng thấp hơn 25Km.
Điện Biên Phủ nhanh chóng bay lên 4.000Km, bật hệ thống Quantum Stealth (Tàng hình lượng tử) bao phủ toàn bộ phạm vị 1000Km, bắt đầu xâm nhập phạm vi tác chiến.
- Rõ!
Chiến thuật dàn trận hình thác đổ lập tức được tiến hành.
Các tiêm kích lượn vòng trên không trung, động cơ phản lực mạnh mẽ rít gào, chỉ trong 1 phút đã hoàn toàn theo mệnh lệnh.