Chương 76: Không Khí Sôi Nổi
- Theo ngươi thì lý do vì đâu mà Liên Minh Công Hội lại cho phép Diệt Thiên tổ chức chỗ ăn chỗ chơi ở Quảng Trường “Thiên” và Cung Điện “Thánh”? Nghe nói ở đấy hàng năm cũng chỉ dùng để tổ chức ngày thành lập liên minh và một vài sự kiện trọng đại đấy.
- Thế thì người anh em không biết thực hư ở bên trong rồi. Tôi có người bạn ở trong Liên Minh, nghe hắn nói Diệt Thiên chính là phát điên.
- Mus, mày biết gì thì nói thẳng ra đi, ấp úng cái gì.
- Rượu thịt hôm nay…
- Tao mời! Giờ đã nói được chưa?
- Hề hề, được. Nghe đứa bạn tôi nói Diệt Thiên đã dùng 10 bộ lễ phục cực kì đắt đỏ, mỗi bộ giá cả chục ngàn ngọc thạch cấp A.
- Ghê vậy? Cũng chỉ là món đồ khoác lên người thôi mà, nói như mày thì một bộ đó đủ cho chúng ta ngây ngốc tu luyện một năm rồi? Đúng là phí của mà. Nhưng tao với mày so với lũ ăn xin không hơn, nhìn thì ghê chứ Liên Minh sao lại thiếu chút tiền đó được.
- Đúng vậy, lễ phục chỉ là thứ dùng để che mắt thôi. Thứ khiến Liên Minh rung động đó chính là một cây Thần Binh Thống Lĩnh Trung Phẩm và một cây Thống Lĩnh Hạ Phẩm.
- Cái gì!!!
- Suỵt, hét cái gì.
“Ực”
Hắn run run nuốt một ngụm nước miếng, nhưng tia sáng trong mắt làm tên bạn đứng cạnh cũng chói mắt.
- Con m* nó. Tổ chức một tuần lễ hội chó má gì đó mà dùng hai thanh Thần Binh cấp Thống Lĩnh để đổi? M* kiếp, bọn này đúng là bị điên thật rồi, nếu gia tộc tao có một thanh thì đám Tư Mã kia còn không bị thu phục? Vậy mà mày xem, bọn chúng dùng nó vào việc gì?
- Nhưng mà nghe nói lễ hội có bán v·ũ k·hí mọi phẩm cấp, còn đảm bảo chất lượng tuyệt đối không phải hàng dởm mà đa phần mọi người hay dùng.
Nói xong cả hai đều rơi vào trầm mặc, nếu thực sự muốn thì Diệt Thiên hoàn toàn có thể hô hào có 2 thanh Thần Binh cần bán, đảm bảo giá trị của chúng sẽ khiến người ta đỏ mắt, bán hai thanh đấy giá chắc chắn hơn đứt mấy thứ v·ũ k·hí cùi bắp khác chứ. Việc v·ũ k·hí đỉnh cấp thì đem làm phí thuê địa điểm, rồi lại đem hàng cấp thấp ra bán … nghe sai sai.
Cả hai nghĩ một hồi đều không rõ thực hư thế nào, mặt kẻ nào kẻ đấy hoang mang, nhưng sự tò mò về tuần lễ hội chỉ tăng mạnh chứ không giảm. Bằng mọi cách bọn họ phải có được một vé tham gia xem trong hồ lô Diệt Thiên chứa cái gì.
Nói công tác tổ chức của Liên Minh đứng đầu Zero quả không ngoa, mặc dù họ rất ít khi nhận giao kèo trước đây, nhưng một khi đã nhận thì chưa một ai phải phàn nàn điều gì.
Quy mô của lần lễ hội này rất lớn. Mặc dù tin đồn ra ngoài chỉ là Vương Cung và Quảng Trường nhưng xung quanh nó còn có những hoạt động nhỏ khác.
Quảng Trường “Thiên” từ sớm đã dựng lên một loạt hệ thống các gian hàng, theo sắp xếp hình xoắn ốc, càng lúc càng cao hơn, càng tiến vào trung tâm quy mô gian hàng càng lớn, gian hàng lớn nhất đặt ở chính giữa quảng trường, cũng chính là nơi cao nhất khiến bất cứ ai cũng có thể nhìn tới.
Theo phân chia 4 hướng.
Phía Đông là các quán ăn với đủ các loại ẩm thực được người Diệt Thiên nói là “kỳ túy, kỳ ẩm”.
Phía Tây chuyên bán các đồ trang phục, phụ kiện dàng cho nam và nữ, nơi các chủ quán tự tin vỗ ngực nói: Không một ai đi qua mà không mua được một thứ hợp với sở thích của mình.
Hướng Nam được gọi là cái “kho nguyên liệu”. Nguyên liệu từ đồ ăn, trang thiết bị, v·ũ k·hí, tinh hạch, ngọc thạch … quý hiếm và độc đáo đều được tập hợp ở đây. Dự tính nơi này sẽ rất thu hút khách nhân tới.
Cuối cùng, hướng Bắc là các gian hàng bày bán các loại v·ũ k·hí đa chủng, đa cấp bậc với giá cả “hợp lý” thậm chí, ngoại hình cũng rất tùy biến, thích hợp làm v·ũ k·hí tùy thân.
Vị trí trung tâm, gian hàng này có 4 mặt tiền, tương tự đều là nơi chứa đựng tinh hoa trong tinh hoa, là báu vật nhân gian chính hiệu, một thứ so với một thứ đều là độc đáo, duy nhất, không nơi nào có, không thời điểm nào xuất hiện.
Có thể nói, lần buôn bán này Diệt Thiên hay Tam Hoàng trước kia đã vét sạch ngân khố của mình.
Dương Tuấn Vũ đã đích thân tới nơi này, dùng một tuần để sắp xếp và phân loại các thứ. Thứ nào đặc sắc hắn sẽ giữ lại, chưa đặc sắc sẽ cải tạo một phen, hàng phổ thông một chút thì ném vào lò rèn hoặc làm phụ kiện đính vào phục trang. Đồ ăn thì có chút khác, hắn đặt hàng từ các vựa lương thực nổi tiếng với yêu cầu về độ sạch và tươi mới rất cao, đương nhiên, giá cả lớn hơn so với buôn bán thông thường.
Nếu là nửa năm về trước thì đá·m s·át thủ đã nghĩ tổ chức bị điên, nhưng hiện tại không khí trong Dead Mouth đã rất khác. Trong học viện sát thủ, bọn họ được đào tạo cực kì hà khắc, bài bản, h·ình p·hạt cũng rất nặng. Theo đó, một khi kỳ sát hạch mỗi một tháng đến mà sát thủ lần thứ 3 không vượt qua được sẽ bị giáng thẳng một cấp, đồng nghĩa với lương thưởng bị cắt mất một khoản lớn. Ấy vậy mà, trong bất cứ gian phòng nào cũng không hề có tiếng phàn nàn, không phải bởi vì họ thấy dễ chịu gì, mà là do họ không có thời gian mà than thở.
Đường đường là một nam nhân đầu đội trời chân đạp đất, nhưng bị ép thay đổi khung xương, cải trang thành một tiểu cô nương ngây thơ, hoạt bát, miệng luôn hé nhẹ nụ cười tinh nghịch.
Mới đầu tham gia vào các hoạt động “kỳ quái” này, các sát thủ còn tức giận, cho rằng mình bị biến thành trò tiêu khiển cho cao tầng, nhưng lúc ra bên ngoài, suýt nữa bị những người tưởng chừng vô hại đột nhiên kề lưỡi dao sắt bén vào cổ thì nhận thức họ thay đổi hoàn toàn. Đúng vậy, sát thủ vốn bị xã hội phỉ nhổ, làm gì có hình tượng cao cao tại thượng khỉ gì, mọi mục đích cuối cùng chẳng phải g·iết người sao?
Khi bọn họ tham gia đào tạo chuyên nghiệp trong học viện, chịu những cực khổ hơn trước kia rất nhiều, tính cách và hành động nông nổi đều theo ngày tháng bị mài nhẵn, thêm vào đó chính là sự chuyên nghiệp, sự đa năng. Họ chợt nhận ra, trước kia cách g·iết người của mình thực sự kém cỏi, giờ đây sau khi được đào tạo, họ mới hiểu được cái gì gọi là “Đỉnh cấp sát thủ” đó chính là sau ít thời gian tìm hiểu, họ rất nhanh có thể lập được một kế hoạch tiếp cận và trừ khử mục tiêu hoàn hảo nhất.
Ngày hôm đó, trải qua hơn nửa năm ma luyện dưới địa ngục, trong mắt đá·m s·át thủ không còn sự kiêu ngạo mà lại chứa một lực hấp dẫn trí tuệ kì lạ, cơn gió thổi qua, ánh mắt lại đổi khác, chỉ trong tích tắc thôi, họ có thể biến thành một người mới mẻ.
Ánh sáng mặt trời chiếu xuống, cảm nhận được sự ấm áp bao phủ làn da, 206 thành viên dù đã cố kiềm chế nhưng trong lòng vẫn có cảm giác xúc động nghẹn ngào, họ chính là lứa sát thủ tốt nghiệp đầu tiên của học viện.
206 người, 10 người tốt nghiệp loại xuất sắc, đủ năng lực đạt được danh hiệu sát thủ cấp Thiên. Mặc dù còn chưa chính thức làm nhiệm vụ nhưng Dương Tuấn Vũ vẫn rất biết cách thu phục nhân tâm, 10 người này đều được hắn làm tặng 10 món v·ũ k·hí thiết kế theo đặc tính năng lực và sở thích của mỗi người, cấp độ đã thuộc nhóm đầu của Thống Lĩnh Thượng Phẩm.
Nhớ lại lúc nhận lễ, gương mặt 10 người dù sau khi được ma luyện nhưng vẫn tràn ngập cảm kích và vui mừng, đây là những đãi ngộ mà lúc trước nằm mơ họ cũng muốn, giờ biến thành hiện thực sao lại không vui vẻ, phấn khích? Theo đó, hình tượng đại Boss càng cao lớn trong tâm trí họ, một sự tín niệm, phục tùng tự nguyện không tự chủ mà xuất hiện, còn ba kẻ vốn cao ngạo nhất lại trực tiếp chứng kiến sự khủng bố của Dương Tuấn Vũ nên đương nhiên càng không dám ho he gì, ngược lại, sự phục tùng còn mạnh mẽ nhất.
Tiếp đó, 196 sát thủ còn lại được phân chia theo tiềm năng: 22 sát thủ Địa cấp, 44 sát thủ Huyền cấp, 80 sát thủ Hoàng, 50 sát thủ cấp Nhân. Vì là đợt học viên tốt nghiệp khóa đầu tiên nên bọn họ đều có phần thưởng tương ứng cấp bậc. Nhưng nếu tinh tế sẽ nhận ra dụng ý của Dương Tuấn Vũ, hắn muốn cho đá·m s·át thủ này hiểu được sự chênh lệch đãi ngộ ở mỗi cấp bậc lớn như thế nào, từ đó thúc đẩy chúng không ngừng nỗ lực, ma luyện để đạt được cấp bậc cao hơn. Chỉ có luôn giữ tinh thần như thế mới khiến cho Học Viện Sát Thủ Diệt Thiên trở thành tồn tại đỉnh cấp ở vùng đất cường giả nhiều như mây này.
Đương nhiên, muốn có đãi ngộ càng hậu hĩnh thì nguồn kinh tế của một tổ chức là thứ không bao giờ được xem nhẹ. Là một thương nhân, Dương Tuấn Vũ hơn ai hết hiểu được sâu sắc vai trò quan trọng của tiền tài, vật lực. Sở dĩ buổi lễ nhìn qua vô cùng tốn kém được họ gióng trống khua chiêng tổ chức, chính là vì lôi kéo được những khách hàng tiềm năng sau này, đồng thời, cũng khẳng định chất lượng hàng hóa do Diệt Thiên bán ra đều đảm bảo chất lượng cùng độ uy tín cực cao.
…
Trước thời điểm tổ chức 1 tuần, các nguyên liệu, vật liệu, trang thiết bị… lần lượt được các đoàn bảo tiêu vận chuyển tới. Cùng với thao tác làm việc nhanh nhẹn, khẩn trương của Liên Minh, chỉ trong vòng ba ngày mọi thứ hầu như đã hoàn thiện, chỉ còn một số mặt hàng cực phẩm quan trọng thì tới ngày cuối mới được đưa tới.
Dương Tuấn Vũ cùng Rin và 3 sát thủ cấp cao hóa thân thành một gia đình thương nhân, 3 người tham gia quản lý lễ hội, 4 người khác ở lại trông coi học viện đề phòng biến cố phát sinh.
Thời điểm bắt đầu tuần lễ hội đặc sắc chưa từng có ở Zero diễn ra, Dãy Thiên Thánh rộng lớn hơn 1 triệu hecta tràn ngập toàn người là người, chỉ là số lượng người được mời tham dự chỉ chưa tới 2000, nhưng vẫn không thể làm nguội đi cơn sốt này. Những người vào được tự nhiên thấy địa vị của mình cao hơn không ít, người không được vào thì liên hệ bạn bè nghe ngóng thông tin bên trong rồi truyền ra, không khí sôi nổi chưa từng có.
Trước đây, ở Zero, người ta chỉ có kéo bè kéo phái đi đánh nhau, tranh giành tài nguyên, duy chỉ có lần này tập trung người là để đi … mua sắm.