Vạn Biến Hư Ảo

Chương 89: Khiêu Khích Trắng Trợn




Chương 89: Khiêu Khích Trắng Trợn
Trong lúc DG nghiên cứu mẫu không khí lấy được từ hiện trường, các thành viên khác đợi nhóm tiếp ứng mang theo trang phục bảo hộ tới, liền tiếp tục truy lùng mục tiêu. Một khi họ đã biết những chiếc xe này đều có vấn đề thì chắc chắn sẽ tra cứu tới cùng.
- Lau, cậu đã tìm ra đối phương thuộc thế lực nào chưa?
Lau nhìn màn hình máy trạm, tới giờ hắn cũng có chút phán đoán của mình:
- Dựa theo phương thức phòng ngự cùng phong cách t·ấn c·ông, kẻ địch sử dụng những tay h·acker có vẻ không theo một tổ chức nhất định, nhiều khả năng là bị ép buộc làm việc cho nên sự thống nhất còn chưa cao. Hiện nay các tổ chức lớn trên thế giới đều có đội ngũ h·acker riêng cho mình, chỉ ngoại trừ ... Sói Xám. Bọn chúng hoàn toàn chỉ dựa vào vũ lực để khống chế cục diện.
- Sói Xám?
Vân Tú nhíu mày, những tên khốn này lại tiếp tục nhắm vào bọn họ, ban đầu là Thịnh Thế, về sau là Dragon Eye’s. Vụ dùng t·ên l·ửa xóa xổ căn cứ trên núi lần trước còn chưa tính, lần này lại dùng thủ đoạn b·ắt c·óc Rivi và Jet.
“Các ngươi nghĩ chúng ta là những quả hồng mềm, thích nắn thế nào thì nắn ư? Tốt lắm!”
Trước sự khiêu khích nhiều lần của kẻ thù, Vân Tú cuối cùng cũng chẳng chịu được, không có anh ở đây cô vẫn phải cho chúng biết kẻ nào nên đụng vào kẻ nào thì nên tránh ra. Nếu cứ tiếp tục nhẫn nhịn, danh tiếng gần đây của tổ chức trong thế giới bóng tối làm sao tồn tại được?
DE mặc dù số lượng thành viên so với Sói Xám chênh nhau cực lớn, 10.000 với 500, nhưng kẻ địch rải rác khắp thế giới, số lượng tập trung tại một thời điểm chắc chắn không thể quá nhiều. Điển hình như các lần t·ấn c·ông trong quá khứ, đa phần là do một vài tổ đội nhỏ, đấy chính là nhược điểm chí mạng của chúng.
- Các đội trưởng chú ý, mang theo đủ thành viên, có thể tự do thiết lập chiến thuật, tôi muốn nhận được một kết quả tốt nhất.
- Tuân lệnh!
Ở đầu dây bên kia, mọi người đều chấn chỉnh tinh thần, kẻ địch có nội tình rất mạnh, số lượng chưa rõ bao nhiêu, lần này e rằng sẽ xảy ra một phen ác chiến.
Vân Tú sau khi ra lệnh cũng lập tức dẫn theo 10 thành viên tinh nhuệ tiếp tục di chuyển, thời gian qua cô đã bận rộn về gia đình và công việc quá nhiều, sự kiện lần này đã thành công thổi bùng lên ngọn lửa phản nghịch từ trong xương tủy của cô. Bọn chúng muốn chơi? Cô sẽ theo đến cùng.
Không khí căng thẳng liên tục duy trì trong nhiều giờ, đối tượng mà họ cần theo dõi rất nhanh đã nằm trong phạm vi bao vây. Nhưng họ hiểu, bây giờ mới là thời điểm bắt đầu.
- Trinh sát!

Các đội trưởng lập tức ra hiệu với một thành viên tinh anh, ngay lập tức người này biến mất một cách quỷ dị, đây cũng chính là đội hình có tổ chức cực kỳ nghiêm khắc mà DE tạo ra.
Trong số quân số 500, Vân Tú chỉ chọn ra duy nhất 50 thành viên sở hữu năng lực đặc biệt: Ẩn thân.
Những đội viên này năng lực chiến đấu không cao nhưng rất thích hợp cho việc trinh sát, được tổ chức tách riêng ra, để bồi dưỡng rất đặc thù.
Chưa tới 1 phút đồng hồ, các thành viên tình báo đã trở về báo cáo tin tức thu thập được. Câu trả lời không khiến mọi người ngạc nhiên vì sự giống nhau của chúng:
- Đối phương có không dưới 10 người, năng lực chưa biết rõ, bên trong mang theo 2 cái bọc có thân nhiệt đang bị khống chế bằng súng đạn, được giá·m s·át rất chặt. Chưa thể xác định rõ danh tính có phải là Vi Vi và Jet không? Kẻ địch rất huênh hoang, bên ngoài căn hộ không đặt bẫy, thái độ ung dung giống như chờ đợi chúng ta tới.
Nghe báo cáo, Vân Tú lập tức biết kẻ địch lần này đã xuất ra 6 tiểu đội trưởng, số lượng của các tiểu đội Sói Xám xưa nay đều là con số 10. Nhưng sau những lần thấy bại trước, cô dám chắc bọn chúng đã phân tích ra phần nào năng lực của mình, trong khi toàn đội đều không biết sức mạnh của đối phương là gì. Đây chính là một bất lợi rất lớn.
Vào hay không vào?
Cô chợt trăn trở.
Vào, chắc chắn là phải vào, những trong số những cái bọc kia, liệu có cái bọc nào là thật? Biết đâu toàn bộ là giả?
Nghĩ vậy, cô lập tức liên lạc với Lau:
- Cậu chắc chắn không còn mục tiêu nào khác?
Lau nghe vậy bỗng chần chừ, hắn đúng là chỉ dựa vào các số liệu phân tích từ máy tính, nhưng con người âm hiểm như vậy, một cái máy còn chưa thể phán đoán được tất cả.
- Cho tôi 1 phút.
Lau nói vào micro rồi nhanh chóng quan sát lại video hiện trường, kết hợp với các thông số trong thời gian mọi người thu thập được trên đường đi.
Đúng lúc này trên màn hình máy trạm không ngờ bị hack, một dòng chữ màu đỏ máu hiện lên cùng âm thanh vô cùng âm hàn:

“Làm sao không dám vào? Chúng ta đã đợi các người lâu lắm rồi. Muốn cứu hai đứa trẻ ấy? Đánh thắng 6 tiểu đội trưởng của chúng ta rồi hãy nói tiếp. Nhưng ... cẩn thận m·ất m·ạng đấy! Haha”
Điệu cười khả ố vang lên làm Lau giận tím mặt, hắn quát ầm lên:
- Mẹ kiếp, đám các người sao trở thành ăn hại vậy rồi? Để bọn chúng vượt qua tường lửa hack vào hệ thống. Lập tức xử lý!
- Vâng!
Cả đám h·acker cuống cuồng làm việc, kẻ dựng lại tường lửa, kẻ thanh tẩy sự tồn tại của virus, kẻ chống kẻ địch đánh cắp dữ liệu.
Lau nhíu mày, hắn không ngờ thời gian qua thả lỏng quản lý khiến đám người này thực sự coi đây là một nơi để chơi đùa rồi. Sau sự kiện này nhất định sẽ chấn chỉnh lại toàn bộ.
- Xin lỗi chị Elise, tôi lập tức xử lý.
Elise không khỏi bất ngờ, đây là lần đầu tiên có kẻ địch xâm nhập được vào hệ thống máy trạm của tổ chức, kẻ địch với đội ngũ h·acker theo Lau nói là khá lộn xộn đây sao? Nếu đúng là thế thì nhóm Nhãn Tinh Đội còn đang lộn xộn hơn. Chỉ vài tháng nghỉ sinh thôi mà DE dường như đã bắt đầu chệch ra khỏi đường ray vốn phải đi rồi.
Ngay cả sự vụ m·ất t·ích của Vivi và Jet lần này cũng là do nhóm Nhãn Tinh làm việc không ra gì. Thành viên chủ chốt b·ị b·ắt đi sau 30 phút mới phát hiện, mà việc phát hiện này cũng là do cô lo lắng mà gọi điện yêu cầu tra cứu, nếu không có phải vài ngày cũng không thấy gì?
Năng lực quản lý của Lau cần phải nghiêm túc xem xét lại, không thể vì cậu ta thuộc nhóm The Night mà đối xử thiên vị hơn.
The Night? Thật lâu rồi cô cũng không có liên lạc gì với họ.
Lau đổ mồ hôi thật rồi, hắn biết lần này mình mắc tội cực kì nghiêm trọng. Gần đây hắn phải lòng một cô gái, vì tình yêu mà chểnh mảng quản lý. Đám đội viên thấy vậy cũng bắt đầu biến chất đi, một số kẻ còn bỏ giờ làm đi tới mấy chỗ đèn nhạc sập sình, tìm thú vui riêng.
Chị Elise chắc chán đang rất tức giận nhưng vì hoàn cảnh đặc biệt mà chưa nhắc đến, hắn cần phải làm thứ gì đó bù đắp lại lỗi lầm.
Nghĩ vậy Lau quăng cái kính VR ra một chỗ, nhanh chóng đeo lên bao tay, đây là một thứ đồ phụ trợ cho Boss trước khi m·ất t·ích làm cho hắn, có thứ này hỗ trợ, hắn hoàn toàn có thể trong môt giây gõ được hai mươi ký tự, kéo dài suốt hai tiếng mà không cảm thấy mỏi tay do đã có chế độ massage toàn diện.
Kẻ địch đã đạp tới tận cửa, trắng trợn khiêu khích sự tôn nghiêm của một h·acker, Lau sôi tiết không cần dè chừng nữa, hắn điên cuồng t·ấn c·ông vào mạng lưới tin tức của kẻ địch.

“Dám chơi ông, ông sẽ cho chúng mày chỉ thấy một màu đen!”
Liếm đôi môi khô khốc, Lau cười một cách tàn nhẫn, thứ mà đã lâu hắn không còn được trải nghiệm.
Đám đội viên bị giọng nói lạnh lẽo kia làm tỉnh người, rồi nhìn thái độ của đội trưởng thì tâm lại càng mát lạnh, hai chữ “đuổi việc” đã hiện ra trước mắt, nếu trở thành sự thật họ sẽ sống trong những tháng ngày vô cùng tệ hại. Không được! Còn nước còn tát!
Cả đám dồn hết sự tức giận vào kẻ địch, trong gian phòng vốn chỉ có tiếng máy ù ù chạy, nay ngập tràn tiếng “cách cách” điên cuồng của những tên h·acker, điều hòa rét lạnh thổi tới mà mồ hôi mọi người vẫn chảy ròng ròng.
Cuộc chiến công nghệ được tính bằng giây.
Ở phía kia, sau khi đã nhận được “lời khiêu khích” trắng trợn của đối phương, Vân Tú chỉ thoáng phân vân rồi lập tức hỏi:
- Các ngươi có s·ợ c·hết không?
- Không!
Cả đám trả lời nghiêm túc, thời khắc này không khí như dừng lại.
- Tốt! Triển khai đội ngũ, lập tức t·ấn c·ông!
Những lời mà kẻ địch nói sau khi xâm nhập vào hệ thống đều được các thành viên nghe được, nếu chúng đã biết bên mình đang ở ngoài thì chẳng cần ẩn nấp nữa, một cuộc chiến chính diện là không thể tránh khỏi.
Chỉ là ...
Sợ ư?
Không!
Ngược lại...
Tất cả chỉ có sự phấn khích!
Bọn họ cảm thấy máu trong người đang sôi lên.
Tất cả ... thực sự điên rồi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.