Chương 62. Cơ sở sản xuất bí mật
Tướng Trần Khánh Dư có mặt cùng lính thủy quân trên chiến thuyền Mông Đông bơi đến xưởng thuyền đúng ngày thuyền hạ thủy như đã hẹn trước. Ngắm con tàu được bọc đồng chở lên rắn chắc hơn, khoang thuyền được chia thành ba ngăn tướng quân trầm trồ.
-Không hổ danh học trò Quỷ Cốc, bách nghệ tinh thông đúng là hiếm có.
Lính thủy trên thuyền nhanh chóng chia ra một đội lên thuyền mới để chèo, cùng với thuyền cũ đi dọc sông để ra biển. Chèo một lúc thì chiếc thuyền cũ bỏ xa thuyền mới vì thuyền mới nặng hơn. Khánh Dư nói với anh.
-Chắc đệ phải thiết kế thêm tay chèo thì mới ổn, tốc độ này hơi chậm nếu chiến đấu thì bất lợi.
Lúc ra đến cửa biển thì sóng ngoài biển dồn vào, nước từ sông chảy ra tạo ra những cơn song lớn khiến Mạnh say sóng, anh nôn thốc nôn tháo cảm thấy cực kỳ khó chịu, trong khi tướng Khánh Dư vẫn như thường. Khánh Dư trêu.
-Có bao nhiêu nuôi cá hết thế này, chốc ra đảo thì ăn bù vậy.
Tuy nhiên so với chiếc thuyền đi trước thì thuyền này vẫn ổn định hơn vì nó nặng lên chòng chành ít hơn, dẫu vậy thì Mạnh vẫn cảm thấy cực kỳ mệt mỏi nôn đến mật xanh mật vàng nằm bẹp trên lâu thuyền. Sau vài canh giờ ra ngoài biển êm thì Mạnh mới cảm thấy dễ chịu, anh nhìn biển xanh sóng rào rạt ngồi trên con thuyền mà cảm thấy quên đi cảm giác khó chịu vừa rồi. Lúc này thuận gió lên thuyền giương buồm chạy trên biển. Thuyền Mông Đồng chủ yếu thiết kế chạy trong sông và ven biển nên đáy thuyền thiết kế bằng nên tốc độ chậm hơn so với những tàu thiết kế đáy nhọn chuyên để đi biển ngoài ra buồm cũng ít hơn vì trong sông chủ yếu dùng sức chèo thuyền.
Đi mất một ngày thì thuyền cũng cập thương cảng Vân Đồn, Mạnh thấy tàu buôn các nước đặc biệt là Trung Hoa ra vào cảng tấp nập. Khánh Dư nói
-Các khách hàng của chúng ta rất hài lòng về nước hoa và rượu của xưởng sản xuất. Lần này đệ đến xưởng cũng nghiên cứu tăng thêm vài dây chuyền để tăng công suất mới đáp ứng hết nhu cầu của họ.
Ngày hôm sau hai người lên một chiếc thuyền nhẹ để ra hòn đảo bí mật, Khánh Dư nói.
-Trong hàng ngàn hòn đảo ở Vịnh Hạ Long ta thấy hòn đảo này tương đối rộng rãi có nước ngọt và có một làng chài nhỏ ở Bắc đảo thuận tiện cho việc sản xuất và tiếp tế lương thực.
Mạnh đi ra đến nơi thấy hòn đảo khá rộng và có cánh rừng nguyên sinh khá lớn anh đoán là đảo Cái Bàu đời sau này. Hai người đi lên một con đường rừng ngoằn nghèo hai bên đường những cây cổ thụ cao, tiếng chim hót vượn kêu náo động cả khu rừng. Đi một đoạn có một trạm gác trên cây cổ thụ cao, và một bức tường bằng gỗ khá cao như đồn canh, nhận ra Khánh Dư những người trong trạm gác thổi tù và một cánh cổng bằng gỗ từ từ mở ra. Mạnh đi vào trong thấy đây là một thung lũng nhỏ bốn bề là núi đá bao quanh, cánh cổng là nối vào duy nhất nơi này địa điểm này khá kín đáo dễ thủ khó công. Có một ao nước nước trong vắt, thuận tiện cho việc sinh hoạt. Ở đây có mấy dãy nhà vách bằng gỗ, mái lợp rơm rạ. Một mùi chua của bã rượu bốc lên khá khó chịu, đoán được ý nghĩ của anh Khánh Dư nói.
-Rượu sản xuất liên tục nên bã rượu chất cao như núi, vài ngày lại phải dùng xe chở ra biển đổ. Đang chưa nghĩ cách nào để giải quyết chuyện này.
Mạnh nhớ hồi bé mẹ anh toàn lấy bã rượu nuôi lợn nên góp ý.
-Huynh có thể làm thêm chuồng lợn, lấy bã rượu cho nó ăn vừa dọn sạch bã rượu và có thịt lợn để cải thiện.
Khánh Dư ngạc nhiên hỏi.
-Lợn cũng ăn bã rượu à, vậy để ta bảo mua thử vài con xem sao. Thỉnh thoảng cho người làm ăn thịt lợn cho đỡ ngán vì suốt ngày phải ăn cá biển.
Theo Khánh Dư đi vào một căn nhà gạch lợp mái ngói duy nhất ở đây, một người đàn ông tầm bốn mươi tuổi, dáng người nhỏ nhắn nhưng rất nhanh nhẹn chắc là quản lý chạy ra chào hai người. Khi được Khánh Dư giới thiệu Mạnh là người tạo ra những thiết bị ở đây người quản gia rất ngạc nhiên vì không nghĩ người tạo ra những vật này lại trẻ như vậy. Khánh Dư hỏi
-Đồ hôm trước ta vận chuyển ra ngươi nhận để ở đâu.
Người quản lý cung kính nói.
-Bẩm Vương gia tại hạ đã cất cẩn thận ở dưới kho, lúc nào ngài cần tôi sẽ cho mang ra.
Khánh Dư bảo Mạnh.
-Mấy hôm trước ta chuyển thiết bị từ Gia Trang đến đây theo yêu cầu của đệ. Đệ có thể cho tiến hành lắp đặt bất kỳ lúc nào, cần gì cậu cứ bảo quản lý giúp đỡ.
Ngưởi quản lý cung kính nói.
-Tại hạ tên Thông, ngài cần gì cứ việc sai bảo tôi sẽ làm hết sức.
Mạnh gật đầu anh ngồi uống trà vừa hỏi quản lý về tình hình ở đây. Chỗ này mới được thành lập ba tháng, việc xây dựng do mấy nghìn thân binh của Khánh Dư làm để đảm bảo bí mật. Nhưng người thợ tuyển ở đây phần lớn đều chưa có gia đình và là dân vùng Đông Hải. Diện tích khu này khá lớn tầm hai mươi sào, chủ yếu là để xây nhà xưởng và nhà cho người làm một ít để trồng rau và chăn nuôi gà để tăng gia thêm.
Mạnh khá hài lòng nơi này, kế hoạch của anh là sẽ sản xuất những hàng xa xỉ để bán cho Trung Hoa. Kinh tế và dân số Trung Hoa gấp nhiều lần Đại Việt. Lúc này dân số Đại Việt khoảng mười triệu dân thì Trung Hoa là một trăm triệu gấp mười lần, lúc này Quân Mông Cổ đi chinh phục các nước khắp Á, Âu nên tiền tài chảy về Trung Hoa cuồn cuộn. Không gì giàu nhanh bằng đi ăn c·ướp nên giới quý tộc Mông Cổ đang bắt đầu ăn chơi hưởng lạc do đó nước hoa và rượu ngâm trái cây đang được ưa chuộng và bán rất đắt hàng. Theo sổ sách của quản gia thì sản lượng hai tháng gần đây đã bằng sản lượng nước hoa tiêu thụ ở Đại Việt một năm trước khi bị ngừng sản xuất và còn đang tăng lên vì đơn hàng ngày càng nhiều.
Khánh Dư không hổ được mệnh danh là ông tổ ngành kinh doanh của Việt Nam, ông đã nhìn rõ được tầm quan trọng trong việc xuất khẩu buôn bán với nhà Tống sau này là nhà Nguyên nên đã rất chú trọng việc kiểm soát kinh doanh ở Vân Đồn. Những thương nhân người Hoa là với ông được tạo điều kiện, còn không làm với ông sẽ bị chèn ép nên sử có ghi lại các thương nhân đất Bắc rất sợ Khánh Dư. Việc hợp tác với Khánh Dư là cầu nối để Mạnh có thể bán hàng sang thị trường tiêu thụ lớn nhất thế giới thời này. Anh hợp tác theo bí quyết thành công của Lý Gia Thành một tỷ phú ở Hồng Kong thời anh, “ Hợp tác với người khác đáng lẽ được năm phần nhưng tôi chỉ lấy bốn phần”. Con người ta ai cũng muốn hợp tác vì lợi nhuận, làm với bạn mà lợi nhuận tốt hơn làm với người khác thì họ sẽ chỉ muốn làm với bạn mãi mãi, như vậy nhận ít đi một tý nhưng bạn có đối tác, khách hàng lâu bền mới là quan trọng nhất. Chính vì vậy mà Trần Khánh Dư cũng rất thích hợp tác lâu dài với anh.
Kế hoạch của Mạnh lần này không chỉ tăng cường sản xuất nước hoa mà còn làm cả xà phòng thơm. Với hương liệu đang có sẵn chỉ cần có mỡ động vật và xút (NaOH) là có thể sản xuất được. Anh cũng đã thử sản xuất một ít ở nhà, Quỳnh Dao cũng rất thích và đem tặng cho chị em ở lầu xanh mình làm hồi trước thông qua t·ú b·à được chị em đón nhận nồng nhiệt. Các thiết bị chuyển ra lần này có các thiết bị làm xà phòng. Để có thể độc quyền bí quyết không ai đánh cắp Mạnh nhận ra rằng mình phải độc quyền một khâu nào đó mà không ai bắt chước được. Trong khi mình rất bận thì cách tốt nhất là mua hàng từ hệ thống. Việc mua xút từ hệ thống vừa đơn giản lại rất rẻ chỉ 20 PV là anh có 20 lít xút đủ để sản xuất cả nghìn bánh xà phòng mà không sợ bị ai ă·n c·ắp công nghệ.
Chiều hôm đó sau khi đã khỏe lại, anh tiến hành cho người lắp ráp thiết bị ở bên dãy nhà xưởng mới và hướng dẫn người làm. Trước sự chứng kiến của Khánh Dư và quản gia một tấm lụa đang được kéo qua một chiếc bàn, phía trên là một trục gỗ lớn có chạm khắc và bôi mực. Khi tấm vải đi qua chiếc trục những hoa văn chữ phúc cách điệu được in đều trên tấm vải. Khi thay trục thì là những cánh hoa cúc lớn được in lên vải. Nhìn tấm vải vừa in Khánh Dư gật gù tấm lụa này bình thường bán một trăm quan thì giờ chắc được một trăm năm mươi quan sau khi in.
Sau khi những người làm nắm được kỹ thuật in, thì hôm sau Mạnh lại cho lắp đặt và hướng dẫn sản xuất xà phòng. Việc làm xà phòng là do vô tình thời anh có mấy chị em trong đội nhóm làm xà phòng để tiết kiệm dầu ăn bị lãng phí. Họ tặng anh mấy bánh xà phòng và dặn chỉ được dùng để rửa tay, một lần đến nhà chơi xem họ làm xà phòng anh mới biết hóa ra làm xà phòng cũng rất đơn giản nhưng xà phòng mình là ra là từ dầu ăn thừa sau khi họ nấu ăn nên sau này anh cũng không dám lấy nữa mặc dù nó rất sạch.
Anh hướng dẫn người làm đổ xút vào nước sạch quấy nhẹ, nhiệt độ sẽ tăng lên rất nhanh. Sau khi đảo đều và để riêng một góc, chờ nhiệt độ hạ xuống (đến 40-45 độ) đổ vào ca đựng mỡ đã chuẩn bị đũa quấy đều, từ nhẹ tới mạnh, liên tục đồng thời cho tinh dầu vào cho tới khi hỗn hợp đặc lại và có độ kết dính. Thông thường, quy trình này sẽ mất khoảng nửa canh giờ. Sau đó đổ xà phòng vào khuôn, đậy kín để phơi nắng mười ngày cho bánh xà phòng cứng lại.
Trong thời gian chờ xà phòng đông cứng anh ở lại Vân đồn hàng ngày đi câu cá, tắm biển. Khánh Dư hàng ngày cho huấn luyện thủy quân và thử chiếc Mông Đồng mới, buổi sáng ông cho người mua lại hải sản các thuyền cá để thết đãi anh. Nhìn những con mực, ghẹ tươi rói anh lại ước giá mà thỉnh thoảng được ăn hải sản tươi như thế này thì tốt biết bao.