Về Thời Trần Bán Thực Phẩm Chức Năng

Chương 89: . Bãi Đà Mạc




Chương 89. Bãi Đà Mạc
Đúng như tin đã báo vua tôi vua tôi nhà Trần lại làm cuộc lui binh chiến lược, rời kinh thành Thăng Long theo sông Tô Lịch, sông Nhuệ, vào sông Thiên Mạc ra cửa Gọng Vó rồi xuôi theo dòng sông lớn về căn cứ Thiên Trường. Khi phát hiện quân Trần đã bí mật rút khỏi chiến lũy từ đêm hôm trước Thoát Hoan ra lệnh cho dân bắc cầu phao để t·ấn c·ông Thăng Long. Tuy nhiên khi tới thành Thăng Long thì đó là một tòa thành trống không một bóng người. Biết vua Trần đã chạy trốn y sai Tả thừa Lý Hằng chỉ huy Hữu thừa Khoan Triệt là tiên phong mang ba nghìn kỵ binh, một trăm thiết kỵ cùng ba nghìn thủy quân tức tốc đuổi theo. Phát hiện bị truy binh đuổi theo Trần Quốc Tuấn bàn với Hoàng Thượng cử một tướng dẫn sáu trăm quân Nghĩa Dực Dũng Nghĩa chặn đánh để nhà vua rút lui an toàn cũng như thêm thời gian để quân ta chuẩn bị chặn đánh địch ở căn cứ Thiên Trường. Trần Bình Trọng khảng khái nhận lời mặc dù anh biết đây là nhiệm vụ rất khó khăn và nguy hiểm.
Cho quân chèo gấp lên bãi Đá Mạc để triển khai đội hình chặn giặc, khi lên đến bãi Đà Mạc thì phát hiện có một số người đang đứng đó. Thấy anh một người tiến đến và nói
- Thần Oai tướng quân Trần Mạnh dặn chúng tôi đợi ngài ở đây.
Sau đó anh ta chỉ vào bốn khẩu thần công nói tiếp.
-Tướng quân dặn chúng tôi ở đây hỗ trợ ngài ngăn địch, tướng quân sẽ cho người đến tiếp ứng vào giờ Dậu mong ngài có thể cầm cự đến lúc đó. Tướng quân chúng tôi còn gửi cho ngài mượn một bộ giáp cho người thường dùng và hẹn về Thiên Trường trả lại ngài ấy
Trần Bình Trọng ngạc nhiên Mạnh liệu sự như thần đã chuẩn bị trước cho anh, Bình Trọng nói.
-Ơn nghĩa của tướng quân các ngươi dù c·hết ta sẽ không quên.

Bãi Đà Mạc là một cù lao nằm giữa sông Thiên Mạc (đoạn sông Hồng chảy qua các tỉnh Hưng Yên, Hà Nam, Thái Bình ngày nay) đây là một khúc sông nhỏ, thuận lợi để lấy ít địch nhiều. Địa hình nơi này thích hợp cho một thế trận thủy bộ phối hợp. Cù lao chia con sông làm hai nhánh, giúp cho quân Đại Việt có thể bố trí thủy quân ở hai cánh và bộ binh đóng ở giữa phối hợp với nhau. Tuy nhiên do ít quân nên Trần Bình Trọng vội hô quân bố trí lập trận hình vuông ở giữa bãi với ba lớp. Lớp ngoài cầm khiên và giáo che chắn, lớp sau cũng cầm khiên và giáo nhiệm vụ chính là đâm kỵ sĩ, lớp trong cầm câu liêm để kéo giật chân ngựa hoặc kỵ sĩ. Bốn khẩu thần công nhỏ được dấu bên trong cùng với năm mươi thân binh của Bình Trọng.
Khi thế trận được bố trí xong Bình Trọng nhìn những cánh cò đang bay liệng kiếm mồi trong rất thanh bình anh biết chỉ chốc lát thôi quân địch sẽ kéo đến một trận ác chiến sẽ xảy ra, có thể rất nhiều người lính ở đây kể cả anh cũng sẽ chỉ được ngắm cảnh này lần cuối cùng, bây giờ là giờ Thìn cần phải cầm cự hơn bốn canh giờ nữa. Một lúc sau thấy đám bụi bay từ phía xa nhìn qua Thiên Lý Nhãn anh nhận ra kỵ binh địch đang kéo đến. Nhấy quân ta đang lập trận trên bãi Đà Mạc chặn giữa sông nên Khoan Triệt chờ thủy quân đến cho ngựa nên thuyền lao sang t·ấn c·ông.
Đoàn thuyền của tướng giặc Khoan Triệt lượn ba lần qua cù lao trước khi chúng đổ bộ. Từng toán quân Nguyên lao xuống bãi. Chúng nhanh chóng vượt qua những vũng nước nông ven sông. Vó ngựa đập nước bắn tung tóe. Khoan Triệt cho nổ pháo ra lệnh tiến mạnh. Vùng Thiên Mạc mất hẳn vẻ trầm lặng êm đềm của bến sông hoang vắng. Nhưng trước sự điều quân quay cuồng của giặc, đội hình quân Thánh dực vẫn đóng sừng sững giữa bãi. Không một tiếng trống, không một tiếng quân reo, không một người lính nào cử động. Tất cả như kết liền thành một khối im lìm... Khoan Triệt xông lên trước hàng quân. Con ngựa của tướng giặc lồng lộn chạy lên đầu trận lại chạy về cuối trận. Khoan Triệt nghi hoặc ngó nghiêng lung tung trước khi ra lệnh cho trận đánh bắt đầu. Viên quan cầm cờ của Khoan Triệt gàn y:
-Hữu thừa hãy chờ đạo quân bộ đến đã.
-Chờ gì! tên Lý Hằng ấy bao giờ cũng gần xong trận đánh mới dẫn xác tới.
Khoan Triệt nổi nóng khi nhắc tới tên Lý Hằng, viên Tả thừa chức cao hơn Khoan Triệt một cấp. Hắn nói tiếp:
-Tên ấy toàn vớ công to mà chính do ta mới có. Ta cứ đánh trước đây.

Viên quan cầm cờ lại vội vã nói:
-Tướng quân nên cẩn thận. Hiệu phướn của quân Thánh Dực Nghĩa Dũng đấy!
Khoan Triệt quát lên:
-Mặc! Thánh gì cũng đánh. Chúng chỉ có năm sáu trăm quân thôi.
-Đội cung thứ nhất, theo tao! Pháo hiệu của quân Nguyên nổ luôn ba loạt. Những tên giặc cưỡi trên những con ngựa chiến cao lớn nối đuôi nhau phi. Chúng chia thành nhiều vòng, vây vòng ngược, vòng xuôi đội hình quân Thánh dực. Khoan Triệt rút cây cung đeo lủng lẳng bên cổ ngựa. Theo kinh nghiệm Khoan Triệt đã thu được trên chiến trường nhiều nước mà y đã tham gia đánh trước đây, đối phương thường không giữ được bình tĩnh trước những vòng vây xuôi ngược ấy. Họ sẽ xáo động đội hình và Khoan Triệt sẽ đánh khoét sâu vào những kẽ hở ấy. Thấy đội hình quân ta không nhúc nhích, Khoan Triệt đâm hăng tiết, y cũng xông vào những vòng người ngựa xoáy lốc bụi mù ấy. Những vòng vây của giặc theo hiệu của Khoan Triệt thít dần sát vào đội hình quân Thánh dực. Hai bên chỉ còn cách nhau một tầm tên bắn. Khoan Triệt rạp xuống bờm ngựa, gào lên:
-Bắn! Bắn!
Quân Nguyên lắp tên. Chúng ngả người nấp sang một bên cổ ngựa và bắn luôn qua bụng ngựa vào đội hình quân Thánh dực. Tiếng dây cung bật và tiếng tên cắm trúng khiên mây nối nhau liên tiếp. Đội hình quân Thánh dực vẫn im lìm sau hàng khiên. Một số chiến sĩ bị trúng tên lọt qua kẽ hở. Họ ngã xuống đất nhưng những người khác đã tiến lên thế chân ngay. Trên bãi sông Thiên Mạc, đội hình quân Thánh dực vẫn sừng sững như một tòa thành nổi. Khoan Triệt và bọn xạ thủ Nguyên trổ hết tài nghệ. Chúng lật người bắn qua khe chân ngựa. Chúng móc chân vào bàn đạp, thả mình là sát đất, bắn những mũi tên lướt mặt cỏ. Nhưng Khoan Triệt càng nổi giận, quân Nguyên càng trổ tài, quân Thánh dực vẫn không xáo động đội hình.

Khoan Triệt loay hoay mãi vẫn không tìm nổi một kẽ hở để nhờ đó y có thể đánh dấn vào. Y tức giận toát mồ hôi. Bên dưới lần áo lông cừu, mảnh giáp sắt mang từ nước Thổ Nhĩ Kỳ về cứa vào cổ, vào nách y. Khoan Triệt bị xót, ngứa điên người. Y cáu tiết giật đứt dải buộc, giằng mảnh giáp sắt ra quẳng đi. Mồ hôi y chảy ròng ròng trên má, thấm đẫm cả chòm râu quai nón viền quanh hàm. Y cảm thấy nóng bức vô cùng. Giá như chòm râu ấy giằng ra được thì y cũng vứt Quách đi rồi. Khoan Triệt quát tên quan cầm cờ:
-Đem cờ hiệu đuôi báo đến đây cho ta!
Thế rồi y sai lính cầm cờ đuôi báo dẫn một đội quân cưỡi ngựa xông thẳng vào chính giữa đội hình quân Thánh dực. Y cũng lẩn vào giữa đám người ngựa nhốn nháo ấy. Y gào thét để thúc bọn lính hăng chiến. -O... Ô...! ại! ại... y... a... a... a!
Quân Nguyên rạp xuống nấp sau đầu ngựa. Bờm những con vật xù lên, lẫn lộn với mớ lông cáo nâu viền mũ của địch. Đàn ngựa chồm tới hàng khiên mây... Đúng lúc ấy, những người lính túc vệ quân Thánh dực mới ra tay. Những tay cung cứng bắn luôn ba loạt tên rất nhanh, rất chụm vào lũ giặc đang xông đến. Đồng thời lớp khiên mở ra thò ra một họng pháo linh tính của viên tướng đánh hàng trăm trận đã cứu Khoán Triệt, y trốn trong bụng ngựa trước khi pháo khai hỏa. Hàng trăm viên bị sắt bay vào quân địch như những con ong lửa. Những con ngựa bị đạn xuyên qua ngã ngục hoặc hý lên đau đớn. Khi giặc tới gần những quả hỏa hổ được những thân binh khỏe mạnh ném ra làm nhiều tên bị bỏng nằm lăn lộn trên mặt đất la hét ầm ĩ. Quân địch phải rút lui trong hoảng loạn.
Khoan Triệt tức quá, nhất định là trong thế trận vững chãi kia phải có một tướng tài năng chỉ huy. Nhưng Khoan Triệt không chịu mang tiếng tướng hèn. Y đã từng theo Đại hãn Hốt Tất Liệt sang cả bên châu Âu. Trên mình Khoan Triệt bây giờ có biết bao nhiêu đồ vật y đã c·ướp được trên các chiến trường của nhiều nước. Cái mũ viền lông cáo xám này y đã đoạt được của một ông tướng Hồi Hột; cây gươm lưỡi cong này là vật y thu được sau một trận đánh với người Ba Tư; lá đồng phủ đầu gối này là của một quốc vương người áo; còn mảnh giáp mà y đã giằng vứt đi lúc nãy là của người Thổ Nhĩ Kỳ... Chỉ có con ngựa y đang cưỡi là của nước y. Một con ngựa rất to, vó tròn như miệng bát lớn, quen đi trên cát, quen nhịn khát, ăn ít cỏ. Nhưng chính những mặt tốt của giống ngựa sa mạc ấy lại chẳng cần thiết ở miền đất này. Ở đây nhiều cỏ, nhiều nước, đất êm. Bộ lông dày của con ngựa lại càng vô ích. Vì tiết trời ở đây nóng quá, mồ hôi ngựa thấm bết bộ lông. Con vật hếch mũi như hất lửa để thở hồng hộc. Khoan Triệt thay con ngựa khác.
-Vó ngựa quân ta lướt qua đâu, cỏ ở đấy sẽ không mọc nổi được nữa!
Khoan Triệt gầm ghè nói rồi thình lình y quát lên.
-Đội cung thứ hai! Theo ta!
Quân Nguyên trong đội cung thứ hai vội vã xếp thành ba khối hình thuôn như con thoi. Tướng giặc Khoan Triệt nhổ mũi tên cắm trên bả vai rồi lại tự mình chỉ huy đợt đánh phá mới. Ba mũi dùi của địch lại xông thẳng tới trước “tòa thành nổi”. Cứ như thế, quân Nguyên đánh liền năm lần và cả năm lần đều không phá nổi “tòa thành” xếp bằng những chiếc khiên Thánh Dực bằng mây.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.